Vô Hạn Thự Quang

Quyển 15 - Chương 3: Chạy đua với thời gian

Sở Hạo và Trương Hằng cũng không nán lại lâu trong không gian Chủ Thần, sau khi chuẩn bị xong tất cả mọi thứ cần phải thay đổi, hai người đổi thời gian hiện thực quay về lại thế giới hiện thực một lần nữa, khi vừa về đến thế giới hiện thực, lập tức nhận được cuộc gọi của Trần Hạo Đào, đồng thời còn có các yêu cầu được trò chuyện từ các lãnh đạo cấp cao của đại đa số các quốc gia trên toàn thế giới biết đến sự tồn tại của tổ chức Kẻ Phản Nghịch.

Sở Hạo dường như đã đoán trước được tình huống như vậy, cho nên hắn cũng không cuống quít chút nào, tiếp chuyện với Trần Hạo Đào trước, hai người lập tức ở hai đầu thế giới tiến hành trò chuyện video.

"Đã trở về rồi... tốc độ rất nhanh, cũng không vượt quá sự mong đợi của ngươi... Tình huống rất nan giải, các căn cứ của tổ chức Kẻ Phản Nghịch đều yêu cầu phải có tối thiểu các nhân viên canh giữ, một số lượng lớn memes và vật phẩm nguy hiểm cần được canh giữ và bảo vệ, trong tình huống như thế, không thể nào thực hiện được yêu cầu tập trung toàn bộ thành viên của tổ chức Kẻ Phản Nghịch mà ngươi đã truyền đạt." Hình ảnh của Trần Hạo Đào vừa xuất hiện ở trên màn ảnh thì ngay lập tức hắn đã bắt đầu than phiền. 

Sở Hạo gật đầu, nói liền một mạch: "Ta biết việc này rất khó khăn, vì vậy trước tiên, ta ra kỳ hạn trong thời gian một tháng, ngoại trừ số nhân viên canh giữ tối thiểu ra, những người còn lại tập trung đến tổng căn cứ trước, việc này nhất định phải hoàn thành trong vòng một tuần. Lập tức mang theo tất cả các memes có ích và vô hại đi, đây là yêu cầu thứ hai. Tiếp đến, từ bây giờ trở đi, dùng toàn bộ vốn lưu động của tổ chức Kẻ Phản Nghịch để mua lương thực, sắt thép, dầu mỏ, và các loại vật tư vật liệu thiết yếu, phải mua thật nhiều và không hạn chế số lượng, đây là yêu cầu thứ ba. Yêu cầu cuối cùng còn lại là, khi đến kỳ hạn một tháng, bỏ việc canh giữ ở tất cả các memes và căn cứ, những nhân viên còn sót lại nhất định phải đến tổng căn cứ trong vòng hai mươi bốn tiếng đồng hồ, đây là mệnh lệnh tử, phải thực hiện! Nếu không có cách nào đến trong vòng hai mươi bốn tiếng đồng hồ..."

Nói đến đây, Sở Hạo cũng không nói tiếp thêm điều gì nữa, nhưng những ý này đã rõ ràng quá rồi, sắc mặt Trần Hạo Đào cũng hơi khó coi, hắn dùng sức vò rối đầu tóc của mình, rồi mới lên tiếng: "Được, ta đi tiến hành, nhưng ảnh hưởng của việc này quá lớn, ngươi cũng biết, có một vài memes... Quên đi, ta hỏi một câu nữa, đã xảy ra vấn đề gì với memes cây nấm sao?"

Sở Hạo lắc đầu nói: "Không phải, không phải cây nấm nhưng, thứ còn đáng sợ hơn cây nấm sắp sửa bạo phát, ta chỉ có thể nói cho ngươi biết bấy nhiêu đó thôi, mặt khác... tình hình thế giới thế nào rồi?" 

Trần Hạo Đào nhất thời nở nụ cười khổ sở, hắn phất tay một cái rồi nói: "Quả thật hoàn toàn không xong rồi, sau khi chính ngươi trở về từ cây nấm, tuy ngươi một mực nói không có vấn đề gì với cây nấm, đến tận bây giờ với những hành động lớn của tổ chức Kẻ Phản Nghịch của chúng ta, ngươi thật sự cho rằng những quốc gia kia lại không biết sao? Trong tổ chức Kẻ Phản Nghịch của chúng ta, trong số nhân viên từ 04 trở đi không biết đã có bao nhiêu kẻ gián điệp đang tồn tại, việc chúng ta ồ ạt nhanh chóng di chuyển sớm đã lập tức kinh động toàn thế giới, nói thẳng ra... nếu như ngươi trở về trễ hơn một tuần nữa, thì ngươi hãy chống mắt mà xem vụ nổ hạt nhân hủy diệt thế giới đi, ta không nói đùa với ngươi đâu."

"Ta biết mà..."

Sở Hạo gật đầu thật mạnh một cái, rồi lập tức nói với Trần Hạo Đào: "Vậy thì ngươi nhanh đi làm việc trong nội bộ của tổ chức trước, chuyện khác do ta phụ trách, còn nữa, tình thế hiện tại có hơi nguy hiểm, thân phận của ngươi lại rất đặc biệt, là một người 06 duy nhất ngoại trừ ta ra, ta rất lo lắng ngươi sẽ gặp phải chuyện gì, cho nên ta sẽ phái người tới bảo vệ ngươi, không nên nói thêm gì với ta nữa, ta biết ngươi cũng mở cơ nhân tỏa, hơn nữa trình độ cũng không thấp, nhưng đây là việc ai cũng không dám đảm bảo, cho nên cứ như vậy đi." 


Trần Hạo Đào vốn đang định nói gì đó, nhưng nhìn thấy nét mặt của Sở Hạo, hắn thở dài, cuối cùng nói ra: "Ngươi không nên quá miễn cưỡng chính mình... Thế giới là thế giới của tất cả mọi người sống trên thế giới này, thật sự không thể nào để một mình ngươi gánh vác trách nhiệm này, chúng ta đều vẫn còn sống... ngươi có thể dựa vào chúng ta."

"Ừ... Ta biết rồi." Sở Hạo gật đầu, rồi khép cuộc trò chuyện lại, sau đó hắn lập tức quay sang nhìn Trương Hằng, Trương Hằng bị hắn nhìn chằm chằm một hồi lâu, có phần hơi sợ hãi, chỉ có thể mở miệng ra nói trước: "Được được được, ngươi là đội trưởng, ngươi lập tức ra mệnh lệnh đi, muốn ta đi bảo vệ Trần Hạo Đào, đúng không? Thật sự... ta và hắn không hề quen biết nhau, nếu là chuyện của Lý Cương Lôi vậy thì không thành vấn đề..."

"Không riêng gì một mình ngươi." Lúc này Sở Hạo lại nhìn về phía người phụ nữ đang yên tĩnh đọc sách ở trong phòng, người mà hắn đã từng sống nương tựa vào nhau, người chị gái đã chết trong memes trước đây, nhưng một lần nữa cô ấy đã sống lại... Vi Thi Thi. 

Vi Thi Thi cũng bị Sở Hạo nhìn chằm chằm một hồi, người này mới bất đắc dĩ thả cuốn sách xuống rồi nói rằng: "Biết rồi, chị sẽ đi trợ giúp Hạo Đào xử lý công việc trong nội bộ tổ chức, được chưa?"

Sở Hạo lắc đầu nói: "Chị không phải 06, chí ít lúc trước em đã xác nhận tất cả, chị vẫn chưa phải là 06, cho nên những công việc trong nội bộ của tổ chức chị không thể nhúng tay vào, nhưng đối với các công việc bên ngoài, bất luận là đàm phán với các quốc gia khác, hay mua vật tư, chị vẫn thích hợp hơn bất kì ai khác... vì vậy, nhờ chị giúp em một chút."

Ánh mắt của Vi Thi Thi tràn đầy dịu dàng, cô ta đi tới bên cạnh Sở Hạo sờ đầu của hắn một cái, sau đó nhẹ giọng đáp một tiếng: "Được." Nhưng trên mặt Sở Hạo hơi ửng đỏ lên, lại nhìn thấy nụ cười quỷ dị kia của Trương Hằng đang đứng ở bên cạnh, hắn lập tức ho khan một tiếng rồi nói: "Vậy thì bây giờ hai người lập tức xuất phát, lúc này phải tranh thủ từng giây, một giây cũng không thể dây dưa, về mặt thời gian mà nói... Chúng ta tối đa chỉ có trong khoảng thời gian một tháng để chuẩn bị, một khoảng thời gian rất ngắn ngủi như vậy... căn bản không đủ, cho nên..." 

Vi Thi Thi và Trương Hằng cùng liếc mắt nhìn nhau, trong ánh mắt của hai người đều lộ ra sự bất đắc dĩ, nhưng Sở Hạo vẫn không nói thêm với họ điều gì nữa, mà trực tiếp nhấn vào cái gì đó ở trên bàn điều khiển, không lâu sau, năm đại thành viên thường trực của Hội đồng bảo an Liên Hiệp Quốc trên địa cầu, và các thủ lĩnh của mỗi địa phương của những quốc gia lớn, cường quốc... đều xuất hiện ở xung quanh trong gian phòng, tạo thành hình lập thể, sau đó Sở Hạo lập tức ngồi xuống trên ghế của hắn, nhìn qua một lượt những người này, bất kì ai trong số bọn họ đều có thể quyết định sự sống cái chết của hàng vạn, hàng tỉ con người, mà vào giờ khắc này, trên mặt của mỗi người bọn họ đều tỏ vẻ nóng nảy, thậm chí là sợ hãi.

"Lời mở đầu cũng không cần nói nhiều, bây giờ tôi sẽ lập tức nói một chút về tình hình nguy cấp trước mắt."


Nhưng căn bản Sở Hạo cũng không khách sáo gì với đám người quyền quý này, lập tức thẳng thừng nói rằng: "Chúng ta cũng vẫn còn thời gian trong khoảng một tháng, sau một tháng này, thế giới này sẽ lập tức bị hủy diệt." 

Lời này vừa mới được nói ra, tất cả mọi người có mặt nhất thời đều náo loạn ồn ào, những công chức bên cạnh những người này càng vội vã lớn tiếng ồn ào náo động hơn, đi tới đi lui, đưa ra các loại văn kiện và bàn tán chuyện gì đó, Sở Hạo cũng không thúc giục bọn họ, mà chỉ ngồi yên lặng tại chỗ, sau khi bọn họ ồn ào náo động được khoảng vài phút, lần này Tổng thống Mỹ mới mở lời nói trước: "Xin hỏi ngài Sở, địa cầu cây nấm đã xảy ra vấn đề gì sao? Là memes cây nấm sẽ bạo phát sao?"

Sở Hạo lắc đầu nói: "Cũng không phải là memes cây nấm, nhưng thứ đáng sợ hơn memes cây nấm sắp bạo phát, tôi không nói đùa với các vị, tôi cũng sẽ không lấy toàn bộ tổ chức Kẻ Phản Nghịch và vận mệnh của cả thế giới ra để nói đùa, mà, chính là tôi đang muốn nói sự thật cho các vị."

Tình hình ồn ào náo động vẫn còn đang tiếp tục sôi trào, thậm chí là hoảng loạn, tràng diện như vậy tiếp tục duy trì, nhưng với tình huống lần này thì mọi người dường như cũng vẫn thờ ơ, hơn mười phút sau, mọi người mới dần dần yên tĩnh trở lại, lúc này, Tổng thống Nga cũng nói: "Vậy thì đối với việc memes bạo phát lần này, tổ chức Kẻ Phản Nghịch có nắm chắc có thể chấm dứt nó thêm một lần nữa không? Giống như memes cây nấm lúc trước vậy." 

Sở Hạo lại lắc đầu một lần nữa, nói: "Rất xin lỗi, các quý bà, quý ông, dựa theo tư liệu các vị đang cầm trên tay cũng lập tức có thể nhìn ra được, trước đây sở dĩ memes cây nấm đã chấm dứt, cũng không phải do tổ chức Kẻ Phản Nghịch của chúng tôi, hay nhân viên của các vị nghĩ ra biện pháp gì để ngăn lại, mà memes cây nấm tự nhiên ngừng lại, đó cũng không phải là chuyện mà chúng ta có đủ khả năng để làm, rất xin lỗi, tôi cũng không còn cách nào để đưa ra câu trả lời khẳng định, nếu như nhất định phải đưa ra một câu trả lời chắc chắn, vậy thì câu trả lời thuyết phục sẽ là... ngày tận thế sắp đến, quý vị có thể suy nghĩ đến chuyện kế tiếp rồi."

Lúc này, một thủ lĩnh của thành viên không thường trực của Hội đồng bảo an Liên Hiệp Quốc mới hét lên: "Chẳng lẽ muốn chúng ta đi khẩn cầu thánh A La khoan thứ? Hay cầu nguyện một lần cuối cùng? Hay là muốn chúng ta nói cho dân chúng biết, ngày tận thế sắp đến, nên ăn chơi, nên giết người?"

Trong tình cảnh này, nhất thời có một số người đứng đầu của vài quốc gia tỏ vẻ phẫn nộ, nhưng cũng không nói thêm gì, nhưng năm thủ lĩnh của thành viên thường trực của Hội đồng bảo an Liên Hiệp Quốc lại bắt đầu trầm lặng, lúc này Sở Hạo mới lên tiếng: "Trên thực tế, sau khi memes cây nấm bạo phát, tôi biết các vị đều có những phương thức cần thiết, cho dù là dưới lòng đất cũng được, hay là dưới biển cũng được, hay ở ngoài không gian cũng được, nếu như các vị muốn thử, hiện tại lập tức có thể bắt đầu tiến hành thử nghiệm, đương nhiên, chúng ta cũng còn có một biện pháp tốt hơn." 

Nói đến đây, Sở Hạo búng đầu ngón tay một cái, một tràng vỗ tay vang lên, lập tức, ở giữa căn phòng này lập tức xuất hiện một đoạn video và những hình ảnh, sau đó Sở Hạo mới lên tiếng: "Bán vị diện này của tôi, có lẽ có rất nhiều người trong số các vị ở đây cũng đã biết đến sự tồn tại của nó rồi? Bán vị diện này dưới sự trợ giúp của bộ tổng tư lệnh của tổ chức Kẻ Phản Nghịch, đã có bước tiến hóa rất lớn, từ trong hình có thể nhận thấy được, đã có ngày và đêm luân phiên, có ánh mặt trời, có không khí, có nguồn nước, trọng lực không khác biệt lắm, giống trọng lực trên trái đất từ tám mươi đến chín mươi phần trăm, độ phóng xạ cũng đã giảm xuống đáng kể, đã đạt đến mức vô hại đối với cơ thể con người, đồng thời cũng đã có tầng khí quyển, dĩ nhiên, độ cao của nó khẳng định là không thể so sánh với địa cầu được, độ cao nhất của tầng khí quyển chỉ khoảng hai ngàn mét, nhưng nhân loại đã có thể không cần bất kì biện pháp bảo vệ gì vẫn có thể trực tiếp đi lại trên mặt đất."

Sau khi đoạn hình ảnh này xuất hiện, toàn bộ gian phòng lại nhất thời ồn ào náo động, nhưng lúc này đây không phải hốt hoảng, mà là ngạc nhiên, lập tức, Chủ tịch nước Z hỏi: "Có rộng lớn không? Diện tích đất đai là bao nhiêu? Có thể chịu tải được bao nhiêu người?"

Sở Hạo gật đầu, tiếp lời rồi trả lời rằng: "Đây chính là chuyện kế tiếp mà chúng ta cần bàn bạc... Đất đai chỉ có ba vạn kilômét vuông, xấp xỉ diện tích của lãnh thổ Đài Loan, tất nhiên, không có đại dương bao quanh nó, đây chính xác là một khối lục địa trôi lơ lửng trong hư không, hơn nữa cũng không phân bổ theo hình tròn, nếu các vị nghĩ trời đất ở đó hình tròn, đứng sát mép của khối lục địa này rồi bước qua, lập tức sẽ bị rơi thẳng xuống, bên dưới khối lục địa này cũng không có bất kì một khối lục địa nào khác, các vị có thể coi nó như là một diện tích đất bằng phẳng, nhưng trong lòng lục địa có thể đào móc xuống dưới, độ dày của khối lục địa xấp xỉ khoảng một ngàn mét, trong lòng đất của khối lục địa cũng không có tâm hoặc nham thạch nóng chảy, miễn là không đào quá lớp đất, về căn bản, trong độ dày hơn một ngàn mét này có thể kiến tạo ra gấp mười lần diện tích ba vạn kilômét vuông trên bề mặt." 

Sở Hạo nói đến đây, đã thấy tràng diện thay đổi, gương mặt của tất cả các thủ lĩnh của các nước đều đang rất phấn khích, hắn biết hắn đã đạt được mục đích của mình, mang hy vọng đến cho bọn họ, và cho bọn họ có thêm động lực, Vì vậy hắn nói tiếp: "Từ bây giờ cho đến ngày tận thế, chúng ta chỉ còn an toàn nội trong một tháng, nhưng còn rất nhiều rất nhiều những việc quan trọng mà chúng ta cần phải làm, ngày hôm nay tôi muốn các vị đừng nghĩ đến thời gian ngủ nghỉ gì cả, chúng ta phải thảo luận rất nhiều thứ, vấn đề thứ nhất phải thảo luận là... vấn đề về lương thực..."