Vô Hạn Thự Quang

Quyển 15 - Chương 2: Giao ước

Sở Hạo lo lắng chờ đợi, thậm chí còn muốn đứng ngồi không yên, đến cuối cùng hắn chỉ có thể đứng lên đi tới đi lui.

Trương Hằng nằm ườn người ra ở bên cạnh, vừa ăn thức ăn, uống rượu đỏ, vừa thích thú ngắm nhìn Sở Hạo đi lòng vòng ở đằng kia, nhưng sau nửa ngày đi lui đi tới, tự dưng Sở Hạo bất ngờ đấm một đấm vào đầu Trương Hằng, làm cho đầu của Trương Hằng đập thẳng xuống đất.

"Vì sao, vì sao lại đánh ta? Ta đã làm gì sai!" Trương Hằng lập tức nổi trận lôi đình, nhảy dựng lên rồi quát lớn tiếng. 

Sở Hạo xoa trán một cái, sau đó nhào nặn gân xanh trên trán cho thả lỏng ra, rồi hắn mới lên tiếng: "Không có gì, chỉ là nhìn thấy ngươi ở bên cạnh tỏ vẻ thích thú xem trò vui thì không vừa mắt thôi."

Trương Hằng lập tức xắn tay áo lên, trông như hắn đang muốn đánh nhau, nhưng Sở Hạo căn bản lại không để ý tới hắn, chỉ tiếp tục đi tới đi lui ở đó, đồng thời lẩm bẩm: "Đã chuyển đổi nhiều bán vị diện để tiến hành dung hợp, đồng thời sử dụng công năng điều chỉnh bán vị diện của Chủ Thần, cho thêm trọng lực, không khí, nước, và giảm bớt phóng xạ, từ trên số liệu biểu thị đã cơ bản đạt tới cấp độ địa cầu, nhưng trọng lực vẫn bị thiếu một tí do vấn đề về thể tích, không khí cũng hơi loãng, đặc biệt diện tích... Qua sự tính toán của ta, diện tích tối đa chỉ có khoảng trên dưới ba vạn kilômét vuông, còn không lớn bằng đảo Đài Loan, mặc dù có thể đi theo hướng khai thác dưới lòng đất, để đạt được nhiều không gian sống hơn nhưng bán vị diện với kích cỡ như vậy... không thể nào chịu tải được hơn sáu tỉ người, đừng nói chi đến hơn sáu tỉ người, 100 triệu người thôi còn không thể chứa nổi... Trương Hằng, ngươi cảm thấy còn thiếu gì nữa không?"

Lúc Sở Hạo quay đầu lại, lại thấy Trương Hằng đang nằm dài trên mặt đất, nhàn nhã ăn mấy thức ăn linh tinh rồi uống rượu đỏ, ngay lập tức gân xanh trên trán Sở Hạo lại nổi đầy lên, nhưng lúc này Trương Hằng đã phản ứng rất nhanh, lập tức ngồi dậy ngay ngắn rồi nói: "Trọng lực, không khí, nước, giảm bớt phóng xạ... Ánh sáng mặt trời đâu? Không có ánh sáng mặt trời sao?" 

"Đúng rồi, ánh sáng mặt trời, mà không, nói chính xác là phân chia ngày và đêm thông thường, kỳ thực con người là một loại sinh vật cực kỳ yếu ớt, trải qua vô số năm tháng tiến hóa và thích ứng, đã hoàn toàn thích ứng với môi trường ở địa cầu, thậm chí môi trường chỉ cần biến động một chút, cũng đã có thể gây nên cái chết trên quy mô lớn..."

Sau khi Sở Hạo nghe xong, lập tức thì thầm lẩm bẩm, sau đó đứng dưới quả cầu ánh sáng của Chủ Thần rồi nhắm hai mắt lại, lúc mở mắt ra lần nữa, vẻ mặt của Sở Hạo thậm chí còn lộ ra vẻ đau lòng, nhận thấy được, việc thay đổi hoán đổi ngày đêm và ánh sáng gì gì đó, khẳng định đã lại tiêu hao một lượng lớn điểm thưởng và nhiệm vụ phụ tuyến.


"Không còn dư lại bao nhiêu đúng không?" Trương Hằng tỏ vẻ chẳng có gì quan trọng hỏi. 

Sở Hạo gật đầu thật mạnh một cái, hơn nửa ngày sau, hắn lại lắc đầu nói: "Quả thực không còn lại bao nhiêu, tổng diện tích của bán vị diện cũng chỉ khoảng ba vạn mét vuông, căn bản không đủ, hơn nữa chúng ta cũng không thể nào lại tiến vào thế giới của một bộ phim kinh dị để gom góp điểm thưởng, thời gian không cho phép, chúng ta không có cách để xác định thời gian trải qua thế giới của một bộ phim kinh dị thì sẽ mất bao lâu thời gian ở thế giới hiện thực, có thể lâu mà cũng có thể mau nhưng ta không thể lấy vận mệnh của toàn thế giới để đi đánh bạc... Không có biện pháp nào, cũng chỉ có thể nghĩ ra biện pháp khác, nhưng cuối cùng nên..."

"Sở Hạo, cái được gọi là chịu tải bao nhiêu người của ngươi..." Trương Hằng đột nhiên nói: "Chẳng phải là nói đến nhân loại lên đó sinh sống, sau đó trồng trọt, thu hoạch được thức ăn, tự cung tự cấp, có thể vẫn tuần hoàn không ngừng kiểu như vậy đó sao?"

"Đương nhiên, không phải vậy... Ta thật khờ!" 

Lúc Sở Hạo đang định nói lời xác nhận với Trương Hằng, trong giây lát, hắn bỗng nhiên tĩnh ngộ ra, lập tức nói: "Đúng vậy, ta thật khờ, nhiệm vụ thiết yếu bây giờ là làm hết khả năng để di dời dân chúng, ra khỏi thế giới hiện thực, tránh hiệu ứng của memes, còn về vật liệu gì gì đó, thế giới hiện thực kỳ thực có rất nhiều vật liệu, một khi chúng ta trở về lập tức đã có thể tiến hành công tác chuyển vận, số lượng thức ăn, nước, đồ dùng thiết yếu, vân vân… trên địa cầu hiện đang có rất dồi dào, chuyển một số lượng lớn vào trong bán vị diện, đồng thời cho phép mỗi quốc gia khởi động bộ máy nhà nước, một số lượng lớn nhân viên đi trước một bước đến bán vị diện, sau đó dựng chỗ tránh nạn, trại dân tị nạn gì gì đó, đào móc bên trong lòng đất, xây dựng nhà cao tầng trên không trung, cứ như vậy lập tức có thể chia diện tích ba vạn mét vuông thành dưới lòng đất, trên mặt đất, các độ cao khác nhau trên không trung, hơn nữa nếu không phải suy nghĩ về diện tích trồng trọt thức ăn gì gì đó, như vậy có thể thu nhận được bao nhiêu người sẽ tính là bấy nhiêu người, mỗi người chỉ cần cân nhắc giới hạn số mét vuông thiết yếu, cách tính như vậy... rất khả thi! Có thể chịu tải được nhiều người hơn rồi!"

Nói đến đây, trong đôi mắt của Sở Hạo giống như đang phát ra ánh hào quang vậy, hắn nói tiếp: "Ngoại trừ số lượng lớn thức ăn có thể được chuyển vận từ trong thế giới hiện thực, tiểu đội Luân Hồi của chúng ta cũng có thể tiến hành trao đổi, nguyên liệu nấu ăn cao cấp có thể không cần cân nhắc, nhưng nguyên liệu nấu ăn đơn giản, như gạo lức, ngô, khoai tây, vân vân… căn bản hàng nghìn điểm thưởng của thế giới một bộ phim kịnh dị, lập tức có thể đổi được thật nhiều thức ăn, hơn nữa không chỉ như vậy, chỉ cần có thể gắng gượng vượt qua lần này, khi chúng ta tiến vào thế giới phim kinh dị, cũng có thể thử tiến hành giao dịch và giao lưu giữa các vị diện, thậm chí có thể nghĩ đến thực dân vị diện, à không, không nên dùng thực dân để hình dung, nói chính xác hơn, là có thể nghĩ đến di dân vị diện, ví dụ như vị diện chư thần, không biết có cho phép những người này tiến vào hay không, đây đều là các phương pháp để giải quyết!"

"Hay hay hay, không tệ không tệ..." 

"Hơn nữa, hơn nữa, hơn nữa..."


"Hay hay hay, không tệ không tệ..."

"Còn có..." 

"Tuyệt tuyệt tuyệt... Cần gì phải đánh ta!"

Sở Hạo thu hồi nắm đấm, cũng không để ý Trương Hằng đang nhe nanh múa vuốt kêu gào, hắn lập tức đứng dưới Chủ Thần một hồi lâu, rồi mới quay đầu sang nói với Trương Hằng rằng: "Ta cũng trao cho ngươi một nửa quyền kiểm soát bán vị diện, Trương Hằng, bởi vì nếu ta toàn quyền kiểm soát bán vị diện này, một khi ta chết đi, thì ta cũng không biết cái bán vị diện sẽ này sẽ như thế nào, nhưng ngươi thì lại khác, ngươi có đặc tính bất tử, tương lai... trong hai chúng ta phải có một người sống sót, cho nên..."

Trương Hằng lại chẳng nói một lời nào, chỉ ngồi ở nơi đó uống liên tục mấy ngụm rượu lớn, qua hơn nữa ngày trời mới lên tiếng: "Nếu như muốn ta đồng ý với yêu cầu của ngươi, vậy thì ngươi nhất định phải đồng ý với ta một việc, chỉ cần ngươi ưng thuận rồi, đồng thời hoàn tất rồi, thì ta cũng hứa với ngươi, thậm chí khi ngươi đã chết đi, ta vẫn nhất định sẽ chiếu cố tốt cho cái bán vị diện này và mọi người ở bên trong." 

Sở Hạo cũng im lặng một hồi, lúc này mới hỏi: "Là việc gì? Ngươi nói cho ta nghe trước đi."

Trương Hằng gật đầu, lập tức nói: "Ngươi phải đồng ý với ta trước, bất luận trong bất kỳ tình huống gì, ngươi cũng không được tự sát, nếu là bị người có thực lực vượt lên trước ngươi giết chết, thì chuyện đó không vi phạm giao ước của chúng ta, đến lúc đó ta tự nhiên sẽ làm cho ngươi sống lại, cũng sẽ báo thù cho ngươi, nhưng trong lòng bản thân ngươi không được mang ý niệm chết, nhất định ngươi phải dốc hết toàn bộ khả năng và nỗ lực để sống sót... Ta biết sự tình đang suy nghĩ gần đây trong lòng ngươi, nếu như Giáo Điều Cuối Cùng chỉ có thể do một người biết được, một người tự nhiên chết như vậy lập tức có thể ngăn ngừa tất cả, cho nên, ở chỗ này ta và ngươi giao ước, chỉ cần ngươi có thể tuân theo giao ước này, ta tất nhiên cũng sẽ giữ đúng giao ước với ngươi, bất luận ngươi có chết ở lần bạo phát Giáo Điều Cuối Cùng này hay không, ta nhất định cũng sẽ làm ngươi sống lại, nhất định sẽ chiếu cố tốt cái bán vị diện và mọi người ở bên trong!"

Sở Hạo tiếp tục im lặng, hắn ngẩng đầu nhìn quả cầu ánh sáng ở chính giữa quảng trường, rồi nhìn về gương mặt nghiêm túc của Trương Hằng, hơn nửa ngày sau hắn mới dùng sức gật đầu một cái rồi nói: "Được, ta và ngươi giao ước, ta nhất định sẽ nỗ lực hết sức để sống sót, trừ khi thật sự lâm vào bước đường cùng, ta nhất định phải chết mới có thể kéo dài sự sống cho ngươi, cũng như bán vị diện, cũng như tính mạng của tất cả mọi người, vào lúc đó, ta mới có quyết đoán thật sự... đừng nhìn ta như vậy, bởi vì mặc dù ngươi có đặc tính bất tử, nhưng đó cũng không có nghĩa là ngươi nhất định sẽ không chết, cho nên chỉ cần bất kỳ ai giữa chúng ta còn sống, chúng ta lập tức có thể hy vọng làm nhau sống lại, ta nghĩ đến lúc đó, nếu đổi ngược lại ngươi thành ta, ngươi cũng sẽ đưa ra sự lựa chọn giống như vậy... Đây là điểm mấu chốt của ta, ta không thể vứt bỏ tất cả, chỉ sống riêng cho bản thân của mình, ta không làm được, nếu ngươi không bằng lòng, vậy giao ước này của chúng ta sẽ trở nên không còn chút ý nghĩa gì nữa." 

Trương Hằng hít một cái thật sâu, lại thở mạnh ra, rồi mới lên tiếng: "Được, lập tức giao ước như vậy đi, chúng ta... nhất định đều sẽ sống sót!"

Nói đến đây, Trương Hằng giơ quả đấm ra, đưa tới trước mặt Sở Hạo. Sở Hạo nhìn Trương Hằng, trong lòng rất mềm yếu và cảm động, cũng vươn nắm đấm ra, hai nắm tay cùng chạm vào nhau, giao ước này, lập tức được cam kết.

"Được, chúng ta... đều sẽ sống sót, nhất định như vậy!"