Vô Hạn Thự Quang

Quyển 13 - Chương 67: Mặt nạ

Trương Hằng lạnh lùng nhìn chiến thần Ares hạ xuống từ trên trời ở ngay trước mắt, cả người hắn thoắt trở nên căng thẳng, chớp mắt liền có thể phản kích hoặc né đòn ngay lập tức.

Nguy hiểm, nguy hiểm, nguy hiểm...

Sẽ chết, sẽ chết, sẽ chết...

Trương Hằng nhìn thẳng vào chiến thần Ares, khoảng cách giữa hai bên nhiều nhất chẳng qua chỉ tầm ba mươi đến năm mươi mét. Khoảnh khắc này, Trương Hằng cảm nhận được mối nguy hiểm xưa nay chưa từng có, dự cảm của hắn cứ điên cuồng gào thét, không ngừng nói cho hắn một sự thật: một khi giao chiến với Ares, hắn nhất định sẽ chết, nhất định sẽ chết, tuyệt đối chết, chắc chắn chết...

"Im miệng!"

Trương Hằng lớn tiếng gào lên, định áp chế thứ dự cảm phiền phức này... Đúng vậy, lần đầu tiên, hắn thấy dự cảm của mình phiền phức đến như vậy.

Ares lại khó hiểu hỏi: "Ta còn chưa nói gì hết mà?"

Trương Hằng nhất thời ngớ ra, hắn lúng túng cười cười, nói với Ares: "Ngươi muốn nói gì? Ta chăm chú nghe đây, chỉ cần không đánh nhau, chuyện gì chúng ta cũng có thể bàn."

Ares nhíu mày, cứ thế ngắm nghía Trương Hằng. Nói thực, tình huống trước mắt không cần nhìn cũng biết, mục đích hắn đến đây là để giết hai người, đó là nhiệm vụ Titan khởi thủy đưa ra cho hắn, hắn tuyệt đối không có ý định nương tay cho qua, hơn nữa gã loài người ở trước mặt này tuyệt đối cũng có thể nhìn ra được mục đích của hắn. Trong trường hợp đó, đối với những kẻ nói năng đê hèn, nhát gan yếu ớt như thế hắn sẽ sớm giết thẳng tới như xưa nay vẫn vậy mới đúng, thế nhưng...

Không rõ vì sao, sau khi nhìn thấy gã loài người này Ares liền nảy sinh ra một loại cảm giác... không nên giết hắn? Ảo giác à? Hay là, căn nguyên ý thức trong mông lung kia đang nhắc nhở hắn?

Đúng vậy, sau khi đến Minh Giới, bất luận là hắn hay các vị thần khác, bọn họ đều đang dần trở nên mạnh mẽ, hơn nữa những kiến thức, ký ức, kinh nghiệm chiến đấu kỳ lạ lại đột ngột xuất hiện, giúp thực lực của họ tăng mạnh. Tình huống này mãi đến không lâu trước đó, Titan khởi thủy mới trực tiếp nói rõ, là bọn họ đang ngày càng tới gần với căn nguyên tồn tại của mình, sau đó hấp thu được sức mạnh từ căn nguyên tồn tại đó. Ares không phủ nhận nhưng cũng không xác nhận cách giải thích này, hắn chỉ cần mình trở nên mạnh mẽ, hơn nữa cứ thế mạnh mãi là được, đối với việc có thứ gọi là căn nguyên tồn tại hay không, bản thân có phải chỉ là vật thay thế hay không hắn không quan tâm. Có gì khác biệt đâu chứ?


Mãi đến bây giờ, hắn mới cảm thấy không thể tưởng tượng nổi. Đối mặt với một gã loài người xa lạ yếu ớt, hắn lại phải chịu ảnh hưởng từ căn nguyên tồn tại, cho rằng mình không nên giết? Chẳng lẽ căn nguyên tồn tại của hắn là một tên lòng dạ yếu đuối?

Ares cười một cách dữ tợn, định trực tiếp ra tay kết liễu Trương Hằng, nhưng chính lúc đó, trong lòng hắn bỗng trở nên sợ hãi. Đó là một loại cảnh báo thuộc về bản năng chứ không phải cảm giác mơ hồ đến từ căn nguyên tồn tại.

Tất cả những biến đổi tâm lý này chỉ diễn ra trong phút chốc, mà Ares sau khi đến gần với căn nguyên tồn tại hắn cũng không còn là kiểu đi rừng tự gank, feed xanh bản đồ, tấn công không dùng não như trước... lạc đề rồi. Tóm lại, hiện tại hắn xem như đã có chút trí khôn. Ares lập tức đè sát ý của mình xuống, nói: "Tránh ra, người phàm, ta sẽ không giết ngươi ở đây, ngươi chỉ cần đứng đợi một bên, tạm thời ta sẽ tha cho ngươi, đưa ngươi đi gặp tồn tại vĩ đại nhất. Nhưng nếu ngươi dám cản trở, ta chỉ có thể giết chết ngươi, ngay bây giờ, cút ra!"

"Ha ha, nếu ta nói không thì sao?"

Trương Hằng vẫn cười hề hề nói: "Câu trả lời của ta là... cút con mẹ nhà ngươi ấy!"

Dứt lời, một quầng sáng rực rỡ đột ngột phát ra từ bên trong chiếc rương màu vàng kim Trương Hằng vẫn luôn mang theo bên người. Quầng sáng vàng này hóa thành ánh sáng lấp lánh trực tiếp bao phủ lấy cơ thể hắn, trước sau chỉ trong chớp mắt, cả người hắn được bọc bởi một bộ giáp phủ đầy vết rách, trông như vừa trải qua một trận khổ chiến nhưng vẫn uy vũ hiên ngang vô cùng. Khôi giáp màu vàng kim, Hoàng Kim Thánh Đấu Sĩ, thánh y của xạ thủ!

Ares vốn định động thủ lại một lần nữa phải dừng lại, hắn cẩn thận nhìn kỹ Trương Hằng. Quả thực, sau khi mặc bộ giáp thánh y này vào thực lực của Trương Hằng tăng lên rất nhiều, tuy nhiên vẫn không thể uy hiếp được hắn, dù sao thì chênh lệch đẳng cấp giữa đôi bên là quá lớn, có điều... Bộ thánh y này cho hắn cảm giác rất quen thuộc, dường như hắn đã thấy qua ở đâu đó, hoặc nói... hắn đã từng giao chiến qua với chủ nhân của bộ giáp, nhưng mà...

Đây cũng là tin tức căn nguyên tồn tại truyền cho ư?

Ares đè nén đến tận đáy tâm can nói: "Ta cho ngươi một cơ hội cuối cùng, người phàm, tránh ra, nếu không ngươi tự đi tìm chết!"

"Vậy cứ để ta chiến đấu cho đến chết đi!"


Trương Hằng lại kiên quyết như thế, trong lúc nói đã trực tiếp lấy Hoàng Kim Thánh Cung treo phía sau thánh y xuống, giương cung lắp tên đồng thời dưới chân vận chút lực, cả người lùi về, tính toán kéo giãn khoảng cách với Ares.

"Tên người phàm ngu xuẩn..."

Ares lắc đầu, căn bản chẳng thèm đếm xỉa đến mũi tên của Trương Hằng, vẫn là câu nói đó, sự chênh lệch trình độ giữa đôi bên là quá lớn. Sau khi đến gần với căn nguyên tồn tại, nhóm lên được Thần Hỏa, hắn của hiện tại đối với người phàm mà nói không khác gì máy nghiền. Mặc kệ cho Trương Hằng thoái lui giương tiễn, hắn vẫn đứng yên tại chỗ chờ đợi, định trực tiếp đánh tan lòng tin của Trương Hằng.

Nhưng ngay lúc Trương Hằng bắn tên, chính hắn cũng không biết rằng, bên dưới thánh y giáp, chiếc mặt nạ gỗ sồi xanh đang ép sát vào da hắn bỗng mơ hồ tỏa ra một nguồn năng lượng xanh lá, vừa tiến vào cơ thể hắn liền biến thành vô hình vô chất, mà mũi tên hắn vừa bắn ra lập tức mang theo nguồn năng lượng khó hiểu kia.

Đối mặt với mũi tên của Trương Hằng, Ares thậm chí không thèm né, hắn đang thử uy lực Thần Hỏa của mình, cứ như vậy đứng ở đó. Khi mũi tên đến gần, hắn không làm gì hết, một vách ngăn vô hình tự nhiên xuất hiện chắn phía trước hắn, ngăn cản mũi tên Trương Hằng đã bắn ra.

Nhưng trong nháy mắt tiếp theo, từ mũi tên bỗng tuôn ra những sóng năng lượng kỳ lạ, chỉ trong khoảnh khắc mà thôi, vách ngăn vô hình trước mặt hắn tựa như giấy dán cửa bị xuyên thủng một cách dễ dàng. Không chỉ thế, sau khi vượt qua vách ngăn này, uy lực của mũi tên không hề giảm đi mà lại tăng thêm, tốc độ nhanh hơn gấp mấy lần, một mũi bắn tới đã muốn đâm thẳng vào trong hốc mắt hắn.

Trong lúc ngàn cân treo sợi tóc, thực lực của Ares được thể hiện một cách rõ rệt. Chỉ thấy tay phải hắn vung lên, trực tiếp dùng ngón tay kẹp lấy thân mũi tên, đồng thời giận dữ gào lên: "Ngươi đã làm gì? Sao ngươi có thể đâm thủng vách ngăn tâm linh..."

Lời còn chưa dứt, mũi tên vốn đã bị hắn giữ lấy lại bộc phát ra nguồn sức mạnh kinh khủng không thể nào chế ngự được, nháy mắt xuyên qua, trực tiếp thoát khỏi những ngón tay, một lần nữa nhắm tới khuôn mặt hắn. Lần này hắn cũng không cách nào nắm lại mũi tên được, chỉ có thể tận lực ra sức tránh sang bên cạnh, mà tên bắn rồi thì không thể chuyển hướng, cứ như vậy sượt qua hắn bay về phía sau, đồng thời vạch ra một vết thương trên mặt khổ chủ.

Máu tươi màu vàng chảy xuống từ trên mặt, biểu cảm của Ares tràn đầy phẫn nộ, bị dọa sợ cùng cả ngỡ ngàng. Cảm xúc này quá đỗi phức tạp, đến nỗi Trương Hằng cũng chẳng rõ rốt cuộc hắn muốn biểu đạt cái gì. Trương Hằng dĩ nhiên không biết trong chớp mắt lúc nãy, trên mũi tên của hắn đã phát sinh biến đổi, vì vậy hắn cho rằng Ares chẳng qua chỉ có thế mà thôi, dường như dự cảm của hắn lần này bị lỗi rồi?

Trương Hằng lại một lần nữa giương cung, dự định cứ thế giết chết Ares, có điều hắn vừa nâng cung, còn chưa kịp căng dây, bóng người trước mắt bỗng xẹt qua, một cỗ sức mạnh khổng lồ liền ập tới đánh bay hắn văng đi ít nhất mười mét vào trong không trung. Chưa hết, khi còn đang ở giữa không trung, lại một cỗ sức mạnh kinh khủng khác úp đến giã hắn đâm thẳng xuống mặt đất. Trong thanh âm vang rền, cả người hắn bị khảm xuống độ sâu ít nhất ba, bốn mét bên dưới mặt đất.

Tất cả đều là những đòn công kích đầy giận dữ của Ares mà thôi. Trong lúc Trương Hằng bị đánh rơi xuống đất, Ares lại lần nữa lắc mình di chuyển đến chỗ Trương Hằng, đứng phía trên hố lạnh lẽo nói: "Đồ kiến hôi, ngươi đã làm gì? Người phàm như ngươi lại dám làm thần linh bị thương? Ai cho ngươi lá gan đó? Ai cho ngươi sức mạnh có thể làm đến mức này? Ta muốn giết chết ngươi, thảng tay giết chết ngươi!"

Mặt khác, dù vị trí bị tấn công trên bụng và lưng của Trương Hằng đau đớn vô cùng, nhưng hắn nghiêm túc xem xét lại một chút thì chỉ là đau chứ không hề bị thương, hơn nữa hiện tại hắn vẫn có thể cử động được, điều này chứng minh Ares quả thực không hại được đến hắn... Cho dù không rõ vì sao, nhưng hình như Ares là ngoài mạnh trong yếu nhỉ?

Nhưng hắn không biết, Ares cũng không biết, trong chớp mắt Trương Hằng bị tấn công, trên chiếc mặt nạ gỗ sồi xanh ép sát vào da thịt hắn, nguồn năng lượng xanh lá tuôn ra càng trở nên mãnh liệt, nguồn năng lượng này đã không còn công kích mà chuyển sang bảo vệ hắn, trị liệu cho hắn. Hai đòn tấn công vừa rồi của Ares, lần đầu vào bụng, trong nháy mắt ruột cùng nội tạng của hắn đã nát bấy, lần thứ hai vào lưng, xương sống của hắn gãy lìa mười tám đoạn. Tất cả, trong một tích tắc ngắn ngủi...

Đã hoàn toàn lành lại rồi!