Mấy lần chịu đựng vây công trùng trùng, lại mấy lần chiến thắng huy hoàng, trong lịch sử, tòa thành thị này chưa từng khuất phục trước thế lực nào.
Vô luận là Lưu Phong Tây Sơn lão mưu thâm toán, hoặc Vân Thiển Tuyết tuổi trẻ lão luyện, đều dùng chung một công thức: "Muốn đoạt đông nam, phải đoạt Đế đô! Đế đô không ngã, Tử Xuyên không diệt!"
Mà đồng dạng, đây cũng là ưu tư của đám trung thần lương tướng Tử Xuyên gia.
Tư Đặc Lâm sắc bén chỉ ra: "Đế đô không giữ được, tức thì tấm bình phong tây nam sụp đổ, địch khấu có thể theo sông xuống tây bắc, tây nam, đại thế quân ta tan tành!"
Tháng năm năm 784 Đế quốc lịch, tòa thành có hơn bốn trăm năm lịch sử này lại chịu một khảo nghiệm lớn, toàn bộ sự chú ý của thế giới đều dồn vào nó.
Một bên là ma tộc tinh binh cường tráng với hơn sáu mươi vạn quân, một bên là quân dân nhân loại số lượng không nhiều nhưng ôm lòng quyết tử.
Nếu Đế đô bị hạ, vậy thì phòng tuyến cường đại cuối cùng của nhân loại sụp đổ. Lưu Phong gia đang tứ phân ngũ liệt, Lâm gia thì yếu ớt. Nhân thế đại thắng Tử Xuyên gia, binh mã ma thần hoàng sẽ như thủy triều cuốn đến tây bắc khu lương thực dồi dào, đổ xuống bình nguyên tây nam phì nhiêu màu mở, tiêu diệt tàn dư binh mã Tử Xuyên gia ở tây nam, diệt trừ chính phủ Tử Xuyên lưu vong ở Đán nhã, bức bách chính quyền Lâm gia yếu ớt đầu hàng, lại đánh bại cô quân của Lưu Phong Sương, cuối cùng chính quyền Viễn Kinh chỉ còn con đường đầu hàng. Đây là kế hoạch chinh phục nhân loại do Thống soái bộ ma tộc vạch ra.
Đương nhiên, quá trình thực tế sẽ rất phức tạp, ước chừng kéo dài vài năm, ma tộc quân sẽ ***ng phải chống cự cường liệt, cũng sẽ đối mặt chiến tranh du kích, nhưng về mặt chiến lược, kế hoạch đó là không có kẽ hở. Nhưng tiền đề để thực thi kế hoạch, chính là phải hạ Đế đô!
Mệnh vận của ma tộc, mệnh vận của nhân loại, mệnh vận cả đại lục đều quyết định ở đó, khi ma tộc đại quân áp cảnh cuồn cuộn tiến công về Đế đô, Tử Xuyên quân có thể chống cự nổi hay không?
Tổng chỉ huy ma tộc quân ở tiền tuyết là danh tướng Vân Thiển Tuyết, gã trước giờ nổi danh dụng binh cẩn thận.
Gã suất lãnh các quân đoàn tiền phong của ma thần vương quốc, bao gồm đệ nhị quân, đệ tam quân, đệ tứ quân, đệ lục quân, đệ thập nhất quân, đệ thập nhị quân, đệ thập tam quân.
Đây đều là các quân đoàn mạnh mẽ, uy danh hiển hách nhất chính là Vũ lâm đệ nhị quân, trước giờ vẫn được coi là Hoàng gia thân vệ quân, lực chiến đấu chỉ dưới Cận vệ lữ do ma thần hoàng thân lĩnh.
Ngoài ra, đệ tam quân do Diệp Nhĩ Mã soái lĩnh, đệ lục quân do Ôn Khắp Lạp soái lĩnh, đệ thập nhất quân do Bùi Mã soái lĩnh, cũng đều là quân đoàn do con cháu Tắc nội á tạo thành, chiến đấu lực hơn hẳn quân đoàn ma tộc khác.
Ma thần vương quốc hiện có mười hai quân đoàn thì đã có bảy quân đoàn tập kết ở tiền tuyến Đế đô, tổng binh lực vượt sáu mươi vạn.
Xuất động hơn nửa binh lực trong nước chỉ để đánh một tòa thành, có thể thấy ma tộc đã hạ quyết tâm đánh lấy Đế đô.
Đối diện áp lực kinh khủng từ ma tộc, nhân loại quân dân cũng chuẩn bị một trận tử chiến.
Đầu tháng tư, Đế đô đã tiến nhập tình trạng toàn dân chiến bị, người già, trẻ em, phụ nữ nhanh chóng rời thành, thanh tráng niên thì gia nhập quân đội.
Nhân loại đã bình tĩnh lại từ trong hoảng loạn ban đầu khi biết tin ma tộc xâm nhập, bọn họ đều hiểu một điều: "Sinh tồn, hoặc tử vong!"
Quá nhiều người đăng ký tham quân, hậu cần bộ không thể cung cấp đủ chế phục và vũ khí, rất nhiều dự binh bộ đội chỉ dùng mảnh vải trắng hoặc đỏ buộc lên đầu, hình thành tiêu chí riêng cho dự bị dịch sĩ binh.
Còn về vũ khí! Khỏi phải hỏi, quân quan hồi đáp: "Vũ khí phát rồi!"
Hắn chỉ về hướng đông: "Tìm ma tộc mà đoạt!"
--------------------
Ma tộc có quân hùng tướng mạnh, lại có danh tướng Vân Thiển Tuyết thống soái, nhân loại tuy quân ít thế yếu, nhưng may vẫn còn một danh tướng dẫn dắt, uy danh của hắn gắn liền với đánh đâu thắng đó, cũng gắn liền với sự tàn khốc khát máu của hắn.
Rất nhiều phương án tác chiến được Tham mưu bộ trình lên Tử Xuyên Trữ, nhưng đại đa số phương án đều bị Đế Lâm vứt xuống đất dùng giày đạp.
"Đào hào câu, tích trữ lương thảo, kiên thủ không ra, lấy thành vững tiêu hao duệ khí và binh lực của địch nhân, chờ tăng viện quân đến!" Đế Lâm khinh miệt nói: "Mấy cách này cả kẻ ngu cũng nghĩ ra được, đây là kết quả nửa tháng nghiên cứu của các cao tài Viễn Đông quân giáo ư?"
Đám tham mưu đỏ bừng mặt, biện giải: "Giám sát trưởng đại nhân, chúng tôi đều chiếu theo binh pháp chính thống mà vạch kế hoạch. Công cần quyết đoán, thủ cần kiên trì, ở tây nam, tây bắc, tân quân đang được gấp rút xây dựng, kiên trì càng lâu càng có lợi cho chúng ta".
"Xây dựng tân quân, từ chiêu mộ binh viên đến hoàn tất huấn luyện hình thành chiến đấu lực, bình thường cần nửa năm, nhanh cũng phải mất ba tháng". Đế Lâm ung dung nói: "Sáu mươi vạn ma tộc quân, còn nhiều hơn cả quân dân trong Đế đô, các người nghĩ đi, bằng vào hào câu thành cao, chúng ta có thể giữ được nửa năm không?"
Hội nghị im lìm.
Đế Lâm nhìn qua từng người, lạnh lùng hỏi: "Hoặc là, ai có thể kiên thủ ba tháng, chờ viện quân đến?"
Không có ai dám đáp lời, các tướng quân đều cảm thấy mất tự tin trước ánh mắt của Đế Lâm.
Tử Xuyên Trữ ngồi ghế chủ tọa hội nghị khẽ hắng giọng, hỏi: "Giám sát trưởng đại nhân, ngài có kế hoạch tốt hơn sao?"
Đối diện Tử Xuyên Trữ, Đế Lâm thu liễm bớt thần tình kiêu ngạo, nghiêng người đáp: "Điện hạ, hạ quan xác thật có một kế hoạch, bất quá cần bảo trì tính cơ mật, cho phép hạ quan báo cáo riêng với ngài".
Các tướng quân xuất hiện sắc giận, Tần Lộ uất ức phản đối: "Giám sát trưởng đại nhân, ở đây đều là tướng lĩnh từ Hồng y kì bổn trở lên, chẳng lẽ còn có gian tế trà trộn?"
Đế Lâm thản nhiên nhìn y: "Tần Lộ các hạ, ông tự nhiên không có vấn đề, chút nữa ông cũng ở lại nghe đi".
Các tướng quân khác ồn ào phản đối, ý của Đế Lâm là không tin bọn họ. Mọi người phẫn uất bất bình, nhưng do uy áp của Đế Lâm ăn sâu trong lòng từ lâu, không ai dám kháng nghị ra mặt.
"Nếu không có chuyện khác, các người vui lòng chờ ở khách sảnh một lúc". Đế Lâm mỉm cười nhìn chúng nhân, hòa ái nói: "Ta muốn bẩm cáo riêng cho Trữ điện hạ. Tần Lộ đại nhân, kế hoạch này cũng cần ông giúp sức".
Cuộc thương thảo bí mật kéo dài hơn nửa tiếng, còn Đế Lâm nói gì với Tử Xuyên Trữ và Tần Lộ thì ngoài ba người bọn họ, không có ai được biết.
Nhưng khi bọn họ bước ra, chúng nhân đều thấy Tử Xuyên Trữ hoa dung thất sắc, còn Tần Lộ lắc đầu liên tục: "Điên cuồng! Quá điên cuồng!"
Đế Lâm thản nhiên đáp: "Điên cuồng, nhưng làm được. Ngoài cách này, chúng ta không còn làm gì được".
Tần Lộ kích động nói: "Đế Lâm đại nhân, còn chưa đến lúc phải dùng cách cực đoan như thế! Chúng ta còn có vũ khí bí mật 777, còn có một đặc chủng đoàn. Tướng sĩ quân ta ngoan cường chiến đấu, có lẽ chúng ta sẽ cản được ma tộc!"
Đế Lâm đáp rất đơn giản: "Không khả năng!"
"Hai vị tướng quân đừng tranh luận nữa". Trầm tư nãy giờ, Tử Xuyên Trữ lúc này chậm rãi gật đầu: "Giám sát trưởng đại nhân, ngài nói không sai, chúng ta không còn lựa chọn khác. Ta phê chuẩn thực thi kế hoạch của ngài, ngài toàn quyền chưởng quản thủ quân ở Đế đô".
Đế Lâm đứng nghiêm: "Cảm tạ điện hạ tin tưởng, ngài sẽ không phải thất vọng đâu!"
-oo-