Ở cách làng Bethlehem chừng năm cây số có một người đàn ông nghèo tên là Pane sống bằng nghề bán bánh mì. Mỗi ngày khi trời còn chưa sáng, ông đã phải thức dậy nhồi bột, đốt lò nướng bánh để kịp có bánh đem bán. Một buổi sáng sớm như mọi hôm, khi mặt trời còn chưa lên, Pane đang hì hục chuẩn bị đốt củi thì có tiếng đập cửa thình thịch bên ngoài. Tưởng có người muốn mua bánh, Pane nói vọng ra bên ngoài: “Còn sớm lắm chưa có bánh đâu!” Nhưng người bên ngoài vẫn tiếp tục đập cửa kêu lên: “Xin hãy mở của cho chúng tôi!”
Pane mở cửa xem có chuyện gì thì thấy có một người đàn ông và người phụ nữ ẵm một đứa bé với nét mặt sợ hãi van xin ông: “Xin hãy cho chúng tôi trú ngụ trong nhà ông, vì quân lính Vua Herod đang tìm cách sát hại con chúng tôi.”
Pane chưa hết ngạc nhiên, nhưng nhìn thấy nét mặt sợ hãi của người đi đường, ông mời họ vào nhà và khóa cửa lại. Người đàn ông giới thiệu mình với Pane rằng: “Tôi là Joseph, còn đây là Mary vợ tôi, đứa bé tên là Jesus. Cả làng Bethlehem bị quân lính Herod lục soát để tìm giết những trẻ sơ sinh dưới hai tuổi.”
Vừa nghe đến đó thì có tiếng đập cửa dồn dập một lần nữa: “Quân lính của Vua Herod đây! Mở cửa ra ngay!”
Biết sắp có chuyện chẳng lành, Pane bối rối không biết mình phải làm sao. Joseph và Mary với nét mặt sợ hãi nài van Pane: “Hãy tìm cách cứu con chúng tôi!” Pane chần chừ, và bên ngoài tiếng gõ cửa càng mạnh hơn: “Mở cửa ra mau, không thì chúng tôi sẽ phá cửa!” Không còn kịp kháng cự, Pane ôm lấy Hài Nhi Jesus từ tay Mary, ông quấn cục bột bánh mì xung quanh Hài Nhi thành như một ổ bánh mì lớn rồi đặt vào trong lò nướng, sau đó ông chạy đến cửa nhà mở ra. Vừa lúc đó có ba tên lính tràn vào tuốt gươm ra với vẻ mặt giận dữ thét lên: “Có đứa trẻ nào trong nhà này không?” Họ không đợi câu trả lời của những người đứng đó mà xông thẳng vào nhà lục soát khắp nơi…
Không thấy đứa trẻ nào, một tên lính tiến lại gần Pane, chỉ tay về phía Mary cùng Joseph và hỏi: “Hai người kia là ai? Tại sao lại ở trong nhà ông?” Pane cố giữ điềm tĩnh trả lời, “Họ là khách hàng của tôi. Họ đến để chờ lấy bánh do tôi nướng”. Tên lính nhìn thấy vẻ mặt sợ hãi của Joseph, hắn tỏ vẻ hoài nghi, đi chậm rãi đến cửa lò nướng bánh và mở nắp lò ra, tên lính thấy có một cục bột thật to trong lò. Hắn đóng nắp lò lại rồi rảo bước ra khỏi nhà Pane cùng với hai tên đi cùng mình.
Khi cánh cửa đóng sập lại, Pane vội vã đem cục bột ra khỏi lò, cả ông và cha mẹ Hài Nhi thở phào nhẹ nhõm khi nhìn thấy Hài Nhi mỉm cười với họ.
Khi những tên lính đã đi khuất, Joseph và Mary từ biệt Pane và tiếp tục lên đường trốn sang Ai Cập. Sau khi tiễn hai ông bà, Pane chợt nhớ rằng mình chưa kịp nướng bánh, và ông lật đật đem đống bột đã ủ chưa kịp nướng bỏ vào lò. Nhưng điều ông không ngờ rằng những chiếc bánh hôm đó ông làm ra có một mùi thơm đặc biệt, ai ăn vào cũng cảm thấy ngon. Chẳng mấy chốc ông trở thành người bán bánh nổi tiếng trong vùng, và người ta gọi bánh của ông là Panettone.
Truyện ông Pane nhét Hài Nhi vào lò bánh thường được người ta truyền miệng với nhau vào Mùa Giáng Sinh. Vì thế, ở nước Ý, người ta thường ăn bánh mì Panettone vào dịp lễ này. Bột của loại bánh này được ủ lên men bằng một công thức đặc biệt. Chiếc bánh sau khi nướng thường to hơn gấp hai hay gấp ba chiếc bánh mì thường, rất mềm và ngọt. Vào đêm Giáng Sinh, các gia đình người Ý thường quây quần bên nhau, cắt chiếc bánh Panettone và rót rượu Champaigne để chúc nhau những lời chúc tốt đẹp nhất. Họ muốn nhắc với nhau rằng, một khi chúng ta có lòng nhân từ và quả cảm, chúng ta mới có thể tiếp đón Chúa trong căn nhà của mình.
Trong xã hội chúng ta đang sống hôm nay, có không ít người lợi dụng lòng tốt của người khác để trục lợi cho mình. Nhiều người trong chúng ta trở nên ngờ vực sau một lần bị một người ăn xin, hay người cơ nhỡ đóng kịch để gạt tiền mình. Nếu bạn nhìn vào cuộc đời Chúa, bạn sẽ thấy ngay từ thuở lọt lòng Chúa đã phải đối diện với sự ngờ vực và dối trá của con người. Cha mẹ Ngài đã không thể tìm nổi quán trọ để nương thân, có thể vì họ nghèo, cũng có thể họ nhìn không sang trọng để có thể làm cho chủ quán trọ tin rằng cha mẹ Ngài đang cưu mang Đấng Cứu Thế. Ba nhà đạo sĩ cũng bị Vua Herod đóng kịch, lợi dụng để tìm cách biết được Chúa ở đâu mà giết hại. Chúng ta thừa biết sau này, chính các môn đệ của Ngài cũng chối bỏ và bán đứng Ngài. Nhưng không vì thế mà Chúa không còn tin vào chúng ta nữa. Đằng khác, Ngài vẫn tiếp tục làm tấm bánh để được đi vào lòng chúng ta, cho dù lòng ta đã trở nên chai đá thế nào.
Người ta kể lại câu chuyện trên như để nhắc với nhau rằng, Chúa dùng chính sự trốn chạy của mình để làm của ăn mới cho con người. Ngài đem lại một ý nghĩa mới cho bất cứ ai sẵn sàng đón tiếp Ngài. Ngày hôm nay cũng thế, có khi con Chúa đang ẩn mình trong sự cơ hàn chờ chúng ta đón tiếp Ngài.
Trong mùa Giáng Sinh này, bạn hãy dành ít phút cầu nguyện cho những người phải làm nghề ăn xin để kiếm sống. Hãy cầu nguyện cho những ai đang còn ngờ vực trước lòng tốt của người khác. Và cầu nguyện cho chính bản thân mình, xin Chúa ban cho chúng ta niềm tin đơn sơ vào tình yêu Chúa, biết can đảm cho đi, không phải vì để cho mình được biết đến, nhưng để cho những ai đang cần đến mình tìm được niềm vui qua lòng nhân từ và quả cảm của mình.