Trung Học Mỹ Nữ

Chương 102: Trúng vé số

Nhìn vào phần thời gian trên điện thoại đã đến 5h04 phút, Tạ Phi Thiên xém nữa phát điên lên, nhanh chóng kêu gọi tinh linh điện thoại ra, đưa mình đến chổ quay xổ số.


Vẫn là vực qua thời gian không gian trong điện tử như lần vào gmail kiểm tra, nhưng lần này con đường có vẻ hơi khác, có vẻ như lần này thời gian trôi chậm hơn rất nhiều, đương nhiên đây là do hắn trong đầu tự cảm thấy mà thôi.


Má nó sắp không kịp giờ rồi nhanh nhanh lên nào, trong lòng Tạ Phi Thiên vô cùng gấp gáp, hi vọng có thể đến nơi trước khi vé số mở thưởng, để thay đổi con số là có thể trúng giải.


Nhưng mà trong lòng hắn càng gấp gáp muốn nhanh thì thời gian hắn cảm thấy càng lâu, dài dòng buồn chán, ngay khi hắn cảm thấy thật vô vọng chắc là trễ giờ rồi, muốn ra lệnh quay lại, thì trong đầu hình ảnh điểm đến rõ ràng hơn.


Toàn nhà dữ liệu xổ số, vô vàng con số, còn có các lồng quay số to lớn xung quanh là những con số bay vèo vèo.


Một lão già mặt đạo bào màu vàng đột nhiên xuất hiện trước mặt Tạ Phi Thiên, xoay tay một cái, bay về Tạ Phi Thiên đánh tới, mà Tạ Phi Thiên ở dưới cánh tay to lớn của hắn, giống như một con kiến vậy quá nhỏ bé.
"Ngươi dám!" Tạ Phi Thiên lá gan cũng không hề bé nhỏ, quát to một tiếng.


"Hắn chính là Chủ Nhân!" Tiểu Tinh Linh điện thoại di động hiện ra thân ảnh.
Lão già áo vàng sững sờ, nhìn lấy Tạ Phi Thiên một chút sau đó thu tay về sau đó lui về vài bước, ánh vàng kim từ áo của lão già kia làm cho Tạ Phi Thiên lóa cả mắt.


"Chủ Nhân, khí tức trên người ngài có chút biến hóa, xin thứ lỗi cho lão nô tội thất lễ." Kim bào ông lão khổng lồ khom người cuối đầu, nhỏ giọng thỉnh tội.


Khí tức của ta có biến hóa? Nói vậy là có ý gì đây? Tạ Phi Thiên trong lòng không khỏi sững sờ, nhưng mà trước mắt đang có chuyện gấp gáp, Tạ Phi Thiên cũng không không rãnh mà đi tìm hiểu chuyện này.
"này lão già xổ số đã có kết quả hay chưa?"


"Chưa có thưa chủ nhân, hiện tại chỉ mới mở mấy giải thấp còn giải đặc biệt, nhất, nhì, ba vẫn chưa ra ạ."
"Đùng" Tạ Phi Thiên hung hăng đập một cái lên đầu mình chửi cha nó ngu.


Má đầu óc ngày càng suy giảm có lẽ ta già mẹ rồi? Chỉ nhớ là xổ số 5h quên mất còn chuẩn bị quay rồi từ giải, từ thấp đến cao, quên mất là 5h bắt đầu quay thôi còn phải dao động ít phút ah?


"Mang ta đến chổ quay số này" Tạ Phi Thiên đem tờ vé số đưa cho lão già, trên đó ghi xổ địa chỉ tỉnh miền để vì có rất nhiều tỉnh miền sổ số khác nhau mà.


"Vâng, thưa chủ nhân, trước tiên xin cho ta thêm quyền hạn cho chủ nhân, bằng không ngài sẽ bị hệ thống bảo mật chặn lại" ông lão bận kim bào khom người xin phép.
" ta sắp không kiệp rồi ngươi còn câu giờ à? Chậm nữa là không kịp đấy nhanh nhanh nào."


"Vâng! Chủ nhân." Một đạo Kim Quang từ tay lão già phát ra bắt thẳng tới người Tạ Phi Thiên, song Tạ Phi Thiên cả người hắn cũng không cảm thấy khác gì chỉ phát ra ánh sáng vàng vàng mà thôi.


"Vậy là được rồi thưa chủ nhân, hiện tại người có thể đi đi bất kì miền xổ số nào." áo bào vàng kè lão già khom người lui ra.
Tạ Phi Thiên tâm niệm vừa động điểm đến, hắn liền như vượt không gian đến một căn phòng khác.


Tạ Phi Thiên lấy ra tờ vé số của mình nhìn một chút vào dãy số sau đó nhìn lên một cái lồng lớn đang quay quay, quả cầu có số sẽ rơi ra.
Qoành lồng quay lớn đột nhiên dừng lại một quả cầu trong đó xoay xoay tròn rơi dần xuống khe rãnh, rồi lăn ra trước, quả bóng số 5 ah,


ten ten kết thúc kết quả giải nhất hiện tại là đến giải đặt biệt trong đầu Tạ Phi Thiên tự nhiên mà hiểu ra, cứ như toàn bộ chuyện ở đây hắn chính là ông chủ vậy.
Vậy là kết thúc giải nhất hiện tại đã đến giải đặc biệt, hắn nở nụ cười nham hiểm vẫn tới kịp ah.


Các lồng quay lại tiếp tục công việc quay số của mình, tốc độ ngày càng nhanh càng nhanh, Tạ Phi Thiên chỉ vào lồng đầu tiên yêu cầu số mình muốn lồng quay đó dần dần dừng lại rơi ra số mà hắn muốn, cứ như vậy đến khi số cuối cùng trong giải thưởng được quay ra....
...
Trong hiện thực...


Sở Á Nam lần đầu tiên ngồi trước màn hình tivi mà căng thẳng đến như vậy, hai mắt nhìn chằm chằm vào cái dãy số đang chạy vèo vèo, từng cái giải so với tờ vé số trong tay đều khác biệt số. Giải thứ khuyến khích không có...giải thứ ba vô ba số trật...giải thứ nhì không có giải nhất cũng không...


"Nha đầu ngốc, ngươi thật sự trông cậy vào mấy tờ vé số này?" lão già Sở Ly cười ha hả đưa đầu tới như kiểu chọc quê, không hề giống tí nào là một ông trùm thế lực ngầm xã hội đen bang chủ hắc bang.


"Vậy con có biện pháp gì chứ? Người lại không chịu giúp con." Sở Á Nam liếc lão già Sở Ly một cái.
"Nhãi con, dại trai còn mắng cả lão già ta."


"Hì hì, nếu như mà dùng vài trăm ngàn mua vé số mà có thể trúng giải độc đắc, chúng ta dùng cả đời lăn lộn liều mạng trong giang hồ để làm gì cơ chứ? Mọi người đều đi mua vé số trúng hết rồi, haha."


Lão già Sở ly rất bất mãn với thái độ của Sở Á Nam, rất khinh thường khinh bỉ Sở Á Nam, cái đồ dại trai ah.


"Này ý kiến chắc chắc là do tên nhóc Tạ Phi Thiên kia nghĩ ra, nguyên lai còn tưởng hắn còn có chút bản lãnh, không lấy được sáu tỷ, kiếm được một hai tỷ đi chứ, lại không ngờ thằng nhóc này lại trông chờ vận may, hắn nghĩ vận may của hắn nghịch thiên được hay sao?"


"Há, xổ số đã kết thúc, có kết quả rồi, hôm nay giải đặc biệt có mã số là 407929 xin mời người trúng giải mang giấy số có mã này đến công ty sổ số kiến thiết để lãnh" Trên ti vi người dẫn chương trình thông báo kết quả cuối cùng, thu hút cả ánh mắt của Sở Ly hướng về màn hình tivi. "Cái gì ta nhớ... Chả lẽ trúng thật sao..."


Sở Á Nam ánh mắt cũng thẳng trừng nhìn về phía ti vi nửa ngày cũng không kịp phản ứng.
"Nha đầu ngốc, còn ngồi thừng người ra đó làm gì, nhanh, mau gom lấy mấy tờ vé số?" Sở Ly hưng phấn cúi người xuống, từ Sở Á Nam trong tay đoạt lấy mấy tờ vé số, hai mắt sáng lên quay về nhìn dãy số trên tivi.


"Ha ha, ông nội, con đã nói mà, Phi Thiên nhất định là được." Sở Á Nam hai tay ôm lấy cổ của lão Sở Ly, hưng phấn nhảy nhảy giật giật, trong mắt lóng lánh như là sắp khóc vậy.


"Ai nha, ta nói này cháu gái ngoan, ngoan ngươi khóc thì kệ ngươi nhưng đừng có mà chùi vô áo ta nữa ah, ôi đừng lôi ta, bộ xương già này sẽ bị ngươi kéo vỡ mất đấy". Sở Ly la hét lên bất mãn, nhưng khuôn mặt già cũng không khỏi hiện lên nét vui mừng, cháu gái hắn vui là hắn vui,


chứ số tiền đó thật ra hắn chỉ cần búng tay là xong, cũng như việc đòi lại trung tâm giải trí "Dạ Chi Huyễn" chỉ cần một câu nói của hắn, nhưng hắn muốn Sở Á Nam có thể tự mình đòi lại, để cho con cháu hắn lăn lộn, đấu đá, mới có thể cứng cáp được.


"Nhanh, nhanh, mau cầm lấy vé số này, ngươi cứ vậy sẽ hư vé số hết đấy." Sở Ly mạnh mẽ kiềm chế lại Sở Á Nam đang rất hưng phấn, phải nhặt lại mấy tờ vé số.


Trong đống vé số, hai ông cháu bắt đầu ngồi lựa ra vì lúc nảy quá hưng phấn đã để trộn lẫn vào nhau rất nhiều, oa ta tìm được một tờ rồi này,... Này còn cũng nhặt được một tờ này.... Cứ mỗi lần tìm được một tờ nàng lại hét lên, ông cũng hét theo rất hưng phấn, Tạ Phi Thiên cũng mua rất nhiều tời nhiều số tại vì chỉ mua một loại thì rất dễ bị nghi ngờ ah.


Nhưng là vé số dưới đất chổ lựa ngày càng ít dần.
"Đã kiếm hết rồi, nha đầu ngốc ngươi còn lựa gì?" Sở Ly ngạc nhiên nhìn lấy Sở Á Nam vẫn đang cố bơi móc.


"không thể nào con nhớ, mỗi dãy số bọn con đều mua mười tờ sao chỉ tìm được chín tờ, rõ ràng những vé kia đều đủ mười sao giải độc đắc lại không đủ cơ chứ" Sở Á Nam bộ dáng cũng gấp gáp lên dùng sao mỗi tờ cũng là tiền tỷ là Tạ Phi Thiên giúp nàng ah, có tờ vé số mà giữ không được sao nhìn mặt Tạ Phi Thiên.


"Không có? Không thể không có, ông nội, chúng ta nhất định là nhìn nhầm rồi, kiểm tra lại đi sót đấy... Ô ô ô..." Sở Á Nam kêu khóc nhào tới chổ đống vé số, từng tờ tờ tờ lại nhặt lên xem xét lại dãy số.


"Nha đầu, nha đầu ngốc này, ngươi đừng như vậy chứ? Chỉ mất một tờ ngươi cũng đủ để trả nợ rồi mà dư luôn đấy." Sở Ly xoa xoa lấy đầu của Sở á Nam, đỡ nàng lên ghế an ủi.