Trọng Sinh Đô Thị Cuồng Long

Chương 155: Không giống như thiết tha

Không bởi vì Thiên Không đã nhường nhịn mà Tank bỏ qua cơ hội cướp đoạt hay đồng tình. Nếu như Ma Quỷ lâm vào tuyệt cảnh, chắc chắn cũng sẽ không ai đồng tình với họ. Trong vài chục năm gần đây ở Trung Đông, đây là một sự thật rất tàn khốc, hắn có thể hiểu rõ hơn so với kẻ khác.

Mỏ dầu cũng đã chiếm rồi, cứ thế mà thu vào, Tank tựa hồ như từ hôm đó nằm mơ cũng thấy tiền, đem ngay mỏ khoan mà đâm xuống. Tiêu thiếu gia đã từ nói qua, nếu muốn có lý do, thì cứ lấy cớ Ma Quỷ muốn thâu tóm Thiên Không.

Mặc dù làm cách này thì Tank rất thích, nhưng hắn vẫn chưa hiểu.

Trận Scorpion, tuy là Thiên Không tổn thất không ít, nhưng thực lực vẫn còn, nhưng mấy ngày nay đối mặt với sự khiêu khích của Ma Quỷ đã từng bước nhượng bộ, mà đây lại không phải là tính cách của Kyrgyzstan. Cuối cùng, theo tin tình báo về tình huống của Thiên Không, trong lòng Tank mới suy nghĩ cẩn thận lại, thì ra Tiêu thiếu gia đã sớm bắt tay vào đối phó với Thiên Không.

Sự lo lắng của hắn quả đúng là đã thừa năng lượng.

Sau khi đã thông suốt, hắn không còn kiêng nể cái gì, nhìn sinh ý của Thiên Không mà muốn cướp đoạt, trong khoảng thời gian ngắn, làm cho Thiên Không lâm vào tuyệt cảnh, còn Kyrgyzstan cứ việc mà cầu viện trợ, nhưng cuối cùng đáp án chỉ có một chữ, "đợi".

Đang trong thời kỳ tranh cử nên tất cả mọi chuyện đều được để sang một bên.

Kyrgyzstan đã đi vào con đường tiến thoái lưỡng nan.

Trong phương diện nhẫn nhục, hắn đã trở thành trò cười của cả Trung Đông. Nhưng chờ đợi không có hy vọng, đã dập tắt sự kiên nhẫn cuối cùng của hắn, hắn quyết định, tìm kiếm cơ hội, họp lực một kích. Người ta nói: khi con chó bị dồn đến cùng đường, thì nó sẽ quay sang cắn lại, huống chi hắn là binh đoàn đệ nhất Trung Đông.

Cho dù tổn thất luôn phần của Scorpion và những tên đào tẩu, thì trong tay hắn vẫn còn hơn bốn vạn binh tinh nhuệ, hắn không muốn để tình huống trở nên thảm hại hơn, nếu không thì chờ đợi hắn là một đợt dọn dẹp.

Lính đánh thuê Thiên Không mặc dù cũng được đào tạo từ quân bộ nước M, nhưng lại không có biên chế chính quy. Vị tướng quân đó cũng đã rời Trung Đông, không để lại cái gì. Cho nên Kyrgyzstan cũng rất rõ ràng, hắn đã không còn lựa chọn.

Trong cùng lúc đó, Tiêu Thu Phong đã đến cửa trại của Tiêm Thứ. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - www.Truyện FULL

Nghe hắn đến, các quan chức cấp cao của Tiêm Thứ rất kinh ngạc. Người đàn ông phương đông trong lần đối mặt với Thiên Không vẫn giữ được nét bình thản và sự lạnh lùng trên gương mặt và đã trở thành một truyền thuyết, hôm nay lại muốn đến bái phỏng bọn họ, thật sự là làm cho mọi người bất ngờ.

Shi Mufu đã là một lão già, tóc đã bạc, và da cũng đã nhăn, nhưng do biết giữ gìn nên nhìn cũng rất hồng nhuận. Chỉ là khi nhìn vào cặp mắt của lão, người khác có thể thấy được trong đó đã thiếu đi vài phần nhiệt tình.

"Tiêu tiên sinh lúc này đến bái phỏng, chẳng hay là có việc gì?" Người đầu tiên lên tiếng là Lou, còn Shi Mufu vẫn đứng đằng sau, ngoài ra còn có ba người nước E bên cạnh, không cần hỏi cũng biết là cao thủ.

Lần trước, Tiêu Thu Phong đã cự tuyệt đề nghị của hắn, làm cho hắn rất mất mặt. Nên sau đó hắn đã thương lượng với Thiên Không, và muốn cho Tiêm Thứ hỗ trợ, nhưng Mike đã lập tức cự tuyệt, điều kiện cũng không giống như lần hậu đãi trước.


Tiêu Thu Phong không thèm để ý vào những cái nhìn đối địch của họ. Với một binh đoàn hạng ba, chỉ trong vài tháng ngắn ngủi, đã thâu tóm toàn bộ liên minh phương Bắc, sau đó còn cạnh tranh với thế lực của Thiên Không. Loại tốc độ phát triển này làm ai cũng thấy ghen ghét..

"Tướng quân Shi Mufu hình như không hoan nghênh tôi" Tuy miệng của Tiêu Thu Phong nói vậy, nhưng thân thì đã ngồi xuống ghế. Hắn không hề cảm thấy ngượng ngùng khi không được gia chủ chào đón.

Shi Mufu mở miệng nói: "Nào dám, nào dám… Tiêu tiên sinh đột nhiên đến thăm, chúng tôi quả thật không có thứ gì tốt để chiêu đãi anh, xin thứ lỗi"

Tiêu Thu Phong lắc đầu, rồi quay sang nhìn gương mặt lạnh lùng của Luo bên cạnh, lạnh nhạt nói: "Ma Quỷ và Thiên Không đánh một trận, lập tức sẽ triển khai, nếu Tiêm Thứ có hứng thú, không bằng tham gia cùng đối phó Thiên Không, thế nào?"

"Tiêu tiên sinh, lần trước anh đã cự tuyệt yêu cầu chúng tôi, nếu muốn tái hợp tác, điều kiện lần trước phải thay đổi một chút" Trên mặt Luo đã nở một nụ cười âm hiểm, Thiên Không cường đại, bởi vì có cường quốc M ủng hộ, chỉ là một Ma Quỷ nhỏ nhoi, cho dù may mắn chiếm được tiện nghi, cũng chỉ là một con kiến, sao có khả năng ăn voi.

Nhưng Tiêu Thu Phong đã giơ tay lên, vươn ngón trỏ dậy, nhẹ nhàng lắc lắc, nói: "Điều kiện đương nhiên sẽ thay đổi, nhưng Luo tiên sinh đừng hiểu lầm, chúng ta không phải hợp tác, mọi người cùng nhau đối phó Thiên Không, chỉ vì muốn cho các người lưu lại một cơ hội sinh tồn ở Trung Đông"

Trên gương mặt đang mỉm cười Shi Mufu thoáng cái đã trở nên u ám, hỏi: "Tiêu tiên sinh, thật xin lỗi, tôi thật sự không hiểu ý của anh"

"Nếu Ma Quỷ có được thế lực của Thiên Không, khả năng sinh tồn của Tiêm Thứ sẽ càng nhỏ, vì để mọi người có thể trở thành bạn, tôi cam đoan có thể để các người tồn tại"

Luo khinh thường cười rộ lên: "Ha ha ha…"

"Tiêu tiên sinh thật biết nói đùa, không biết Ma Quỷ các anh có thể đánh bại được bao nhiêu chiến cơ của Thiên Không? Sự sinh tồn của Tiêm Thứ không cần kẻ nào cho. Cảm ơn lời cảnh cáo của Tiêu tiên sinh, những cái này, anh cứ cầm về"

Tiêu Thu Phong đứng dậy, im lặng không nói thêm gì, chỉ thán một câu: "Như vậy thật đáng tiếc"

"Tiêu tiên sinh, anh không sợ chúng tôi sẽ liên thủ với Thiên Không đối phó các người sao?" Shi Mufu cảm thấy người đàn ông này, hoặc là cuồng vọng đến cực độ, hoặc là có chút ngu ngốc.

Nhưng Tiêu Thu Phong đáp lại: "Tôi không quan tâm!" Bởi vì hắn biết, nước E và nước M ở thế đối lập nhau, nên bọn chúng không có khả năng liên hợp. Cho dù chúng nguyện ý, lãnh đạo của chúng, cũng sẽ vì mặt mũi của quốc gia mà cự tuyệt.

Lúc Tiêu Thu Phong chuẩn bị rời đi thì Luo đã đứng chắn trước mặt.

"Tiêu tiên sinh, lần trước đã nói, nếu có cơ hội thử sức một chút. Hôm nay gặp nhau, không bằng anh để cho chúng tôi nhận thức một chút uy lực của cao thủ phương đông, ok?"


Trong trận chiến quân chủng năm đó, hắn đã đạt giải quán quân, đứng trên đài lãnh thưởng trên cao, có thể cao ngạo mà bao quát tất cả. Nên trong ý thức của hắn, hắn là đệ nhất.

"Đương nhiên có thể, nghe nói Luo tiên sinh đã từng là người mạnh nhất trong quân chủng, hôm nay có cơ hội lãnh giáo, đương nhiên không thể bỏ qua"

Khi Tiêu Thu Phong vừa nói xong, Shi Mufu đã cười sặc, mà cùng lúc đó, phía sau hắn cũng có rất nhiều người ôm bụng cười. Bọn chúng tựa hồ như đã chứng kiến người đàn ông phương đông này bại trận.

Mufu nói một cách giả tạo: "Luo, tôi nghe nói công phu Trung Quốc rất ghê gớm, cậu nên để cơ hội cho Tiêu tiên sinh có thể thi triển nhiều một chút"

Trong lòng hắn, trong suy nghĩ hắn, toàn là những đều trái ngược với lời nói. Nói như vậy, chỉ để tỏ vẻ phong độ thân sĩ của hắn một chút.

Tiêu Thu Phong cũng nhẹ nhàng cười, nhưng mấy người Lý Cường Binh phía sau, không ai dám cười, ánh mắt họ trở nên băng lạnh, tựa như không có chuyện gì, trong suy nghĩ của họ, người đàn ông kia là vô đối, là bất bại.

Thao trường, rất rộng, rất tĩnh. Giờ phút này, không chỉ có đám người kia, mà đã có rất nhiều lính đánh thuê của Tiêm Thứ vây quanh lại đây. Đương nhiên là do Shi Mufu đã âm thầm thông báo với mọi người, đây là thời khắc Tiêm Thứ uy phong, muốn để cho mọi người chứng kiến cảnh Ma Quỷ bại, tăng cường khí thế cho lính đánh thuê.

Tiêm Thứ cũng là một lực lượng cực mạnh ở Trung Đông.

"Đã sớm nghe đại danh của Luo tiên sinh, vẫn mong chờ cơ hội này, mời! " Mặc dù tên người nước E này rất cao ngạo vô lễ, nhưng bây giờ không phải giây phút sinh tử, cho nên Tiêu Thu Phong vẫn duy trì hình tượng của mình, những chiến ý trong thân thể đã giống khởi động như hồng thủy.

Hơi thở có chút khác thường tạo ra một cổ áp lực mạnh mẽ tản ra, xung quanh mười thước bị đám lính đánh thuê đã có chút khiếp sợ, đây chính là khí thế của cao thủ.

Lý Cường Binh và đám Thiết Trụ đã quen với việc này, nên chỉ đứng một bên Tiêu Thu Phong, không cho phép bất kỳ kẻ nào quấy nhiễu.

Luo là cao thủ, đương nhiên đã cảm nhận được lực lượng khổng lồ này, vừa rồi sự khinh thường của hắn đã biến mất. Hắn biết trận chiến này sẽ rất vất vả.

"Mời anh, tôi và người khác đối địch, không có thói quen ra tay trước… " Khi Luo vừa nói ra, vài tiếng vỗ tay đã vang lên, đây là phong phạm của cao thủ, không ít lính đánh thuê đã nhếch ngón cái lên, tỏ vẻ kính nể.

Tiêu Thu Phong tuy không khách khí nhưng cũng nhẹ nhàng cảnh cáo: "Luo tiên sinh, xin chú ý"

Chân khí Luo đã ngưng tụ thành khí tức của đao và kiếm, dưới ánh mặt trời chói chang lại càng tản ra tia bạch quang mạnh mẽ, cuốn lấy thân thể của Tiêu Thu Phong, cuộn tròn khắp người, khí thế cuồn cuộn. Giờ phút này, ngay cả Shi Mufu cũng đã cảm nhận được.

"Người… đàn ông phương này… hình như không kém…" Hắn đã có chút lo lắng.

"Tướng quân, người không cần lo lắng, cả đời này tôi đã chứng kiến giáo quan Luo chiến đấu không ít lần, người cứ yên tâm, anh ta nhất định sẽ chiến thắng" Tên giáo quan bên cạnh có vẻ rất tự tin.

Hắn tự tin, cũng bởi vì hắn quá ngu ngốc.

"Đao lệ…" Đao lệ thật ra cũng không phải là tâm quyết mạnh nhất, mà chính là đao tâm. Nhưng Tiêu Thu Phong cũng muốn thử một lần với tên quán quân này, xem nó sắc bén cỡ nào. Đương nhiên cũng cũng muốn học tập học hỏi một chút, nên ra tay lượng sức, để đối phương còn có cơ hội thi triển.

Cho dù là đao lệ sơ cấp, nhưng hàn khí giết chóc này đã làm cho người khác cảm thấy khủng hoảng. Tay phải Luo nắm chặt cây dao hai thước, vẫn không nhúc nhích, nhưng hai mắt lạnh lùng đã phát ra một tia tàn độc, rồi đột nhiên phát ra toàn lực công kích, hắn biết, người đàn ông này, không giống như lúc nãy rồi, nên vừa ra tay đã dùng toàn lực.