Trọng Sinh Đô Thị Cuồng Long

Chương 154: Cứ gọi bằng anh rể

Tiêu Thu Phong nhẹ nhàng cười: "Đối với cậu, không cần giới hạn"

Triệu Nhược Minh sửng sốt, kêu lên: "Lão đại, nói chuyện có thể nghiêm túc một chút được hay không, cái gì mà không có giới hạn "

"Không có giới hạn ở đây ý là, kế hoạch này, cậu cần bao nhiêu tiền, anh sẽ đưa cho cậu, một trăm triệu, một tỷ, hay là mười tỷ… anh nói như vậy cậu có hiểu không?"

Triệu Nhược Minh nghe đến đây đã hiểu, nhưng vẫn nhìn Tiêu Thu Phong bằng cặp mắt kì quái, hỏi: "Lão đại, anh có thể nói cho em biết tại sao anh muốn giúp em không… Bất quá… em cũng muốn nhắc nhở anh một câu, nếu anh không thích, em cũng đành chịu".

Tiêu Thu Phong cũng ngẫm lại, biết rằng mấy ngày nay đã chiếu cố Triệu Nhược Minh hơi quá, quả thật là đã để hắn biết.

"Nếu cậu cảm thấy gọi lão đại chưa đủ, thì cứ gọi bằng anh rể. Đã là anh em, anh cũng không giấu cậu, trước khi chị của cậu rời Thượng Hải một ngày, anh đã bị chị của cậu "hấp diêm", cho nên bây giờ anh là người của chị cậu"

Bản mặt của Triệu Nhược Minh bây giờ trong như một thằng ngốc, không biết là đang nghĩ cái gì, thần thái bất thường mở miệng nói: "Lão đại, anh không nên nói giỡn với em, chị của em mặc dù hơi thô lỗ, nhưng tuyệt đối không phải là loại phụ nữ như thế. Hơn nữa chị ấy chưa từng kết giao với thằng nào, em tin tưởng chị ấy"

Thật không ngờ, hai chị em nhà này lại có tình cảm như vậy, Triệu Nhược Minh có thể hiểu được chị của hắn, quả thật rất tốt.

Tiêu Thu Phong cũng không tiếp tục đùa nữa, lập tức đem chuyện ngày hôm đó nói ra "Chị của cậu đã đáp ứng với anh, cho anh cơ hội theo đuổi nàng, cho nên, cái chức anh rể này, sẽ thuộc về anh"

Trong lòng Triệu Nhược Minh đã trở nên thoải mái rất nhiều. Chị gái rời Thượng Hái đi, hắn cũng rất buồn lòng, mặc dù hay bị chị đánh, nhưng nhìn chị vì Triệu gia mà trở thành công cụ của đám hỏi, trong lòng hắn cực kỳ khó chịu. Nhưng vì Triệu gia, hắn không thể làm chủ được.

"Lão đại, cái danh xưng anh rể này tạm thời để sang một bên, chờ cho chị của em gật đầu, nếu không chị ấy sẽ dùng nắm đấm nói chuyện với em. Đúng rồi, anh có biết lai lịch của Hoàng gia không?"

Mặc dù biết lão tam có không ít đàn bà, tại binh đoàn Ma Quỷ bây giờ cũng có một Ruth, nhưng nếu chị thật sự thích, Triệu Nhược Minh em sẽ chúc phúc cho hai người. Đối với thân phận của hắn, có vài người đàn bà bên cạnh cũng không có gì đáng ngạc nhiên.

Chỉ là, đối với Hoàng gia, hắn vẫn có chút cố kỵ.

Tiêu Thu Phong gật đầu, nói: "Đối với Hoàng gia, hiểu biết của anh cũng chỉ bằng cậu. Chỉ có điều, cậu đừng đặt Hoàng gia lên cao, bọn chúng cũng không phải loại bất khả chiến thắng, sở dĩ anh lập binh đoàn tại đậy, hy vọng là có thể gia tăng lực lượng của mình, trên con đường đi đến kinh thành, có thể đi xa hơn được"

Triệu Nhược Minh nắm lấy tay của Tiêu Thu Phong, nói: "Nếu để em lựa chọn, em tình nguyện gọi anh là anh rể. Lão đại, nếu quả thật có một ngày như thế, hy vọng anh có thể đối xử tốt với chị của em"


"Thằng ngốc, thật ra thì chị của cậu đã quen anh từ rất lâu, chỉ là các người không biết mà thôi. Hai chúng ta ở chung cũng không tệ lắm, cho nên cậu không cần lo lắm, đàn bà của anh, Tiêu Thu Phong này đương nhiên sẽ không cô phụ các nàng "

Nút thắt được mở, Triệu Nhược Minh cũng thoải mái rất nhiều, Triệu gia bây giờ đã có rất nhiều hy vọng, ít nhất là tương lai của chị sẽ hạnh phúc, đã không cần hắn quan tâm nữa.

Hắn tin tưởng lực lượng của người đàn ông này, nhất định sẽ phát triển.

Sự phát triển của Ma Quỷ đã đạt đến một tốc độ chóng mặt, trở thành một loại vinh quang. Kế hoạch xây dựng quân đội chính quy của Triệu Nhược Minh cũng đã được thông qua, bất đầu tiến hành, đem binh đoàn lính đánh thuê trở thành quân đoàn. Binh đoàn Ma Quỷ cũng trở thành quân đoàn Ma Quỷ.

Một loại cải cách quân sự được diễn ra, biến nơi này này chính thức trở thành bộ đội quân sự hóa.

Ngay cả quân hàm được sử dụng trong quân đội cũng được áp dụng, rồi thiết kế quân phục, vẻ bề ngoài hoàn toàn thay đổi.

Theo lời của Tiêu Thu Phong, điều này làm cho những chiến tướng huấn luyện giám sát hưng phấn không thôi, chỉ có trái tim của Tank hình như là không chịu nổi xúc động, lá gan của vị Tiêu thiếu gia này đã vượt qua sự tưởng tượng của hắn.

"Trong ba tháng, tôi muốn gạch tên Thiên Không ra khỏi Trung Đông"

Điều này đối với Thiết Trụ và Lý Cường Binh mà nói, sắp tới sẽ có một trận huyết chiến mới, và cũng là điều bọn họ chờ đợi. Trận trước, khí thế lẫm liệt, Lý Cường Binh mặc dù bị thương, nhưng lực lượng bành trướng ra, ngay cả hắn cũng cảm thấy bất ngờ.

"Lão đại, anh quả nhiên là người dám nghĩ dám làm. Yên tâm, sau khi số hỏa lực đó được chuyển đến, sau này em sẽ thành lập một quân đoàn siêu cấp thế giới tại đây, ai dám không phục, em sẽ diệt kẻ đó"

Tank vốn định khuyên vài câu, nhưng Thiết Trụ cũng đã mở miệng nói: "Dựa theo cường độ huấn luyện như vậy, cũng nên cho bọn họ một cơ hội thực tế, để bọn họ cảm nhận được sự phát triển"

Thực tế luôn là một chân lý duy nhất, điểm này, dù Tank không muốn thừa nhận cũng không được.

"Nhưng chúng ta dựa vào lý do gì?" Mỗi lần cách binh đoàn lính đánh thuê xảy ra xung đột, hầu hết đều là do tranh cãi lợi ích. Ma Quỷ vốn không có ý định hợp tác chia lợi nhuận, cho nên không có vấn đề ở phương diện này.

Nhưng lúc này, Tiêu Thu Phong đã đập tan cái suy nghĩ bảo thủ kia, nói: "Không cần lý do, tìm lý do rồi đánh, chỉ là hù ma nhát quỷ. Cái chúng ta muốn là thắng lợi, tôi muốn Ma Quỷ trở thành thần binh quân đoàn chính thức tại Trung Đông. Như Lang Nha đã nói, kẻ nào không phục, giết không tha"

"Thói đời là thế, cường giả vi tôn, Trung Đông lại là một nơi rất trọng thực lực, nếu không giết đối phương, sẽ bị đối phương tiêu diệt, chúng ta không có đường lui"


Trong hội nghị lần nay, chiến lược của Tiêu Thu Phong đã tạo ra một bước ngoặt lớn. Ngoài ra, địa điểm đầu tiên hắn chỉ lên bản đồ, chính là nhằm ngay vị trí của binh đoàn Thiên Không.

Bác hắn đã nói, trong ba tháng này, Kyrgyzstan sẽ không nhận được bất kỳ sự trợ giúp nào, là cơ hội công kích tốt nhất của Ma Quỷ, Tiêu Thu Phong đương nhiên không bỏ qua.

Hơn nữa từ sau khi đánh với Sơn Miêu và Hạt Tử, đã làm cho Tiêu Thu Phong cảm nhận được chiến trường chính là nơi huấn luyện tốt nhất. Muốn mở rộng thực lực thì Ma Quỷ chỉ có thể phát triển từ phương thức giết chóc nà.

Sự cao ngạo cũng như khí khái của Tiêu Thu Phong, đã truyền cho rất nhiều người, cho du bây giờ Trung Đông là địa ngục, bọn họ cũng sẽ mở một đường máu. Nguồn: https://truyenfull.vn

Hắn, không chỉ là thủ lĩnh của bọn họ, mà còn là chổ dựa tinh thần của họ, quyền uy cao cao tại thượng, là vị thần tồn tại giữa Ma Quỷ.

Dưới sự chỉ huy của Tank, không có gì có thể ngăn cản tốc độ khuếch trương của Ma Quỷ, từng bước từng bước xâm chiếm thế lực của Thiên Không, chiếm lĩnh các mỏ dầu. Ở Trung Đông, các mỏ dầu chính là một nguồn tài nguyên rất lớn, mỏ dầu nằm trong tay ai, thì tiền sẽ tự đến với người đó.

Những mỏ dầu bị chiếm đó, đều thuộc về Ma Quỷ, trong ba ngày không ai dám hó hé gì cả, tựa như là đã đồng ý với điều này.

Kyrgyzstan tức giận đến nỗi đập bể mấy cái bàn rồi, nhưng cuối cùng vẫn không phái người đến, bởi vì hữu tâm vô lực. Gần đây xuất hiện rất nhiều lính đào ngũ, vì ngay cả thức ăn cơ bản cũng khan hiếm, hơn nữa lại nghe Tank tung tin giật gân, làm những người này đều muốn gia nhập vào Ma Quỷ.

Loại sự tình này, có người đầu tiên, thì sẽ rất nhanh truyền bá, trong vòng một tuần, đã có hơn một ngàn quân lính bất đắc dĩ rời đi. Kyrgyzstan hạ lệnh đóng cửa lại, ngoại trừ huấn luyện bình thường, còn lại nếu không có lý do xác đáng, sẽ không được ra ngoài, lính canh cửa cũng là đội thân vệ của hắn, làm đứng vững phong thái của lính đào ngũ, chỉ có điều tâm của nhiều người đã không còn ở đây.

Tiêm Thứ và Vương Bài vốn đứng chung với Thiên Không, trước kia Thiên Không ỷ vào thực lực nên không coi hai binh đoàn kia ra gì. Giờ phút này thời thế đã đổi, bọn họ chưa đâm lén sau lưng cũng đã là rất đạo đức rồi.

Đương nhiên bọn họ cũng biết, sự quật khởi của Ma Quỷ đã không thể cản được, hơn nữa danh tiếng của chúng rất lớn, bây giờ mà đắc tội, chắc là không có gì bù đắp nỗi. Cho nên, hai binh đoàn kia cũng làm như không thấy gì hết, mà thực tế là cũng không phải chuyện của bọn họ.

Thật ra thì… trong lòng bọn họ cũng đang rất lo lắng, và từ từ phát triển thành hoảng sợ, cho nên cũng đang tìm đối sách thương lượng.

Hai tên đội trưởng của hai binh đoàn đó đã đem tình huống này báo cáo cho quốc gia sau lưng. Vì thế, chỉ trong khoảng thời gian ngắn, cục diện của Trung Đông đã bị thế giới dòm ngó đến.

Không ít quốc gia đã tăng viện quân, lục đục triển khai lực lượng. Trong vài ngày gần đây, trên bầu trời đã xuất hiện nhiều máy bay ném bom, làm khói cao ngất trời.

Còn phe chính phủ tạm thời thì càng khẩn trương hơn, nhưng mà thực lực của họ thì rất yếu kém, phòng thủ trên mặt đất còn có thể miễn cưỡng, còn nếu muốn phòng không thì đành bất lực. Mỗi khi thấy phi cơ bay qua đầu, bọn họ cũng chỉ có thể nhìn xem.

Chiến tranh tại Trung Đông, đã không còn là chuyện của bọn họ, vì việc này có liên quan đến lợi ích của rất nhiều quốc gia.

Phe Kyrgyzstan còn thê thảm hơn, vì hơn cả tháng này, Tiêm Thứ và Vương Bài đều đã được trợ cấp rất lớn, chỉ có Thiên Không là giống như một kẻ chết đói, không một ai cho hắn hy vọng nào.

Hắn làm sao mà biết được hình thức phong tỏa kinh tế này được triển khai cùng thời điểm với đợt tranh cử tổng thống. Hình thức chiến tranh phong tỏa này, chưa ai dám xem nhẹ.

Mất đi một thế lực nho nhỏ ở Trung Đông, nếu có thể leo lên ngồi ở ghế tổng thống, đối với chính khách thì tại sao lại không?