Trọng Sinh Chi Phế Tài Đột Kích

Chương 200

Kỳ Hằng ngồi trong xe ngựa, miên man suy nghĩ.
Tả Vân Phi nhìn Kỳ Hằng, hỏi: "Làm sao vậy? Ngươi hình như không cao hứng cho lắm."
"Ta chỉ là có chút ngoài ý muốn." Kỳ Hằng nguyên bản cho rằng hắn muốn thu thập
Giang gia sẽ giống như Mộ Đình Hiên đối phó Mộ gia năm đó, bị Mộ gia phản kháng kịch liệt.


Kỳ Hằng chuẩn bị không ít sách lược ứng đối, chỉ là, hắn không nghĩ tới, hắn vừa mới mới ra tay, Giang Đông Minh liền đem người làm chủ chuyện năm đó tới trước mặt hắn.


Trong ấn tượng của Kỳ Hằng, Giang Hưng Đông vẫn luôn cao cao tại thượng, nhìn thấy người từng khống chế vận mệnh của mình ngã xuống trước mặt, loại cảm giác này thật sự rất vi diệu, nhưng cũng không cảm thấy tốt bao nhiêu.


Tả Vân Phi cười cười: "Không có gì ngoài ý muốn, Giang Đông Minh quả thật là một người thông minh, thí tốt giữ xe, chiêu ấy hắn còn làm rất tốt."
"Ta không nghĩ lại dễ dàng như vậy, năm đó, vì lật đổ Mộ gia, Đình Hiên phải tốn không ít sức lực." Kỳ Hằng nói.


Có lẽ, chuyện khi còn nhỏ đã để lại bóng ma quá sâu trong tâm trí hắn, khiến hắn nhất thời không thích ứng được với thay đổi hiện tại.


"Cái đó không giống nhau a! Người Mộ Đình Hiên muốn đối phó là gia chủ Mộ gia, mà kẻ thù của ngươi lại chỉ là một trưởng lão địa vị chẳng ra gì ở Giang gia mà thôi." Chuyện về Mộ Đình Hiên trôi qua đã lâu, thế lực của Kỳ Thiếu Vinh cũng mở rộng không ít.


"Thiếu gia vẫn luôn nói với ta, bất chiến nhi khuất nhân chi binh "(không đánh mà vẫn có thể khuất phục được quân địch mới là người giỏi thiện chiến)", nếu thực lực của ngươi đủ cường đại, kẻ địch sẽ tự nhiên ngã xuống trước mặt ngươi."


Tả Vân Phi nhìn Kỳ Hằng: "Tâm tình ngươi hình như không tốt."
Kỳ Hằng nhắm mắt lại: "Cho dù ta có làm nhiều hơn nữa, đệ đệ cũng không thể trở về được."


Đệ đệ quá hiểu chuyện, hiểu chuyện đến nỗi khiến người ta phải đau lòng, hắn luôn muốn cho đệ đệ những gì tốt đẹp nhất, quần áo đẹp nhất, thức ăn ngon nhất, nhưng hiện tại, dù hắn có bao nhiêu quần áo đẹp, bao nhiêu thức ăn ngon thì cũng không có ý nghĩa gì nữa rồi.


Tả Vân Phi vỗ vỗ bả vai Kỳ Hằng: "Nếu đệ đệ ngươi còn sống, hắn sẽ hy vọng ngươi sống thật vui vẻ."
Kỳ Hằng cười cười: "Đúng vậy! Đệ đệ vẫn luôn rất hiểu chuyện."


"Ngươi tới Tấn Quốc đã được một thời gian, vẫn chưa có thời gian đi dạo ngắm cảnh đi, hiện tại ta dẫn ngươi đi." Tả Vân Phi nói.
Kỳ Hằng nhìn Tả Vân Phi một cái, cũng không có phản đối.
Tả Vân Phi đỡ Kỳ Hằng xuống khỏi xe ngựa, tự nhiên nắm lấy tay Kỳ Hằng.


Kỳ Hằng nhìn tay Tả Vân Phi, hơi nhăn mày lại, cũng không có phản kháng.
......
Kỳ Hằng đi tới trước một cửa hàng tên là "Rừng Rậm Đêm", dừng chân lại.
"Cửa hàng này thật kỳ lạ!" Kỳ Hằng nói.


Đại đa số cửa hàng đều dùng kim loại, đá quý để trang trí, chỉ có cửa hàng này là dùng linh hoa.
Tả Vân Phi gật đầu: "Đây là cửa hàng do tinh linh tộc mở."
Tả Vân Phi dẫn Kỳ Hằng đi vào.


Tấn Quốc là một quốc gia khá cởi mở, rất nhiều chủng tộc hỗn cư, chủng loại thương phẩm cũng nhiều không đếm xuể.
Đại đa số tinh linh đều ẩn cư trong núi sâu, thích hòa mình cùng thiên nhiên, nhưng cũng có một ít ra ngoài, dần dần dung nhập vào xã hội nhân loại.


Tinh linh tộc lấy nữ vi tôn, nữ tinh linh chính là tồn tại mà vô số quý tộc khát cầu.


"Ta nghe nói tinh linh tộc am hiểu gieo trồng linh dược." Kỳ Hằng chuyển tầm mắt, thầm nghĩ: Sau khi sinh ý của thiếu gia mở rộng, vấn đề cung ứng nguyên liệu liền gặp chút khó khăn, nếu có thể hợp tác với tinh linh tộc, vậy cũng là một lựa chọn không tồi.
Tả Vân Phi gật đầu: "Đúng là như vậy."


Kỳ Hằng đi vào trong cửa hàng, bên trong hầu hết là thực vật quý trọng.
Đợi hắn dạo qua cửa hàng một vòng, Tả Vân Phi hỏi: "Có phát hiện gì không?"


"Không có thực vật gì đặc biệt, bất quá, sinh mệnh lực của mấy thực vật này so với những loại ta từng gặp qua nồng đậm hơn không ít, tinh linh tộc không hổ là sủng nhi của rừng rậm." Kỳ Hằng nói.
"Đó là đương nhiên, tinh linh tộc trời sinh chính là cao thủ gieo trồng linh dược."


"Đó là cái gì?" Kỳ Hằng chỉ vào một ngăn tủ được bảo vệ cẩn thận hỏi.
"Linh dịch sinh mệnh do tinh linh tộc sản xuất." Tả Vân Phi đáp.
Kỳ Hằng quay đầu, nhìn về phía Tả Vân Phi: "Chính là linh dịch sinh mệnh có thể khởi tử hồi sinh của tinh linh tộc sao?"


Tả Vân Phi lắc đầu: "Khởi tử hồi sinh thì có chút khoa trương, bất quá, linh dịch sinh mệnh của tinh linh tộc quả thật rất thần kỳ, linh dịch sinh mệnh này hẳn là đã được pha loãng ra."
Kỳ Hằng gật đầu: "Thì ra là vậy."
......
"Vân Phi." Quân Lan Nguyệt nhìn Tả Vân Phi, gọi lên một tiếng.


Thời điểm ánh mắt nàng nhín đến cánh tay Tả Vân Phi đang nắm lấy tay Kỳ Hằng, trong mắt lóe qua một tia ghen ghét.
Nghe thấy thanh âm của Quân Lan Nguyệt, sắc mặt Tả Vân Phi lập tức trầm xuống.
"Vân Phi, thật trùng hợp! Ngươi cũng tới cửa hàng này sao, chúng ta thật có duyên." Quân Lan Nguyệt nói.


Tả Vân Phi hài hước nhìn Quân Lan Nguyệt: "Thương thế của ngươi khôi phục cũng nhanh thật!"
"Đúng là đã khôi phục một ít, bất quá, vẫn chưa khỏi hẳn."


Tả Vân Phi cười lạnh: "Nếu chưa khỏi hẳn, vậy ở nhà tu dưỡng đi, chạy ra ngoài cẩn thận lại bị người đánh, thương cũ chưa qua thương mới, muốn khỏi hẳn cũng không biết phải đợi tới ngày tháng năm nào!"
Quân Lan Nguyệt nghe Tả Vân Phic chế nhạo, rầu rĩ nhìn lại Tả Vân Phi.


Nữ chủ nhân của Rừng Rậm Đêm tao nhã từ thang lầu bước xuống.
"Là Kỳ Hằng Kỳ quản sự đi." Đại Nhã phe phẩy cây quạt, thong dong đi tới trước mặt Kỳ Hằng.
Kỳ Hằng gật đầu với Đại Nhã: "Là ta, không biết tiểu thư là......"


"Nói ra cũng xấu hổ, ta là chủ nhân của cửa hàng này." Đại Nhã cười đáp.
"Thì ra là thế."
"Ta có chút việc muốn nói riêng với Kỳ quản sự, không biết Kỳ quản sự có hứng thú hay không?"
Kỳ Hằng vội đáp: "Đương nhiên, vừa lúc ta cũng muốn tìm tiểu thư nói chuyện."


Kỳ Hằng quay sang Tả Vân Phi: "Ngươi ở lại đây, lát nữa ta sẽ ra."
Tả Vân Phi kéo Kỳ Hằng lại: "Ngươi muốn ném ta ở lại đây, sau đó mắt đi mày lại với nữ nhân khác sao?"
Kỳ Hằng chú ý ánh mắt của những khách hàng khác đang nhìn qua, không khỏi có chút xấu hổ.


"Tả Vân Phi, ngươi đừng cáu kỉnh, được không?"
Tả Vân Phi khẽ hừ một tiếng.
Đại Nhã cười nói: "Không sao, nếu Tả thiếu không yên lòng cũng có thể đi cùng."
Kỳ Hằng cùng Đại Nhã đi vào mật thất, Tả Vân Phi da mặt dày theo sau, Quân Lan Nguyệt hoàn toàn bị bỏ qua.


Quân Lan Nguyệt nhìn theo bóng dáng của Tả Vân Phi, hung hăng cắn chặt răng.
Quân Tử Nguyệt kéo Quân Lan Nguyệt một cái: "Lan Nguyệt, trở về thôi."
Quân Tử Nguyệt vốn muốn mang Quân Lan Nguyệt ra ngoài giải sầu, không nghĩ tới lại đụng phải Tả Vân Phi cùng Kỳ Hằng.


"Kỳ Hằng thì có điểm nào tốt!" Quân Lan Nguyệt nhịn không được nói.
Quân Tử Nguyệt bất đắc dĩ lắc đầu: "Ta cũng không biết a!"
Quân Lan Nguyệt nhìn mọi người xung quanh, ánh mắt không phải đồng tình thì chính là xem thường, tức giận bỏ đi.
......
Kỳ Hằng ngồi xuống ở đối diện Đại Nhã.


"Hằng thiếu đúng là tuổi trẻ đầy hứa hẹn, sinh ý cửa hàng mỹ phẩm Khuynh Thành hiện tại càng làm càng lớn, thật khiến người ta phải hâm mộ!" Đại Nhã nói.
"Đều là thiếu gia lãnh đạo có cách, ta chỉ là trợ thủ, sinh ý cửa hàng ta cũng không hỗ trợ được bao nhiêu."


Đại Nhã cười cười: "Hằng thiếu không cần quá khiêm tốn, ai cũng biết bốn quản sự của Kỳ thiếu đều là người có thể đảm đương một phương."
"Đại Nhã tiểu thư quá khen." Kỳ Hằng khách sáo nói.


"Vừa nãy ta thấy Hằng thiếu có hứng thú với linh dịch sinh mệnh của tinh linh tộc chúng ta?" Đại Nhã khen tặng Kỳ Hằng một phen, sau đó chuyển chủ đề tới trọng tâm câu chuyện.
Kỳ Hằng gật đầu: "Quả thật như thế, bất quá, linh dịch sinh mệnh kia quá loãng."


Đại Nhã cười cười: "Cho dù pha loãng, giá trị của linh dịch sinh mệnh cũng xa xỉ, hiếm có người nào mua được, đương nhiên, đối với người như Hằng thiếu mà nói, chút tiền ấy hẳn cũng không tính là cái gì."


Kỳ Hằng bất đắc dĩ cười gượng: "Đại Nhã tiểu thư nói đùa, ta cũng không có bao nhiêu tiền, chỉ đủ sống tạm mà thôi."


"Nếu tiền của Hằng thiếu chỉ đủ để sống tạm, vậy chúng ta không phải đều chết đói hết sao?" Đại Nhã cười cười, lấy ra một bình thủy tinh, "Đây là linh dịch sinh mệnh chưa pha loãng."
Sắc mặt Kỳ Hằng lập tức trở nên nghiêm túc, hắn mở bình thủy tinh ra, kiểm tra một phen.


Từ linh dịch sinh mệnh trong bình thủy tinh, Kỳ Hằng cảm nhận được một cỗ sinh cơ nồng đậm.
"Nhìn dáng vẻ này xem ra địa vị của Đại Nhã tiểu thư trong tinh linh tộc không thấp.


Chỉ có tinh linh quý tộc mới có thể lấy được linh dịch sinh mệnh, linh dịch sinh mệnh phẩm chất càng cao, địa vị lại càng lớn. Từ phẩm chất của linh dịch sinh mệnh này, Kỳ Hằng đoán nàng rất có thể là quý tộc tinh linh, thậm chí có thể là hoàng tộc.


Đại Nhã cười cười: "Cũng bình thường thôi, nếu Hằng thiếu có hứng thú, ta có thể bán một phần linh dịch sinh mệnh cho Hằng thiếu."
"Nếu có thể, vậy không gì tốt hơn." Kỳ Hằng vội nói.


Kỳ Hằng biết, Kỳ Thiếu Vinh đã sớm cảm thấy có hứng thú với linh dịch sinh mệnh, chỉ là vẫn luôn không có biện pháp tìm thấy, Kỳ Hằng không ngờ, hắn tới Tấn Quốc một chuyến còn có thu hoạch ngoài ý muốn như vậy. Tới địa vị hiện tại của Kỳ Thiếu Vinh, tiền tài chỉ là một chuỗi các con số, dùng chuỗi số này đi trao đổi một ít kỳ trân dị bảo chính là điều mà Kỳ Thiếu Vinh cần nhất lúc này.


Kỳ Hằng cò kè mặc cả cùng Đại Nhã một phen, lấy giá 800 vạn đồng vàng một bình linh dịch để trao đổi, từ trên tay Đại Nhã mua về mười lăm bình.


Tả Vân Phi ngồi bên cạnh Kỳ Hằng, xem trọn cuộc giao dịch từ đầu đến đuôi, trong lòng dâng lên nguy cơ nồng đậm, lão bà biết đốt tiền như vậy, thật sự là không dễ nuôi đâu!
Ra khỏi Rừng Rậm Đêm, Tả Vân Phi không được mà xoay đầu nhìn Kỳ Hằng.
Kỳ Hằng hỏi: "Làm sao vậy?"


"Ngươi tiêu tiền như vậy, Kỳ Thiếu Vinh không có ý kiến gì sao?"
Kỳ Hằng lắc đầu: "Không có! Ra bên ngoài, thiếu gia cho ta quyền tự chủ rất lớn."
Tả Vân Phi: "......"