Tôi luôn cố liên hệ những quyển tiểu thuyết của mình với thế giới thực trong khi chỉ quan tâm hời hợt đến những đề tài làm tôi tò mò. Nên tôi nghĩ mình sẽ dùng thời điểm này để vẽ lại sợi dây gắn kết giữa yếu tố thực và hư cấu trong tiểu thuyết này. Vậy chúng ta bắt đầu nhé:
Baghdad. Một trong số những hạt mầm của câu chuyện này đến từ việc tôi đọc một quyển sách về nỗ lực giải cứu Vườn Thú Baghdad trong cuộc chiến tranh Irắc. Vườn thú đã bị phá hủy nặng nề suốt cuộc đọ súng giữa quân Mỹ và lính của phe Cộng Hòa. Sau đó, nạn cướp bóc tràn lan, và nhiều con thú đã sổng vào thành phố. Nếu các bạn muốn đọc thêm về các nỗ lực đau xót để bảo vệ vườn thú và xây dựng lại nó, hãy đọc Babylon’s Ark do Lawrence và Graham Spence viết.
ACRES. Nơi làm việc của Lorna, Trung Tâm Nghiên Cứu Các Động Vật Có Nguy Cơ Tuyệt Chủng Audubon là một trụ sở có thật, tọa lạc ở một nơi hẻo lánh dọc bờ sông Mississippi. Nó không mở cửa cho công chúng, nhưng các bạn có thể đọc thấy nhiều thông tin về các nỗ lực tuyệt vời của nhân viên ở đó nhằm bảo tồn các loài có nguy cơ tuyệt chủng qua internet. Họ thực sự có một “Vườn Thú Đông Lạnh,” là nơi các vật liệu gen được lưu trữ, đây là nỗ lực nhằm duy trì và bảo vệ di sản mỏng manh này. Và các nhà nghiên cứu ở đó đang áp dụng công nghệ vượt trội để nhân bản vô tính như một cách thức bảo tồn. Dĩ nhiên, tất cả các nhân vật miêu tả trong quyển truyện này đều hư cấu, và tôi đã mạn phép vẽ lại khuôn viên trụ sở thật.
Tất cả các sinh vật lớn nhỏ. Các dẫn chứng liên quan đến trí thông minh của loài vật, đặc biệt là loài vẹt, nghe có vẻ cường điệu, nhưng chúng đều dựa trên dữ liệu. Một cuốn sách tuyệt vời để đọc về chủ đề này có tên The Parrot Who Owns Me do Joanna Burger viết. Các bạn sẽ ngạc nhiên đấy. Cả tập quán săn mồi của loài báo cũng dựa trên bằng chứng khoa học, và tất cả các chi tiết về mối liên hệ giữa người và động vật đề cập trong tiểu thuyết này đều đúng (và chúng ta đang nghiên cứu ngày càng nhiều về mối liên hệ đáng kinh ngạc này hàng năm).
Di truyền học. Tất cả các chi tiết về nhiễm sắc thể đều chính xác, bao gồm cả dữ kiện các nhà di truyền học khám phá ra các đoạn gen vi rút cổ xưa trong đoạn ADN thừa của chúng ta. Nhưng còn “sự lại giống” thì sao? Điều này có thể không? Nếu các bạn nghi ngờ, hãy đọc qua bài báo về một con rắn sinh ra ở Trung Quốc có chân của loài bò sát với chức năng đầy đủ, mọc ra khỏi cơ thể: www.telegraph.co.uk/earth/wildlife/6187320/Snake-with-foot-found-in-China.html
Thuật chiết hình. Chủ đề này mê hoặc tôi. Và tôi mới chỉ chạm vào bề nổi của nó trong quyển tiểu thuyết. Các chiết hình được tìm thấy khắp nơi, và để hình dung rõ hơn và hiểu tường tận, các bạn hãy tìm một ấn bản đặc biệt của PBS Nova có tựa “Fractals: Hunting the Hidden Dimension.” Cũng vậy, các chi tiết về sức mạnh và sự phát triển của “các ăng-ten chiết hình” là thật.
Các chi tiết về bộ não. Việc tất cả động vật – bao gồm cả con người – sở hữu các tinh thể từ tính kì lạ trong bộ não là có thật. Các nhà khoa học tin rằng chúng vẫn được các loài chim dùng để di cư – nhưng tại sao chúng ta có chúng? Tôi phải tìm hiểu kĩ hơn. Về chứng bệnh sinh ra trong máu của Jack, tôi dựa trên chứng bovine spongiform encephalopathy (bệnh bò điên). Hiểm họa này gây nên bởi một prôtêin tự nhân bản gọi là prion. Nó vượt qua lớp ngăn giữa máu - não và gây nên chứng điên loạn. Dĩ nhiên, tôi chỉ thêm mắm thêm muối chi tiết prôtêin trong tiểu thuyết này. Một chi tiết nhỏ trong truyện cũng đúng: não người liên tục sản sinh ra mười hai oát điện, đủ để thắp sáng một đèn pin.
Các chi tiết về súng đạn. Tất cả các vũ khí mô tả trong quyển này đều có thật, bao gồm cả loại mìn gai và loại súng trường công kích hiểm ác AA-12 mà Gar dùng. Để xem tận mắt loại súng đó bắn như thế nào, có nhiều đoạn phim trên YouTube.
Phòng chiến lược. Nhóm JASON là nhóm chuyên gia có thật làm nhiệm vụ cố vấn cho quân đội. Họ thực sự đã viết văn bản đề nghị quân đội Mỹ đầu tư nhiều hơn vào việc “tăng cường khả năng con người.” Họ đề nghị nghiên cứu sâu hơn về các loại thuốc, gen và sự hợp nhất thần kinh với máy tính điều khiển, tất cả nhằm điều khiển não bộ con người và tạo ra quân lính tinh nhuệ hơn. Cũng vậy, sự lạm dụng liên quan đến các nhà thầu quốc phòng tư nhân là có thật và hiện đang được điều tra. Tương tự, các tập đoàn này đang nhắm vào giới khoa học, bao gồm cả việc lập nên các phòng thí nghiệm bên ngoài nước Mỹ để lách luật và tránh dòm ngó.
Địa điểm, Địa điểm, Địa điểm. Tôi yêu New Orleans. Tôi đã đến thành phố ít nhất cả chục lần – cả trước và sau bão Katrina. Tôi cố giữ đúng nhiều chi tiết nhất có thể. Tôi đã đến thăm trại cá sấu, tham quan vùng đầm lầy trên xuồng bay và xuồng độc mộc, đi dạo trên các đảo nổi, và nói chuyện với người bản xứ về cuộc sống của họ. Người Cajun có nền văn hóa phong phú và đầy màu sắc, và tôi cố thu giữ tất cả điều đó vào trong truyện.
Vậy hãy đến thăm New Orleans. Ăn bữa trưa gộp bữa sáng tại Dinh Thự của Vị Chỉ Huy. Thưởng thức món bánh beignet và cà phê rau diếp xoăn tại quán Café du Monde. Chọn nhiều tour hay (như đến Quận Garden, Đồn điền Oak Alley, hay nơi ưa thích của tôi, Tour Ma Quỷ vào ban đêm). Ghé qua Hiệu sách Quận Garden (một trong những nơi ưa thích của tôi để tìm sách). Đi xe điện St. Charles. Xem chỉ tay dưới ánh nến ở Quảng trường Jackson. Và đừng quên ghé thăm Vườn Thú Audubon... giúp tôi ném cho Elvis một cái bánh marshmallow. Cuối cùng, đừng bỏ lỡ cơ hội trải nghiệm một trong những cảnh đẹp hàng đầu nước Mỹ: vùng đầm lầy và ao hồ ở đồng bằng sông Mississippi. Ai biết được các bạn sẽ khám phá được gì ở đó, thứ ẩn bên dưới lớp rêu Tây Ban Nha và rừng bách cao chót vót?