Lorna luồn qua cánh cửa thấp và vào trong chuồng. Bên trong đủ cao để đứng thẳng người. Tuy nhiên, cô vẫn giữ thế hơi khom. Hầu hết cỏ bị đẩy và dồn thành đống ở sâu trong chuồng. Cô quan sát không gian với con mắt thận trọng. Mũi cô ngửi thấy mùi ammoniac rất hăng của nước tiểu. Cô tránh bước lên những đống nhầy và bãi nước.
Bất kể thứ gì đang bị nhốt ở đây, nó đang bị bệnh.
Đống cỏ ở phía sau chuyển động như có con gì tìm cách tránh xa khỏi cô. Nó lùi lại vào góc và không thể lùi thêm được nữa. Tiếng rên đã dứt.
Lorna đi tới, quỳ xuống, và nhẹ nhàng bốc những cọng cỏ ra. Cô phát hiện một bộ lông mao trắng muốt với những đốm xám mờ mờ. Một cái đuôi dài cuộn quanh một hình thù xoăn lại, sợ hãi. Đôi tai nhỏ vẫy vẫy trên đầu nó.
“Một con báo hoa mai hoặc báo đốm con”, cô thì thầm.
“Nhưng nó màu trắng,” Jack nói qua cánh cửa. “Giống như chứng bạch tạng.”
Cô nhìn vào đôi mắt xanh sợ sệt của con báo. “Không. Mắt nó bình thường. Giống như nó được thừa hưởng từ gen. Trường hợp duy nhất mà sắc tố da bị mất. Dù vậy, rõ ràng nó thuộc họ panther.”
Cô hiểu sự nhầm lẫn trong anh. Đó là một lỗi thông thường. “Panther không thật sự là một thuật ngữ phân loài. Chi Panthera bao gồm tất cả những loài mèo lớn. Hổ, sư tử, báo hoa mai, báo đốm Mỹ. Và một con panther trắng có thể là một phiên bản của một trong số những giống mèo đó.”
“Và nó thuộc giống nào?”
“Từ cấu trúc hộp sọ và những gì tôi có thể suy ra từ những đốm mờ, tôi đoán đó là báo đốm Mỹ nhưng không chắc.”
Lorna biết rằng Jack cần thêm nhiều thông tin. Chắc anh thấy hoài nghi cô ở cái nhìn đầu tiên và muốn được xác nhận lại.
Trong tổ cỏ khô, đôi mắt nhỏ xíu hé nhìn cô, thất thần. Chúng nhìn như mới sinh, chắc khoảng vài tuần tuổi hoặc thậm chí có thể nhỏ hơn. Các đặc trưng chưa trưởng thành – đôi tai mập tròn, ria chưa phát triển – minh chứng cho phán đoán của cô về tình trạng sơ sinh của nó. Nhưng điều khiến cô cúi xuống quan sát là kích thước của nó. Chắc nó nặng khoảng bảy đến chín kí, độ lớn của báo ở bảy hoặc tám tuần tuổi.
Thậm chí Jack chắc cũng nhận ra sự khác biệt và ý nghĩa của nó.
“Vậy con báo được mấy tuổi?”
“Một hoặc hai tuần tuổi.” Cô nhìn anh. “Loại trừ trường hợp báo trưởng thành nặng khoảng hai trăm đến hai trăm rưỡi kí, hơn cả kích thước của hổ Siberia. Một con báo đốm thường chỉ nặng bằng một nửa như thế.”
“Thêm một trường hợp di truyền lùi?”
Cô thở dài. “Tôi sẽ cần làm vài xét nghiệm để chắc chắn, nhưng trước tiên tôi muốn kiểm tra con báo ở cự ly gần hơn.”
Cô cẩn thận bồng con báo ra khỏi cái ổ của nó. Nó quằn quại và rên, nhưng rất yếu. Cô cảm thấy xương của nó; lớp da cho thấy nó bị mất nước. Cô kìm cơn giận của mình lại trước sự ngược đãi mà nó gánh chịu và ẵm nó vào lòng. Cô cố hết sức trấn an người bạn nhỏ. Quan sát cơ quan sinh dục của nó, chắc chắn nó là một con đực.
Cô giữ chắc con báo, vỗ về nguôi ngoai nỗi sợ hãi của nó. “Shh, ổn rồi, anh bạn nhỏ.”
Một tay đỡ đầu con vật và dùng một ngón tay nhẹ nhàng và nhịp nhàng gãi nhẹ dưới cằm nó. Một lúc sau con báo dựa vào cô và phát ra tiếng kêu đói. Cô cho nó bú tay mình.
Chắc chắn là một con báo mới sinh.
Khi con báo cố gắng để được khám, cô cảm thấy có cái gì đó ở trong miệng mà lẽ ra không có ở đó. Ở tuổi này, những con báo con không có răng, chỉ dùng lợi để bú sữa. Nhưng đầu ngón tay cô dò thấy khi con vật bú. Cô phát hiện ra bốn cái răng, răng nanh. Tuy còn nhỏ và chưa trưởng thành, chúng lại rất bén và nổi bật lên – cặp ở trên dài hơn.
Và lẽ ra chúng không mọc, không phải ở độ tuổi này.
Sự xuất hiện sớm cho thấy sự phát triển vượt trội của tính năng này. Nó dự báo một biểu hiện di truyền quan trọng nào đó. Khi những phát hiện đó lắng xuống trong đầu, cô chợt cảm thấy nỗi khiếp sợ nghẹn ở cổ họng. Cô liếc nhìn những cái chuồng còn lại, dừng lại ở con ngựa đã chết.
Không ngạc nhiên nó đã chết vì sợ hãi.
Cô quay lại Jack khi đang ẵm con báo. “Chúng ta có một vấn đề nghiêm trọng hơn.”
“Đó là gì?”
Khi cô loại suy trọng lượng của báo con để ước lượng độ lớn của báo trưởng trành, cô cũng làm như vậy để ước chừng bộ răng. Cô biết việc xuất hiện sớm những chiếc răng sữa này dự báo điều gì. Cô hình dung những cái nanh cứ lớn lên tỷ lệ đều đặn, răng nanh phía trên cong lại và dài qua cả hàm dưới.
“Con báo này không chỉ quá khổ.” Lorna cảnh báo.
“Nghĩa là sao?”
Cô đứng dậy, bồng theo con vật và chui ra khỏi chuồng tiến lại chỗ Jack. “Đây là một con thuộc loài báo nanh kiếm.”