Trở Lại Địa Đàng

Chương 35

Jack khuỵu gối ở sảnh ngập khói bên cạnh một người đàn ông đang chảy máu đến chết. Đó là một trong số quân địch, có lẽ là người anh bắn trước đó. Tên lính đã không đi được xa. Với vết thương há mồm ở ruột, hắn không thể sống lâu được.

Tên lính nhìn Jack bằng ánh mắt thẫn thờ, đau đớn.

Biết được cái chết của mình đã gần kề.

Jack đã thấy nhiều cảnh như thế ở chiến trường. Anh đặt lòng tin vào ánh mắt đó, biết rằng trong những giây phút như vậy, sự cầu mong xá tội thường được tìm thấy.

“Có một phụ nữ ở đây,” Jack nài nỉ. “Tóc vàng. Một bác sĩ. Anh có biết cô ấy ở đâu không?”

Jack đã lãng phí quá nhiều thời gian. Khi anh thoát ra khỏi tầng dưới, anh bị buộc phải cân bằng giữa thận trọng và nỗi sợ. Anh sợ sẩy chân liều lĩnh rơi vào ở phục kích – anh sẽ chẳng giúp ích gì được Lorna nếu mình chết. Nhưng anh cũng cảm giác được không còn thời gian.

Cô ấy có thể ở đâu?

Người đàn ông mấp máy một từ, không hề rời mắt khỏi Jack, như thể chỉ cần lấy tình bạn nhỏ bé này vào phút cuối. “Bị bắt...”

Jack căng thẳng, bậm môi nguyền rủa. “Họ đưa cô ấy đi đâu?”

Tên lính cố gắng trả lời, nhưng mắt hắn nhắm lại.

Jack giữ lấy bàn tay còn lại của anh ta. “Ở đâu?” anh nài nỉ.

Đôi mắt lại mở liếc nhìn anh. Đầu anh ta ngả sang bên trái. Anh ta nhìn về phía cửa sổ đang mở. Một làn gió nhẹ làm khuấy động khói lên.

“Họ đưa cô ấy ra rồi à?” Jack hỏi.

Không có câu trả lời. Jack với tới cằm của người lính và quay mặt hắn nhìn mình. Đôi mắt mở thao láo. Anh ta đã chết.

Anh nắm chặt tay người lính lần cuối và chồm dậy.

Theo lời chỉ dẫn duy nhất, Jack lao đến cửa sổ. Anh thò đầu ra ngoài và nhìn xung quanh. Anh không thấy ai cả. Anh nhanh chóng leo qua cửa sổ và đáp xuống bãi cỏ ướt. Ở phía đông, trời đã hừng sáng.

Anh nghe thấy tiếng động cơ xe tải rú lên ở phía trước trụ sở. Cầm khẩu súng lục trong tay, anh chạy theo hướng đó. Ngực anh thắt lại vì một sự thật lạnh rùng mình. Bọn đột kích đang rút khỏi khi bình minh ló dạng. Và bọn chúng có Lorna.

Anh đến được một góc trụ sở và nhìn thấy đèn sau những chiếc xe qua làn khói. Một chiếc xe tải lao ra khỏi sân và chạy lên con đường dẫn về phía dòng sông.

Jack giơ khẩu súng lục lên, nhưng dừng lại không bắn.

Anh có thể bắn nhầm Lorna.

Nản chí, anh hạ súng xuống và lao nhanh đến bãi đỗ xe gần đó. Những cuộn khói từ đám cháy giờ đã bén lên mái của tòa nhà ACRES, giúp che giấu cho cuộc truy đuổi của anh.

Anh chạy rầm rập trên bãi sỏi và tới chỗ chiếc xe tải của mình. Anh giật mạnh mở cửa ra, nhảy vào trong và cắm chìa khóa đề nổ máy. Nắm cần hộp số, anh kéo mạnh tăng tốc. Động cơ rú lên và sỏi văng ra khỏi phía sau từ những bánh xe đang quay. Chiếc Ford phóng về phía trước khi Jack quay bánh lái. Anh quay xe đuổi theo, chiếc xe đánh võng trên nền sỏi và đuổi theo sau một chiếc khác.

Anh không thể để bọn chúng trốn thoát.

Phía trước, đèn sau xe sáng lên khi chạy giảm tốc ở con đường gió dẫn vào trụ sở.

Jack đạp lên bộ tăng ga trên sàn xe. Lái bằng một tay, anh hạ một cửa kính bên hông xuống và thò khẩu súng lục ra. Anh bắn vào chiếc xe tải kia, bắn thấp, vào lốp xe. Anh không thực sự có ý định tông bọn chúng, nhưng anh hi vọng sẽ khiến chúng chú ý, để làm chúng giật mình lái chậm lại hoặc mất kiểm soát.

Xe anh vấp phải ổ gà khi bắn cú thứ ba, làm chệch mục tiêu lên cao.

Cửa sổ sau của chiếc xe tải kia vỡ tung tóe.

Jack thầm rủa. Anh phải cẩn thận hơn.

Phía trước, đèn thắng xe nhấp nháy một giây – rồi chiếc xe tải tăng tốc. Từ cửa kính nóc của chiếc xe kia, một người leo ra ngoài giơ một khẩu súng trường lên cao. Súng nổ bắn về phía anh.

Jack cúi người xuống nhưng không giảm tốc. Kính chắn gió của anh bị vỡ tung. Một viên đạn găm vào gối đỡ đầu của chiếc ghế bên cạnh.

Đèn thắng xe của chiếc xe tải kia lại sáng lên lần nữa. Tên tài xế phải chạy chậm để cua vào con đường đê uốn men sông Mississippi.

Jack vẫn đặt chân nhấn ga thật mạnh. Nếu anh có thể đâm vào xe bọn chúng từ phía sau, làm xe bọn chúng lao nhanh về phía xa của con đê, anh có cơ hội buộc chúng dừng lại.

Khoảng cách rút ngắn giữa họ.

Nào...

Jack giục giã muốn tăng tốc thêm nữa từ động cơ V-8 của chiếc xe.

Tập trung vào chiếc xe tải kia, anh gần như không thấy một người bước ra khỏi phía sau một cái cây dọc bên kia đường. Hắn ta nâng khẩu súng phóng lựu lên vai và ngắm vào xe của Jack.

Jack lẽ ra phải biết bọn đột nhập không để sườn sau của chúng trơ trọi không được bảo vệ. Chúng đã gài vài tên ở cửa vào, những tên nắm giữ hỏa lực cực mạnh.

Tất cả điều đó lóe lên trong đầu Jack khi anh nhìn thấy khẩu pháo phòng lựu đạn khai hỏa, tung ra lửa và khói.

* * *

Trận sấm đạn làm Lorna tỉnh dậy – quá ồn như thể có đinh đóng vào đầu cô. Cô òa khóc, cả vì đau đớn và vì sự hỗn loạn. Cô nếm thấy vị máu. Cơ thể cô đang bị lao đao, như thể cô đang bị xốc ngược trên con tàu trong một trận bão.

Cô mất một lúc lâu khổ sở mới nhận ra cô đang ở băng ghế sau chiếc SUV. Tiếng rền của súng nổ, xuất phát từ một tay súng đứng cạnh cô, nửa thò người ra khỏi một cửa mái đang mở.

Cô cố gắng nhấc tay mình lên cái đầu đau như búa bổ, nhưng phát hiện chúng đã bị trói phía sau lưng mình. Cô bị ném sang cửa sổ khách khi chiếc xe tải cua ngoắt vào con đường đê.

Trí nhớ trở về với cô.

Vụ tấn công, máu đổ, phục kích ở khu thú y...

Cô nhìn ra ngoài cửa sổ về phía ACRES. Một chiếc xe tải khác lao nhanh ra từ lối vào, chạy thẳng tiến đến chỗ họ, đã sẵn sàng đâm vào một bên của chiếc xe.

Lorna nhận ra chiếc xe tải đó. “Jack...”

Rồi những ngọn lửa phát sáng từ bên kia đường, khiến cô chú ý nhìn tên lính đang đứng vác theo thứ vũ khí bốc khói.

Chiếc xe tải của Jack phát nổ. Đầu trước của xe bị gãy văng lên không, kèm theo quả cầu lửa. Nó bổ nhào ra lớp bảo vệ phía sau và văng lên trên buồng lái. Kính vỡ và kim loại bốc cháy trút như mưa xuống.

Vụ nổ quá lớn nên cô không biết rằng mình đang hét lên đến khi nó kết thúc. Ai đó đã nắm lấy vai cô và xô xuống ghế ngồi. Một bàn tay tát vào mặt cô, tức thì khiến cô không thấy đường.

“Câm mồm lại!”

Nước mắt tuôn ra, cô liếc nhìn lần cuối cùng qua cửa sổ. Chiếc xe tải đang thả ga chạy xuống con đường đê. Cô không thể thấy xe của Jack nữa. Nhưng một lúc sau, một tiếng nổ phát ra từ phía xa con đường. Một cơn lốc lửa khổng lồ ngút lên bầu trời tối.

ACRES.

Cô nhắm nghiền mắt, chết lặng nên không hét lên được. Cô hình dung em trai cô và các đồng nghiệp. Cô cầu nguyện họ đã ra ngoài – nhưng thậm chí hi vọng đó cũng bị cắt đứt bởi những lời khàn khàn từ tay tài xế.

“Conner, lệnh cho Daughtery càn quét khu vực lần cuối trước khi đi khỏi. Giết bất kì ai còn sống.”