Tổng Tài, Đưa Cục Cưng Cho Tôi

Chương 21

Chương 21

Hách Liên Tuyệt không sốt ruột, chậm rãi mặc quần áo vào, lúc sau anh còn không quên đùa giỡn.

"Này, nói chuyện với anh" -Trình Mộ Thanh lo lắng lớn tiếng.

"Cầu tôi, cầu tôi nghĩ ra biện pháp" - Hách Liên Tuyệt nhẹ giọng nói

".......Đê tiện" - Trình Mộ Thanh nghiến răng nghiến lợi.

Hách Liên Tuyệt trầm mặc.

Nhìn thấy bộ dáng của anh ta một chút sốt ruột cũng không có, Trình Mộ Thanh thật tức giận, hơn nữa nghe âm thanh bên ngoài dường như đã sắp cạy cửa vào

"Cầu anh..." -Trình Mộ Thanh nghiến răng nghiến lợi.

Nhìn thấy Tiểu Mèo Hoang đã chịu thua, Hách Liên Nguyệt liền tươi cười, xoay người, đi ra mở cửa.

Mà bên ngoài quản lí cầm công cụ trong tay vừa định cạy cửa bỗng nhiên cửa mở, lại nhìn thấy hai người bên trong, mọi người không khỏi sửng sốt.

"Tổng.....Tổng.....Tài"

"Khóa này, nên đổi đi" - Nói xong liền đi

Trình Mộ Thanh há hốc mồm, anh ta, anh ta liền như vậy hào phóng thản nhiên ra ngoài sao?

Mẹ nó, cái gì mà biện pháp?

Lúc sau “n” công nhân nhìn thấy Trình Mộ Thanh, mọi người nhiệt tình chạy đến - " Này này này, vừa rồi cô cùng Tổng Tài ở trong đây sao?" - Một người lại tò mò -" Hai người.... .....hắc hắc?"

Trình Mộ Thanh cái trán xẹt qua 3 đường màu đen, bát quái, bát quái - " Không có".

" Thật sao? Các người trong đây không có.... ..... bộ dạng cô xinh đẹp như vậy mà"- Cô gái trẻ tò mò, ánh mắt trộm nhìn đánh giá Mộ Thanh.

"Đương nhiên là không có, chỉ là khóa cửa hư mà thôi, mọi người nghĩ gì đâu không" -Trình Mộ Thanh kiên quyết phủ định, nhưng chính là nhớ đến nụ hôn vừa rồi mặt không khỏi ửng đỏ.

"Kia, Mộ Thanh, mặt của chị như thế nào lại đỏ vậy? Các người sẽ không ... .......thật chứ".

"Đừng nói bậy bạ, miệng lưỡi thiên hạ đáng sợ"- Trình Mộ Thanh cảnh cáo

"Tốt, chỉ giỡn thôi mà, nhưng mà tôi nghe được một tin tức nhỏ là hiện tại Tổng Tài của chúng ta đang kết giao với ngôi sao Chu Lâm Na đó, tôi còn nghe nói Tổng Tài tặng cho cô ấy một cái biệt thự, đối xử rất tốt với cô ấy"-Cô gái trẻ hâm mộ nói.

Lúc này Trình Mộ Thanh mới thở dài một hơi, sợ chuyện gì không đâu ...