Hồn lực tràn đầy vận chuyển trong cơ thể, Trang Dịch vô thức nhắm mắt lại, hồn lực bốn phía cô đọng thành thực chất hóa, giống như chất lỏng nửa trong suốt chuyển động vòng quanh Trang Dịch, không gian độc lập này đã bị hồn lực chấn động, hình ảnh mơ hồ xuất hiện vặn vẹo.
Khi tất cả hồn lực đều bị Trang Dịch hấp thu vào trong cơ thể, Trang Dịch từ từ mở mắt, đôi mắt màu xám nhạt giống như lưu ly trong sáng, lóe ra tia sáng lung linh lấp lánh, tinh thần lực cùng hồn lực vào giờ phút này hoàn toàn dung hợp, tử đằng từ dưới chân Trang Dịch lao ra, giống như đóa hoa nở rộ, sức mạnh lãnh vực chợt hiện ra, không gian độc lập Bạch Ly sáng tạo lập tức bị tử đằng phá tan, đụng vào lực lôi điện ở một không gian khác.
Trong vài giây cuối cùng khi không gian độc lập của Bạch Ly biến mất, vài bóng người nhanh chóng xẹt qua giữa không trung.
Ký ức cuối cùng Bạch Ly để lại, là những người đã từng nghiên cứu thân thể nó.
Người đầu tiên xuất hiện là một người khuôn mặt rất giống Tưởng Tuyên, hẳn là hồn sư Tưởng gia trước đây, sau đó là các trưởng lão cùng gia chủ của thế gia hồn sư, khi nhìn thấy một người cuối cùng, Trang Dịch Trang Dịch ngưng lại, hắn còn muốn cẩn thận nghiên cứu người kia một chút, nhưng đúng lúc này không gian biến mất, tất cả hình ảnh cũng đều tán đi.
Tử đằng vui vẻ đảo quanh Trang Dịch, thông qua không gian tinh thần truyền cho Trang Dịch niềm vui của nó.
Thân là hồn thú cấp tám, tử đằng đời này cơ bản không trông chờ cảm nhận được sức mạnh lãnh vực, nhưng mà sau khi nó đi theo Trang Dịch, cơ duyên xảo hợp lại làm được, đưa mắt xưa nay, hồn thú cùng ma thú có thể có được lãnh vực từ cấp tám, sợ là năm đầu ngón tay cũng đếm hết!
Trang Dịch lần đầu tiên tận mắt nhìn thấy lãnh vực của mình, ánh sáng màu tím tràn ngập bốn phía, thân thể tử đằng trở nên trong suốt như thủy tinh, bên trong là hồn lực thực chất lưu động, có thể tưởng tượng ấn chứa bao nhiêu sức mạnh.
Ngoại trừ điểm này, quy tắc hồn sư ở trong lãnh vực vốn là vô địch cũng làm cho Trang Dịch có thể rõ ràng cảm nhận được mỗi một chi tiết nhỏ ở bốn phía thay đổi như thế nào, loại cảm giác nắm giữ tất cả này, quả thực chính là đỉnh cao mà trong lòng mỗi hồn sư khát vọng nhất!
Đến bây giờ Trang Dịch mới thu phục một hồn thú cấp tám mà thôi cũng đã có thể có được sức mạnh lãnh vực, Trang Dịch tin tưởng, tiếp theo chỉ cần hắn thu phục hai hồn thú cấp tám còn lại, chớp mắt là có thể bước vào cấp chín.
Cảm giác được lực lôi điện của Lôi Tu cùng lực lãnh vực của hắn đụng vào nhau, Trang Dịch lập tức thu lãnh vực lại, sau đó chạy về phía Lôi Tu.
Nam nhân cao lớn đứng ở cuối không gian đang vỡ nát, sống lưng kiên nghị cùng thắt lưng gầy mà mạnh mẽ, nghe được tiếng Trang Dịch chạy tới, Lôi Tu quay đầu nhìn về phía hắn.
Khuôn mặt lạnh lùng hình dạng khắc sâu, nam nhân toàn thân trần trụi hai tay đang giữ một cái xác cữu vĩ hồ nho nhỏ.
Trang Dịch vốn kinh ngạc Lôi Tu khôi phục hình người, có chút ngượng ngùng nhìn Lôi Tu, nhưng sau khi nhìn thấy thi thể cửu vĩ hồ, Trang Dịch lập tức quên lúng túng, nhìn thi thể cửu vĩ hồ gầy trơ xương.
Hoàn toàn không giống hồ ly nhỏ trong trí nhớ của hắn, bộ lông Cửu Vỹ Hồ được Trang Tử Lưu chăm sóc sáng bóng lúc này hoàn toàn mất đi ánh sáng, thân thể mập mập mềm mềm biến thành da bọc xương, đôi mắt sạch sẽ như đá đen, cũng vĩnh viễn nhắm lại.
Trang Dịch đi tới trước mặt Lôi Tu, sờ sờ thi thể lạnh băng cứng ngắc của Bạch Ly: “Ngươi tìm được nó ở đâu?”
Lôi Tu cúi đầu nhìn Trang Dịch, không nói gì.
Trang Dịch nhìn thấy vết thương trên đuôi Bạch Ly, chín cái đuôi hiện giờ một cũng không còn, thanh âm của hắn có chút khổ sở: “Chủ nhân của nó là Trang Tử Lưu, vị triệu hoán sư lúc trước ta gặp được ở vực sâu Liệt cốc kia…”
Trang Dịch nói xong, ngẩng đầu nhìn về phía Lôi Tu hơi thở mạnh mẽ hơn so với bất cứ lúc nào trong quá khứ: “Bạch Ly cũng giúp ngươi đột phá?”
Lôi Tu nhìn chằm chằm Trang Dịch, trong đôi mắt đỏ sậm cảm xúc phức tạp khắc sâu, Trang Dịch sửng sốt, còn chưa kịp nghĩ gì, Lôi Tu cúi đầu, môi hung hăng phủ lên cánh môi Trang Dịch.
Cảm xúc ấm áp bất ngờ không kịp đề phòng kéo tới trên môi, thân thể Trang Dịch chợt cứng đờ. Giao tiếp tâm linh qua khế ước vẫn chưa khôi phục, sao Lôi Tu lại…
Khoảnh khắc Trang Dịch ngẩn ngơ, Lôi Tu ngậm lấy môi dưới của hắn, dùng đầu lưỡi mở hàm răng, ʍút̼ vào đầu lưỡi Trang Dịch.
Trang Dịch bị Lôi Tu hút, cả người tê rần, lập tức phục hồi tinh thần, hắn mạnh đẩy Lôi Tu ra, ngẩng đầu cùng Lôi Tu đối diện.
Lôi Tu nhìn Trang Dịch, vô số cảm xúc bắt đầu nổi lên trong lòng, hắn chỉ nhìn Trang Dịch, cái gì cũng không nói nên lời.
Tim Trang Dịch càng nhảy càng nhanh, ánh mắt giống như trước ki, Lôi Tu này làm Trang Dịch thấy vô cùng quen thuộc, thế nhưng không có khế ước, khế ước giữa bọn họ vẫn che chắn nhau như trước!
Biểu hiện ở Chiến Hồn điện của Lôi Tu rõ ràng trước mắt, Trang Dịch trải qua một lần, tuyệt sẽ không để mình lại giẫm lên vết xe đổ lần thứ hai, hắn kiềm chế cảm xúc, cố gắng làm cho mình nhìn qua coi như bình tĩnh: “Sau khi ngươi được ta triệu hoán ra, lần đầu tiên chúng ta gặp mặt ở đâu trong Bardon?”
Lôi Tu hơi hơi mở to hai mắt nhìn Trang Dịch, môi mấp máy một chút, lại không phát ra âm thanh.
“Ngươi thoát ly hình thái hổ con trưởng thành khi nào?”
Lôi Tu giống như hiểu được cái gì.
Trang Dịch đẩy nhanh ngữ tốc: “Lúc trước vì sao ngươi lại từ thú biến thành người? Lần đầu tiên chúng ta nhìn thấy dị ma là khi nào? Chúng ta gặp được Bạch Hạc khi nào? Lúc ta thu phục Tử Tinh Hoàng Điểu, ngươi đang làm gì? Chỉ sợ ngươi ngay cả ai là Bạch Hạc, ai là Tử Tinh Hoàng Điểu cũng không nhớ rõ đâu.”
Lôi Tu im lặng vài giây, thấp giọng nói: “Vực sâu Liệt cốc biến thành hình người, ngươi cùng ta đều bị thương, chúng ta…”
Trang Dịch cả kinh: “Ngươi nhớ Trang Tử Lưu?”
Lôi Tu nhìn Trang Dịch, đôi mắt đỏ sậm, thần thái cùng lần đầu tiên Trang Dịch nhìn thấy Lôi Tu hình người, gần như giống nhau như đúc.
“Ngươi chỉ nhớ chuyện xảy ra khi chúng ta ở vực sâu Liệt cốc?” Trang Dịch nhớ tới khi ở Chiến Hồn điện, Lôi Tu từng nói hắn có nhớ một số đoạn ngắn, hiện tại xem ra, có lẽ là bị Bạch Ly kích thích, đoạn ký ức của Lôi Tu mở rộng, cho nên mới nhớ tới chuyện trong vực sâu Liệt cốc.
Cũng chỉ nhớ lại những chuyện này.
Về phần Lôi Tu lúc trước luôn tránh hắn không kịp, hiện tại vì sao sẽ hôn môi hắn… Có lẽ cũng có liên quan đến đoạn ký ức kia.
Lúc trước Lôi Tu cùng Trang Dịch đều bị thương, bọn họ tránh trong hang núi thân thiết cùng ngủ, nâng đỡ lẫn nhau xuyên qua đáy cốc tối tăm, quan hệ giữa Trang Dịch cùng Lôi Tu, cơ bản chính là xác định vào lúc đó, hơn nữa đột nhiên từ chủ sủng biến thành…
“Trang Dịch.” Lôi Tu nhịn không được đưa tay muốn kéo hắn.
“Đừng chạm vào ta.” Trang Dịch lập tức tránh đi, “Ngươi không phải Lôi Tu kia của ta.”
Động tác của Lôi Tu cứng đờ, hắn yên lặng nhìn Trang Dịch, nhìn thấy vẻ kiên quyết mà lạnh lùng trong mắt Trang Dịch, các cơ trên mặt Lôi Tu buộc chặt, từ từ thu tay lại.
Hai người im lặng, thật lâu đều không nói gì thêm.
Lúc trước khi người Âu gia bố trí trận pháp là thành lập trên nền tảng không gian độc lập do Bạch Ly sáng tạo, hiện tại không gian độc lập biến mất, trận pháp bốn phía cũng tầng tầng sụp đổ theo, người Hồn điện e là sẽ nhanh chóng chạy đến.
Nhiều nhất qua một giờ nữa, hỗn loạn hoàn toàn biến mất, mà Lôi Tu biến thành hình người, cũng sẽ xuất hiện trong tầm mắt mọi người.
Hai người nhìn trận pháp dần dần tiêu tán, Lôi Tu áp chế những tình cảm lộn xộn trong lòng kia lại, hắn nói: “Đi thôi, chúng ta đi bố trí truyền tống trận.”
Lực chú ý của Trang Dịch lập tức bị dời đi: “Truyền tống trận? Ngươi biết…”
Trang Dịch đột nhiên nhớ tới trận pháp ở vực sâu Liệt cốc, mấy năm trước ngay cả trận pháp của triệu hoán sư Lôi Tu cũng phá được, truyền tống trận tự nhiên không phải nói.
Nghĩ vậy, Trang Dịch không khỏi nghĩ tới Chiến Hồn điện phái hắn cùng Lâu Huyền Uyên cùng đi bố trí trận pháp, mà Lôi Tu lại đảm nhiệm vai trò người bảo vệ, xem ra chuyện Lôi Tu am hiểu trận pháp, ngoại trừ hắn ra, cũng không có bao nhiêu người biết.
“Thả nó vào không gian trước.” Lôi Tu đưa thi thể Bạch Ly cho Trang Dịch, nhìn Trang Dịch cất kỹ nó, Lôi Tu mang Trang Dịch đi đến điểm trung tâm đại trận này, “Trước mắt chỉ có thể làm được hai truyền tống trận đối ứng, Rừng rậm Ma thú năng lượng sung túc, vốn là địa điểm thích hợp nhất, nhưng nơi này có trận pháp của Bạch Ly, xác suất truyền tống trận thành công cũng rất cao. Ngưng tụ hồn lực, đưa tay cho ta.”
Trang Dịch nghe vậy, do dự một giây, sau đó vận chuyển hồn lực, tay cùng bàn tay Lôi Tu giao nhau.
Mặc dù là lần đầu tiên cùng Lôi Tu phối hợp bố trí truyền tống trận, giữa hai người cũng không có cảm ứng tâm linh, nhưng trong quá trình bày trận, hai người lại phối hợp cực kỳ ăn ý, hồn lực của triệu hoán sư cùng triệu hoán thú đặc biệt hòa hợp, đồng thời hồn lực cấp mười khổng lồ của Lôi Tu làm cơ sở, hồn lực cấp tám đỉnh phong của Trang Dịch dẫn đường trận pháp, không đến mười phút, hình dạng ban đầu của truyền tống trận đã xuất hiện!
“Lôi Tu, từ từ.” Ngay khi truyền tống trận sắp thành hình, trong đầu Trang Dịch nghĩ tới kết cấu của truyền tống trận kiếp trước.
Lúc đó truyền tống trận đã dần bắt dầu thông dụng, dưới sự trợ giúp của Hứa Dương, trước khi chết Trang Dịch từng truyền tống một lần, bây giờ nhớ lại, truyền tống trận kiếp trước hiển nhiên hoàn thiện hơn hiện tại không ít.
“Chỗ này có thể đơn giản hóa, chỗ này bỏ, liên tiếp hồn lực trở nên càng đơn giản, còn có chỗ này lại tăng thêm một trận pháp, thất bại mà nói không có ảnh hưởng gì, thành công, lại có thể thành lập truyền tống trận đa trọng…” Càng nói ý nghĩ càng rõ ràng, qua truyền tống trận kiếp trước nhìn thấy dẫn dắt, Trang Dịch lập tức hiểu thấu, tiến hành thay đổi truyền tống trận đầu tiên trên đời này.
Sau khi Trang Dịch nói xong cách nghĩ của mình, quay đầu vừa nhìn, Lôi Tu đang không chớp mắt nhìn hắn chằm chằm.
Trang Dịch lập tức dừng nói, quay đầu tránh tầm mắt Lôi Tu: “Thấy thế nào?”
“Rất tốt, cách nghĩ thiên tài.”
“Là nhìn thấy một vài thứ được gợi ý, cũng không hoàn toàn là tự ta nghĩ.” Ca ngợi này nhận rất xấu hổ, Trang Dịch nói.
Lôi Tu nhìn Trang Dịch một cái, không nói gì thêm.
Kế tiếp, hai người căn cứ đề nghị vừa rồi của Trang Dịch tiến hành cải tạo.
Truyền tống trận vốn kết cấu phức tạp, cách Trang Dịch đưa ra nói thì đơn giản, thao tác thực tế lại vô cùng phiền phức, xuất hiện một chút sai lầm rất nhỏ, liền sẽ phải tốn càng nhiều thời gian bổ cứu. Trang Dịch có suy nghĩ cực kỳ đặc biệt với trận pháp, mà tri thức trận pháp của Lôi Tu lại vững chắc hơn Trang Dịch, thời khắc mấu chốt có thể phát huy tác dụng rất mạnh, dưới sự hợp tác của hai người, trận pháp hoàn toàn mới này, từng chút từng chút hình thành.
Thấy trận pháp bên ngoài biến mất không sai biệt lắm, ngay khi trận pháp chỉ còn có hai tầng, truyền tống trận trước mắt đột nhiên sáng lên, trận pháp hình tròn đường kính khoảng năm mét hiện ra trên mặt đất, ánh sáng là tầng tầng lớp lớp trận pháp, từ nhạt đến đậm, chính là những luồng ánh sáng này, nối liền với Chiến Hồn điện xa xôi, đột phá không gian cùng thời gian.
Tự mình hoàn thành thứ thần kỳ như vậy, Trang Dịch nhịn không được tâm thần kích động, cho dù hồn lực vừa rồi còn tràn đầy hiện giờ cơ bản đã tiêu hao sạch, sắc mặt lúc này có chút trắng bệch, ánh mắt Trang Dịch lại thần thái sáng láng, cả người hắn trầm tĩnh lại, nâng lên một nụ cười thoải mái, sau đó quay đầu, vừa vặn nhìn thấy Lôi Tu quay đầu nhìn hắn, cùng hắn nhìn nhau cười một cái.
Thời gian giống như dừng hình ảnh tại nụ cười này, vài giây sau, Trang Dịch chợt thanh tỉnh, dời tầm mắt: “Có thể qua lại qua truyền tống trận không?”
“Điểm thiết lập chính của truyền tống trận là ở Chiến Hồn điện, còn phải đợi bên Chiến Hồn điện đáp lại. Lâu Huyền Uyên không ở Chiến Hồn điện, dùng trận pháp sư hiện có ở Chiến Hồn điện, khai thông ít nhất phải mất bảy ngày.” Lôi Tu bình tĩnh nói.
Trang Dịch gật gật đầu, thấy trận pháp bên ngoài lập tức sẽ biến mất, hắn nói: “Vậy ngươi…”
“Ta dùng hình người làm việc, có thể chỉ huy Phụ Hồn điện tốt hơn, nói thẳng ta tới qua truyền tống trận là được.” Lôi Tu nói.
Trang Dịch cả kinh, Lôi Tu tiếp tục nói: “Truyền tống trận thành công thiết lập, chứng minh ngươi có thể độc lập hoàn thành nó, đối với dị ma mà nói, là tin tức không tốt nhất, chúng nó hẳn là sẽ nhanh chóng lại đây.”
Trang Dịch lập tức hiểu được dự định của Lôi Tu, dùng hắn chứng minh tính chân thật của truyền tống trận, dùng chính hắn cùng Trang Dịch làm mồi, nếu như trong Phụ Hồn điện có phản đồ mà nói, không lâu sau dị ma nhất định sẽ biết tin tức.
Chiến Hồn điện có thể truyền đến cho Phụ Hồn điện một Lôi Tu, nhất định có thể truyền đến càng nhiều, sau khi ba Hồn điện liên hệ, bất luận dị ma tấn công nơi nào, đều là cật lực mà không được lợi, trừ khi… Dị ma đồng thời tấn công hai bên, cắt đứt liên hệ giữa các Hồn điện, lại một lần nữa chia cách thế giới nhân loại.
Nhưng mà, khi hồn sư đối phó dị ma, đau đầu nhất chính là dị ma co đầu rút cổ trong Rừng rậm Ma thú, ôm đoàn dùng số lượng chiếm ưu thế, nếu như Hồn điện làm cho dị ma cảm thấy bị uy hϊế͙p͙, không thể không phân tán binh lực, đến lúc đó nhân loại cùng ma thú đồng thời phản công, dị ma nhất định thất bại!
Nghĩ đến nam nhân sắc mặt xanh mét nhìn thấy vào khoảnh khắc cuối cùng trong không gian độc lập của Bạch Ly vừa rồi, trong lòng Trang Dịch không thể không bội phục Lôi Tu, trong thời gian ngắn như vậy mà có thể nghĩ ra diệu kế một mũi tên trúng hai con chim, vừa rút u ác tính trong Phụ Hồn điện, lại dẫn dắt nhân loại phát động tuyệt địa phản kích.
“Chẳng qua, trước đó, chúng ta cần giải quyết một số vấn đề nhỏ trước.” Lôi Tu nói ra vài điểm quan trọng trong ý tưởng của mình.
Trang Dịch nghe liên tục gật đầu, sau khi xác định không thành vấn đề, liền không lại nói chuyện với Lôi Tu.
Lôi Tu thấy thế, cũng rơi vào trầm lặng, đúng lúc này trận pháp hoàn toàn tán đi, Trang Dịch cùng Lôi Tu cùng đi ra ngoài.
“Từ từ.” Đúng lúc này, Trang Dịch gọi Lôi Tu lại. Bạn đang ’
Trong mắt Lôi Tu hiện lên một tia thần thái, lập tức quay đầu nhìn về phía Trang Dịch, tuy rằng vẻ mặt mờ mịt, nhưng tỉ mỉ nhìn kỹ, còn che giấu chờ mong.
Không đợi Lôi Tu thấy mặt Trang Dịch, một bộ quần áo ném tới trước mặt, sau khi nhận rồi, Lôi Tu lúc này mới nhớ tới bản thân vậy mà vẫn luôn trần!
Làm hổ quá lâu, trời sinh có bộ lông che, hắn thiếu chút nữa ngay cả mặc quần áo cũng quên!
Cường giả đệ nhất kiêu ngạo dùng tốc độ nhanh nhất cầm quần áo mặc vào, đợi khi hắn mặc chỉnh tề, Trang Dịch đã đi đằng trước hắn, chỉ để lại cho hắn một bóng lưng yên tĩnh cô độc.