Tối Cường Triệu Hoán Sư

Chương 233

Đúng lúc này, cảnh tượng trước mắt thay đổi, không thấy Trang Tử Lưu dịu dàng cười nhẹ, Trang Dịch xuất hiện trong một căn phòng xa lạ, hắn đang cuộn mình dưới đáy một cái tủ, cằm úp sấp trên mặt đất, lén lút thông qua khe hở nhìn hai người bên ngoài.


“… Không phải mẫu thân ép con, chuyện này trong tộc đã nói đến nhiều lần, mỗi lần con đều vứtt mặt chạy lấy người, Tử Lưu, con như vậy, chúng ta áp lực rất lớn.” Một phụ nhân khí chất tao nhã nói với nam nhân trước mặt nàng.


Trang Tử Lưu đưa lưng về phía Bạch Ly, bởi vậy vị phụ nhân này là quay mặt về phía nó, thế nhưng Bạch Ly luôn có loại cảm giác phụ nhân đang nhìn mình.
Bóng lưng Trang Tử Lưu yên lặng mà quật cường, giống như đang không tiếng động chống đối.


Ước chừng hơn mười phút trôi qua, phụ nhân thở dài một hơi: “Con đi về trước đi.”
“Vâng.” Trang Tử Lưu nói xong, nhanh chóng xoay người rời đi.
Sau khi Trang Tử Lưu rời đi, phụ nhân quả nhiên nhìn qua hướng Trang Dịch, sau đó nàng đi đến bên ngăn tủ, cúi người nhẹ nhàng ôm lấy Bạch Ly.


Phụ nhân tuy rằng tuổi cao, nhưng chăm sóc rất tốt, bàn tay trắng nõn vuốt ve lông trên người Bạch Ly, ánh mắt nhìn Bạch Ly ý vị không rõ, Bạch Ly do dự một chút, sau đó nghiêng đầu, ɭϊếʍƈ ɭϊếʍƈ đầu ngón tay phụ nhân.


Phụ nhân hơi ngừng động tác, một lát sau, lại tiếp tục vuốt ve Bạch Ly, động tác càng mềm nhẹ hơn trước: “Không phải ta cố ý ép nó, thân là mẫu thân, ta không thể trơ mắt nhìn nó… A Ly, con là ta nhìn sinh ra, con chính là một đứa con trai khác của ta, ta không hy vọng hai đứa con của ta đều bị tổn thương, con hiểu được ý của ta không?”


Bạch Ly ngây thơ nhìn phụ nhân, trongg miệng phát ra tiếng ô ô nhẹ nhàng mềm mại.
Phụ nhân có chút bất đắc dĩ cười một chút nhéo nhéo vành tai Bạch Ly: “Ngoan.”
Bạch Ly nhìn phụ nhân cười, không biết vì sao có chút khó chịu, đợi phụ nhân buông nó ra, Bạch Ly lập tức chạy về phòng Trang Tử Lưu.


Cửa vừa mở ra, Trang Tử Lưu trong phòng lập tức xoay người, sau khi thấy là Bạch Ly, Trang Tử Lưu bước nhanh lại đây, một tay nhấc Bạch Ly từ dưới đất lên, sau đó gắt gao ấn vào trong ngực: “Ta còn tưởng rằng ta bị phát hiện, ta nghĩ ngươi đã bị mang đi! Bạch Ly, ta cảm thấy mẫu thân biết tâm tư của ta, ta rất sợ…”


Đầu Bạch Ly dính chặt trên ngực Trang Tử Lưu, nghe một tiếng lại một tiếng tim đập nhảy lên rất nhanh của hắn.


Một lát sau, Trang Tử Lưu ý thức được mình ôm quá chặt, Bạch Ly có thể sẽ khó chịu, lại buông tay ra, đặt Bạch Ly trên bàn, mặt đối mặt đối diện với Bạch Ly, nhìn bản thân phản chiếu trong mắt Bạch Ly, Trang Tử Lưu như bị rút hết sức lực vậy, cả người đều mất tinh thần, hắn có chút chán chường nắm tóc, ngẩng đầu tuyệt vọng nhìn Bạch Ly, sắc mặt tái nhợt giống một người bệnh nhân điên khùng: “Ta sắp chịu không nổi, a Ly, ta sắp chịu không nổi… Triệu hoán sư cùng triệu hoán thú vốn hẳn là cùng một chỗ, vì cái gì phải tìm nữ nhân xa lạ…”


Nói xong, thanh âm của Trang Tử Lưu càng ngày càng nhỏ, cuối cùng thanh âm kia giống như từ trong cổ họng chen ra vậy, hắn khàn khàn nói: “Chỉ có ta là không bình thường, ta thích triệu hoán thú của chính mình… Ta là biến thái…”


Trang Dịch nhìn Trang Tử Lưu đau khổ, cảm thụ cảm xúc đau lòng tột đỉnh của Bạch Ly với Trang Tử Lưu, trong lòng độn độn, không biết nên làm biểu cảm gì.


Thật ra sau khi ma thú bước vào cấp cao, trí thông minh đã không khác gì nhân loại, nếu như xem nhẹ bề ngoài mà nói, trên linh hồn, chúng nó là ngang hàng với nhân loại, huống chi triệu hoán sư cùng triệu hoán thú còn có liên hệ khế ước đặc biệt, làm cho tình cảm giữa triệu hoán sư cùng triệu hoán thú càng thêm khắc sâu.


Sống lại một lần, cái nhìn với thế giới này của Trang Dịch thật ra đã sinh ra khác biệt cực lớn so với người bình thường, tỷ như hắn có thể nhanh chóng chấp nhận Lôi Tu từ thú biến thành người, thậm chí cùng một chỗ với hắn.


Cha mẹ hắn chết sớm, quan hệ với cha nuôi không tốt, trên thế giới này không có thứ gì có thể ràng buộc hắn, cho nên hắn tự do hơn Trang Tử Lưu rất nhiều.
Nghĩ như vậy, Trang Dịch nhịn không được nghĩ tới Lôi Tu.


Một khi cùng một chỗ với hắn, Lôi Tu cũng gián tiếp thừa nhận Lôi Hổ ở cùng với Trang Dịch lúc trước là hắn, đồng thời… theo chuyện Trang Dịch là triệu hoán sư lộ ra, thân phận của hắn trở nên đặc biệt mẫn cảm, quan hệ giữa triệu hoán sư với dị ma vốn là thật không rõ ràng, Lôi gia cùng triệu hoán sư có quan hệ tốt từ lâu đã mọi người đều biết, lúc này nếu như Lôi Tu không tránh kiêng kỵ, cường giả đệ nhất vốn đã biến mất ba năm, thực lực còn rút lui, tuy rằng Hồn điện vẫn cần dựa vào hắn, nhưng vô hình trung, lực khống chế của Lôi Tu với Hồn điện cũng nhất định yếu bớt.


Cho dù sống lại trở về, Trang Dịch chưa từng trải qua quyền lợi hun đúc, phương diện này cũng sẽ không xảy ra thay đổi quá lớn so với quá khứ, bởi vậy thẳng cho đến lúc này, dưới sự kích thích của Trang Tử Lưu, mới suy nghĩ nhiều như vậy.
Đúng lúc này, Bạch Ly động.


Nó thò đầu ra, dùng gò má mềm mại cọ mặt Trang Tử Lưu, chủ động hôn lên má Trang Tử Lưu, trong lòng hạ một quyết tâm nào đó.
Trang Dịch bị nhốt trong không gian tinh thần của Trang Tử Lưu, nhìn cảnh tượng thay đổi lần nữa.


Trang Tử Lưu đang tìm kiếm thực hư tin tức ma thú biến thành người, Bạch Ly thì khắp nơi thăm hỏi các triệu hoán thú khác, dò hỏi những cấm thuật bí văn kia, cuối cùng, không lâu sau Bạch Ly tìm được sách cấm ghi chép biện pháp cho ma thú biến thành người, lén lút nghiên cứu rất lâu, đáng tiếc nó không hiểu rõ các loại kiến thức cơ sở của nhân loại, xem không hiểu thứ ghi lại trên sách cấm. Vì thế Bạch Ly chuyển quyển sách này đến nơi Trang Tử Lưu đọc sách, làm cho Trang Tử Lưu vô tình phát hiện.


Nhìn vẻ vui khôn xiết của Trang Tử Lưu, Bạch Ly cũng vui mừng nhảy nhót theo, học dáng vẻ vui mừng nhảy loạn của Trang Tử Lưu, khua tay múa chân, tưởng tượng tương lai của nó cùng Trang Tử Lưu.


Trang Dịch biết kết cục của bọn họ chỉ yên lặng nhìn tất cả, một lát sau, cảnh tượng lại thay đổi một lần nữa, ngọn lửa thiêu đốt hừng hực tàn sát bừa bãi, thậm chí không ngừng xông về phía Bạch Ly, Trang Dịch bị thế lửa này dọa sợ, tập trung nhìn vào, mới phát hiện ngọn lửa thiêu đốt là gia viên của triệu hoán sư.


Bạch Ly nhìn kiến trúc bị thiêu hủy, còn có thi thể nằm đầy đất, nó cúi đầu ɭϊếʍƈ ɭϊếʍƈ chân trước của mình, nhờ vào tầm mắt Bạch Ly, Trang Dịch lúc này mới phát hiện Bạch Ly bị trọng thương, chín cái đuôi đứt chỉ còn lại một, bốn chân bị chém thương, miệng vết thương sâu có thể thấy xương, vẫn luôn đang đổ máu, đồng thời kinh mạch vận chuyển hồn lực trong cơ thể Bạch Ly cũng giống như bị ngăn chặn vậy, trong cơ thể có thực lực cấp tám, nhưng có thể phát huy ra, chỉ có ba phần.


Kéo thân thể nặng nề, Bạch Ly cẩn thận xuyên qua giữa biển lửa cùng kiến trúc đổ sập, mà phương hướng nó chạy trốn, chính là vực sâu Liệt cốc!
Trang Dịch nhớ đến lời Trang Tử Lưu nói, hiển nhiên, Bạch Ly lúc này đã biến thành người thất bại, đồng thời tỉnh táo lại!


Ngay khi Bạch Ly sắp thoát khỏi khu vực nguy hiểm này, đột nhiên có một âm thanh truyền đến: “Ở đây còn một con hồ ly nhỏ, đừng để cho nó chạy.”
Bạch Ly cả kinh, Trang Dịch cảm nhận được kinh ngạc cùng phẫn nộ từ trong cảm xúc của Bạch Ly, nó hình như nhận được âm thanh này!


Nhưng mà, ngay sau đó, một tấm lưới lớn do hồn lực hình thành bao phủ toàn thân Bạch Ly, cảm giác đau đớn kéo tới, tất cả rơi vào trong bóng đêm nặng nề.
Trang Dịch cứng ngắc đứng tại chỗ, hơn nửa ngày cũng không nhúc nhích.


Tuy rằng chỉ có vài cảnh tượng ngắn ngủi, nhưng hắn giống như đã trải qua cả đời Bạch Ly.
Cùng Trang Tử Lưu ôn tồn, nhìn Trang Tử Lưu tuyệt vọng, cùng Trang Tử Lưu cùng nhau mong chờ tương lai… Cùng với tiếc nuối sâu sắc vì không thấy được Trang Tử Lưu cuối cùng kia.


Một luồng hồn lực xa lạ chuyển động vòng quanh người Trang Dịch, Trang Dịch phục hồi tinh thần, lúc này mới phát hiện hắn bất tri bất giác đã trở về trong thân thể mình, nhưng cũng không thấy được Lôi Tu, hắn vẫn còn ở trong không gian độc lập kia.


Trang Dịch giơ tay lên, cảm nhận hồn lực xẹt qua lòng bàn tay, giống như cảm giác Bạch Ly mang lại cho hắn, mềm mại làm cho người ta yêu thích. Đúng lúc này, hồn lực bay đến trên vòng tay của Trang Dịch, giống như phát hiện cái gì vậy, không ngừng đụng vào vòng tay không gian của hắn.


Trang Dịch nghi hoặc mở vòng tay ra, trong chớp mắt không gian mở ra kia, một tờ gì đó cực mỏng liền vụt ra, gần như không đến một giây, liền cùng hồn lực của Bạch Ly quấn quanh lấy nhau.
Trang Dịch sửng sốt, nhìn kỹ mới phát hiện, chính là tờ ghi lại trận pháp của triệu hoán sư, di vật của Trang Tử Lưu.


Những hồn lực bồng bềnh trong không gian độc lập kia giống như tìm được tâm phúc vậy, chậm rãi hội tụ về phía này, khi hồn lực ngưng tụ đến một điểm, tạm ngừng một giây trên không trung, quay đầu bay về phía Trang Dịch, hoàn toàn không nhìn phòng ngự trong cơ thể Trang Dịch, lập tức liền dung hợp với hồn lực của Trang Dịch, điều động tất cả sức mạnh trong cơ thể Trang Dịch, xông về cấp bậc càng cao hơn!


Đây là… tế hiến!
Hồn sư cấp bậc cao không tiếc hao tổn tất cả sức mạnh của bản thân, đem hồn lực hóa thành năng lượng tinh khiết nhất, đưa vào trong cơ thể hồn sư cấp bậc thấp, giúp thực lực của hắn tăng lên!


Bạch Ly là ma thú cấp tám đỉnh, mà Trang Dịch vừa mới bước vào cấp tám trung giai, những hồn lực này gần như lập tức mang theo Trang Dịch xông đến giai đoạn tiếp theo —— cho dù dưới tình huống Trang Dịch mới chỉ thu phục một hồn thú cấp tám.


Bên kia, Lôi Tu mất đi bóng dáng Trang Dịch, sau khi trải qua nhất thời phẫn nộ điên cuồng, lập tức ép lo lắng trong lòng xuống, bắt buộc bản thân tỉnh táo lại, cẩn thận lùng tìm ở bốn phía.


Trước tiên nó phân tích từ cấu tạo hồn lực, phát hiện mình tồn tại trong một không gian độc lập, lập tức suy đoán ra Trang Dịch có thể là bị mang đến một không gian khác.


Không gian này dùng ba hệ hồn lực làm cơ sở, sáng tạo trận pháp, hình thành một thế giới nhỏ độc lập, Lôi Tu tuy rằng chưa từng tự sáng tạo, nhưng lúc trước hắn tu luyện đã từng xông vào vực sâu Liệt cốc, ngay cả trận pháp của triệu hoán sư hắn đều có thể học không có chút trở ngại, trở thành người đầu tiên ra khỏi vực sâu Liệt cốc từ trước đến nay, trình độ trận pháp của hắn không thấp hơn Trang Dịch chút nào.


Bắt đầu từ phá trận, tan rã không gian này, đối phương tự nhiên sẽ bị ép giao Trang Dịch ra!


Ngay khoảnh khắc Lôi Tu sắp mở không gian Trang Dịch đang ở kia ra, đột nhiên bên trong truyền đến một dao động hồn lực mãnh liệt, theo hồn lực không ngừng mở rộng, toàn bộ không gian đều bị lan đến, sau đó Lôi Tu ngạc nhiên phát hiện, hồn thú cấp tám cùng cấp chín trong cơ thể nó bị dòng hồn lực này ảnh hưởng, không ngừng dao động, muốn bay ra khỏi không gian tinh thần của nó!


Trong đầu nhanh chóng hiện lên vài hình ảnh, dường như là một số chuyện cũ nó hình người cùng với Trang Dịch trải qua ở vực sâu Liệt cốc, có kỳ nhông động vương, có Hướng Âm Quỳ, còn có… một triệu hoán sư chết đi đã lâu!


Lôi Tu lập tức hiểu được cái gì, không lại áp chế không gian tinh thần của mình, tùy ý hồn thú cấp tám cùng cấp chín kia bay ra khỏi cơ thể.


Khoảnh khắc hai hồn thú hệ lôi xuất hiện, toàn bộ không gian chợt yên tĩnh lại, hồn lực quét ngang lúc trước hội tụ lại trước mặt Lôi Tu, cuối cùng ngưng tụ thành hình dạng một con hồ ly nhỏ, mắt nó lộ ra vui sướng đảo quanh hai hồn thú, một lát sau nó quay đầu, nghiêng đầu đánh giá Lôi Tu, đối diện với Lôi Tu.


Lôi Tu nghiêm khuôn mặt hổ đối diện với hồ ly nhỏ, từ trong cơ thể hồ ly hình thành từ hồn lực này, nó cảm nhận được một tia năng lượng linh hồn.
Cái gì tự sát tử vong, phong tỏa ký ức linh hồn, con hồ ly này căn bản còn chưa chết hẳn!


… Chẳng qua cũng không sống được, sở dĩ còn lại một tia năng lượng linh hồn, hẳn là đang chờ ai đó.
Cùng với ký ức về vực sâu Liệt cốc càng ngày càng rõ ràng, Lôi Tu cũng hoàn toàn biết được thân phận của hồ ly nhỏ trước mắt này.


Bạch Ly ánh mắt nhu hòa nhìn Lôi Tu, cuối cùng hóa thành năng lượng xông vào thân thể Lôi Tu.
Ngươi cầm đồ của chủ nhân đi, ngươi nhất định từng gặp hắn, xin mang ta đi tìm hắn đi.


Suy nghĩ của hồ ly xuyên thấu qua linh hồn truyền lại cho Lôi Tu, ngay sau đó, năng lượng linh hồn còn sót lại của nó cũng chui vào trong cơ thể Lôi Tu, phá tan xiềng xích phong ấn cấp mười trong cơ thể nó, hoàn toàn mở khóa thực lực cấp mười cho Lôi Tu!


Tác giả nói ra suy nghĩ của mình: Mọi người nói có chút loạn, ở chỗ này giải thích một chút~ đầu tiên cố sự của Trang Tử Lưu ở c90, sau đó là tiểu hồ ly này, dùng hồn lực của mình giúp Trang Dịch thăng cấp, năng lượng linh hồn cho Lôi Tu, thực lực của Lôi Tu không tăng, nhưng khôi phục lúc trước.


Mọi người có nhớ trước đây khi Trang Dịch cùng Lôi Tu trao đổi hồn lực, đã từng phát hiện trong cơ thể Lôi Tu có một đoàn năng lượng, thực ra là sức mạnh cấp mười bị phong tỏa lại khi Lôi Tu tấn cấp thất bại lúc trước, hiện tại nó bị tiểu hồ ly hoàn toàn mở ra~


Về phần tiểu hồ ly vì sao tìm Lôi Tu, thứ nhất vì Lôi Tu giống nó, đều là triệu hoán thú, thứ hai, trước đây Lôi Tu tu luyện, đã lấy mất hồn thú mà Trang Tử Lưu để là cho hậu nhân triệu hoán sư [c92]