Tối Cường Nam Thần (Nam Thần Mạnh Nhất)

Quyển 5 - Chương 196: Trận đấu nhốn nháo

Nhìn tình cảnh này, Tiếu Tư Kính cũng cảm thấy rất là bất đắc dĩ, anh đợi vài phút mới xếp hàng ghép đội chính là vì tránh để hệ thống ghép mình và Lưu Xuyên chung đội, ai có ngờ Lưu Xuyên cũng suy nghĩ y như vậy, chờ vài phút rồi mới xếp hàng... Kết quả là cả hai người bọn họ lại bị hệ thống xếp vào cùng nhau, cảm giác như bọn họ "ăn ý" rồi lại "có duyên" một cách kỳ quái khiến cho đương sự cảm thấy thật sự đau đầu không thôi.


Lưu Xuyên cười nói "Trận này anh chỉ huy tiếp đi, thua nữa là mất mặt lắm đó nha."
Tiếu Tư Kính nói "Tự dưng đầu đau quá, thôi cậu chỉ huy đi."
Lưu Xuyên nói "A sao đau bụng quá, thôi anh chỉ huy đi."
Tiếu Tư Kính nói "Tôi đi WC một chuyến, ở đây giao cho cậu đấy."


Lưu Xuyên nói "Tôi đi rót ly trà uống một phát, trông cậy cả vào anh nhá."


Hai vị đại thần bắt đầu chơi xấu lẫn nhau, Tô Thế Luân đứng ở một bên chọn tới chọn lui ngoại trang cho nhân vật của mình, Ngô Trạch Văn thì chăm chú ngồi xem thông tin của đội hữu trong đội, sau đó nói với Lưu Xuyên "Hai người còn lại tỷ lệ thắng là khoảng 65%, một người tên là [ Tẩu mã quan hoa ], một là [ Quá vãng vân yên ], Lưu Xuyên anh biết bọn họ không?"


Lưu Xuyên nghe vậy liếc nhìn danh sách đội ngũ, thấy được hai cái ID như lời Ngô Trạch Văn nói, [ Tẩu mã quan hoa ] là Ngũ Độc buff bổ thiên, [ Quá vãng vân yên ] là Võ Đang phụ trợ thái cực, cũng không biết hai bọn họ có phải đi cùng nhau không, sau khi vào phòng liền im lặng không lên tiếng, chỉ đứng một bên xem.


Lưu Xuyên nói "Hai vị, clone nhà ai đấy? Tỷ lệ thắng cao tới vậy?"
Tẩu mã quan hoa: "Hí hí, Xuyên thần anh đoán thử xem ^_^"
Quá vãng vân yên phát cái mặt cười trước, lại nói "Xuyên thần dẫn iêm theo với, iêm chỉ là một đứa đi ngang qua thôi."
Lưu Xuyên "..."


Hai người đều nhận ra ID [ Lưu Danh Bách Thế ] này của Lưu Xuyên, chứng tỏ bọn họ đều là người trong giới chuyên nghiệp, cơ mà bọn họ nói như vậy rõ ràng là không muốn để lộ thân phận, Lưu Xuyên cũng thôi không hỏi nữa.


Người đủ, hệ thống lập tức đưa cả đội vào bản đồ thi đấu, lần này bản đồ được chọn có chút đặc biệt, chính là bản đồ thi đấu "Đầm lầy sương mù" mới cập nhật trong bản update lần trước, tên bản đồ giống hệt như ID của Ngô Trạch Văn, Lưu Xuyên nhìn thấy quay đầu qua nói "Trùng hợp ghê, vừa lúc cho cậu tập luyện phương pháp đánh bản đồ loại đầm lầy."


Ngô Trạch Văn gật đầu.


Lưu Xuyên nhất quyết không chịu chỉ huy, Tiếu Tư Kính thật sự không còn cách nào, chỉ đành động thân đánh chữ sắp xếp "Tẩu mã quan hoa cùng Quá vãng vân yên đi đường giữa, Xuyên thần cậu dắt Ngũ Độc nhà cậu đi đường dưới, 6 người bên đội đối thủ tôi đoán có lẽ là clone của chiến đội nào đó."


Lưu Xuyên bấm phím tab nhìn xem thông tin đối thủ, phát hiện tên của 6 người bên phe kia đều là các loại món ăn, khoai lang kéo sợi, cà tím kho tàu, cá sạo hấp, sườn kho chua ngọt, phổi phu thê, ma bà đậu hủ...


Sáu người này có tank, có thích khách, 2 dps cùng với 1 phụ trợ 1 buff, đội ngũ phối trí đầy đủ toàn diện.


Sáu người trong đội ngũ của đối phương tuy tỷ lệ thắng chỉ có khoảng 60%, nhưng bởi vì sáu người cùng nhau tổ đội xếp hàng, nên hệ thống sẽ tự động điều chỉnh giá trị thực lực của cả đội tăng lên một chút, bởi vậy ghép cặp đối thủ cũng sẽ mạnh hơn.


Quả nhiên đúng như lời lão Tiếu nói, bên kia vừa nhìn liền đoán ra được là đội clone của chiến đội nào đó, nhưng cụ thể là chiến đội nào thì vẫn chưa thể đoán ra được, đại đa số chiến đội đều không phải chỉ cố định một loại đội hình, thỉnh thoảng bọn họ cũng sẽ thử cầm clone vào game để thử nghiệm đội hình mới cho chiến đội nhà mình. Thấy đối diện có Cái Bang lại thêm Minh Giáo, cảm giác đầu tiên của Lưu Xuyên chính là chiến đội Đồng Tước, nhưng nếu anh nhớ không lầm thì trước giờ buff của Đồng Tước vẫn luôn là Ngũ Độc bổ thiên, còn đối diện buff lại là Nga My, hơn nữa vị trí số 2 cũng bị đổi thành Minh Giáo, Đồng Tước chưa từng đánh đội hình hai Minh Giáo bao giờ.


Lưu Xuyên còn đang nghi hoặc, đã thấy Tiếu Tư Kính hỏi "Đối diện có khi nào là Đồng Tước không?"
Lưu Xuyên nói "Không rõ lắm, phải đánh thử mới biết."
Tiếu Tư Kính nói "Đành vậy, xem tình hình thế nào trước đã."


Cả hai phe cùng nhau chia đường đi đến đường ranh giới, đối diện rõ ràng cũng có chỉ huy chuyên nghiệp, cũng phân thành từng cặp 2 người đi theo 3 đường điều tra, phân bố tầm nhìn, đánh rất là chắc chắn.


Hai bên đều hết sức cẩn trọng, thế cho nên trước khi lệnh kỳ xuất hiện độ chừng 1 phút, ở cả ba đường trên giữa cùng dưới đều không xảy ra giao tranh. Bản thân Lưu Xuyên không cách nào nhìn được đèn khổng minh của phe đối diện đặt ở đâu, nhưng trong lòng anh luôn có loại trực giác kỳ quái, tầm nhìn của cả ba đường chắc chắn đều đã được bọn họ bố trí tốt, chỉ huy bên kia hiển nhiên nhận ra được bọn họ, tiết tấu đánh vô cùng ổn định lại bình tĩnh.


Tiếu Tư Kính có lẽ cũng nhận ra được điểm này, lập tức đánh một dấu hiệu cảnh cáo trên bản đồ, đồng thời gõ lệnh trên kênh đội ngũ "Rút!"


Giả thiết đối phương lúc này đang tập họp cả 6 người ở đường nào đó, như vậy sẽ lập tức biến thành cục diện 6 đánh 2, rất có thể sẽ giết chết 2 người trong đội bọn họ, đội bọn họ sẽ lập tức rơi vào hoàn cảnh xấu. Bên kia đã bình tĩnh như vậy, Tiếu Tư Kính cũng không muốn mạo hiểm, ra lệnh cho toàn đội rút lui trở về, 6 người tập họp sau đó mới xuất phát.


Sáu người bên Tiếu Tư Kính tập họp di chuyển về phía đường trên, nhưng vẫn không thấy bóng dáng phe đối phương đâu.
Lưu Xuyên đánh một dấu tín hiệu trên bản đồ mini, sau đó nói "Bọn họ đang ở đường dưới."


Còn về tại sao Lưu Xuyên biết chắc như vậy là bởi vì lúc nãy anh đã bố trí một cái tầm nhìn ở một điểm khá quan trọng tại đường dưới, bên phe đối phương sau khi tới đường dưới lập tức ra tay rửa sạch toàn bộ đèn khổng minh, biến tầm nhìn đường dưới của Lưu Xuyên thành một mảnh tối đen, nhưng cũng đồng thời nhắc nhở Lưu Xuyên biết đường dưới đang có người, chỉ là không rõ bọn họ đang dự tính cái gì thôi.


Tiếu Tư Kính quyết định "Đánh lệnh kỳ."
Cả đám nghe vậy lập tức nhanh chóng bắt đầu đánh lệnh kỳ, tranh thủ đoạt lệnh kỳ ở đường trên trước.
Nào có ngờ, đang đánh được một nửa, bên cạnh đột nhiên có một Cái Bang nhào ra——
Hoành Tảo Thiên Quân!


Gậy Cái Bang xoay tít bay về phía bên này quét ngang, gây sát thương đồng thời cưỡng chế đẩy ngã địch nhân ở xung quanh, nếu không phải Lưu Xuyên lùi về mau, kiểu gì cũng bị cây gậy này đánh cho té ngửa!


Lam kỳ ở đường trên sẽ gây debuff bất lợi cho những ai đánh nó, mỗi một giây sẽ bị trừ đi một lượng lớn mana, bọn họ đánh lệnh kỳ được một phần hai, thanh mana lúc này hiển nhiên cũng không còn lại bao nhiêu, rất nhiều kỹ năng cũng không thể sử dụng, đối phương lựa ngay lúc này đến đánh lén, đúng là quá sức âm hiểm mà!


Sau lưng Cái Bang kia còn có một Minh Giáo theo cùng, giơ lên thanh đao sáng loáng trong tay, lập tức tiếp cận tước vũ khí khống chế phụ trợ Võ Đang, bởi vì Võ Đang có thể cắm Tam Thanh Trận giúp đồng đội hồi phục mana, phụ trợ vừa bị khống chế, đội của Lưu Xuyên lập thức không có mana, kỹ năng cũng không thể sử dụng.


Cũng ngay trong khoảnh khắc mấu chốt này, chỉ thấy tầm nhìn chợt lóe lên một cái, Tô Thế Luân cùng Ngô Trạch Văn cơ hồ là cùng lúc gọi ra độc xà, cũng hiến tế trong tích tắc!


Độc xà hiến tế sẽ khiến cho đội hữu trong phạm vi xung quanh hồi phục 10% mana, hai người cùng nhau hiến tế sẽ gây hiệu quả gấp đôi, cả đội nháy mắt hồi phục 20% mana!
20%, cũng đủ để Lưu Xuyên ra tay!


Sợi tơ trong tay Đường Môn nhẹ nhàng kéo căng, xung quanh nháy mắt xuất hiện bốn con cơ quan rối, cơ quan rối tùy theo chỉ thị của chủ nhân di chuyển từ bốn phương đông tây nam bắc vây quanh kẻ đánh lén Cái Bang—— Thập Tự Vây Sát!


Cái Bang kia phản ứng cực nhanh, thân pháp cũng vô cùng linh hoạt, vừa thấy Lưu Xuyên triệu hồi con rối lập tức sử dụng Phi Hạc Xung Thiên nhảy thẳng lên trời tránh né, Ngô Trạch Văn ước lượng khoảng cách công kích của mình vừa đủ đánh tới đối phương liền nhanh chóng bắn mấy phát Thiên Chu Vạn Độc Thủ chồng ba tầng debuff trúng độc lên người đối phương, thanh máu lẫn mana của Cái Bang lập tức bị tuột dần.


Ngô Trạch Văn cùng Lưu Xuyên hợp tác đánh Cái Bang, Tô Thế Luân bên này đối phó Minh Giáo, tuy 20% mana chỉ có thể sử dụng được vài loại kỹ năng, nhưng đấu pháp Luân thần bùng nổ hiến tế dồn dmg trong thời gian ngắn của Luân thần gây sát thương khiến người ta vô cùng kinh dị, một đợt dồn dmg trực tiếp rút hơn một phần ba thanh máu của Minh Giáo, tiếc là vừa đánh xong vài cái kỹ năng, mana cũng trượt về con số không, độc xà hiến tế hồi mana lại vẫn còn trong giai đoạn cd.


Bọn họ lâm vào cục diện 6 đánh 2, lại bởi vì sự xuất hiện của debuff do lam kỳ gây ra, cộng thêm cả Cái Bang lẫn Minh Giáo phe đối phương vô cùng lợi hại, phối hợp cực kỳ ăn ý, khiến cho đám người Lưu Xuyên hoàn toàn không chiếm được chút lợi thế nào.


Tình huống lại càng lúc càng thêm xấu, bởi debuff bất lợi của lam kỳ vẫn luôn ảnh hưởng thanh mana của bọn họ, cứ mỗi giây lại bị trừ một chút, muốn hồi cũng hồi không kịp!
Nhất định phải nhanh chóng giải quyết đối phương mới được.


Lưu Xuyên đột nhiên lên tiếng bảo "Trạch Văn, lát nữa chờ Cái Bang rớt xuống đất, cậu dùng độc chu kéo tên đó lại đây!"


Mana của bọn họ lúc này không còn lại bao nhiêu, có thể sử dụng kỹ năng cũng không nhiều lắm, nhất định phải tính toán phối hợp như thế nào mới phát huy hiệu quả cao nhất mới được. Bản thân Lưu Xuyên có thể dùng Tử Mẫu Phi Trảo để kéo đối phương, nhưng anh phải để mana lại chốc nữa có thể dồn dmg giết đối phương, nên kéo người liền giao cho Trạch Văn. Ngô Trạch Văn nghe vậy liền gật đầu hiểu được "Ok!"


Cái Bang lúc nãy dùng Phi Hạc Xung Thiên nhảy lên cao né con rối của Lưu Xuyên, lúc này vừa vặn rơi xuống đất, Ngô Trạch Văn canh chuẩn thời gian triệu hồi độc chu, trong nháy mắt một sợi tơ trắng đột nhiên bắn đến quấn lấy Cái Bang, sau đó nhanh chóng kéo về phía bên này.
"Rất tốt!"


Lưu Xuyên khen ngợi một câu, đồng thời nhanh chóng tăng tốc độ trên tay, chỉ trong hai ba giây ngắn ngủi đã bày ra Khôi Lỗi Thất Sát Trận, nháy mắt bùng nổ giết chết Cái Bang!
— [ Lưu Danh Bách Thế ] giết chết [ Ma bà đậu hủ ], thủ sát!


Nhìn thấy tin thông báo của hệ thống, Ngô Trạch Văn cảm thấy trong lòng rất là vui vẻ, bởi vì cậu biết bản thân mình cũng góp phần trong kết quả thủ sát này. Đến tận giờ phút này, cậu mới có một loại cảm giác "Bọn họ thật là cộng sự của nhau", bản thân mình cũng có thể đuổi kịp tiết tấu của Lưu Xuyên, giúp đỡ Lưu Xuyên đánh bại đối thủ. Quả nhiên không uổng phí công sức huấn luyện cực khổ bấy lâu nay!


Cái Bang chết, Minh Giáo lập tức ẩn thân, lén lút di chuyển bọc hậu tung liên chiêu trực tiếp đánh chết buff cùng phụ trợ đang chỉ còn lại máu tàn!
Lúc này trên màn hình đột nhiên xuất hiện thông báo: Phe địch đã đoạt được hồng kỳ.
Tiếu Tư Kính cau mày nói "Bọn họ đây là đang đi bốn hai?"


Lưu Xuyên nói "Rõ ràng rồi còn gì, tính ra bọn họ cũng rất lớn gan, dám dùng loại chiến thuật này."


Cái gọi là đi bốn hai cũng chính là sáu người chia ra làm hai tổ, một tổ 2 người cùng một tổ 4 người. Dưới tình trạng hai bên song song đi hai đường một trên một dưới, tổ 2 người sẽ nghĩ cách quấn lấy phe địch, quấy nhiễu không cho đối phương đoạt lệnh kỳ, mà tổ 4 người còn lại sẽ men theo đường khác tranh thủ đoạt lệnh kỳ. Cứ thế phe bên mình ít nhất sẽ có thể đoạt được một cái lệnh kỳ, đồng thời cũng có thể bảo đảm không cho đối phương dễ dàng đoạt lấy lệnh kỳ còn lại.


Cũng giống như mới nãy vậy, đối phương chia ra tổ 4 người đi đánh kỳ, tổ 2 người còn lại ra tay quấy nhiễu bọn họ, đội của Lưu Xuyên bởi vì bị debuff rút mana của lệnh kỳ ảnh hưởng, cả 6 người rơi vào tình trạng thiếu mana, bị 2 người kia đánh lén khiến cho khó chịu vô cùng.


Nhưng mà loại chiến thuật này cũng cực kỳ mạo hiểm, với kiểu đi bốn hai này, điểm quan trọng nhất chính là tổ 2 người kia, chẳng những đòi hỏi sự ăn ý giữa bọn họ, trình độ của cá nhân cũng phải cực cao. Bởi vì hai người bọn họ rất có khả năng sẽ phải đối mặc với sự vây công của 6 người.


Loại chiến thuật này còn có rất nhiều kiểu biến tấu, tỷ như chia ra đi ba ba hoặc là đi năm một quấy nhiễu địch nhân, dù là hình thức nào đi nữa thì nguyên lý cũng chỉ có một, ngay lúc chuẩn bị đánh kỳ chia 2 tổ phân công nhau một đánh một phá, bảo đảm phe mình có thể đoạt kỳ cũng đồng thời cố hết sức ngăn trở đối phương đánh kỳ.


Cái Bang phe địch bị Ngô Trạch Văn cùng Lưu Xuyên liên thủ xử lý, Minh Giáo kia lại vô cùng bình tĩnh ẩn thân đánh lén, kinh dị hơn là người này sau khi xử lý cả buff cùng phụ trợ lại có thể bình an rút lui!
Tiếu Tư Kính nói "Này rõ ràng là Đồng Tước."


Lưu Xuyên đồng ý với suy đoán này "Hẳn là Thiệu đội với Tiểu Lộc."
Ngoại trừ hai người này ra, Lưu Xuyên hoàn toàn không nghĩ trong Liên Minh lại có một cặp đôi Cái Bang cùng Minh Giáo nào thực lực vừa mạnh lại phối hợp với nhau ăn ý vô cùng như vậy.


Mà rõ ràng Lộc Tường đã sớm chuẩn bị tâm lý phải hi sinh bản thân, đột ngột tập kích xông tới đánh Hoành Tảo Thiên Quân đẩy ngã tank là lão Tiếu, biến bản thân mình thành mục tiêu cho Lưu Xuyên đánh, tạo cơ hội cho Thiệu đội ẩn thân lẻn vào trận doanh địch nhân. Thiệu Trạch Hàng vốn đang ở trạng thái đầy máu cùng mana, ẩn thân bọc hậu đánh lén buff cùng phụ trợ trong trạng thái cạn mana bên bọn họ chết quả thực vô cùng dễ dàng, Lộc Tường bị Lưu Xuyên đánh chết, Thiệu đội đánh lén thành công lập tức an toàn rút lui—— Hết thảy mọi thứ có lẽ đều đã được hai người bọn họ thương lượng tốt trước.


Nếu bên kia thật là chiến đội Đồng Tước, lại có Thiệu Trạch Hàng đích thân chỉ huy, vậy đám Lưu Xuyên bị đánh lén gây tổn thất như vậy cũng là chuyện bình thường.


Lát sau, tổ 4 người phe địch ở đường dưới đoạt kỳ thành công, đồng loạt trở lại điểm hồi sinh hồi phục máu cùng mana, sau đó tập họp với tổ 2 người Lộc Tường và Thiệu đội, cùng nhau chạy xuống đường dưới. Đám người Lưu Xuyên cũng rất là nhanh trí, quyết định không đánh lam kỳ nữa mà trở về điểm hồi sinh hồi máu cùng mana, nếu bọn họ tiếp tục đánh kỳ trong tình trạng thiếu mana, chỉ cần 6 người phe địch toàn bộ vây công, bọn họ vừa phải đối mặt với địch nhân phá rối vừa phải chịu debuff phản đối của lệnh kỳ, rất có khả năng sẽ bị đoàn diệt.


—— Nhưng mà dù là 6 người bọn họ toàn bộ tập trung lại đối chiến với 6 người phe đối phương, bọn họ vẫn không chiếm được chút lợi thế nào!


Đối phương quả không hổ là cùng một chiến đội, mỗi một hành động đều vô cùng trật tự ngay ngắn tựa như một sợi dây thằng được quấn bện thống nhất lại cùng nhau, Tiểu Lộc phối hợp với Thiệu đội đánh cặp đôi Tiếu Tô bất phân thắng bại, hai tuyển thủ buff cùng phụ trợ bởi cũng không thua kém, hoàn toàn có thể bắt được tiết tấu của đội ngũ, ngược lại bên này [ Tẩu mã quan hoa ] cùng [ Quá vãng vân yên ] đều là người xa lạ được ghép vào chung đội, không biết là clone của tuyển thủ chiến đội nào, phối hợp có chút không kịp tiết tấu của Tiếu Tư Kính cùng Tô Thế Luân, Lưu Xuyên với Ngô Trạch Văn lại vừa mới bắt đầu luyện tập hợp tác tổ đội, vẫn còn trong giai đoạn lẫn nhau màu giũa...


Kết quả cuối cùng, bên Lưu Xuyên lại lần nữa diệt đoàn, lam kỳ bị đối phương đoạt mất, 3 cái lệnh kỳ bị cướp hết 2, hệ thống lập tức nhận định bọn họ thua trận.
Giữa màn hình lại lần nữa bắn ra dòng chữ màu đỏ chói mắt "Thất Bại"


Trận đấu chấm dứt, cả đám bị hệ thống chuyển tới phòng chờ.
Lưu Xuyên cười nói "Lại thua nữa, cùng hai người đánh xếp hạng quả thực là mất mặt muốn chết."
Tiếu Tư Kính nghe mà nghẹn họng "Trách tôi đấy à?"
Lưu Xuyên nói "Anh chỉ huy, thua không trách anh thì trách ai?"


Tiếu Tư Kính nói "Đổi lại cậu chỉ huy bảo đảm thua thảm hơn."
Lưu Xuyên nói "Chưa chắc à nhen, tôi thông minh hơn anh nhiều."
Tiếu Tư Kính nói "Bảo cậu mặt dày hơn tôi thì đúng hơn."


Hai người lại bắt đầu đấu khẩu nói móc lẫn nhau, Tô Thế Luân cùng Ngô Trạch Văn đứng cạnh không biết phải nói gì nhìn hai người mắng nhau.
Đội bên phe đối phương vẫn còn chưa rời khỏi phòng chờ, Lưu Xuyên liền nói "Nhóc Cái Bang Ma bà đậu hủ bên kia, thấy sư phụ không chào một tiếng à?"


Ma bà đậu hủ nói "Tui cũng không phải Lộc Tường, mắc mớ gì phải chào anh?"
Lưu Xuyên "..."
Tên này.. nói tới vậy còn không chịu thừa nhận, Lưu Xuyên cười nói "Ok ok không phải Lộc Tường..."
Tạm dừng một lát, Lưu Xuyên lại hỏi vu vơ "Phải rồi, Thiệu đội của nhà ngươi về nước chưa?"


Ma bà đâu hủ nói "Chưa."
Mọi người "..."
Thiếu niên ngu xuẩn, tên kia đang giăng bẫy dụ cậu nói ra đó, sao lại tự mình thừa nhận thế kia!!!
Cả đám bên chiến đội Đồng Tước quả thật chỉ biết câm nín ngồi nhìn.


Tiểu Lộc tính cách quá ngây thơ, hoàn toàn không phải là đối thủ của tên sư phụ cáo già cả bụng xấu xa kia, Lưu Xuyên vừa mới hỏi hai câu đã lột trần thân phận của cậu nhóc ra rồi.


Thiệu Trạch Hàng bất đắc dĩ pm cho Tiểu Lộc "Thôi, có bị nhận ra cũng mặc đi, dù sao mùa giải mới cũng sắp bắt đầu rồi, đấu pháp mới của chúng ta sớm muộn gì cũng sẽ bị người khác thấy."


Lộc Tường lúc này mới gãi đầu, đánh chữ hỏi han "Sư phụ, sao ngày nào cũng thấy sư phụ xếp hàng đánh rank hết vậy?"


Lưu Xuyên nói "Sư phụ đang cùng Ngũ Độc nhà mình tập phối hợp, tiếc là lần nào xếp hàng ghép đội cũng đụng phải hai tên heo hữu lão Tiếu cùng Luân thần này, thua liên tục hai trận rồi."
Tiếu Tư Kính nói "Cậu mới là heo hữu ấy."
Tô Thế Luân nói "Cậu mới là heo hữu ấy."
Mọi người "..."


Nhìn hai người nào đó cực kỳ "ăn ý" cùng lúc phát ra câu này, Lưu Xuyên quả thực bái phục sát đất, hai tên này chẳng lẽ sóng điện não đồng bộ tần suất với nhau sao? Đây đại khái có lẽ là ăn ý ngầm giữa hai người sau ngần ấy năm làm hợp tác với nhau, cặp đôi Tiếu Tô cơ hồ là tâm linh tương thông số một Liên Minh, người khác hoàn toàn không có cách nào so được với họ.


Lưu Xuyên nghĩ như vậy, bất giác liếc nhìn Ngô Trạch Văn một cái, nghĩ thầm: Chừng nào mình mới có thể cùng nhóc Ngũ Độc nhà mình ăn ý đến mức làm người ta nhìn vào mà hâm mộ như vậy nhờ?


Lại không ngờ, vừa lúc anh quay đầu sang nhìn, Ngô Trạch Văn cũng vừa vặn quay đầu nhìn anh, ánh mắt hai người cùng lúc chạm nhau.
Này.. có lẽ cũng là một loại ăn ý nhỉ?


Lưu Xuyên khẽ mỉm cười, ngữ khí khen ngợi nói "Mới nãy cậu đánh rất tốt, thua cũng không phải lỗi do chúng ta, chỉ có thể nói là đội hình mới này của Đồng Tước rất lợi hại. Bọn họ đánh theo chiến thuật đi bốn hai, Lộc Tường cùng Thiệu đội chia ra quấn lấy đối thủ, cặp đôi cận chiến này thực rất khó giải quyết."


Ngô Trạch Văn gật đầu.
Lưu Xuyên nói "Phỏng chừng trong đám mới nãy có hai tên nhóc tuyển thủ bên Trường An chuyển qua, Thiệu Trạch Hàng dẫn bọn họ vào game tập luyện, có lẽ là để chuẩn bị cho mùa giải sắp tới."
Ngô Trạch Văn nghĩ một lát, mới nói "Là hai người Đinh Vinh với Phùng Siêu à?"


Lưu Xuyên kinh ngạc "Sao cậu biết?"


Ngô Trạch Văn nói "Lúc Trường An giải tán tôi cũng có đọc thông báo từ weibo của phía quản lý, có nêu rõ hai người Đinh Vinh cùng Phùng Siêu sẽ chuyển sang Đồng Tước, còn có một vị tên là Tống Tư Viễn chuyển qua Thất Tinh Thảo, Hứa Hân Nhiên sang Quốc Sắc, Dương Kiếm thì đến Tuyết Lang... Tôi nhớ không sai chứ?"


Lưu Xuyên mỉm cười "Đúng rồi học bá, trí nhớ của cậu rất tốt."
Ngô Trạch Văn nghe người nào đó khen ngợi đến đỏ ửng cả vành tai, vội vàng dời tầm mắt đi chỗ khác, ra vẻ nghiêm túc nói "Bị ghép chung với Tiếu đội đánh cứ thua mãi, lần này chúng ta chờ năm phút rồi hãy xếp hàng."


Lưu Xuyên gật đầu "Ừ, vừa lúc đi WC một chuyển."
Để tránh Lưu Xuyên cùng Tiếu Tư Kính một lần nữa bị hệ thống xếp vào cùng nhau để rồi lẫn nhau ghét bỏ, Tô Thế Luân đề nghị "Lần này để tôi quyết định, chờ 3 phút rồi xếp hàng."
Tiếu Tư Kính cười nói "Ừ, nghe lời cậu."


Hiển nhiên, lần này Tô Thế Luân quyết định không có trùng với quyết định của Ngô Trạch Văn, bọn họ cũng không bị hệ thống ghép tới cùng nhau nữa.


3 phút sau, Tiếu Tư Kính cùng Tô Thế Luân bị chuyển tới phòng chờ đội ghép, nhìn danh sách đội hữu không có cái ID đáng ghét Lưu Danh Bách Thế Kia, Tiếu Tư Kính sung sướng nói "Không chung đội với tên kia, lần này chắc có thể an tâm mà thắng rồi."


Quả nhiên, trận này cả hai người vô cùng thuận lợi chiến thắng, Lưu Xuyên bên kia cũng bị ghép chung với đội người lạ, cũng dễ dàng thắng trận.
Lưu Xuyên cười nói "Tôi đã bảo mà, hai tên Tiếu Tô kia chính là một cặp heo hữu, không có hai cục tạ kia liền thắng ngay thấy chưa."
Ngô Trạch Văn "..."


Có lẽ... bên kia Tiếu đội cũng đang nói những lời như vậy nhỉ?


Hai người bọn họ lúc nào cũng vậy, hễ gặp nhau là chê bai nhau, nói móc nhau, nhưng Ngô Trạch Văn vẫn còn nhớ rất rõ ràng, lần đó công hội Thất tinh thảo hoài nghi thân phận của Lưu Xuyên, Tiếu Tư Kính dùng acc nhỏ vào game cũng nhận ra Lưu Xuyên, sau đó chỉ để lại một câu——
Chung kết gặp.


Ba chữ đơn giản, nhưng lại khiến Ngô Trạch Văn vô cùng rung động.


Người nam nhân kia mạnh mẽ lại luôn tràn đầy tin tưởng đối với bản thân, đối với vị đối thủ cũ Lưu Xuyên cũng luôn tràn đầy tán thưởng cũng khẳng định, một câu "Chung kết gặp" vừa là chiến thư của anh đối với Lưu Xuyên, cũng là lời ước định giữa hai kẻ mạnh với nhau.


Nếu như thực sự có một ngày như vậy, ngày mà hai vị đối thủ kiêm bạn bè lâu năm Lưu Xuyên cùng Tiếu Tư Kính gặp gỡ nhau ở trận tổng chung kết, bên cạnh Tiếu Tư Kính có vị cộng sự ăn ý Tô Thế Luân, lúc ấy bên cạnh Lưu Xuyên cũng sẽ có một người trợ thủ tri kỷ hiểu anh nhất—— Ngô Trạch Văn...


Ngô Trạch Văn thầm nghĩ, Luân thần lợi hại như vậy, mình là cộng sự của Lưu Xuyên, cũng phải mau chóng tăng lên thực lực bản thân mới được!