Tinh Thần Châu

Chương 109: Thí Luyện Yêu Quỷ Vực (chín)

Những người ở lại nơi này đều là lần đầu tiên đi tới Yêu Quỷ Vực, không có một chút kinh nghiệm, bằng không đã sớm như những người khác chạy trốn mất tung, làm gì còn bị bầy sói vây khốn. Tự nhiên họ không biết Quỷ Tướng Quân là ai, nhưng từ trong giọng nói của Khấu Tuyết Hoa có thể nghe ra, Quỷ Tướng Quân chỉ sợ cũng không phải người hiền lành.
 
Một gã đệ tử Kết Đan kỳ của Phù Tiên Đảo cười nhạo nói: "Quỷ Tướng Quân? Cũng bất quá tương đương tu vi Kết Đan kỳ, chúng ta nhiều người như vậy, huống chi Khấu sư thúc có tu vi Nguyên Anh kỳ, lẽ nào chúng ta còn sợ yêu nghiệt đó sao? Hiện tại chúng ta cứ đi, nhìn hắn có thể làm gì chúng ta!"
 
"Đi không được nữa, toàn bộ mọi người tới đây đi không được nữa." Khấu Tuyết Hoa lộ vẻ sầu thảm lắc đầu nói: "Quỷ Tướng Quân là xưng hào của hắn, kỳ thực tu vi của hắn đã đạt được Quỷ Vương hậu kỳ, tương đương với Độ Kiếp hậu kỳ của chúng ta, thủ hạ lại có tới mười vạn quỷ binh quỷ tướng, chính là chủ nhân phương viên mấy ngàn dặm, chỉ là không biết vì sao hôm nay hắn lại tới đây? Sẽ bị chúng ta đụng phải? Chẳng lẽ mạng ta tuyệt ở đây sao?"
 
Tu vi Quỷ Vương hậu kỳ? Thủ hạ hơn mười vạn quỷ binh quỷ tướng? Mọi người hoảng hốt, tên đệ tử kia sắc mặt trắng bệch, may là trời đã tối nhìn không thấy rõ.
 
Người sau khi chết thành quỷ hồn, tương đương con người trong quỷ giới, điều này cũng không có gì đáng sợ. Thế nhưng quỷ hồn từng có tu luyện lại khác, đối chiếu tu vi nhân loại để giảng, quỷ tốt tương đương Luyện Khí kỳ, quỷ đầu lĩnh tương đương Trúc Cơ kỳ, quỷ tướng quân là Kết Đan kỳ, quỷ soái là Nguyên Anh kỳ, Quỷ Vương lại giống như Độ Kiếp kỳ. Hôm nay tới một Quỷ Vương hậu kỳ, thủ hạ còn có hơn mười vạn binh mã, đường sống của mọi người ở đâu?
 
Dược Thiên Sầu có điểm tê răng, mẹ nó! Cái gì mà rối loạn lung tung, không ngờ toát ra một Quỷ Vương, đây không phải dọa người sao! Bất quá lão tử không sợ, cùng lắm thì trốn đi, ai có thể làm khó dễ được ta!
 
Cổ Thanh Vân ở một bên đột nhiên hỏi: "Khấu sư tổ! Ngươi nói toàn bộ những người ở đây đều đi không được, bao quát những người đã sớm xuống núi của các phái hay sao?" Hắn hỏi tự nhiên là những người từng có kinh nghiệm đi qua Yêu Quỷ Vực.
 
Khấu Tuyết Hoa mất hết can đảm nói: "Đi? Bọn họ có thể chạy đi đâu? Quỷ Tướng Quân đi tuần, trong lãnh địa của hắn, không có tu vi Độ Kiếp hậu kỳ, ai có thể tránh được? Ai có thể đi được?"
 
"Vậy là tốt rồi." Cổ Thanh Vân thở một hơi nói: "Các tiền bối bỏ đi trước thật sự đáng giận, đi tới tuyệt địa cũng không đề tỉnh chúng ta, chỉ biết tự mình bỏ chạy. Nếu như để ta phải chết như vậy, thật sự không nuốt được khẩu khí này, hiện tại được rồi, tất cả mọi người không chạy được, ta phải chết cũng chết thật an tâm."
 

"Đúng vậy…Hay…" Mọi người thầm chấp nhận, đều hưởng ứng.
 
Dược Thiên Sầu lười làm mấy chuyện ồn ào này, ngón tay sờ cằm, vẫn thần tình cổ quái nhìn chằm chằm Cổ Thanh Vân, bỗng nhiên vỗ vỗ vai hắn, thở phì phì nói: "Cổ Thanh Vân, tiểu tử ngươi không phải nói mình là Kết Đan trung kỳ sao? Con bà nó! Nguyên lai là Trúc Cơ trung kỳ, không ngờ dám giả mạo sư thúc của ta, còn gạt hai viên thượng phẩm linh thạch, mau trả linh thạch cho ta!"
 
Hắn dựa vào đại lượng Nguyên Khí Đan, vượt quá tốc độ của người thường, sau một năm đã đạt được Trúc Cơ trung kỳ, tự nhiên có thể xem thấu tu vi Trúc Cơ trung kỳ của Cổ Thanh Vân.
 
Vừa nghe được hắn gọi Khấu Tuyết Hoa là sư tổ, Dược Thiên Sầu sửng sốt, ban đầu không chú ý, sau khi chú ý mới phát hiện, người này chỉ có Trúc Cơ trung kỳ, lần trước nếm khổ lớn, vừa hành lễ vừa phải tống linh thạch.
 
Cổ Thanh Viên liếc mắt nói: "Kỳ quái, hình như do ngươi giả mạo sư huynh ta trước! Lẽ nào cho ngươi chút giáo huấn còn sai sao. Mặc kệ ngươi, hiện tại đã lúc nào, không ngờ còn nhớ thương hai viên linh thạch, nếu như ta có thể chạy ra Yêu Quỷ Vực, đừng nói hai viên linh thạch, ta đem chính mình tặng cho ngươi còn được."
 
"Chậc chậc! Lời này chính do ngươi nói, chỉ cần ngươi có thể chạy ra Yêu Quỷ Vực, ngươi là người của ta." Dược Thiên Sầu phất tay vòng quanh nói: "Tất cả mọi người nghe được, giúp ta làm chứng, lời này là hắn tự nói."
 
"Ngu ngốc mười phần, ngươi đừng nói chuyện với ta." Cổ Thanh Vân chán ghét xoay người sang chỗ khác.
 
Mọi người nhìn Dược Thiên Sầu dở khóc dở cười, vị nhân huynh này cũng không nhìn hiện tại là tình huống gì, đầu tiên vì hai viên linh thạch dây dưa, bây giờ còn nói ra lời vui đùa như vậy. Bất quá mọi người đều bội phục sự bình tĩnh tự nhiên trầm ổn của hắn, tâm tình mọi người cũng giảm bớt không ít, thậm chí có người ồn ào: "Chỉ cần ta có thể chạy ra Yêu Quỷ Vực, ta cũng đem chính ta tặng cho ngươi, ha ha!"
 
"Ai ai ai nha! Lời vừa rồi là ai mới nói đó?" Dược Thiên Sầu kiễng chân, ngẩng đầu chỉ vào một người nói: "Nguyên lai là huynh đệ Vạn Ma Cung, hay ngươi, ngươi nhớ kỹ lời vừa rồi cho ta, không được đổi ý."
 

Mọi người cười ha ha, giống như đang xem một vở hài kịch, tự nhiên cảm giác trong lòng giảm bớt sự sợ hãi không ít, vì vậy lại có người hô: "Cũng tính thêm ta, ha ha." Một người đi đầu, mọi người ồn ào, cũng đều hô: "Tính thêm ta…tính thêm ta…" Mọi người như dùng phương thức này xua tan sự sợ hãi trong lòng.
 
"A! Nói được, nói được." Dược Thiên Sầu hai tay ôm quyền, xoay chuyển đáp lễ: "Mọi người thêm một người tính một người, có thể đi ra ngoài theo ta hỗn, bảo chứng mọi người ăn ngon uống say."
 
Không ai tin tưởng hắn hiện tại đang nói lời thật sự, chỉ là nghĩ đang đùa giỡn, không ít người còn giơ quyền trợ hứng: "Vậy ta van vị huynh đệ này…phiền phức huynh đệ…"
 
Dược Thiên Sầu ừ ừ đáp ứng hết thảy, liên tục vuốt mũi, biểu tình mừng rỡ như điên, con ngươi quay tròn loạn chuyển, còn suýt chút phát ra lục quang. Cho hắn nháo như vậy, kể cả bốn nữ nhân bên người hắn cũng cảm thấy an toàn hơn không ít. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - truyenfull.vn
 
Cổ Thanh Vân thực sự không nhìn được nữa, nhìn Khấu Tuyết Hoa hành lễ nói: "Sư tổ, lẽ nào thực sự không có chút biện pháp nào hay sao?"
 
Không đợi Khấu Tuyết Hoa mở miệng, Dược Thiên Sầu xoay người nói tiếp: "Ai nói không có biện pháp vậy? Sao ngươi biết chắc là Quỷ Tướng Quân? Con mắt nào của ngươi nhìn thấy? Trời đất bao la, người tài ba dị sĩ còn nhiều, lẽ nào không cho người khác hát ở đây? Dù là Quỷ Tướng Quân thì thế nào? Ai nói hắn nhất định sẽ không bỏ qua chúng ta?"
 
Hắn lại chuyển hướng nhìn Khấu Tuyết Hoa hành lễ nói: "Khấu sư tổ, ta tin tưởng ngài nhất định chưa từng gặp qua Quỷ Tướng Quân, cũng chỉ từ trong miệng người khác nghe tới phải không?" Người sau dừng một chút, lặng lẽ gật đầu.
 
Mọi người ồ lên, nhất thời liền nghị luận ồn ào, đều nghĩ Dược Thiên Sầu nói có đạo lý, trong lúc nhất thời lại dấy lên hi vọng lần nữa. Gương mặt Dược Thiên Sầu mỉm cười nhìn mọi người, nhưng trong lòng âm thầm cười khổ không ngớt, thời gian một người đang tuyệt vọng, quả nhiên nắm được một cọng rơm rạ cũng xem như cọng cỏ cứu mạng. Hắn chỉ là nói để an ủi chính mình, an ủi mọi người mà thôi, thật sự không dám suy nghĩ, cũng không ngẫm lại, ở Yêu Quỷ Vực chỉ bằng vào một hai câu hát lại có thể làm kinh sợ thối lui đàn sói, há có thể là kẻ tầm thường, chỉ sợ chính là vị Quỷ Tướng Quân trong miệng Khấu Tuyết Hoa.
 
"Ô…ô ô…" Từng đợt tiếng tù và sừng trâu truyền đến, trong nháy mắt mọi người liền yên lặng xuống tới, cùng nhau nhìn về hướng sườn núi viễn phương, phía trên hắc quang lòe lòe, sát khí huyết hồng quấn quýt. Ngay sau đó thanh âm giống như có thiên quân vạn mã truyền đến, mặt đất dưới chân mơ hồ có chút rung động, mơ hồ còn có thể nghe được tiếng chiến mã hí vang. Trái tim trong lồng ngực mọi người chợt đập lên gấp gáp, Dược Thiên Sầu âm thầm chậc lưỡi, hay! Còn chưa nhìn thấy người, cỗ khí thế đã dọa mọi người chấn kinh.
 
Tinh Thần Châu
 
Tác giả: Thiên Sầu