Tinh Thần Biến -Tập 3

Chương 47

Docsach24.com

ừ lúc Tần Vũ ra tay với Xích Hồng Phong tới lúc Tần Vũ dừng tay cũng chỉ là trong chốc lát, lần này tổng cộng có hai mươi ba thiên thần bị Tần Vũ thu thập.

Hơn nữa trước đó còn có sáu kẻ, thêm hai người huynh đệ Ngô Thị thì cũng đã có ba mươi mốt thiên thần làm thuộc hạ.

Mê Nhĩ sơn, bên cạnh thiên trì.

Nước trong thiên trì tĩnh lặng như mặt kính phản chiếu bầu trời, gió từ những khe núi thổi tới tạo nên từng đợt rung động. Tần Vũ chắp hai tay sau lưng đứng bên thiên trì, trường bào cũng theo gió tung bay.

Khẽ vung tay, ba mươi mốt thiên thần vừa mới bị thu thập đã xuất hiện trước mặt Tần Vũ.

Xích Hồng Phong, Tiên Vu Ương, Lam Sơn Hỏa ba người đứng đầu, còn lại hai mươi người kia đứng ở phía sau. Hai mươi ba thiên thần vừa nhìn thấy Tần Vũ thì lập tức khom người cung kính nói:

-Bái kiến chủ nhân!

Vừa bị hút vào tỏa thần tháp thì linh hồn phải chịu trói buộc, bọn họ cũng chỉ có thể tuân lệnh đi theo Tần Vũ.

Xích Hồng Phong, Tiên Vu Ương, Lam Sơn Hỏa ba người nhìn về phía Tần Vũ, trong ánh mắt ẩn chứa sự kinh ngạc cùng kính sợ. Lúc ở trong tỏa thần tháp, sau khi gặp đối phương thì đều biết được đối phương tương tự cũng đã bị bắt.

Cả ba đều là trung bộ thiên thần, đối mặt với một hạ bộ thiên thần như Tần Vũ vì sao cả một chút lực để phán kháng cũng không có? Bọn họ nghĩ không ra, càng cảm thấy chủ nhân ở trước mắt thêm thần bí.

Ánh mắt Tần Vũ lướt qua một lượt, sau đó nói:

- Từ hôm nay trở đi các ngươi đã trở thành người hầu của ta, mọi việc của các ngươi đều sẽ do Phúc bá an bài.

Tần Vũ tâm ý máy động, Phúc bá liền từ trong Khương Lan Giới xuất hiện bên cạnh Tần Vũ.

- Phúc bá.

Hai mươi ba thiên thần này đều vô cùng khiêm cung.

Phúc bá sớm đã biết được ý tứ của Tần Vũ, vừa nhìn thấy đám thiên thần này đã không khỏi cúi mình cười nói với Tần Vũ:

- Không ngờ chỉ trong chớp mắt chủ nhân đã thu thập được hai mươi ba vị thiên thần.

- Phúc bá, làm phiền người quản lí bọn chúng. - Tần Vũ mỉm cười nói.

- Lão nô sẽ quản lý tốt bọn chúng.

Phúc bá nhìn về phía hai mươi ba vị thiên thần khẽ gật đầu, Tần Vũ tâm niệm máy động, Phúc bá cùng hai mươi ba vị thiên thần đều tiến nhập vào trong Khương Lan Giới đệ nhị tầng.

Đứng trên một tán cây cao, nhìn về phía xa xa.

- Nhóm thiên thần tiếp theo, xem ra phải một lúc nữa mới tới.

Tần Vũ cũng không muốn ở đây chờ đợi mà trực tiếp phi nhập vào trong khốn trận, Tần Vũ tới trung tâm của khốn trận rồi ngồi xuống đả tọa.

Tần Vũ cũng không quan tâm khi nào thiên thần từ bên ngoài mới tiến vào, nhưng Tần Vũ biết, những thiên thần này muốn tìm y, cuối cùng khẳng định vẫn phải tiến nhập khốn trận này.

- Linh hồn cảnh giới của ta xem ra trong vòng trăm năm nữa là có thể đột phá. Đợi tới khi thần chi lực cải biến thành thiên thần chi lực, có lẽ sẽ đủ sức để khai mở Khương Lan Giới đệ tam tầng, tới lúc đó có thể gặp mặt Lập Nhi rồi. - Tần Vũ nở một nụ cười.

Tần Vũ đối với linh hồn cảnh giới của bản thân cực kì minh bạch, đạt tới thượng cấp thần nhân đỉnh phong nhiều năm như vậy, hiện nay Tần Vũ đối với trận pháp lĩnh ngộ đã đột phá đạt tới tứ cấp trận pháp. Khoảng cách giữa thượng cấp thần nhân và hạ bộ thiên thần liền bị Tần Vũ san lấp.

Muốn hoàn toàn bước qua ngưỡng cửa của thiên thần, trong vòng một trăm năm không có vấn đề gì cả.

Tu luyện trận pháp thực chất cũng là một loại biện pháp để đề cao linh hồn tu vi. Tần Vũ phẩy tay xuất ra một kim sắc quyển trục, kim sắc quyển trục này chính là những miêu tả cẩn thận của Xa Hầu Viên tiền bối đối với trận pháp đệ thất cấp đệ bát cấp.

Nhất cấp trận pháp tới lục cấp trận pháp, Tần Vũ minh bạch quy luật nghiên cứu, là từ đơn giản tới phức tạp. Tuy hiện tại mới đạt tới tứ cấp trận pháp cảnh giới, nhưng Tần Vũ có lòng tin chỉ cần có đủ thời gian là có thể đạt tới lục cấp trận pháp cảnh giới.

Nhưng thất cấp trận pháp, bát cấp trận pháp lại cực kì đơn giản, từ việc một quyển trục có thừa sức chứa những miêu tả về thất cấp trận pháp, bát cấp trận pháp cũng hiểu được.

- Thất cấp trận pháp, bát cấp trận pháp rốt cuộc là có gì thần bí?

Tần Vũ cẩn thận đọc lại một lần nữa, tam cấp tứ cấp trận pháp thông thường bố trí cần hao phí rất nhiều thời gian, còn như ngũ cấp, lục cấp địa trận pháp thời gian hao phí càng nhiều hơn. Nhưng thất cấp trận pháp, bát cấp trận pháp xem ra bố trí chỉ trong vòng vài giây là đã có thể thành công.

- Thất cấp trận pháp thoạt nhìn cũng có vẻ đơn giản, nhưng tại sao một trận pháp đơn giản như vậy lại có uy lực lớn thế này? - Tần Vũ không cách nào lý giải.

Thất cấp trận pháp Tần Vũ không phải lần đầu tiên nhìn đến, đã xem xét rất lâu mà vẫn không tìm ra chỗ ảo diệu, Tần Vũ liền xem tới trận pháp cuối cùng - bát cấp trận pháp duy nhất.

- Thành tựu tối cao của Xa Hầu tiến bối về trận pháp quả thực là kinh nhân. Kim-mộc-thủy-hỏa-thổ ngũ hành làm chủ, âm dương lưỡng nghi phân thành sáng tối, quang minh, lôi điện để trừng trị, đơn giản nhưng lại rất chí lý. Chỉ là phần bên ngoài của đại trận mà uy lực cũng đã quá lớn.

Tần Vũ bản thân không thể bố trí được đại trận này, cũng không cách nào cảm nhận được uy lực của trận pháp.

Hắn chỉ có thể đọc những miêu tả của Xa Hầu Viên đối với trận pháp. Dựa theo lời của Xa Hầu Viên thì đại trận này một khi lập thành, căn bản không cần tới trận cơ. Mà là hấp thu thần linh chi khí cuồng bạo trong thiên địa để sử dụng, sau đó hình thành một không gian tương tự như thế giới khác, uy lực cực lớn. Trừ phi là cao thủ đẳng cấp thần vương, nếu không căn bản không thể phá được.

Không có trận cơ tạo thành thế giới khác, có thể nói là không có sơ hở.

- Quả thật lợi hại như vậy sao? Đáng tiếc Xa Hầu Viên tiền bối hiện nay sống chết vẫn chưa biết, nếu như Xa Hầu Viên tiền bối còn ở đây ta đã có thể tự mình thấy được uy lực của đại trận.

Tần Vũ thầm thở dài một hơi, bỗng nhiên hai tai Tần Vũ máy động, gương mặt không khỏi lộ vẻ vui mừng

- Lại có thiên thần tới rồi?

Dưới chân Mê Nhĩ sơn lúc này quả thực có mười mấy thiên thần đang tu tập, dẫn đầu nhóm người này là hai tỉ muội, gương mặt của cả hai đều xinh đẹp, phong tình quyến rũ. Hai tỉ muội bọn họ cũng là hai trung bộ thiên thần duy nhất trong số mười mấy người này.

- Tỷ tỷ, nơi đây sao lại không có một ai ngoại trừ chúng ta? Không lẽ nào, đã có vài thiên thần xuất phát trước bọn ta mà. - Thiếu nữ áo hồng tên Nhạc Vũ Nhiêu khẽ nhíu mày lên tiếng hỏi.

Nhạc Vũ Nhiêu, Nhạc Vũ Dao - còn gọi là ‘yêu nhiêu tả muội’, cả hai đều là trung bộ thiên thần, thực lực không thể coi thường.

- Tiên Vu Ương còn cả Lam Sơn Hỏa, bọn họ đều xuất phát trước chúng ta. Cho dù thế nào, ở đây cũng phải có không ít thiên thần.

Nhạc Vũ Dao cực kì thận trọng nhìn về phía Mê Nhĩ sơn.

- Bọn họ bị vây khốn trên Mê Nhĩ sơn, chúng ta cũng không phải không thể gặp khó khăn ở đây.

Nhạc Vũ Nhiêu khẽ gật đầu.

Trong khi hai tỉ muội bọn họ còn đang nghi hoặc, đã có thêm mười mấy thiên thần từ phía sau phi hành tới, trong số mười mấy thiên thần này chỉ có một trung bộ thiên thần.

- Hai vị muội muội xinh đẹp, gặp các muội ở đây quả thật làm cho người ta cao hứng.

Một đạo âm thanh vang lên, mười mấy người do một bạch y thanh niên văn nhã đi đầu đã đáp xuống mặt đất.

Hai tỉ muội Nhạc Vũ Dao, Nhạc Vũ Nhiêu nhìn thấy người tới liền hành lễ rồi cười trong trẻo nói:

- Xin chào Y Cung công tử.

Nhạc Vũ Dao, Nhạc Vũ Nhiêu sớm đã nghe nói về đại danh của Y Cung Thư, phải biết rằng trong trung bộ thiên thần cũng có khác biệt. Cường giả như đám Cửu Thủ Hắc Long ‘Đàm Cửu’, Liễu Du Tây, năm sáu trung bộ thiên thần cũng không phải là đối thủ.

Mà Y Cung Thư cũng là nhân vật cùng đẳng cấp với Đàm Cửu.

Đầu vấn khăn của văn sĩ, Y Cung Thư trong bộ quần áo màu trắng mỉm cười nói:

- Hai vị muội muội xinh đẹp, ở đây sao chỉ có bọn muội? Xích cô nương đâu, ta biết nàng đã tới đây từ sớm mà.

- Không thấy đâu. - Nhạc Vũ Dao nói.

Nhạc Vũ Nhiêu tiếp lời:

- Bọn muội lúc từ Úy Trì thành xuất phát sớm đã nghe nói bọn Lam Sơn Hỏa, Tiên Vu Ương cũng đã đến đây. Nhưng hiện giờ ở đây một bóng người cũng không thấy, bọn muội đoán rằng bọn họ cho dù không chết, cũng bị khốn trong đại trận rồi.

- Tiên Vu Ương. - Y Cung Thư nhíu mày - Tiên Vu Ương là một cao thủ trận pháp, chẳng lẽ cả y cũng chịu thua Tần Vũ?

Nhạc Vũ Dao, Nhạc Vũ Nhiêu gật gật đầu:

- Chỉ có thể giải thích như thế.

Y Cung Thư quay đầu nhìn về phía Mê Nhĩ sơn, y cảm thấy rõ ràng khí tức của trận pháp phát tán khắp Mê Nhĩ sơn, trong lòng không khỏi cảm thấy trầm trọng:

- Trận pháp do Tần Vũ bố trí, xem ra rất lợi hại.

- Đúng, rất lợi hại. - Nhạc Vũ Dao, Nhạc Vũ Nhiêu hai tỉ muội cũng nhìn về hướng Mê Nhĩ sơn.

Cả hai nhóm gần ba mươi người cùng im lặng quan sát Mê Nhĩ sơn, bọn họ đều cảm thấy run sợ trong lòng. Bọn họ có thể tưởng tượng được trong Mê Nhĩ sơn này có bao nhiêu trận pháp lợi hại.

Mê Nhĩ sơn yên tĩnh lại giống như một con hung thú, phàm là có ai tự tiện tiến vào liền bị con hung thú này nuốt lấy, nhất thời bọn Y Cung Thư không có ai dám tiến lên.

Theo thời gian trôi đi, khi thì bảy-tám hoặc hai-ba người, thiên thần cao thủ càng lúc càng đông, số lượng thiên thần tụ tập dưới chân Mê Nhĩ sơn không ngừng tăng lên.

Nhưng càng nhiều người tới lại càng khẳng định thêm một điều… Xích Hồng Phong, Tiên Vu Ương, Lam Sơn Hỏa ba trung bộ thiên thần có chút danh tiếng này đều đã thất bại trên Mê Nhĩ sơn.

Nửa ngày sau, số lượng thiên thần đã đạt tới năm mươi ba người.

Lúc này trung bộ thiên thần cũng đã có năm người, ngoại trừ Yêu Nhiêu Tả muội, phe Y Cung Thư còn có thêm một mĩ nữ băng lãnh thiên thần Liễu Băng. Người cuối cùng chính là… Cửu Thủ Hắc Long ‘Đàm Cửu’.

Ẩn tàng nhiều năm như vậy, hôm nay rốt cuộc cũng đã hiện thân.

- Mọi người đều muốn đợi?

Ánh mắt của Liễu Băng lướt qua bốn vị trung bộ thiên thần. Liễu Băng dáng người cao gầy, mái tóc màu bạc lại tăng thêm một phần lạnh lùng, đặc biệt là đôi mắt tựa như vĩnh viễn không bao giờ biểu lộ cảm xúc.

Nhạc Vũ Dao cười quyến rũ nói:

- Liễu Băng muội tử, không cần phải vội, đã có ba trung bộ thiên thần thất bại tại đây rồi, không nắm chắc được mười phần thì hãy cứ chờ đợi thêm chút nữa đi.

- Ta thấy, bọn ta có thể xuất phát phá trận rồi.

Y Cung Thư dáng vẻ nho nhã, tinh quang trong mắt chợt lóe lên rồi biến mất,

- Ba trung bộ thiên thần kia thực lực chỉ có thể tính vào hạng bình thường. Còn chúng ta đây… có ta cùng Hắc Long, nếu như cả Tần Vũ cũng không giết được thì quả là chuyện lạ. - Y Cung Thư tràn đầy tự tin.

Hiện tại trong năm vị trung bộ thiên thần có Y Cung Thư cùng Đàm Cửu thực lực là mạnh nhất.

Y Cung Thư, Đàm Cửu hai người này thực lực của bất kì ai đều mạnh hơn cả ba người bọn Tiên Vu Ương, Lam Sơn Hỏa liên thủ. Có hai người bọn chúng ở đây, quả thực là hi vọng thành công rất lớn.

- Nếu Y Cung công tử đồng ý xuất phát, ta đây cũng đồng ý. - Đàm Cửu lạnh lùng nói.

Đàm Cửu tới đây lần này chính là chim sẻ, nhưng chim sẻ cũng cần phải chớp cơ hội, nếu như đợi tới lúc cuối cùng bị kẻ khác đoạt lấy bảo vật rồi trốn đi, y lại ra tay thì không phải là lãng phí thời gian sao? Cho nên y đã hiện thân.

Y Cung Thư mỉm cười nói:

- Được, Hắc Long huynh đồng ý thì chuyện này cũng đơn giản thôi. Hiện tại quan trọng nhất là trong số hơn năm mươi thiên thần bọn ta ai sẽ là thủ lĩnh, điều khiển mọi người.

Liễu Băng, Nhạc Vũ Dao, Nhạc Vũ Nhiêu cả ba nữ tử đều nhìn về phía Y Cung Thư cùng Đàm Cửu.

Thủ lĩnh của nhóm người này chỉ có khả năng là một trong hai người Đàm Cửu hoặc Y Cung Thư, trở thành thủ lĩnh thì có quyền quyết định mọi việc, tự nhiên có nhiều cơ hội đoạt được bảo vật của Tần Vũ hơn.

Y Cung Thư nhìn về phía Đàm Cửu, y biết rằng Hắc Long đại nhân này cực kì khó thuyết phục, nhưng vì bảo vật trên người Tần Vũ, chức thủ lĩnh này Y Cung Thư nhất định phải làm.

- Ta không có hứng thú, Y Cung công tử cứ làm thủ lĩnh đi. - Đàm Cửu lạnh nhạt nói.

Y Cung Thư ngẩn ra, y vừa rồi còn chuẩn bị vài lời để khuyên nhủ, thấy vậy liền cười nói:

- Được, Hắc Long đã nói vậy thì năm mươi sáu vị thiên thần này sẽ do ta chỉ huy. Từ giờ trở đi, mọi người phải nghe theo sắp xếp của ta.

Ánh mắt Y Cung Thư quét qua tất cả các thiên thần, tại trường không có một ai phản đối.

Cho dù lãnh ngạo như Liễu Băng cũng không phản đối. Dù sao thực lực mới là quan trọng nhất.

Đàm Cửu đưa mắt nhìn Y Cung Thư, trong lòng cười lạnh:

- ‘Ngươi tưởng rằng có thể dễ dàng đối phó với Tần Vũ sao? Hừm... nếu bất cẩn thì chỉ có một kết cục là chết mà thôi.’ - Đàm Cửu vĩnh viễn không quên cây trường thương của Tần Vũ.

Như Y Cung Thư lúc này bắt đầu mỉm cười sai khiến:

- Yêu Nhiêu tả muội, các muội dẫn theo hai mươi hạ bộ thiên thần, hơn nữa… - Vừa nói tới đây thì im bặt.

Chỉ thấy từ xa có ba đạo thân ảnh phóng tới cực nhanh.

- Tất cả nghe đây, đại nhân của ta có lệnh, phá Mê Nhĩ sơn đại trận, giết Tần Vũ, việc này tất cả mọi người phải nghe theo lệnh của đại nhân. - Một tiếng hét lớn từ xa vang tới.

Năm mươi sáu người bọn Y Cung Thư lập tức có vài người bắt đầu bàn tán.

- Kẻ nào mà kiên ngạo như vậy.

- Chỉ là ba người, hình như rất lợi hại, bọn ta dựa vào cái gì mà phải theo lệnh bọn chúng?

- Không là huynh đệ không thị! - Nhạc Vũ Dao bỗng nhiên hoảng hốt nói, - Huynh đệ bọn họ tới đây, vậy vị đại nhân mà họ nói không lẽ là…

Y Cung Thư, Đàm Cửu sắc mặt đại biến, hai mắt Y Cung Thư phát lạnh, khó khăn thở ra từng chữ:

- Thu Trọng tiên sinh!

Tại thần giới, thế lực cường đạo bình thường của trung bộ thiên thần đã là rất hiếm. Còn như thượng bộ thiên thần, phần lớn đều đầu nhập cho các thế lực lớn. Có mấy thượng bộ thiên thần muốn làm cường đạo chứ?

Nhưng ở phía đông thần giới, trong số sáu mươi tư thành trì lớn có một cường giả mạnh nhất trong giới cường đạo - Thu Trọng tiên sinh. Cũng chính là thượng bộ thiên thần duy nhất trong số các thế lực cường đạo ở phía đông thần giới.

Tất cả mọi người đều không ngờ, Tần Vũ lại có thể khiến cho Thu Trọng tiên sinh động lòng tới đây, dù sao Thu Trọng tiên sinh cũng đã có một kiện thượng phẩm thiên thần khí.

- Việc này không xong rồi. - Sắc mặt Đàm Cửu cũng trầm xuống.

Y che dấu việc Tần Vũ có một cây trường thương có thể là hông mông linh bảo, còn cả tin tức của Cửu Diệp Liên Hoa chính là sợ rằng làm cho những kẻ quá mạnh bị hấp dẫn. Hiện tại thượng bộ thiên thần tới, Đàm Cửu hắn làm sao có thể chiếm được tiện nghi đây?