- Lão Long ơi là lão Long, ngươi đúng là sợ thiên hạ không loạn mà, Trì Thanh ta cũng không có thiên phú như Long tộc ngươi, cũng không phải là thiên địa sinh ra như Nghê Hoàng, cho dù có chút vận khí nhưng để nói là đệ nhất tiên ma yêu giới thì còn lâu mới được.
Thanh Đế cười mắng.
Phượng hoàng Nghê Hoàng cũng cười mắng:
- Cái lão Long này, thân là vua của Long tộc, không biết có bao nhiêu thứ bảo bối mà bọn ta không biết nữa. Phượng hoàng nhất tộc của ta tại tiên ma yêu giới lúc tối đa cũng chỉ có hai người mà thôi, hiện tại chỉ có mình ta, đợi đến sau khi ta độ thần kiếp phi thăng rồi tiên ma yêu giới cũng chẳng thấy Phượng hoàng đâu nữa. Long tộc thì sao… cả một đám đông lúc nhúc.
Tần Vũ nghe xong cảm thấy buồn cười trong lòng.
Bất quá hắn cũng có thể đoán ra, đường đường là Long Hoàng của Long tộc sao lại không có bảo vật phi thường được?
Siêu cấp thần thú cửu cấp Yêu đế, Long Hoàng của Long tộc, Thanh Đế ngừng ở bát cấp Tiên đế vô số năm nay, còn có Ngân Hoa mỗ mỗ thần bí. Không thể xem thường một ai.
- Năm xưa lúc chúng ta tụ tập còn có Kim Hình Quân, nhưng hiện tại Kim Hình Quân đã không còn ở đây nữa.
Nghê Hoàng đột nhiên than một tiếng.
- Đúng đấy, Kim Hình Quân, ta còn nhớ cảnh bốn người chúng ta tụ họp năm xưa.
Thanh Đế cũng cảm thán nói.
Tần Vũ kinh ngạc.
Kim Hình Quân, đó là ai?
Long Hoàng ở bên cạnh chú ý thấy sự nghi hoặc trên mặt Tần Vũ cười nói:
- Tần Vũ à, xem ra ngươi không biết Kim Hình Quân nhỉ, nhưng chắc là biết Ám Tinh giới chứ.
Tần Vũ gật đầu.
Giữa khu vực tiên giới và phi cầm nhất tộc, khu vực Đông Bắc của cả tiên ma yêu giới, chiếm mười phần trăm của tiên ma yêu giới chính là Ám Tinh giới trong truyền thuyết.
- Ám Tinh giới có ba đại quân chủ, ba đại quân chủ này là do truyền đời, truyền từ đời này sang đời khác. Ba đại quân chủ này phân biệt là Kim Hình Quân, Hắc Diễm Quân, Bạch Huyền Quân.
Long Hoàng giải thích tỉ mỉ.
Chấn động!
Trong lòng Tần Vũ chấn động mạnh.
Hắn cuối cùng đã biết Hắc Diễm Quân, Bạch Huyền Quân là ai.
Thì ra bọn họ vốn là hai trong ba đại quân chủ của Ám Tinh giới.
Long hoàng tiếp tục nói:
- Ba đại quân chủ của Ám Tinh giới truyền từ đời này sang đời khác, trong đó lấy Kim Hình Quân làm chủ, Hắc Diễm Quân và Bạch Huyền Quân là phụ. Ba đại quân chủ cùng quản lí cả Ám Tinh giới. Kim Hình Quân đời trước chính là hảo hữu của ba người ta, Nghê Hoàng, Thanh Đế. Bốn người bọn ta thường tụ tập tại một nơi nào đó.
Sự tịch mịch của cao thủ.
Lên tới giai tầng của Long Hoàng, bình thường bọn họ cũng chỉ có bốn người đối xử bình đẳng với nhau. Bốn người đều biết điểm phi thường của đối phương.
Thanh Đế cũng gật đầu nói:
- Trong bốn người chúng ta, thực lực của Kim Hình Quân là mạnh nhất, cũng là lão đại ca của bọn ta, chỉ là… Kim Hình Quân đã độ quá thần kiếp, phi thăng thần giới rồi.
Phi thăng thần giới?
Trong lòng Tần Vũ có chút kinh hãi, tuy hắn luôn nghe độ quá thần kiếp sẽ phi thăng thần giới nhưng trong bao nhiêu năm nay đây là lần đầu tiên hắn nghe nói đến một người đã thật sự phi thăng thần giới.
Kim Hình Quân, thủ lĩnh của ba đại quân chủ Ám Tinh giới.
- Nói đến độ thần kiếp, cũng chính là điểm lợi hại nhất của ba đại quân chủ. Vô luận là ai trong ba đại quân chủ hình như chưa có một ai thất bại. Còn tiên giới, ma giới, bao quát cả yêu giới, khả năng thất bại tính ra đều rất cao.
Thanh Đế cảm thán nói.
- Thanh Đế tiền bối, người nói chưa từng thất bại?
Tần Vũ có chút khó tin.
- Đúng, ba đại quân chủ Ám Tinh giới, ít nhất theo ta biết vô luận là quân chủ của đời nào cũng đều chưa từng thất bại.
Thanh Đế gật đầu.
Tần Vũ không khỏi thấy họng khô khốc.
Có thể thành công độ kiếp cũng thuyết minh cho thực lực của đối phương, ba đại quân chủ Ám Tinh giới đời nào cũng độ thần kiếp thành công. Thực lực của ba đại quân chủ Ám Tinh giới có thể tưởng tượng được, hơn nữa Kim Hình Quân đời trước còn được bọn Thanh Đế nhận là lão đại ca. Được bọn Thanh Đế nhận là lão đại ca, có thể tưởng tượng ra thực lực.
- Phạm vi của Ám Tinh giới tuy chỉ chiếm mười phần trăm khu vực tiên ma yêu giới, nhưng thực lực chân chính có lẽ là mạnh đến mức đáng sợ.
Tần Vũ không khỏi thầm cảm thán.
..............
Bốn người Ngân Hoa mỗ mỗ, Thanh Đế, Nghê Hoàng, Long Hoàng đàm đạo với nhau, nói ra một số bí mật mới mẻ tại tiên ma yêu giới, còn Long Hoàng tựa hồ có hảo cảm đặc biệt với Tần Vũ, thường giải thích một vài chuyện cho Tần Vũ.
Bốn người này đàm đạo với nhau, Tần Vũ cũng không thể hỏi nhiều, thường gặp những chuyện mê hoặc, được Long Hoàng giải thích tử tế, trong lòng Tần Vũ cũng nảy sinh hảo cảm với Long Hoàng.
Nghe một lúc lâu Tần Vũ hoàn toàn hiểu rõ.
Lần này Long Hoàng, Nghê Hoàng đến đây chính là để chúc mừng Thanh Đế, chủ yếu là Thanh Đế khổ tu bao nhiêu năm nay cuối cũng đã thành công. Còn khổ tu như thế nào… Tần Vũ cũng không rõ lắm.
- Trì Thanh, ngươi chuẩn bị lúc nào độ thần kiếp vậy?
Long Hoàng đột nhiên lên tiếng hỏi.
- Lúc nào? - Thanh Đế trầm tư một lúc, - Ta còn chưa nghĩ kỹ, bất quá… không lâu đâu, nói thật, từ xưa tới giờ điều ta mong muốn nhất là tu luyện thành công, sau đó độ kiếp. Nhưng đến khi chân chính tu luyện thành công rồi ta lại có chút bồi hồi bất định.
Thanh Đế cười tự trào.
Trong lòng Tần Vũ nghi hoặc: Thần kiếp cũng có thể do mình chuẩn bị lúc nào độ nữa sao?
Căn cứ những gì Tần Vũ biết, độ kiếp, bình thường khi công lực đầy đủ sẽ tự động cảm ứng được lúc nào độ thần kiếp. Lúc nào độ thần kiếp là do ông trời quyết định. Người độ kiếp làm sao có thể tự mình quyết định chứ?
Nhưng Tần Vũ tịnh không hỏi, hắn chỉ yên lặng lắng nghe.
- Trì Thanh, nói không chừng ngươi còn độ kiếp sớm hơn cả ta đó.
Nghê Hoàng cười nói.
Nghê Hoàng cũng là cửu cấp yêu đế, chỉ là hiện tại cô còn chưa cảm ứng được lúc nào độ thần kiếp.
Ngân Hoa mỗ mỗ cười lên tiếng:
- Thời gian Trì Thanh ở tại tiên ma yêu giới thực ra đã quá dài rồi, hắn ở lại cũng chẳng có mấy ý nghĩa nữa, độ kiếp phi thăng thần giới sớm một chút cũng tốt.
- Ân, nói cũng đúng.
Long Hoàng tán đồng.
......
Trong lúc mọi người nói chuyện Tần Vũ đã rời khỏi đó, chủ yếu là sau này đều nói về những chuyện giữa bằng hữu với nhau, một người ngoài, một vãn bối như Tần Vũ nghe những điều đó cũng không tốt. Ngân Hoa mỗ mỗ, Long Hoàng cũng biết Tần Vũ khó xử nên để Tần Vũ rời đi sớm.
Yến hội lần này Tần Vũ không ăn gì nhưng lại biết thêm nhiều chuyện.
Về đến nơi ở của mình trong lòng Tần Vũ vô pháp bình tĩnh.
- Đám người Long Hoàng, Nghê Hoàng bọn họ chắc chắn là những người trên đỉnh cao nhất của tiên ma yêu giới rồi.
Trong lòng Tần Vũ tràn đầy chấn động. Thực lực của đám người đó quá mạnh, Tần Vũ có cảm giác…
Bất cứ ai trong bốn người này muốn đối phó mình đều có thể dễ dàng giải quyết.
Còn thần khí chiến y?
Ngân Hoa mỗ mỗ từng nói qua tiên ma yêu giới có không dưới mười người có thể phá thần khí chiến y của mình. Tần Vũ thấy bốn người này tuyệt đối có thể phá thần khí chiến y của mình, trực tiếp làm hắc động trong thể nội mình tan rã!
Đây mới là cao thủ. Ta thua kém bọn họ quá nhiều. Tần Vũ thở ra một hơi dài.
Bốn người này, dù là cửu cấp Tiên đế ‘Lâm Ẩn’ Tần Vũ cũng có cảm giác… Lâm Ẩn không được như bốn người này.
-----------
Bích Ba tinh là tinh cầu hạch tâm của Bạch Chỉ tinh hệ, giao thông phát đạt. Tinh tế truyền tống trận cũng vô cùng nhiều, trong đó có ba tinh tế truyền tống trận từ Bích Ba tinh thông tới các tinh hệ khác.
Ba tinh tế truyền tống trận này phân biệt thông tới phía Bắc, phía Tây, phía Đông của Bạch Chỉ tinh hệ. Tổng cộng ba đại tinh hệ.
Tinh hệ phía Tây của Bạch Chỉ tinh hệ tên là ‘Huyết Hà tinh hệ’, Huyết Hà tinh hệ này có hình dáng trải dài, bên ngoài tinh hệ bao phủ một tầng hồng sắc nhàn nhạt, giống như một con sông huyết hồng sắc.
Tinh tế truyền tống trận ở Bích Ba tinh thông tới ‘Huyết Hà tinh hệ’. Địa chỉ truyền tống chuẩn xác chính là Tiều Hoàng tinh.
Trên Tiều Hoàng tinh, Huyết Hà tinh hệ.
Con sông chảy ào ào về phương Bắc, phía trên có ba người đang đứng trên không, cầm đầu là Vũ Hoàng toàn thân mặc tử bào, phía sau là hai bạch y thiếu niên.
Một cỗ tiên thức to lớn từ hướng Bạch Chỉ tinh hệ truyền tới, xuyên qua vũ trụ không gian giữa hai đại tinh hệ trực tiếp bao trùm cả Tiều Hoàng tinh.
- Tiên thức của Trì Thanh huynh mạnh quá.
Tiên thức của Vũ Hoàng cũng men theo thân đi ra hoàn toàn tiếp xúc với tiên thức của đối phương.
- Phong Vũ lão đệ, không biết đệ truyền tấn cho ta có việc gì?
Thanh Đế hỏi, trước đó Vũ Hoàng vừa dùng truyền tấn linh châu truyền tấn cho ông, vì cự li hai người không xa nên dùng tiên thức giao lưu.
Cự li không xa là đối với hai người Thanh Đế, Vũ Hoàng. Cự li giữa hai tinh hệ vẫn rất khủng bố..
- Vũ Phạm đã đem sự tình báo cho đệ, đệ rất kinh ngạc… Trì Thanh huynh lại biết người đó là Tần Vũ.
Trên mặt Vũ Hoàng hiện lên tiếu ý, thông qua tiên thức truyền lời của mình đi.
- Phong Vũ lão đệ có thể biết được thì ta biết cũng có gì kì lạ đâu.
Thanh Đế cười ha ha.
Vũ Hoàng chửi thầm.
Lão gia hỏa Thanh Đế này ẩn giấu quá kỹ, hai người Vũ Hoàng, Huyền Đế bỏ nhiều năm nay đều không nhìn xuyên được Thanh Đế ẩn giấu bao nhiêu thực lực, nhưng dù Vũ Hoàng, Huyền Đế chỉ phát hiện một phần cũng đủ hãi nhân rồi.
- Trì Thanh huynh, lần này ta tìm Trì Thanh huynh là vì chuyện Tần Vũ.
Vũ Hoàng trực tiếp nói ra ý của mình.
- Đệ nói Tần Vũ? Không lẽ đệ muốn có Mê Thần Đồ quyển?
Thanh Đế hỏi ngược lại.
Vũ Hoàng thầm giật mình, lúc này lão mới biết thì ra Thanh Đế biết nhiều đến thế. Lúc này… trong lòng Vũ Hoàng trở nên cảnh giác, lão nhận định chưa chắc Thanh Đế đã không thèm muốn Mê Thần Đồ quyển.
- Thì ra chuyện gì Trì Thanh huynh cũng biết, đúng, đệ muốn có Mê Thần Đồ quyển, huynh cũng biết, thần kiếp rất khó độ, nếu không cẩn thận thì ức vạn năm khổ tu cuối cùng biến thành hư không, vô luận ra sao đệ cũng đều muốn mình chuẩn bị đầy đủ để khả năng độ thần kiếp thành công cao hơn.
Vũ Hoàng nói thật mọi điều.
Thanh Đế trầm mặc hồi lâu.
- Những gì đệ nghĩ trong lòng ta đã rõ. - Thanh Đế châm chước nói, - Chỉ là ta có hảo cảm đối với tiểu huynh đệ Tần Vũ, nếu như hắn bị đệ giết thế này, vậy thì...
- Trì Thanh huynh.
Vũ Hoàng ngắt lời Thanh Đế.
- Trì Thanh huynh hình như trước đây chưa từng quen biết Tần Vũ, cho dù hiện tại gặp mặt có chút hảo cảm cũng đâu đáng gì? Trước đây không quen biết, mới quen biết mấy ngày thì không thể có nhiều cảm tình. Không lẽ nói… Trì Thanh huynh cũng coi trọng Mê Thần Đồ quyển?
Vũ Hoàng hỏi ngược lại.
- Mê Thần Đồ quyển? Hừ, Phong Vũ, lúc Nghịch Ương có Mê Thần Đồ quyển, lúc ngươi và Huyền Đế cùng với hắn đi Mê Thần điện ta có đi không? Lần đó các ngươi muốn mời mấy người Huyết Ma Đế cùng đi, ta có đi không? Ta đâu có đi lần nào. Ngươi nói ta coi trọng Mê Thần Đồ quyển? Không phải là đáng cười à.
Thanh Đế có chút giận dữ.
Vũ Hoàng đương nhiên biết sự tích này của Thanh Đế.
Các cao thủ cao cấp nhất tiên ma yêu giới từng đến Mê Thần điện mấy lần nhưng Thanh Đế lại không đi lần nào. Ít nhất là mấy người Vũ Hoàng chưa nghe qua là Thanh Đế đã từng đi.
Trừ phi một mình Thanh Đế âm thầm đi.
Vũ Hoàng căn bản không tin Thanh Đế ngốc như thế, không đi cùng mọi người mà lại mạo hiểm một mình.
- Trì Thanh huynh, xem như đệ sai rồi, chỉ là vì sao huynh lại muốn bảo vệ Tần Vũ như thế?
Trong lòng Vũ Hoàng có chút lo lắng, nếu Thanh Đế một lòng bảo vệ Tần Vũ thì lão muốn giết được Tần Vũ đúng là rất khó.
Vũ Hoàng nghiến răng, truyền âm nói:
- Trì Thanh huynh, đệ nhớ huynh còn thiếu đệ một món nhân tình, năm xưa huynh từng nói, có chuyện gì cần huynh giúp thì cứ nói, huynh sẽ liều mạng tới giúp đệ. Hiện tại đệ…
- Muốn giết Tần Vũ, tuyệt đối không thể nào. - Thanh Đế nói như chém đinh chặt sắt, - Ta thiếu đệ một món nhân tình, đệ muốn ta giúp chuyện gì khác thì được chứ giết hắn thì tuyệt đối không.
- Đệ không buộc huynh giết hắn, đệ chỉ muốn nhờ huynh… đừng có ngăn trở đệ là được. - Vũ Hoàng tiếp tục nói, - Thế này đi… ở địa bàn Bạch Chỉ tinh hệ đệ tuyệt đối không động thủ, chỉ cần khi hắn rời Bạch Chỉ tinh hệ thì huynh báo ngay cho đệ, món nhân tình này coi như trả xong, thế nào?
Loại cao thủ như Thanh Đế rất hiếm khi thiếu người ta một món nhân tình.
Năm xưa Thanh Đế cần một kiện bảo vật, Vũ Hoàng sau khi biết được liền vui mừng, dùng mọi biện pháp tìm cho ra kiện bảo vật đó đem tặng Thanh Đế, chính vì thế Thanh Đế thiếu ông một món nhân tình. Hiện tại dùng đến nó Vũ Hoàng có chút tiếc nuối.
Thấy Thanh Đế trầm mặc, Vũ Hoàng tiếp tục nói:
- Đệ chỉ nhờ huynh thông báo cho đệ là được, không cần huynh động thủ, thậm chí cũng không động thủ trên địa bàn của huynh.
- Vậy… được rồi.
Cuối cùng Thanh Đế đã đáp ứng,
- Lúc Tần Vũ thông qua tinh tế truyền tống trận ta sẽ báo cho đệ, nhưng phải nhớ, vô luận ra sao, trong địa bàn của ta đệ không được giết hắn. Đệ động thủ ra sao, có thành công hay không ta không quản.
- Được, nhất ngôn vi định.
Trong lòng Vũ Hoàng vui mừng.
- Vậy đi.
Thanh Đế thu hồi tiên thức tràn đầy trời đất lại.
Trên mặt Vũ Hoàng khẽ mỉm cười, một trong hai bạch y thanh niên phía sau lên tiếng hỏi:
- Bệ hạ, việc có thành không?
- Thanh Đế ông ấy nói được thì tuyệt đối sẽ làm.
Vũ Hoàng rất tự tin, đột nhiên Vũ Hoàng hỏi,
- Đúng rồi, Tiên đế dưới quyền ta có bao nhiêu người đã đến ba điểm tập kết rồi?
Bạch y thanh niên bên trái cung kính nói:
- Bây giờ đã có mười sáu Tiên đế đến ba tinh cầu tập kết đó, các Tiên đế còn lại đang trên đường tới, có lẽ trong một ngày nữa chắc chắn sẽ có bốn mươi Tiên đế đến nơi.
- Rất tốt.
Lúc này tâm tình Vũ Hoàng rất tốt.
Tiên đế dưới quyền Vũ Hoàng có thập bát đế, tam thập lục quân, đồng thời còn có không ít tiên đế không có thanh danh nhưng thực lực cũng rất mạnh.
- Tần Vũ, lần này ta bố trí thiên la địa võng, ta muốn xem ngươi làm sao mà trốn?
Vũ Hoàng mười phần tin tưởng.