Tinh Thần Biến -Tập 2

Chương 61

Tiên giới, trên Bích Ba tinh của Bàn Noãn tinh vực, trong Nguyệt Nha Loan, Tần Vũ đang đàm luận với Ngân Hoa mỗ mỗ.

Ngân Hoa mỗ mỗ nhìn qua nhìn lại Tần Vũ mấy lần rất cẩn thận rồi bật cười nói:

- Kì thật hiện tại xem ra để ngươi nếm trải khổ sở là rất tốt, trưởng thành trong sự thúc ép của chiến đấu, tốc độ đề thăng còn nhanh hơn cả bế quan.

- Ngân Hoa đại tỉ nói rất có lí, năm xưa lúc đệ còn thanh niên, tu luyện một hơi đến bát cấp Tiên đế cơ hồ toàn là trưởng thành trong tranh đấu, đánh nhau với người ta, tốc độ đó… còn nhanh hơn bao nhiêu năm nay nhiều.

Thanh Đế cũng cảm thán.

Tần Vũ như một vãn bối ngoan ngoan chỉ ngồi bên cạnh gật đầu bảo đúng.

- Trì Thanh, đệ cũng là người có phúc khí lớn đó, nếu là người khác, muốn được như đệ cũng không thể đâu.

Ngân Hoa mỗ mỗ cười nói.

Thanh Đế cười có chút tự đắc

- Vậy thì đệ cũng mãn nguyện rồi.

Tần Vũ ở một bên yên lặng lắng nghe, trong lúc Ngân Hoa mỗ mỗ và Thanh Đế nói chuyện hắn có nghe đề cập đến nguyên nhân chân chính vì sao Thanh Đế ngừng ở bát cấp Tiên đế lâu như vậy, chỉ có điều Tần Vũ vẫn chưa nghe được đáo để là vì sao.

Nhưng Tần Vũ khẳng định một điểm, Thanh Đế ngừng lại ở bát cấp Tiên đế lâu như thế không phải là xui xẻo, ngược lại còn là đại phúc khí.

- Tần Vũ, giữa Nghiên nhi nha đầu và Quân Lạc Vũ như thế nào rồi?

Ngân Hoa mỗ mỗ quay đầu nói với Tần Vũ, trong mắt chứa đầy sủng ái với nha đầu Khương Nghiên.

Tần Vũ cười nói:

- Lạc Vũ huynh đệ đã quay về quê hương tiến hành bế quan khổ tu rồi, còn Nghiên nhi cũng đi cùng hắn. Quan hệ của hai người bọn họ… tại hạ cũng không nói rõ được.

Khương Nghiên, Quân Lạc Vũ?

Trong lòng Tần Vũ đúng thật là không biết nói ra sao, Quân Lạc Vũ chỉ biết đến thê tử của mình, đối với Khương Nghiên tối đa cũng chỉ là quan tâm mà thôi, căn bản không nói được là có tình yêu. Còn Khương Nghiên… lại không thèm để ý, cứ một mực ở bên cạnh Quân Lạc Vũ.

- Ai, nghiệt duyên. - Ngân Hoa mỗ mỗ cười khổ, - Năm xưa nha đầu đó muốn đến thế giới này mở mang kiến thức, cầu xin ta không biết bao nhiêu lần. Cuối cùng ta cũng đáp ứng. Ai biết được nó vừa bước vào trần thế lại cứ quấn lấy Quân Lạc Vũ.

Ngân Hoa mỗ mỗ thể hiện sự bất lực.

Người phụ nữ quý phái mặc đồ tím bên cạnh Ngân Hoa mỗ mỗ an ủi:

- Đại tỉ, đừng quá để ý nữa. Coi như đây là sự tu luyện của Nghiên nhi trong trần thế đi.

- Ân, cũng chỉ có thể nghĩ như thế thôi.

Ngân Hoa mỗ mỗ gật đầu.

Sau đó Ngân Hoa mỗ mỗ nhìn Tần Vũ một cái:

- Lần này ta đến Nguyệt Nha Loan của Trì Thanh ngươi, điều làm ta hứng thú nhất chính là gặp được Tần Vũ tiểu huynh đệ, đúng là có tiềm lực, có hi vọng. Chỉ có điều hiện tại thực lực còn quá yếu.

- Mỗ mỗ, vãn bối sẽ nỗ lực tu luyện.

Trong lòng Tần Vũ có chút kì quái.

- ‘Ngân Hoa mỗ mỗ dù có biết mình quen với Khương Nghiên, đối với mình có thể hiếu kì, nhưng cũng không nên khoa trương – điều cao hứng nhất khi tới Nguyệt Nha Loan là gặp mình, đừng có xem trọng mình thái quá như thế chứ.’

Mình từ trước tới giờ chưa từng gặp qua Ngân Hoa mỗ mỗ.

- Tần Vũ. Ở lại Nguyệt Nha Loan vài ngày, mấy ngày nữa lão bằng hữu sẽ đến, ngươi cũng nhân đó gặp mặt luôn.

Ngân Hoa mỗ mỗ cười nói với Tần Vũ, trong mắt tràn đầy hiền từ.

- Ngân Hoa đại tỉ?

Thanh Đế kinh ngạc nhìn về phía Ngân Hoa mỗ mỗ.

Người khác không biết thân phận các lão bằng hữu của Thanh Đế, bản thân Thanh Đế đương nhiên biết. Biết được thân phận bằng hữu của mình Thanh Đế đương nhiên thấy kì quái vì sao Ngân Hoa mỗ mỗ lại nói như thế, vì bằng hữu của ông người bình thường không có khả năng gặp gỡ được.

Ngân Hoa mỗ mỗ nhìn Thanh Đế một cái cười bình thản nói:

- Tần Vũ. Nó có tư cách gặp đó.

Nghe Ngân Hoa mỗ mỗ nói như thế Thanh Đế cũng không phản bác nữa, quay đầu về phía Tần Vũ cười nói:

- Tần Vũ tiểu huynh đệ, cậu ở lại đây vài ngày đi.

Tần Vũ từ trong đối thoại của Thanh Đế và Ngân Hoa mỗ mỗ có thể đoán ra một vài điều, hiển nhiên trong mắt Thanh Đế mình không có tư cách gặp mấy người đó. Tần Vũ liền cười nói:

- Các tiền bối gặp gỡ, vãn bối không quấy rầy đâu.

- Không cần khiêm tốn, đến lúc đó ngươi cứ tới.

Ngân Hoa mỗ mỗ trực tiếp nói rồi cười với Tần Vũ,

- Đến lúc đó nếu ngươi không tới mỗ mỗ sẽ nổi giận đó.

- Tần Vũ, Ngân Hoa đại tỉ bảo cậu tới thì cứ tới đi.

Thanh Đế lúc này cũng thôi thúc Tần Vũ.

Trong lòng Tần Vũ có chút ấm áp, liền gật đầu nói:

- Vãn bối có thể gặp các tiền bối đó là phúc khí của vãn bối, đến lúc đó vãn bối nhất định sẽ tới.

-------------

Sau đó Tần Vũ đi theo người hầu đến nơi ở của mình, phu nhân của Thanh Đế cũng rời khỏi, chỉ còn lại Thanh Đế và Ngân Hoa mỗ mỗ đàm luận, đối tượng chính là Tần Vũ.

- Ngân Hoa đại tỉ, tỉ để Tần Vũ tới có thích hợp không? - Thanh Đế hỏi, - Cho dù tốc độ tu luyện của Tần Vũ nhanh, ngàn năm hoặc vạn năm sau nó có khả năng đủ tư cách nói chuyện ngang hàng với đệ, nhưng hiện tại thực lực của nó còn lâu mới đủ đó.

Ngân Hoa mỗ mỗ không nói gì, chỉ đứng lên ngẩng đầu nhìn trời, mục quang phảng phất như xuyên qua khí quyển của Bích Ba tinh, thấu tới hư không vô tận…

- Trì Thanh, còn nhiều chuyện đệ chưa biết đâu.

Rất lâu sau thanh âm của Ngân Hoa mỗ mỗ mới vang lên.

Thanh Đế có chút ngạc nhiên.

- Đừng nói là nó sau này, Tần Vũ hiện tại cũng đã có tư cách gặp mặt đám lão bằng hữu của đệ, đợi đến sau này đệ sẽ biết.

Ngân Hoa mỗ mỗ nói xong liền đứng lên đi về nơi ở của mình.

Thanh Đế nhìn sau lưng Ngân Hoa mỗ mỗ, sau đó quay đầu nhìn về phương hướng nơi ở của Tần Vũ nhíu mày.

......

Ở Nguyệt Nha Loan, trên có Ngân Hoa mỗ mỗ, Thanh Đế, dưới thì tùy tiện một thị nữ, đều đối đãi với người ta vô cùng hữu hảo thân thiết. Mấy ngày nay ở Nguyệt Nha Loan, Tần Vũ rất thoải mái, mấy ngày qua cũng đã gặp Ngân Hoa mỗ mỗ, Thanh Đế một, hai lần.

- Ha ha.... Trì Thanh, lão bằng hữu đều đã tới cả rồi, ngươi còn chưa ra?

Tiếng cười lớn đầy sảng khoái vang lên trên không Nguyệt Nha Loan.

- Lão bằng hữu?

Tùng Thạch đang nói chuyện với Tần Vũ không khỏi dừng ngay lại, ngẩng đầu nhìn về phía thanh âm truyền tới.

Chỉ thấy trên không trung một đạo kim sắc thân ảnh từ từ hạ xuống, tuy cự li của kim sắc thân ảnh cách Tần Vũ không xa, thậm chí tốc độ không nhanh, nhưng Tần Vũ vẫn không nhìn rõ được hình dáng chân chính của kim sắc thân ảnh.

- A, Tần Vũ, ta phải ra ngay đây, chúng ta nói chuyện sau nhé.

Tùng Thạch nói ngay với Tần Vũ.

Tần Vũ biết việc tiếp đãi các lão bằng hữu của Thanh Đế là do Tùng Thạch phụ trách nên không làm trở ngại, cười nói:

- Tùng Thạch, huynh đi ngay đi.

Lúc tiếng nói vừa tắt.

- Tần Vũ công tử, bệ hạ mời công tử mau tới phía Nam của hàn đàm.

Một thị nữ xuất hiện trước cửa nơi ở của Tần Vũ.

- Ta tới ngay.

Tần Vũ liền bước đi.

Hắn biết Ngân Hoa mỗ mỗ lúc trước đã nói qua, để mình đi gặp lão bằng hữu của Thanh Đế. Nhưng hiện tại… chắc chắn là đi gặp người có kim sắc thân ảnh đó.

Ở lại Nguyệt Nha Loan mấy ngày rồi, Tần Vũ cũng rất quen thuộc đường sá, men theo hành lang ngoằn ngoèo nhanh chóng tới bên hàn đàm lúc trước Thanh Đế câu cá, hàn đàm cực kì lạnh lẽo, chung quang có một lớp sương bạc lơ lửng.

Mặt đất phía Nam hàn đàm phủ đầy cỏ nhỏ màu đen mềm mại, đồng thời còn có hai cái bàn đá với mười mấy cái ghế đá đặt tùy ý tại các nơi, trên bàn đá có một ít thức ăn đặc biệt.

Lúc này phía Nam hàn đàm chỉ có ba người: Ngân Hoa mỗ mỗ, Thanh Đế và kim sắc thân ảnh kia. Cả phu nhân của Thanh Đế cũng không có ở đây.

Thị nữ đó đứng lại cách hàn đàm khá xa.

- Tần Vũ, mau, mau tới đây.

Ngân Hoa mỗ mỗ quay đầu nhìn lại, cười ha ha gọi, đồng thời kim sắc thân ảnh cũng xoay người nhìn về phía này.

Tần Vũ lúc này mới nhìn rõ. Người có kim sắc thân ảnh đó là một ông lão tóc bạc thân mặc kim sắc trường bào.

Đương nhiên Tần Vũ biết rõ, tu luyện giả không thể phán định tuổi tác từ khuôn mặt, có tiên đế mang dáng vẻ thiếu niên nhưng thực tế có khả năng đã vài ngàn vạn tuổi. Đối với tu luyện giả mà nói tuổi tác đã không còn có ý nghĩa cho lắm.

Thực lực mới là cơ sở để phán định tiền bối vãn bối.

- Đến đây, Tần Vũ, để ta giới thiệu với ngươi.

Ngân Hoa mỗ mỗ cười ha ha nắm lấy tay Tần Vũ, còn Tần Vũ đã thận trọng nhìn về phía kim y bạch phát lão giả.

Uy nghiêm.

Kim y bạch phát lão giả này căn bản không cần cố ý tạo dáng. Chỉ một cái mỉm cười cũng đã có một loại uy nghiêm của người có vị trí cao. Còn từ xương cốt, từ linh hồn cũng đều tán phát sự cao quý uy nghiêm.

- Tần Vũ, vị này là tộc trưởng của Kim Long tộc hiện nay.

Ngân Hoa mỗ mỗ cười nói.

Tần Vũ thầm giật mình.

Là Long Hoàng của Long tộc, phụ thân của đại ca Ngao Vô Danh!

Long Hoàng - Ngao Phương, ở Long tộc có uy danh cực cao, hai đứa con trai, một là Ngũ Trảo Kim Long, người kia là siêu cấp thần thú biến dị ‘Huyết Long’, điều chưa từng có trong lịch sử Long tộc.

- Vãn bối Tần Vũ ra mắt Ngao tiền bối.

Tần Vũ liền cung kính nói.

Long Hoàng ư, chỉ mỗi thực lực của Long tộc đã có thể so sánh với toàn tiên giới, địa vị của Long Hoàng có thể tưởng tượng được, đến mấy người Vũ Hoàng, Thanh Đế, Huyền Đế cũng không bằng.

Long Hoàng nhìn Tần Vũ hồi lâu đầy thâm ý:

- Cậu chính là Tần Vũ? Là huynh đệ của đứa con bất hiếu của ta?

- Đứa con bất hiếu?

Trong lòng Tần Vũ khẽ kinh ngạc.

Ngao Vô Danh trong mắt Long Hoàng lại là đứa con bất hiếu?

- Ngao Phương, đã bao nhiêu năm qua rồi, ngươi còn để trong lòng chuyện này? Ta thấy thằng bé Vô Danh rất tốt mà, chẳng qua chỉ là cưới một con bé bạch hồ (hồ li màu trắng) làm vợ thôi sao, đâu có gì lớn lao đâu?

Thanh Đế nói bất mãn.

Sắc mặt Long hoàng cực kì khó coi:

- Trì Thanh, ngươi nói không có gì lớn lao? Ngươi phải biết huyết mạch của Ngũ Trảo Kim Long tôn quý như thế nào? Con cái của một Ngũ Trảo Kim Long dù không phải là Ngũ Trảo Kim Long, thường thường cũng là Kim long. Nhưng đứa con bất hiếu Ngao Vô Danh này không thèm kết hôn với một nữ tử trong Long tộc mà lại đi cưới một con bạch hồ, đó không phải là lãng phí huyết mạch của Ngũ Trảo Kim Long sao?

Tần Vũ đột nhiên hiểu rõ.

Con của Ngũ Trảo Kim Long, bình thường cũng đã không tầm thường.

Cứ nhìn hai đứa con trai của Long Hoàng thì rõ, một siêu cấp thần thú, một biến dị siêu cấp thần thú.

Đương nhiên, đây là sự đặc biệt của Long Hoàng, nhưng con cái của Ngũ Trảo Kim Long bình thường phần lớn là Kim long. Nhưng mà… hiện tại Ngao Vô Danh lại kết hôn với bạch hồ, cưới một người không thuộc Long tộc.

Một người thuộc Long tộc cưới một người không thuộc Long tộc thì sẽ sinh ra không phải Long tộc thuần chủng, có khả năng bổn thể là long cũng có khả năng bổn thể là bạch hồ!

- Lão Long ơi là lão Long, yêu cầu của người đối với con ngươi thật quá hà khắc đó, nó kết hôn với ai ngươi cũng muốn quản?

Đạo thanh âm thân thiết ấm áp vừa vang lên, một đạo hồng quang liền theo đó xuất hiện bên cạnh mấy người.

Hồng quang này hóa thành một người, một nữ nhân mĩ lệ.

Toàn thân tán phát ra sự cao quý khó nói nên lời, làm người nhìn cô không khỏi trong lòng sinh ra sự thần phục, mục quang của cô nhìn vào người ta sẽ làm người ta cảm thấy ấm áp.

- ‘Người này là ai?’

Tần Vũ nghi hoặc.

Tiên thức của Tần Vũ rất linh mẫn nhưng mấy người ở trước mặt làm cho Tần Vũ có cảm giác mơ hồ, Tần Vũ vô pháp nhìn thấu bất cứ ai trong bốn người trước mặt bao quát cả bát cấp Tiên đế Thanh Đế trong truyền thuyết.

Tần Vũ có thể cảm ứng được thực lực của Vũ Hoàng, Tuyết Thiên Nhai, nhưng không nhìn ra mấy người bọn Thanh Đế.

- Ngươi cũng đến rồi à, ta không quản nổi đứa con bất hiếu của ta nữa, bao nhiêu năm nay nó chẳng thèm về thăm ta lấy một lần.

Long Hoàng lắc đầu bất lực.

- Ngao tiền bối, Vô Danh đại ca và Liên Trúc tẩu tẩu đích thực rất thương yêu nhau, người đừng cưỡng bức bọn họ thái quá nữa.

Tần Vũ lên tiếng khuyên nhủ.

- Ngao tiền bối? Cậu cũng xem như là huynh đệ của con trai ta, sau này cứ gọi ta hai tiếng bá phụ là được rồi.

Long Hoàng mỉm cười nói với Tần Vũ.

Tần Vũ khẽ giật mình trong lòng mà vẫn nói:

- Tần Vũ ra mắt bá phụ.

Nhưng trong lòng Tần Vũ có chút kinh ngạc, thái độ của Long Hoàng đối với mình hình như rất tốt.

Long Hoàng mỉm cười gật đầu:

- Ân, cậu gọi ta là bá phụ, vậy sau này gặp đứa con bất hiếu Vô Hư của ta cũng có thể gọi nó là đại ca đó.

"Vô Hư?” trong lòng Tần Vũ nghĩ đến một người, biến dị siêu cấp thần thú, Huyết Long - Ngao Vô Hư. Long Hoàng sao lại đề cập đến Ngao Vô Hư nhỉ, mình trước giờ còn chưa gặp qua nữa.

- Giảo hoạt.

Thanh Đế cười lớn.

- Vô cùng giảo hoạt!

Trên mặt hồng y nữ tử cũng đầy tiếu dung.

Long Hoàng bị Thanh Đế, hồng y nữ tử nói như thế trên mặt hơi đỏ rất hiếm thấy, nói ngay:

- Tần Vũ, cậu còn chưa biết vị này gọi là gì nhỉ, để ta giới thiệu, vị này là siêu cấp cao thủ Phượng hoàng Nghê Hoàng của phi cầm nhất tộc!

Nghê Hoàng, siêu cấp thần thú Phượng hoàng của phi cầm nhất tộc, một siêu cấp thần thú cấp độ cửu cấp Yêu đế.

Thực lực mạnh mẽ tuyệt đối ở mức đỉnh điểm của tiên ma yêu giới.

- Vãn bối ra mắt Nghê Hoàng tiền bối.

Tần Vũ liền nói.

Hắn thật không dám nghĩ tới hồng y nữ tử này lại là Nghê Hoàng, trong lòng Tần Vũ, siêu cấp thần thú cửu cấp Yêu đế tuyệt đối có thể xưng là tiên ma yêu giới đệ nhất nhân.

Nghê Hoàng mỉm cười gật đầu với Tần Vũ.

- Nghê Hoàng, vị này cô chắc phải biết chứ.

Long hoàng cười chỉ Ngân Hoa mỗ mỗ.

- Là Ngân Hoa đại tỉ. - Nghê Hoàng cười nói, - Lần trước chỉ thông qua thần thông của đại tỉ mới nhìn thấy sơ sơ mà thôi, chưa có được thấy hình dáng chân chính của đại tỉ, lần này là lần đầu tiên gặp mặt.

- Chúng ta gặp nhau lần đầu, lần gặp mặt này cũng là lúc chúc mừng Trì Thanh tu luyện thành công.

Ngân Hoa mỗ mỗ cười nói.

- Nếu không chúng ta muốn gặp nhau ai biết phải đợi đến lúc nào chứ?

Trong lòng Tần Vũ thắt lại, siêu cấp thần thú cửu cấp Yêu đế tôn sùng Ngân Hoa mỗ mỗ như thế?

Tần Vũ nghi hoặc trong lòng, đáo để ai là đệ nhất cao thủ của tiên ma yêu giới đây?

Siêu cấp thần thú cửu cấp Yêu đế, hay là Ngân Hoa mỗ mỗ thần bí, hay là Long Hoàng?

- A, còn chưa chúc mừng Trì Thanh huynh nữa, Trì Thanh huynh một lòng khổ tu ngàn vạn năm cuối cùng cũng đại công cáo thành rồi. Đưa mắt nhìn tiên ma yêu giới, bây giờ Trì Thanh huynh chắc chắn phải là đệ nhất ở tiên ma yêu giới rồi đó.

Long Hoàng cảm thán nói.

Tần Vũ nghe câu này lại ngạc nhiên hơn.

Thanh Đế, bát cấp Tiên đế mà lại có thể là đệ nhất của tiên ma yêu giới?

Hồ đồ.

Đối với thực lực của mấy người này, trong lòng Tần Vũ hoàn toàn hồ đồ.

(Bốn người này đáo để là ai mạnh nhất đây?)