Tiểu Thôn Cô Mang Theo Bánh Bao Tung Hoành Thiên Hạ

Chương 53: Mua cửa hàng (tứ)

Cả người làm của Túy Tiên lâu cũng cảm thấy Đông gia hôm nay tâm tình rất tốt. Ai bảo Hiên Viên hạo biểu hiện rõ ràng như vậy, vừa xuống xe ngựa thì mặt liền tươi cười, kẻ ngốc cũng biết tâm tình của hắn rất tốt.


Vì vậy bọn tiểu nhị của Túy Tiên lâu cũng biết hôm nay Đông gia tâm tình tốt nên tâm tình của bọn hắn cũng tốt hơn, cả ngày làm việc đều là vẻ mặt tươi cười. Mọi người đến Túy Tiên lâu ăn cơm đều cảm thấy khác thường, thấy ai cũng tươi cười, tuy thấy là lạ ở chỗ nào nhưng lại không nói ra được.


Tình huống như thế ngược lại khiến doanh thu hôm nay của Túy Tiên lâu tăng lên, chỉ có thể nói đây là hiệu ứng hồ điệp.


Nhược Vi bồi Hiên Viên Hạo xử lý chuyện của Túy Tiên lâu trước. Hiện tại Túy Tiên lâu nghiễm nhiên trở thành công việc "Tổng bộ" của Hiên Viên Hạo. Bởi vì Hiên Viên Hạo không muốn đi tra xét tình hình của các tiệm ở các địa phương khác, nên cho người đem những việc cần xử lý đến Túy Tiên lâu.


Vì xử lý chuyện tình là quan trọng nên phải phái người mình tin tưởng đi ra ngoài. Hiện tại Bao chưởng quỹ của Túy Tiên lâu đã được Hiên Viên Hạo bồi dưỡng thành thủ hạ đắc lực của mình.


Bao chưởng quỹ thường bị Hiên Viên Hạo phái đến các địa phương để giải quyết vấn đề. Từ đó có thể thấy được Hiên Viên Hạo trời sinh là một người lãnh đạo, bởi vì người lãnh đạo chân chính sẽ phải động não nhiều hơn so với động thủ.


Thường thường, càng là người làm chuyện lớn thì lại càng thích chỉ huy, hơi thở tỏa ra cũng rất mãnh liệt. Một người lãnh đạo chân chính sẽ không cần phải tự mình làm mọi chuyện. Hiên Viên Hạo hoàn toàn chính là loại người lãnh đạo đó, nhưng người này tính khí cũng thật không tốt.


Nhược Vi bồi Hiên Viên Hạo ở thư phòng xử lý chuyện, thấy Hiên Viên Hạo đang nghiêm túc làm việc, nên nàng tìm vài quyển sách ở trên giá vừa xem vừa chờ hắn.


Bởi vì muốn sớm một chút hết bận chuyện để bồi Nhược Vi đi xem cửa hàng, nên Hiên Viên Hạo rất dụng tâm xử lý chuyện của mình, chỉ hy vọng có thể mau chóng làm xong.


Nhược Vi thỉnh thoảng ngẩng đầu lên nhìn bộ dáng nghiêm túc làm việc của Hiên Viên Hạo, phát hiện Hiên Viên Hạo thật rất có sức quyến rũ. Nảng đột nhiên cảm thấy Hiên Viên Hạo thật có thể thuộc về mình sao. Suy nghĩ này làm Nhược Vi có chút mê mang.


Phi, Nhược Vi vội vàng cắt đứt ý niệm không tự tin này, nghĩ thầm mình là một người xuyên qua, tại sao có thể không tự tin như vậy.


Rốt cuộc xử lý tốt mọi chuyện, Hiên Viên Hạo vuốt vuốt cái cổ đau nhức. Ngẩng đầu thì nhìn thấy vẻ mặt ảo não của Nhược Vi, Hiên Viên Hạo phát hiện hôm nay Nhược Vi có rất nhiều vẻ mặt, thật sự là phong phú.
Hiên Viên Hạo không biến sắc nhìn Nhược Vi.


Đối mặt với ánh mắt nóng rực như thế, dù Nhược Vi có phản ứng chậm cũng cảm nhận được Hiên Viên Hạo đang nhìn mình. Nàng cảm giác hôm nay ở trước mặt Hiên Viên Hạo, bao nhiêu thể diện cũng mất hết rồi.
Thấy Hiên Viên Hạo như thế, Nhược Vi cũng đành phải nhắm mắt đánh vỡ tình hình này.


“Hạo ca ca, đã xong?” Nhược Vi lúng túng lên tiếng.
Hiên Viên Hạo thấy Nhược Vi ngượng ngùng, vội vàng thu hồi ánh mắt của mình. Hắn cũng không muốn Nhược Vi mới vừa có ý với mình, rồi trong nháy mắt lại không còn.


“Ừ, đã xong” Hiên Viên Hạo dịu dàng trả lời Nhược Vi. Nếu mấy lão nhân gia ở Kinh Thành nhìn thấy nét mặt dịu dàng của Hiên Viên Hạo, nhất định sẽ có ý kiến.
“Ừm” Nhược Vi thấy vẻ mặt dịu dàng đó thì trong lòng cảm thấy ấm áp.


“Cốc cốc cốc”, ngoài cửa truyền đến tiếng gõ cửa, làm Nhược Vi sợ hết hồn
“Người nào?” Hiên Viên Hạo không vui lên tiếng.
“Đông gia, buổi sáng ngài có nói khi nào Lưu lão bản tới thì đến thông báo, hiện tại ông ấy đã tới, đang muốn gặp mặt ngài.”


Hiên Viên Hạo nghe phía bên ngoài nói như vậy, mới nhớ là mình phân phó chuyện này. Lưu lão bản này chính là người mà Nhược Vi hôm nay muốn gặp.
Ngoài cửa, người làm cũng yên tĩnh lại, Hiên Viên Hạo biết người ngoài cửa là đang chờ đáp án của mình, xem mình có muốn hay không gặp Lưu lão bản kia.


Hiên Viên Hạo suy nghĩ một chút, cảm thấy để Nhược Vi tự mình quyết định thì tốt hơn. Nếu Nhược Vi muốn đợi thì lần sau gặp cũng được.
Vì vậy Hiên Viên Hạo nói qua một lần về thân phận của Lưu lão bản cho Nhược Vi nghe. Vừa nghe Hiên Viên Hạo đã sớm liên hệ cho mình, trong lòng nàng rất cảm động


Cuối cùng, Nhược Vi quyết định gặp Lưu lão bản này, nàng cũng đã có dự định rồi.
Hiên Viên Hạo phân phó, kêu người làm dẫn người đến thư phòng.
Người làm vội vàng đi xuống hồi âm.