Tiền Sử Dưỡng Phu Ký

Chương 101: Cự tượng

Edit: Tagoon
Người bộ lạc Cự Hổ hiện giờ tất cả đều vô cùng hối hận.
Bọn chúng cho rằng vị tộc trưởng vừa mới chết của bọn chúng đã là mạnh nhất, không nghĩ tới trên thế giới này vậy mà còn có...... Cường giả có thể tuỳ tiện áp chết cả một tảng người như thế.


So sánh với cự thú trước mắt, con gấu lớn kia thì tính là cái gì? Con gấu đó còn không bằng một cái chân của cự thú!
Bộ lạc Đại Hùng có một cường giả như vậy, bọn chúng vậy mà lại không có mắt mà đi đắc tội bọn họ......


Nhưng lúc này, nói cái gì cũng đã muộn màng. Cường giả kia tùy tiện xoay người một cái là có thể giết chết toàn bộ bọn chúng.
Đám người bộ lạc Cự Hổ khóc thút thít, liên tục cầu xin, nhưng hoàn toàn vô dụng......


Lúc trước đội ngũ của Hùng Dã phí không ít công phu cũng mới chỉ giết được 300 người bộ lạc Cự Hổ, bây giờ......
Một người sống sót cũng không còn.


Không chỉ thế, sau khi giết xong tất cả những người lọt vào trong tầm mắt, voi Ma-ʍút̼ khổng lồ vung cái vòi lên lập tức quật gãy mấy thân cây, lại bắt đầu sống chết với đám khủng long xung quanh.


Bộ lạc Cự Hổ nhiều người như vậy sống ở bên này, khủng long thích hợp đi săn phần lớn đã bị ăn, chỉ một số ít loài khủng long to nặng là còn may mắn sống sót. Nhưng lúc này, bọn chúng cũng phải chịu tao ương.


Ở đây có một con Ngưu Giác long thực lực cường đại. Bình thường Ngưu Giác long thể trường không vượt quá 8m, thể trọng không vượt quá 10 tấn. Nhưng nó ở rất nhiều năm về trước không hiểu sao đột nhiên biến lớn hơn rất nhiều, hiện giờ thể trường đã vượt qua 15m, thể trọng đạt tới hơn 20 tấn.


Ngưu Giác long (Torosaurus)
Ngay cả sừng trên đầu nó cũng trở nên sắc nhọn hơn trước kia rất nhiều.
Từ khi biến thành như vậy, không một ai dám chọc nó, duy nhất tương đối phiền toái cũng chỉ là nó chướng mắt những con Ngưu Giác long giống đực bình thường, thế cho nên đã rất nhiều năm không sinh đẻ.


Không sai, đây là một con Ngưu Giác long cái.
Nó vốn dĩ đang nhàn nhã đi dạo, không nghĩ tới từ một phương hướng nào đó đột nhiên truyền đến uy áp khủng bố...... Con Ngưu Giác long sửng sốt trong giây lát rồi lập tức nhanh chân chạy trốn.


Nhưng chưa chạy được bao xa đã có một con cự thú chạy về phía nó, cái vòi vung ra. Nó lập tức bị đánh ngất xỉu rồi lại bị đập chết.
Trong lúc nhất thời, đất rung núi chuyển.
Bộ lạc Thanh Sơn.


Sau khi Hùng Dã trúng độc, những người thuộc bộ lạc Thanh Sơn đều vô cùng sốt ruột: "Độc dược của bộ lạc Cự Hổ rất lợi hại, nếu dính phải rất nhanh sẽ mất mạng."
"Hùng Dã có thể sẽ gặp chuyện gì hay không?"
"Thần Thú phù hộ......"
......


Nhìn thực lực của Hùng Dã là biết địa vị của y ở bộ lạc Đại Hùng khẳng định không thấp, nếu như một người như vậy xảy ra chuyện...... Người bộ lạc Thanh Sơn cực kì sợ bọn họ sẽ bị giận chó đánh mèo.
Trư Chiến cũng rất lo lắng.


Độc dược thứ này lại không dễ xử lý. Tuy rằng Hùng Dã đã ăn rất nhiều thảo dược giải độc, lại liên tục ép máu độc ra bên ngoài nhưng hắn vẫn rất lo, chỉ sợ Hùng Dã xảy ra chuyện.
Nhưng Hùng Dã không xảy ra chuyện gì, thậm chí còn rất nhanh đã khôi phục sắc mặt.


"Hùng Dã, ngươi thật lợi hại, độc dược cũng không sợ!" Hùng Kỳ nói.
Trư Chiến lúc trước vẫn luôn khinh bỉ cái tên Hùng Kỳ cả ngày chỉ biết đi theo phía sau Hùng Dã nịnh hót, nhưng lúc này...... Hắn đột nhiên cảm thấy lời nói của Hùng Kỳ còn rất có đạo lý.


Hùng Dã...... Xác thật rất lợi hại!
"Hùng Dã, ngươi cảm thấy thế nào?" Trư Chiến hỏi.
Hùng Dã nói: "Hơi vô lực." Nói đến cũng quái. Sau khi trúng độc y rõ ràng chỉ ép miệng vết thương một chút nhưng lại chảy rất nhiều rất nhiều máu, tẩm ướt sũng một mảng lớn dưới thân y.


Đương nhiên đây cũng là có chỗ lợi, máu độc toàn bộ bị đào thải......
Chỉ là y lúc này còn hơi choáng váng.


"Chảy nhiều máu như vậy, ngươi khẳng định sẽ bị choáng...... Kỳ quái, độc dược này chẳng lẽ khiến người không ngừng chảy máu?" Trư Chiến nghi hoặc, sau đó lập tức phát hiện sau khi máu độc chảy ra hết, miệng vết thương của Hùng Dã đã đóng vảy.


Hùng Dã...... Quả đúng là một người vô cùng thần kỳ!
Trư Chiến mặt đầy vẻ phức tạp liếc nhìn Hùng Dã, đang định mở miệng thì đột nhiên có người hô: "Ta cảm thấy có gì đó không thích hợp."


Nói đoạn, người nọ còn biến thành hình thú: "Mặt đất đang rung, có khủng long cực kì cực kì lớn!"


Các thú nhân thích chọn chỗ ở của mình tại những nơi có địa thế cao, như vậy có thể quan sát rõ ràng tình huống chung quanh. Vị trí của bộ lạc Thanh Sơn địa thế cũng không thấp. Mà lúc này, sau khi nhận ra được không đúng, bọn họ lập tức bò lên trên núi, hướng nơi xa nhìn lại.


Quá xa, bọn họ thấy không rõ lắm, nhưng biết nhất định có cái gì đó rất cường đại tồn tại ở đằng xa tàn sát bừa bãi.
"Động tĩnh lớn như vậy, là Thú Vương sao?" Trư Chiến tràn đầy vẻ khϊế͙p͙ sợ. Rừng rậm mãng hoang bên này không ngờ lại có Thú Vương?


Ở đại lục Thú Nhân tổng cộng có sáu Thú Vương hình thú không giống nhau. Mà rừng rậm mãng hoang bên này, dựa theo hiểu biết của Trư Chiến thì không có Thú Vương.


Địa phương bên này kỳ thật không lớn, thú nhân sinh sống cũng không quá đông. Điều kiện sinh hoạt của mọi người còn không tốt, có thể có chiến sĩ thú trung cấp đã rất không tồi, rất khó ra được Thú Vương.


Từ từ, cái này cũng không nhất định. Ngay bộ lạc Đại Hùng, hoàn cảnh sinh hoạt của người ta một chút cũng không kém so với đại lục Thú Nhân bên kia.
Nhưng bộ lạc Đại Hùng cũng không có khả năng có Thú Vương......
Nếu như vậy, chẳng lẽ là Thú Vương của đại lục Thú Nhân tới đây?


Trư Chiến nhìn nơi xa, vẻ mặt đầy kích động.
Phản ứng của Hùng Kỳ lại không giống bình thường: "Động tĩnh lớn như vậy có khi nào lại là vị đại nhân kia không? Chúng ta lát nữa có lại được đi nhặt thịt ăn không nhỉ?"
"Ngươi nói vị đại nhân nào?" Trư Chiến hỏi.


Hùng Kỳ bèn kể chuyện phát sinh ở bộ lạc Đại Hùng lúc trước.
Chuyện này mọi người trong bộ lạc Đại Hùng đều biết, chẳng qua trước kia Trư Chiến không hỏi, cho nên cũng không ai nói với hắn. Thẳng đến lúc này Hùng Kỳ kể lại sinh động như thật.


"Răng dài mũi dài...... Là Tượng Thiên?" Trư Chiến ngay lập tức nghĩ tới một người.
Ở đại lục Thú Nhân, trong số các bộ lạc lớn có một bộ lạc tên là bộ lạc Tượng Hình.
Mà tộc trưởng của bộ lạc Tượng Hình, Tượng Thiên, là Thú Vương.


Mấy năm nay, Tượng Thiên vẫn luôn ru rú trong nhà, có đồn đãi nói lão bình thường cũng không ở trong bộ lạc, chẳng lẽ lão chạy tới rừng rậm mãng hoang?
"Tượng Thiên?" Hùng Dã hỏi, thân thể y hơi yếu, nhưng Ngưu Nhị cõng y cùng leo lên trên đỉnh núi.


Y và Hùng Kỳ giống nhau, đều cảm thấy người nháo ra động tĩnh thế này hẳn chính là người đã từng náo loạn ở phụ cận bộ lạc bọn họ.
Mà y cảm thấy như vậy còn có một nguyên nhân khác —— Người nọ mấy ngày hôm trước đã từng xuất hiện, còn dạy y một vài thứ.


Chỉ là không biết hắn giờ đang bị cái gì, chẳng lẽ lại khó chịu?
Thời điểm y học bản lĩnh của người này cũng từng thăm hỏi hắn vài câu. Nhưng hắn không nhả lấy một chữ khiến y cái gì cũng không biết......


"Tượng Thiên là tộc trưởng của bộ lạc Tượng Hình. Hắn là một Thú Vương, hình thú là voi...... Dựa theo miêu tả của các ngươi, người nọ hình thú cũng là voi." Trư Chiến nói.
Hùng Dã ghi tạc cái tên "Tượng Thiên" này vào trong lòng, nói: "Hắn nói không chừng đã xảy ra chuyện...... Chúng ta đi xem?"


Trư Chiến hơi do dự.
Thú Vương đều không dễ dàng ra tay. Một Thú Vương làm ầm ĩ như vậy chỉ có thể là gặp phải đối thủ có lực lượng tương đương. Dưới loại tình huống này, bọn họ qua đó...... Này không phải tìm chết sao?
Nhưng hắn lại muốn đi.


Hắn muốn trở về đại lục Thú Nhân, nhưng điều này quả thật không dễ dàng. Ít nhất là trước khi hắn trở thành chiến sĩ thú cao cấp, trên cơ bản là không thể quay về.
Nhưng nếu có thể quen biết một vị Thú Vương......
Trư Chiến nói: "Chúng ta qua đó nhìn xem!"


Mọi người vừa quyết định bèn lập tức đi về hướng bên kia. Chỉ là tình trạng của Hùng Dã không tốt lắm...... Trư Chiến nói: "Ta dẫn người đi xem, Hùng Dã ngươi ở lại."
"Ta cũng phải đi." Hùng Dã nói. Người nọ dạy y rất nhiều thứ, y vẫn nên nhanh chóng đến xem.


"Thân thể của ngươi......" Trư Chiến hơi do dự.
"Để Ngưu Nhị cõng ta đi." Hùng Dã nói. Anh trai Ngưu Nhị tốc độ chẳng ra sao nhưng sức chịu đựng lại là hạng nhất, cõng y đi cũng không khó.


"Được, ngươi muốn đi thì đi." Trư Chiến nói. Hắn dù sao cũng không quản được Hùng Dã, Hùng Dã muốn đi thì đi thôi.
Mọi người nói xong bèn xuất phát về hướng bên kia. Đi một đoạn lập tức có người phát hiện không đúng.


Con đường này...... Đám người bộ lạc Cự Hổ chính là chạy về hướng đó.
"Bộ lạc Cự Hổ ở phía trước, chẳng biết có đụng phải vị Tượng Thiên đại nhân kia không." Hùng Kỳ nói, lại liếc nhìn Hùng Dã một cái.


Cái người là phụ thân hư hư thực thực của Chu Tịch lần trước, Sư Lệ khi đó đã gọi đối phương là "Tượng đại nhân", có khi nào là cùng một người hay không?
Nếu như là cùng một người...... Vậy phụ thân Chu Tịch là Thú Vương? Chu Tịch cũng quá lợi hại!


Chẳng qua Hùng Kỳ tuy rằng nghĩ như vậy, nhưng mọi người đều đang đi đường, hắn ngược lại không nói thêm gì.
Trên thực tế...... Lúc này Hùng Dã cũng đã nghĩ đến chuyện này.


Trong bộ lạc bọn họ không ai có hình thú là voi, xung quanh bộ lạc cũng không có. Cho nên lúc trước bọn họ căn bản không biết con cự thú kia thì ra chính là voi.
Hiện giờ đã biết...... Người nọ không phải sẽ thật sự là phụ thân Chu Tịch đấy chứ?


Tuy rằng vẻ ngoài nhìn không quá giống nhau, nhưng người ta nói không chừng có biện pháp thay đổi.
Hơn nữa...... Nếu thật là như vậy, chuyện người nọ dạy y cũng lập tức có thể hiểu được.
Y là bạn lữ của Chu Tịch, người nọ khẳng định hy vọng y có thể mạnh một chút, bảo vệ Chu Tịch thật tốt.


Mọi người vừa nghĩ vừa đi về phía trước. Sau khi đi hơn một giờ thì cảm giác mặt đất dưới chân đang rung chuyển càng thêm rõ ràng.
Động tĩnh người nọ nháo ra thật sự rất lớn......


Bộ lạc Cự Hổ ngày hôm qua đã đi cả đêm, qua rất nhiều con đường. Nhưng bởi vì bọn chúng dìu già dắt trẻ, trong đội ngũ không chỉ có người già yếu mà còn có rất nhiều đồ đạc, cho nên kỳ thật chưa đi được quá xa.


Hùng Dã nếu như không bởi vì trúng độc mất máu quá nhiều, phỏng chừng toàn lực chạy hơn một tiếng là có thể đuổi kịp.
Còn bây giờ...... Tốc độ bọn họ không nhanh như vậy, nhưng chạy liên tục ba tiếng cũng có thể đến nơi.


Bọn họ không tới gần mà bò lên trên một cây đại thụ nhìn cự thú từ xa.
Con cự thú cực kì cực kì lớn. Nơi nó đi qua, tất cả cây cối đều đổ rạp......
"Quá lợi hại......" Trư Chiến nói: "Kia xác thật là voi, nhưng so với voi mà ta từng thấy không quá giống. Hắn vậy mà lại có lông!"


Trư Chiến chưa thấy hình thú của Tượng Thiên bao giờ, lúc này cũng chỉ cảm thấy...... Thú Vương quả nhiên là không giống bình thường.
"Thật uy vũ......" Hùng Dã trong lòng tràn đầy sùng bái.
Hùng Kỳ tán đồng gật đầu. Hắn cũng chưa từng thấy ai có hình thú uy vũ hơn thế này!


Mọi người tiếp tục đi về phía trước. Qua hơn ba giờ mới đến được đích, sau đó lập tức phát hiện, con cự thú tàn sát bừa bãi kia đã biến mất.
Đồng thời, bọn họ ngửi được mùi máu tươi nồng đậm.
Đám người bộ lạc Cự Hổ tất cả đều đã chết, tử trạng cực thảm!