Hắc Viêm Long biết, nếu như chỉ là máy bay của Bartholomew gặp nạn, Phong Tiêu chắc chắn sẽ không nửa đêm còn đột nhiên gọi họ đến. “Bác, trên máy bay còn có… ai nữa?”
Phong Tiêu ái ngại nhìn Hắc Viêm Long: “Có Ngự Ngạo Thiên của Bác Sâm với một tên trợ lý của Bartholomew, hai tên phi công, còn có… có… Dao Dao…”
Trong phút chốc, Hắc Viêm Long như thấy trời đất quay cuồng, ngồi yên lặng trên salon.
Âu Dương Tử Hiên đứng một bên vô cùng hiếu kỳ với phản ứng kỳ lạ của Hắc Viêm Long, nhưng hiện tại hắn căn bản không thể bác ý đến biểu hiện kỳ lạ đó mà là… “Bác à, chuyện này bác đã nói với Thần Dật chưa?”
“Ta chính là không biết nên nói với nó thế nào, nên mới gọi các cậu đến. Ta đã cử người của Phong gia đến ứng cứu, về phía Thần Dật… các cậu hãy giúp ta giữ kín một chút.”
“Bác? Tại sao phải giấu giếm vậy bác?!” Hắc Viêm Long không hiểu nổi, Dao Dao là vợ của Thần Dật cơ mà, tại sao lúc này lại không nói với Thần Dật Dao Dao đang gặp nạn?!
“Ta có thể cảm nhận được, Thần Dật rất yêu Dao Dao, cho dù nói cho nó biết Dao Dao gặp nạn, cũng chỉ khiến nó thêm đau lòng, như thế, chẳng có chút ý nghĩa gì.”
Chà…
Không chút ý nghĩa gì sao?
Chết tiệt, chỉ cần Phong Thần Dật không đau lòng là được sao? Giây phút này, Hắc Viêm Long mới cảm nhận được tình người bạc bẽo là thế nào, tấm lòng của một người cha yêu thương con trai mình, mà khắt khe, vô tình với con dâu. “Bác Phong à, Dao Dao gặp nạn không phải vì Phong thị sao? Cô ấy lên máy bay của ngài Bartholomew không phải cũng chỉ vì công ty của Phong thị ở Mỹ sao? Sao bác có thể vì sợ Phong Thần Dật đau lòng mà không nói với cậu ấy tin Dao Dao gặp nạn chứ”
“Viêm Long?!”Âu Dương Tử Hiên càng ngày càng không hiểu nổi biểu cảm kỳ lạ của Hắc Viêm Long, rõ ràng trước đây hắn coi trọng Thần Dật như vậy, mà bây giờ lại…?!
“Bác! Cháu cũng sẽ tập hợp người đến ứng cứu máy bay của Dao Dao đang gặp nạn. Nhưng chỉ cần Thần Dật gọi điện đến, xin thứ lỗi cháu không thể nào giấu cậu ấy được!” Nói xong Hắc Viêm Long đứng dậy hướng về phía Phong Tiêu chào lễ phép rồi quay người đi thẳng.
“Này, Viêm Long? Viêm Long?!” Âu Dương Tử Hiên hoảng loạn nhìn theo bóng lưng đang vội rời đi của Viêm Long: “Bác Phong, bác đừng để ý Viêm Long, nhiều lúc cậu ấy hơi kỳ quái, còn chuyện đó, cháu nhất định sẽ giữ kín giúp bác, cháu đi trước đây.” Hắn nói vội rồi nhanh chóng đuổi theo Hắc Long. “Hắc Long! Hắc Long! Định mệnh cậu đứng lại cho tôi!”
“Cậu bị làm sao vậy? Viêm Long? Bác Phong có nói sai chỗ nào chứ? Cho dù chúng ta có nói với Thần Dật, thì cũng có tác dụng gì?”
“Cậu ta không cần làm gì hết, chỉ cần lặng lẽ cầu nguyện cho Dao Dao không có chuyện gì là được, như vậy còn tốt hơn cậu ta không hề biết chuyện gì!!! Như vậy ta còn có thể thấy được là cậu ấy… yêu Dao Dao!”
Nhìn thấy khuôn mặt phẫn nộ của Viêm Long, Âu Dương Tử Hiên có chút ngờ vực: “Viêm Long, cậu bị làm sao vậy? Viêm Long, Thần Dật mới là bạn của chúng ta mà!”
“Thì sao?” Hắc Viêm Long cười một cách khinh bỉ: “Thế nên chúng ta bỏ mặc sự sống chết của Dao Dao sao, thế nên chúng ta vì sợ bạn mình đau lòng mà không nói với cậu ấy Dao Dao gặp nạn? Cậu đoán xem, sau khi Thần Dật biết cậu ấy sẽ hận chúng ta, hay cảm kích chúng ta? Tử Hiên cậu chưa trải qua nỗi đau mất đi người mình yêu thương. Khi chiếc máy bay của bố mẹ tôi gặp nạn, ba tháng sau đó tôi mới biết tin bố mẹ mình qua đời, tôi hận tất cả mọi người! Hận tất cả những ai đã giấu tôi!!!”
Ngừng một chút, hắn lại nói tiếp: “Cậu nói xem, hộ vệ của Hắc gia nhà tôi có thể tìm chiếc máy bay gặp nạn nhanh hơn chính phủ sao? Có thể chính phủ chỉ cần dùng một tháng có thể điều tra được tất cả, nhưng người của Hắc Gia phải mất cả năm mới tìm ra. Nhưng tôi thà… dốc sức tìm kiếm Dao Dao còn hơn ngồi một chỗ chờ tin tức!!!”
Hắn đã từng trải qua nỗi đau mất đi người thân vì tai nạn máy bay.
Năm đó, hắn mười tám tuổi, người nhà Hắc gia sợ hắn đau lòng mà giấu hắn suốt ba tháng, điều này khiến hắn phải nuối tiếc cả một đời.
Hắn không phải là người đầu tiên đi tìm bố mẹ, cũng không phải là người đầu tiên cầu nguyện, cũng không phải người đầu tiên rơi lệ. Ba tháng sau hắn mới biết, khi mà chuyện này đã qua lâu, nếu hắn khóc có khác gì bộ dạng của tên ngốc không. Hắn chỉ dám trốn phía sau mọi người, lặng lẽ mà khóc.
Vì thế, lần này hắn phải bù đắp lại sự nuối tiếc ngày trước, một phần vì Thần Dật, một phần cũng vì hắn coi trọng Dao Dao. Cho dù thế nào, hắn nhất định phải làm.
Hắn mở cửa xe, ngồi ở hàng sau, chiếc xe chậm rãi khởi động dần biến mất khỏi tầm nhìn của Âu Dương Tử Hiên.
Lúc này Âu Dương Tử Hiên thấy có gì đó không đúng lắm, nhưng lại không nói ra… chỗ nào không đúng… hắn cảm thấy…
Thái độ mà Hắc Viêm Long đối với Dao Dao có vẻ…trên mức bạn bè bình thường
“Hắc tổng! Ngài vẫn ổn chứ?” hộ vệ hỏi thăm một cách ân cần.
Hắn yên lặng khoát tay một cái, rồi hai tay nắm lại thành nắm đấm, con ngươi dần nhìn ra phía cửa sổ, nghẹn lời nói: “Cô, nhất định phải sống sót đấy!!!”
Tin tức phi cơ riêng của Bartholomew chủ tịch tập đoàn Sandel gặp nạn lan truyền nhanh chóng, bởi người gặp nạn liên quan đến quan viên cấp cao của chính phủ, giới kinh doanh Mỹ, truyền thông các nước đều tranh nhau đưa tin, chính phủ các bên cũng cử người tìm kiếm ứng cứu trên biển. Trong đó có tám nước: Mỹ, Phi, Trung, Anh, Nhật, …
Mười một giờ sáng theo giờ châu Phi, tại đại sảnh quốc vụ.
“Ngài tổng thống! Xin hỏi đội tìm kiếm của nước ta đã cử người ra biển, tìm kiếm người gặp nạn rồi có phải không”
“Đúng vậy, ngay sau khi nhận được tin từ Lãnh sự quán, chúng tôi đã ngay lập tức điều đội cứu viện đến khu vực xảy ra tai nạn tìm kiếm những người gặp nạn.”
Ba giờ chiều, Nhật Bản, tại Nghị Sự viện.
“Thủ Tướng! Về thông tin chiếc chuyên cơ của chủ tịch tập đoàn Sandel gặp nạn, trong số người gặp nạn còn có lý sự của Quốc Vụ viện Trung Quốc, ngài có thấy như thế nào về sự việc này?”
“Tôi với Ngự tiên sinh làm việc tại Quốc Vụ viện Trung Quốc cũng là chỗ quen biết, vì vậy dù có thế nào tôi cũng sẽ dốc chút sức hết lòng ứng cứu người gặp nạn.”
Chín giờ sáng, Mỹ, tại Nhà Trắng.
“Hai ngày trước sau khi nhận được tin, chuyên cơ của chủ tịch tập đoàn Sandel gặp nạn, Chính Nghị viện đã nhanh chóng cử mười chiếc thuyền đội cứu hộ, dốc toàn tâm toàn sức tìm kiếm tin tức người gặp nạn, một khi có thông tin gì, tôi sẽ thông báo với giới truyền thông!”
Trên ti vi, người phát biểu của phía Mỹ đã trả lời truyền thông một cách hoàn hảo.
Phong Thần Dật đang ở khách sạn, vội vã tắt ti vi: “Lisa, liên lạc với Viêm Long cho tôi.”