Rất nhanh, lực chú ý của Chu Báo di chuyển đến trên người gia hỏa cổ quái, bởi vì đã có chuyện lớn xảy ra.
Mười hai đạo ô mang sau đó đồng thời xuất hiện, phân biệt bắn về phía mười hai tên đế vương khác.
- Phốc phốc phốc phốc phốc...
Mấy tiếng trầm đục, trong chốc lát, sáu gã đế vương bị ô mang xuyên thấu, trực tiếp chết oan chết uổng, còn có hai người tuy mượn nhờ lực lượng của người bên cạnh ngăn cản giúp, nhưng cũng bị thương nặng, ,mà người không có thương tổn cũng chỉ có Dương Hoàng, Yến Vân Thiên, A Dục Vương, Lang đế và tên vương giả thiếu niên mà Chu Báo chú ý tới.
- Rất có ý tứ a, nhưng mà, ở trước mặt ta làm thế chính là muốn chết!
Chu Báo dùng đầu ngón tay nắm bắt đạo ô quang đâm về phía Yến Vân Thiên, trở tay đâm một cái, liền nghe một tiếng kêu đau đớn, người ra tay đánh lén bị Chu Báo trở tay đánh một cái, liền bị bị đâm chết.
Chu Báo cũng không có ý định lưu người sống, cũng không cần truy tra làm gì, bởi vì đây không phải là chuyện của hắn, đây là chuyện của Linh Tiêu Điện.
Có cách nghĩ này không chỉ có mình hắn, vài tên đánh lén còn lại đều bị giết chết tại chỗ, không lưu một người nào sống sót.
Chuyện này xảy ra đúng là quá đột ngột, nhưng ở đây không ai là phàm nhân cả, đều có phản ứng kịp thời.
- Người nào?
- Lớn mật!
- Hỗn trướng!
Từng đợt âm thanh kinh sợ vang lên liên tiếp, mà ở trong đám người này, có mấy đạo thân hình lướt lên, mà trong cùng một thời gian, không gian bốn phía xuất hiện chấn động mãnh liệt, từng thân ảnh mặt kim giáp xuất hiện, phong bế không gian chung quanh Quy Bối Sơn.
- Ha ha ha ha ha ha ha, Nhân Hoàng đại điển của năm đại tông môn sao? Một đám phế vật thì bỏ đi, Ngọc Thái Hư, ngươi muốn trông cậy gì vào đám phế vật này?
Trên bầu trời, truyền ra một âm thanh cười to đầy điên cuồng, tiếng cười kia vô cùng tùy ý, giống như đang tát vào mặt năm đại tông môn.
Căn bản là không cần ngẩng đầu, Hỏa Hồng Tình có thị giác ba trăm sau mươi độ đã truyền rõ hình ảnh vào trong óc của Chu Báo.
Một đoàn mây đen lớn chẳng biết từ lúc này xuất hiện phía trên Quy Bối Sơn, mà đoàn mây đen này, đem cả Quy Bối Sơn bao phủ, bên trong mây đen, yêu phong trận trận, một cổ khí tức vô cùng cường đại từ trong mây đen lộ ra ngoài.
Lông mày Chu Báo nhẹ nhíu lại.
- Khí tức vô cùng cường đại a, đều là nhân vật Tôn Giả đỉnh phong, còn có khí tức chấn động cường đại, chuyện gì xảy ra? Chẳng lẽ là bát đại Yêu Vương, không đúng, không phải nói Bồng Lai Vực bát đại Yêu Vương và Linh Tiêu Điện có ngàn vạn liên hệ sao? Hay là có người đang đâm sau lưng Linh Tiêu Điện hay không? Đấu tranh nội bộ?
Trong đầu Chu Báo có ngàn vạn cách nghĩ không lời giải, nhưng hắn cũng không có thời gian đi lý giải, bởi vì, công kích mạnh mẽ từ trên bầu trời đã đánh xuống.
- Đó là cái gì?
- Trời ạ, lớn như vậy!
- Uy thế quá mạnh a? Rốt cuộc là vật gì?
- Là một chiếc thuyền?
- Là La Thiên khí, bên trên là La Thiên khí!
Từng đợt âm thanh liên tiếp truyền tới, bên trong mây đen, một thân ảnh khổng lồ xuất hiện trước mặt mọi người.
- La Thiên khí, thượng phẩm, là tồn tại cùng đẳng cấp với Ngân Ải thành? Đáng chết, tại sạo lại có thể như vậy!
Thời điểm nhìn rõ trên bầu trời chính là một chiếc lâu thuyển khổng lồ, thần sắc Chu Báo biến thành khó xem!
- Oanh!
Có một tiếng nổ cực lớn truyền tới, Chu Báo đã kéo Yến Vân Thiên lại, thân hình biến mất tại tại chỗ, đồng thời biến mất chính là Dương Hoàng, Lang đế, A Dục Vương và vương giả trẻ tuổi.
Thời điểm này, trên chiếc lâu thuyền khổng lồ trên bầu truyền bắn ra một cột sáng ba trượng, thoáng cái đã đánh thủng không gian bao bọc quanh Quy Bối Sơn, đánh vào phía chính tây của Quy Bối Sơn, xuyên thủng cả Quy Bối Sơn, những gia hỏa xem xét thời cơ nhanh ra, còn lại những gia gia tham gia Nhân Hoàng hậu tuyển đều biến mất dưới đáy biển.
Một góc của Quy Bối Sơn cũng chôn cùng.
- Đây là máy bay sao?
Thời điểm bọn người Chu Báo còn chưa hiểu rõ nhân quả của chuyện này, đột nhiên trên bảo tọa màu vàng hướng chính bắc có một người, Chu Báo cả kinh, hắn thậm chí còn không nhìn rõ ràng người nọ đã ngồi ở đó từ lúc nào, màu vàng bảo tọa đã xuất hiện.
- Hắn là ai?
- Là hắn!
- Đại Huyền đế quốc Huyền đế!
Đại Huyền đế quốc Huyền đế, chính là vị đế vương trẻ tuổi mà Chu Báo chú ý lúc trước, lúc này, hắn đang ngồi ngay ngắn trên bảo tọa, hai tay vịn ghế dựa, trên bảo tọa phát ra một màu vàng đậm đặc, bay mạnh lên trời, thẳng hướng đụng trúng lâu truyền màu đen trên bầu trời.
- Kháo!
- Oanh!
Hai kiện Thượng phẩm La Thiên khí va chạm, dẫn phát lực lượng chấn động làm chấn động cả Quy Bối Sơn.
Mà lần va chạm này, cũng đã đánh nát toàn bộ cấm chế còn chưa khôi phục hoàn toàn của Quy Bối Sơn, lập tức, lại xuất hiện người chết, lúc này những người bị đánh chết, đều là những gia hỏa trong các tiểu tông môn tới xem lễ, bọn họ vốn chưa kịp chạy trốn ra ngoài, thực lực lại nhỏ yếu, dư âm của hai kiện Thượng phẩm La Thiên khí va chạm, căn bản không thể bảo vệ bản thân an toàn, thoáng cái lại chết hơn phân nửa.
- Hắc Thạch Thuyền? Ngọc Tu La, đáng chết, Ngọc Tu La, ngươi đúng là lớn mật, cũng dám làm ra chuyện đại nghịch bất đạo này sao, chẳng lẽ ngươi không sợ năm đại tông môn liên thủ đuổi giết hay sao?
Hai kiện Thượng phẩm La Thiên khí đụng nhau, sau khi chấm dứt, rốt cục lão tổ Trần gia cũng nhìn rõ lâu thuyền trên bầu trời, chỉ vào Hắc Thạch Thuyền trên bầu trời mà mắng chửi.
- Ha ha ha ha ha ha ha, Trần Tẫn Trung, ngươi cho rằng ngươi là ai, lúc này đây, chúng ta đã quyết định liên thủ với bát đại Yêu Vương, mà cái Thất Thần Vực này không phải là của riêng nhân loại, Yêu tộc chúng ta cũng là một phần tử trong Thất Thần Vự, các ngươi tiến hành Nhân Hoàng đại điển, lại không có người của Yêu tộc chúng ta tham gia, đúng là quá phận, hôm nay chúng ta cho các ngươi một cái giáo huấn, giết sạch Nhân Hoàng hậu tuyển của các ngươi, để cho Yêu tộc đại đế của chúng ta trở thành Nhân Hoàng hậu tuyển!
- Im ngay!
Trần Tẫn Trung lúc này đã hoàn toàn nổi giận, nói:
- Muốn cho Yêu tộc trở thành Nhân Hoàng hậu tuyển, khẩu khí của các ngươi đúng là lớn lối mà, ta ngược lại muốn nhìn, rốt cuộc các ngươi có bản lãnh gì, mà dám ăn nói xằng bậy như vậy!
Hắn rống giận, thân thể trùn xuống, vỗ lên mặt đất Quy Bối Sơn.
Ầm ầm ầm...
Quy Bối Sơn bắt đầu run chuyển, mặt đất bắt đầu xuất hiện một tằng hào quang óng ánh mờ mịt, từng đạo khí tức và hoa văn quỷ dị trên mặt đất bắt đầu lưu chuyển.
- Thiên Địa Vô Cực, Càn Khôn Tá, Huyền Quy chân thân, hiện ra cho ta!
Trần Tẫn Trung rống giận, dưới sự khống chế và bắt ấn quyết của đôi tay hắn, hình thành một con Huyền Quy dài trăm trượng phát ra khí tức cổ xưa.
Trong nháy mắt Huyền Quy ngưng tụ thành thật thể, uy áp khủng bố đến cực điểm tràn ra, một ít gia hỏa có tu vi thấp kém bị cổ uy áp này đè xuống, kể cả Yến Vân Thiên bên cạnh Chu Báo, về phần Dương Hoàng, càng không chịu nổi, trực tiếp ngồi xuống mặt đất, đũng quần ẩm ướt một mảng lớn.
Sau khi Huyền Quy hình thành, hào quang trên Hắc Thạch Thuyền lóe lên, lại một đạo ánh sáng đánh xuống, đánh lên mặt sau của Huyền Quy.
- Oanh!
Sau đó là một tiếng nổ lớn truyền tới, nhưng mà, lúc này đây, cũng không đánh phá được mai rùa, trái lại, khi Huyền Quy bị trọng kích này, gầm lên một tiếng giận dữ, thân thể co lại, chống lại cột sáng đánh tới.
Con Huyền Quy cực lớn này, hình thể đã không kém bao nhiêu so với Hắc Thạch Thuyền trên không trung, thân thể co lại một cái, ngẩn đầu nhìn Hắc Thạch Thuyền trên không trung, sau đó, chỉ thấy bốn cái chân của nó rút lại, thân hình vô cùng khổng lồ thoáng cái bay lên không trung, không chút thua kém, đụng mạnh vào Hắc Thạch Thuyền một cái.
Cái va chạm này, còn mạnh hơn so với một cú va chạm vừa rồi của vương tọa, thân hình của Huyền Quy vốn đang ngưng thực, lúc này nhanh chóng ngưng thực hơn, rất nhiều địa phương mờ mờ ảo ảo xuất hiện khí lưu màu xám chuyển động, mà Hắc Thạch Thuyền bị cú va chạm này bay ra xa mấy trăm trượng, thời điểm còn chưa vững vàng lại, yêu khí ở giữa không trung đại phóng, nhưng tên Huyền đế trẻ tuổi cũng thao túng bảo tọa xuất hiện phía trên Hắc Thạch Thuyền, từ không trung trấn áp xuống dưới.
Nhìn thấy bảo tọa từ không trung áp xuống, đương nhiên Hắc Thạch Thuyền cũng không ngồi chờ chết, quét ngang một cái thật mạnh, né tránh được.
Hắc Thạch Thuyền cũng tốt, bảo tọa màu vàng cũng được, hoặc là Huyền Quy vừa mới xuất hiện, thể tích đều không nhỏ, nhưng chúng rất nhanh, thân hình khổng lồ giống như lông vũ phất phơ, chỉ cần quét ngang, liền nhẹ nhàng né tránh.
Nhưng vừa né tránh, Huyền Quy lại tới, hình thành thế đối lập với bảo tọa màu vàng, nhưng lúc này Hắc Thạch Thuyền cũng không sống khá giả, trái ngăn phải đỡ, chỉ có thể chống đỡ, không có sức hoàn thủ.
Không đúng!
Nhìn trên bầu trời đánh nhau đặc sắc như vậy, vốn Chu Báo có bộ dáng xem náo nhiẹt, nhưng khi nhìn thấy, liền cảm thấy chuyện này có chút không đúng.
Chuyện này có chỗ nào không đúng?
Đây là Nhân Hoàng đại điển, là thịnh hội trọng yếu nhất Đông Tứ Vực, trong lúc diễn ra đại điển, sẽ xuất hiện Nhân Hoàng hậu tuyển, hiện giai đoạn này trong Đông Tứ Vực, trên danh nghĩa là cao nhất, đây cũng là thịnh hội mang ý nghĩa cao thượng nhất, với thực lực của Linh Tiêu Điện, tất nhiên sẽ làm không một chút sơ hở nào, nhưng tại sao lại xuất hiện tình huống như vậy chứ? Vậy mà lại để cho Yêu tộc tới đây, lại có cả thích khách, một kiện Thượng phẩm La Thiên khí, diệt sát đại bộ phận đế vương, điều này giống như một trò đùa, trò đùa quá lố, giống như đang đóng phim.
Thỉnh thoảng còn giống như đang diễn kịch, cho dù là phim, cũng sẽ không xảy ra hiện tượng khoa trương như vậy a? Chẳng lẽ lão thiên gia tên gọi là Châu Tinh Trì hay sao? Chém đầu không đứt?
Ý thức được chuyện này, lại liếc mắt nhìn bảo tọa màu vàng kim óng ánh, trong lòng của hắn khẽ động, kéo Yến Vân Thiên lại bên cạnh, đứng ở trước mặt Yến Vân Thiên.
- Ngươi có biết kiện La Thiên khí bảo tọa trên bầu trời kia, còn có ý nghĩa đặc biệt nào khác hay không?
Hiển nhiên Yến Nam Thiên bị dị biến bất chợt như vậy, nhất thời không kịp phản ứng, đột nhiên nhìn thấy Chu Báo xuất hiện trước mặt, lại dùng ngữ khí nghiến răng nghiến lợi hỏi mình, hắn vô ý thức trả lời:
- Đó là Hoàng Kim Vương Tọa, là vương tọa phỏng chế theo vương tọa của Ngọc Hoàng Đại Đế thống trị Chư Thiên Vạn Giới, là biểu tượng của Nhân Hoàng, cũng là biểu tượng của Nhân Hoàng hậu tuyển, chỉ có Nhân Hoàng hậu tuyển mới có tư cách ngồi lên đó, mới có tư cách thao túng cái vương tọa này!
- Bà mẹ nó!
Trong lòng Chu Báo lập tức sáng tỏ mọi chuyện, tức giận mắng một tiếng, đem ánh mắt nhìn về hướng đông, ở tại đó, Ngọc Thái Hư đang ngồi bất động, khí định thần nhàn!
Nhìn thấy bộ dáng kia của hắn, trong lòng Chu Báo phát hỏa, thiếu chút nữa đã nhảy vọt tới trước mặt hắn, muốn tươi sống giết hắn.
Nhưng mà, thời điểm hắn nhìn thấy một người khác, xúc động trong lòng lập tức biến mất, vốn sắc mặt thập phần âm trầm biến thành cổ quái, thậm chí là còn cười lạnh.
- Ta gấp cái rắm a, ta với cái Nhân Hoàng hậu tuyển này không có quan hệ a, cho dù Yến Vân Thiên không làm được, ta cũng không có tổn thất quá lớn, ngược lại sẽ có người, chỉ sợ gấp đến mức nội hỏa công tâm a.
- Ngọc Thái Hư, ngươi quá mức rồi đấy!
Quả nhiên đúng như dự liệu của hắn, Hồng Thái Sư một mực bảo hộ Dương Hoàng ở bên cạnh phẫn nộ, hắn gầm lên giận dữ, trên bầu trời xuất hiện hai bàn tay lớn, một tay bắt lấy Hoàng Kim Bảo Tọa, cái tay còn lại, thì chụp xuống Huyền đế đang ngồi trên Hoàng Kim Bảo Tọa.
- Tiểu tử, Hoàng Kim Vương Tọa này, ngươi cũng xứng ngồi sao? Xuống cho ta!
- Hồng Thái Sư, ngươi đúng là lớn mật!
Thời điểm Hồng Thái Sư gầm thét lên, Bát Phong ngồi bất động bên cạnh Hồng Thái Hư cũng làm ra phản ứng, phản ứng thập phần mạnh mẽ, đưa một tay lên. Bạn đang đọc truyện được lấy tại Truyenyy chấm cơm.
Hai cái bàn tay trên bầu trời lập tức bị ngón tay này làm hóa thành bột mịn, không cách nào uy hiếp đến sự tồn tại của Huyền đế.
- Hừ!
Tình cảnh này vốn đã nằm trong dự liệu của hắn từ sớm, Hồng Thái Sư đứng lên, hai tay huy động liên tục, lập tức, hàng trăm hàng ngàn đạo thân ảnh từ trống rỗng xuất hiện chung quanh Quy Bối Sơn.
- Kháo. còn gọi đội đến!
Sau khi nhìn thấy tất cả tình cảnh này thì Chu Báo trợn mắt há hốc mồm, chỉ thấy mấy trăm đầu thân cao sáu bảy trượng, thực lực tu vi đều là Thông Huyền Tán Tiên đỉnh phong, còn có mấy tên Chân Tiên không hề quan tâm mà lao thẳng lên bầu trời, mục tiêu của bọn họ không phải là Hắc Thạch Thuyền, mà là Hoàng Kim Vương Tọa đang dây dưa với Hắc Thạch Thuyền, chính là Huyền đế trẻ tuổi đang ngồi trên đó.
- Hồng Thái Sư, ngươi đúng là có cam đảm khi cấu kết với bát đại Yêu Vương, mưu hại Nhân Hoàng hậu tuyển!
Nhìn thấy có nhiều người như vậy xông lên, dù là Ngọc Thái Hư có thực lực thần bí, cũng không thể nào bình thản được nữa, thoáng cái đứng dậy, tay áo phất một cái, mấy đạo lưu quang từ tay áo của hắn bắn ra, những đạo lưu quang này bay lên không trung, hóa thành một đạo thật thể màu đen, nhưng lại có kích thước như một nằm tay nhỏ, là một dị trùng có bộ dáng dữ tợn.