Trong lòng đánh chủ ý này, Chu Báo liền bắt đầu quan sát những đế vương Nhân Hoàng hậu tuyển, những người này, đặt ở trong vương triều của mình, đều là thiên tử nhất ngôn cửu đỉnh, đều là đế vương ưu tú nhất trong nhiều năm qua, giơ tay nhấc chân, uy thế mười phần, đặc biệt là có một gã làm đế vương gần hai mươi năm, khiến cho Chu Báo chú ý.
Hoàng giả này là một người trẻ tuổi có gương mặt tuấn mỹ, bộ mặt tươi cười ấm áp, làm cho người ta có cảm giác giống như tắm trong gió xuân, nhưng làm cho Chu Báo cảm thấy kinh dị là, cử chỉ của hắn thập phần thong dong, cũng tràn đầy tự tin.
Đúng, là tự tin!
Đối mặt với cục diện hiện tại, có thể nói, không có người có tự tin như hắn, cho dù là Đại Ly vương triều Dương Hoàng cũng không có tự tin như hắn, xem ra hoàng giả trẻ tuổi này thập phần tự tin, hình như hắn cảm thấy có ánh mắt nhìn về phía hắn, ánh mắt của hắn nhìn về phía nhìn mình, nhìn về phía Chu Báo, giống như biết Chu Báo là ai, khẽ gật đầu, giống như lấy lòng.
Chu Báo cũng cười, nhẹ nhàng gật đầu.
- Thằng này, có chút ý tứ!
Hắn thầm nghĩ trong lòng, nhưng ánh mắt của hắn lại chuyển qua nhìn Ngọc Thái Hư.
- Ồ? Sao hai gia hỏa này lại giống nhau như vậy, chẳng lẽ là con tư sinh của lão già Ngọc Thái Hư này sao? Chẳng lẽ thằng này là bàn tay nối dài của Ngọc Thái Hư?
Trong lòng Chu Báo âm thầm nghĩ ngợi.
Dựa theo đạo lý mà nói, Nhân Hoàng hậu tuyển đối với Linh Tiêu Điện mà nói, cũng mang tính chất trọng đại, có người hậu tuyển được Hồng gia ủng hộ, mà Ngọc gia cũng có để ý tới một người trong số bốn gã có khả năng nhất trở thành Nhân Hoàng hậu tuyển, nhưng hình như Ngọc gia chưa từng biểu lộ ý tứ hướng về ai, trước khi nghe đồn người hợp ý Ngọc gia chính là Khổng Tước Vương A Dục Vương, nhưng sau khi nhìn A Dục Vương, Chu Báo liền cảm thấy có chút không có khả năng, bởi vì hắn cảm giác Khổng Tước Vương không phải là mặt hàng mà Liêu Tiêu Điện cần.
Thời điểm Chu Báo đang hao tâm tổn trí tự định giá, ở mái hiên bên kia, đã có người đứng ra.
Đứng ra là một lão già gầy, Chu Báo đoán người này là một trong những lão tổ của Trần gia, thậm chí còn là người cầm quyền trong Trần gia, giống như Chu Báo nghe báo cáo ở kiếp trước, lão gia hỏa này, nghiêm trang giới thiệu các vị khách, các người được đề cử, lại hướng tất cả mọi người giới thiệu tầm quan trọng của vị trí Nhân Hoàng hậu tuyển, yêu cầu tất cả đại tông môn, tất cả thế lực dùng tâm để lựa chọn, còn liệt kê kỹ càng quy tắc khi tham gia chương trình, những điều này nằm trong danh mục đề cử, Chu Báo cũng không có để ở trong lòng. Đọc Truyện Online Tại https://truyenfull.vn
Đợi đến lúc lão tổ của Trần gia này nói xong, Nhân Hoàng đại điển cũng bắt đầu, bước đầu tiên, đương nhiên là giảng giải về công lao sự nghiệp mà mình đã làm được khi bắt đầu làm đế vương, giống như hắn đang nghe báo cáo công tác ở kiếp trước, kể cả Yến Vân Thiên, Dương Hoàng, tất cả mọi người đều hết sức hài lòng với những điều mà mình đã làm được, hết sức khoa trương, chỉ thiếu chút nữa đã đem mình nói thành Thánh Quân của ngày xưa, nghe không có chút ý tứ, Chu Báo cũng không thèm nghe, lúc này hắn đang nhắm mắt dưỡng thần, toàn tâm toàn ý chuẩn bị tiếp trận thứ hai.
Bởi vì trận thứ hai mới là mấu chốt, hắn nhất định phải lực áp quần hùng, biểu hiện là mình có thể trợ giúp Yến Vân Thiên lực áp cường giả của bốn vương triều kia, mới có lực bảo vệ không bị biến mất, hiện tại là đấu công phu mồm mép, khoác lác ai không biết a, mà đế vương trẻ tuổi Chu Báo để ý vừa rồi, cũng nói ba hoa chích choè, dùng niên kỷ của hắn, có thể làm được những chuyện này sao?
Cho nên, trên mặt Chu Báo hiện ra thần sắc không cho là đúng.
Mà công tác báo cáo kết quả cũng không biết dựa theo trình tự gì, hơn nữa chỉ sợ trong lời báo cáo có chênh lệch so với sự thật bên ngoài a, những lời này nghe rất buồn ngủ, vừa dài vừa dở, nghe cũng nhàm chán, nghe đến bốn năm canh giờ, lúc này mới đến phiên đế vương thứ bảy.
Mà người thứ bảy chính là Dương Hoàng.
Bản thân Dương Hoàng cũng không có đại tài gì, cũng không có thực lực gì, có thể có địa vị hôm nay, hoàn toàn là nhờ Hồng Thái Sư nâng lên, nhưng mà, dù sao hắn là hoàng đế Đại Ly vương triều lâu như vậy, uy nghiêm vẫn có, nói chuyện rất dõng dạc, tuy bởi vì giới hạn điều kiện thân thể quá kém, nói đến kích động không thể thở nổi, nhưng âm thanh vẫn rất có lực, thỉnh thoảng làm rõ những điểm mấu chốt nhỏ, đã làm cho Chu Báo cảm nhận được con người của hắn nhiều hơn.
Vào thời điểm hắn nói rất hưng phấn, Chu Báo nghe ra điểm thú vị, bỗng nhiên lúc này, trong tai Chu Báo nghe được âm thanh phần phật của tay áo phất phơ trong gió, thanh âm này cực kỳ nhỏ, nếu không phải linh giác của Chu Báo hiện giờ đạt tới cảnh giới biến thái, căn bản là không thể nghe được âm thanh cực nhỏ này, đương nhiên, càng làm Chu Báo cảm thấy kinh dị chính là, trong âm thanh này còn làm cho hắn cảm nhận được một cổ khí tức quen thuộc.
- Thiên Xà Liễm Tức Thuật!
- Thiên Xà Liễm Tức Thuật!
Đúng, đây là khí tức Thiên Xà Liễm Tức Thuật, Thiên Xà Liễm Tức Thuật, lai lịch thần bí, chính là một môn trong Thất Bảo Diệu Thuật, một khi vận dụng, toàn thân cao thấp, khí tức đều không có, cho dù linh giác mạnh tới đâu, cũng không có khả năng phát hiện, nhưng tạo nghệ về Thiên Xà Liễm Tức Thuật của người này kém xa Chu Báo, thực lực cũng kém Chu Báo, cho nên, lộ ra một tia khí tức, làm cho Chu Báo cảm giác được.
Một khi phát giác được, Chu Báo nhịn không được muốn cười lên.
Xem ra Nhân Hoàng đại điểm cũng không bình tĩnh a.
Quả nhiên, trong lúc Chu Báo cảm ứng được cổ hơi thở này, một đạo ô quang từ không trung phá không lao tới, lao thẳng tới trước mặt Dương Hoàng.
- A!
Dương Hoàng là một người bình thường không biết chút võ công nào, đối mặt với tập kích đột ngột như vậy, phản ứng duy nhất là kinh hô một tiếng.
Một bàn tay xuất hiện trước mặt Dương Hoàng, thời điểm ngàn cân treo sợi tóc, có một đạo ánh sáng kẹp lấy công kích.
- Thú vị!
Chu Báo thấy rất rõ ràng, thời điểm công kích lao tới, ở bên cạnh Dương Hoàng, không gian như sóng nước chấn động một cái, một bóng người không rõ hình dáng xuất hiện trước người Dương Hoàng, một chưởng đánh ra, cũng không nhìn rõ biểu lộ của người này.
- Không phải nói chỉ có thể mang một người tới sao? Tại sao lại nhiều ra hai gia hỏa thế?
Lông mày Chu Báo nhíu lại, nhưng rất nhanh, hắn liền phát hiện không ổn, bởi vì người cổ quái này không có chút biểu lộ nào, thậm chí ngay cả một chút khí tức cũng không có, bởi vì đó là vật chết.