Thiên Hạ Vô Song

Chương 1133: Bọn họ không dám

Tín đồ cúi đầu quỳ lạy chắc chắn sẽ không dùng biện pháp lười biếng để giảm bớt mệt nhọc. Gặp dòng xe cộ đan xen, phải tạm dừng dập đầu, sẽ lấy gạch hoặc đá để làm dấu. Cứ như vậy trăm phần trăm không hơn không kém, quyết chí thề không thay đổi, dựa vào niềm tin kiên cường, từng bước tiến về hướng thánh thành Lhasa.

Mạnh Hàn trực tiếp kết hợp hai loại nghi thức này làm một, nói ra chủ ý của mình. Mỗi một con dân thú thần có kinh tế cùng thể lực khi đã thành niên đều có nghĩa vụ làm lễ đối với Thần Miếu huyết sắc. Toàn bộ con dân thú thần, sinh thời nhất định phải tranh thủ đi tới thần miếu hành hương một lần. Mà quy tắc hành hương chính là cúi đầu quỳ lạy. Bắt đầu từ cửa nhà của thú nhân, ba bước một lần quỳ lạy, mãi đến tận thần miếu huyết sắc. Toàn bộ quá trình này, Mạnh Hàn gọi là hành hương!

Mạnh Hàn vừa nói ra quá trình hành hương này, hai mắt Sarah liền phóng ra hào quang, hướng về phía Mạnh Hàn, hành một đại lễ quỳ lạy sát đất.

Từ đó về sau, hành hương đã trở thành một hành động thành kính nhất trên cao nguyên thú nhân, thậm chí khiến người ta nhìn thấy mà cảm động. Mỗi một người đi tới cao nguyên thú nhân, nhìn thấy các thú nhân hành hương đều không tự chủ được xuất hiện một cảm giác thần thánh. Cho dù là kẻ địch cũng có cảm giác giống như thế.

Bởi vì thú thần đại nhân đột nhiên xuất hiện, đồng thời bắt đầu tuyên truyền giáo dục loại phương thức khiến người ta cực kỳ chấn động này, các thú nhân trên cao nguyên thú nhân xuất hiện một tình trạng đoàn kết mà trước nay chưa từng có. Bộ lạc thú nhân đang chậm rãi tiến sát về phía bộ tộc canh giữ thần miếu huyết sắc.

Thú nhân tham dự đào than đá, đào khoáng thạch vốn càng ngày càng nhiều. Thú nhân đổi lấy lương thực cùng vũ khí cũng càng ngày càng nhiều. Đời sống sinh hoạt của các thú nhân xung quanh bắt đầu chậm rãi xảy ra một chút biến hóa.

Biến hóa phát sinh đầu tiên chính là thể hình của những thú nhân này. Ban đầu chỉ có các thú nhân cường tráng nhất mới có quyền được ăn no. Bọn họ phải dùng tính mạng của mình đi săn bắt mãnh thú để thu được đủ thức ăn nuôi sống toàn bộ người trong tộc. Ngoại trừ những tay thợ săn này, các thú nhân khác trên căn bản đều là người gầy yếu. Chỉ có điều, đào khoáng thạch cùng than đá là việc người nào cũng có thể làm được. Hơn nữa bọn họ có thể đổi được đủ lương thực. Cho dù là lương thực kém nhất, đối với thú nhân trên cao nguyên này quanh năm đều chịu đói, cũng là thức ăn đủ quý hiếm. Rất nhanh những thú nhân gầy yếu này bắt đầu trở lại bình thường.

Sau khi đổi lấy đủ thức ăn, các thú nhân cảm thấy hứng thú chính là vũ khí cùng áo giáp. Vũ khí cùng áo giáp tốt trực tiếp khiến thực lực của các chiến sĩ thú nhân tiến lên một bước lớn. Bọn họ vốn khó có thể đối phó được với mãnh thú, nhưng hiện tại đã không phải là vấn đề gì quá lớn. Rất nhanh có vài bộ lạc xung quanh đã có khả năng uy hiếp đến những mãnh thú xung quanh bộ lạc. Mãnh thú đã bị giết sạch. Các thú nhân không cần tiếp tục phải lo lắng bộ lạc bị mãnh thú tập kích nữa.

Sau khi vấn đề no ấm được giải quyết, tất nhiên các thú nhân sẽ có những nhu cầu với cấp độ cao hơn. Da thú được xử lý đơn giản đã không cách nào thỏa mãn nhu cầu về quần áo của bọn họ nữa. Những vải vóc tơ lụa tuyệt đẹp đến từ nhân loại bắt đầu thành đối tượng bọn họ cần tới.

Đương nhiên Mạnh Hàn dự đoán được tình huống như thế sẽ phát sinh. Hắn cũng đã sớm có đối sách. Chỉ có điều, Sarah khẳng định không có khả năng ý thức được xa như Mạnh Hàn, càng không thể dự đoán chính xác như Mạnh Hàn. Cho nên mãi đến tận lúc những điều này đã biến thành sự thực, Sarah mới đến thương lượng cùng Mạnh Hàn.

- Đại nhân!

Đối với Mạnh Hàn, Sarah vẫn duy trì đủ sự tôn kính. Nàng biết tất cả những gì mình có được là từ đâu đến. Đồng thời nàng cũng biết, cuộc sống của thú nhân trong tộc phát sinh biến hóa nghiêng trời lệch đất như vậy bắt nguồn từ đâu. Nàng chưa từng dám vì thân phận đại tư tế của mình mà thất lễ đối với Mạnh Hàn. Thậm chí nàng còn bắt toàn bộ người trong thần miếu phải dùng cách thức tôn quý nhất để đối xử với Mạnh Hàn.

Dù cho là bản thân Sarah, khi nhìn thấy Mạnh Hàn trước tiên đều dùng nghi lễ đại tế tự bái kiến thú thần để cúi chào. Thậm chí Mạnh Hàn ngăn cản mấy lần cũng không thể làm cho nàng thay đổi chủ ý. Cuối cùng hắn cũng chỉ có thể để nàng làm theo ý mình.

Hiện tại Sarah quỳ lạy trước, sau đó mới nói rõ ý đồ của mình.

- Đại nhân, các con dân có vài nhu cầu khác, mà tại thần miếu này lại không cách nào giải quyết được. Chúng ta nên làm gì bây giờ?

Sarah là thú nhân, đối mặt với Mạnh Hàn người quá cường đại có thể bất cứ lúc nào dành cho nàng tất cả bất kỳ lúc nào, cũng như có thể lấy lại tất cả bất kỳ lúc nào, nàng không dám dối trá hay nói vòng vo. Muốn gì cứ việc nói thẳng ra. Có vấn đề gì cũng không hề che giấu.

- Như vậy, nàng muốn giải quyết thế nào?

Mạnh Hàn không trực tiếp trả lời, chỉ hỏi Sarah một câu. Hắn rất muốn biết, Sarah vẫn luôn tỏ ra tôn sùng sùng, ở sau lưng mình có dã tâm gì khác hay không. Có thể lúc nói chuyện hành động sẽ không bộc lộ ra, nhưng khi thật sự phải đưa ra quyết định vì tộc nhân, chung quy sẽ bộc lộ ra một chút.

- Tất cả đều nghe theo sự sắp xếp của đại nhân!

Nhăng Sarah không bộc lộ chút mánh khóe nào, hoàn toàn dựa theo ý của Mạnh Hàn. Trên thực tế, nàng bây giờ đã rất thỏa mãn. Các bộ lạc thú nhân trong phạm vi mấy trăm dặm xung quanh trên căn bản đã có thể ấm no, không còn phát sinh chuyện thú nhân chết đói. Hơn nữa mãnh thú xung quanh bộ lạc đã được giết sạch, đời sống sinh hoạt đã có phần yên ổn. Còn có chuyện gì tuyệt với hơn thế nữa?

Có lẽ sau này nàng sẽ có dã tâm, nhưng ít ra hiện tại không có. Đặc biệt là khi nàng đã từng nhìn thấy Mạnh Hàn giơ tay nhấc chân. Không, Mạnh Hàn thậm chí ngay cả chân tay cũng không nhúc nhích, đã tiêu diệt được hơn vạn cường đạo bao gồm cả tên thủ lĩnh cường đạo cực kỳ cường hãn kia. Sarah đã không còn tâm tư nào khác. Thú Nhân tộc cường hãn hơn, uy nghiêm của thú thần lại cao hơn, nhưng đối mặt một thần linh chân chính, tốt hơn vẫn không nên có suy nghĩ nào không thực tế.

- Thú nhân đã tự giam hãm mình quá lâu rồi!

Mạnh Hàn thở dài, không tiếp tục cái gì. Nhưng Sarah lại biết, tất cả vấn đề đã không còn là vấn đề nữa. Chỉ cần Mạnh Hàn đã mở miệng, vậy nhất định có thể giải quyết được hoàn toàn. Tuy rằng thời gian nàng tiếp xúc với Mạnh Hàn rất ngắn, nhưng lòng tin của nàng đối với Mạnh Hàn không thua kém Grace cùng Elyse.

Trên cao nguyên thú nhân bắt đầu xây dựng một toà thành thị mới. Toà thành thị này rất gần với thần miếu huyết sắc. Thế nhưng vẫn cách mấy chục dặm, gần với đế quốc Hắc Ám cùng đế quốc Quang Minh.

Toà thành thị này là do Mạnh Hàn muốn xây nên. Hắn muốn toà thành thị này trở thành bến cảng thông thương giữa nhân loại và thú nhân.