Thiên Hạ Vô Song

Chương 1132: Càng thêm thành kính

Các thú nhân điên cuồng lao nhanh xuống núi nhỏ, một lần nữa trở lại trên quảng trường thú thần. Đây là Thần Miếu thú thần vĩ đại, không cho phép bất kỳ cường đạo nào khinh nhờn. Dù xem như là chết trận, cũng phải chết trận ở trước mặt thú thần vĩ đại.

Chờ bọn họ xông đến Thần Miếu, các thiếu nữ cũng đã cầu khẩn xong. Chỉ còn lưu lại cho mọi người chính là một thần miếu nhuộm máu, cùng với một tế đàn đầu lâu. Trên tế đàn, mỗi một đầu lâu tạo thành tế đàn đều sống động như thật. Ngay cả vẻ sợ hãi trên mặt bọn họ cũng có thể thấy rõ ràng. Mà Thần Miếu rộng lớn, trải qua một trận nhuộm máu như vậy, càng thêm uy nghiêm, càng thêm thần thánh không thể xâm phạm.

- Tony cũng thực sự là. Rõ ràng là do bản thân Tony ra tay, tại sao phải để những gia hoả này cảm tạ thú thần?

Tiểu ma nữ Jessyca cảm thấy rất bất mãn lầm bầm, nhìn về phía mấy nữ tử bên cạnh oán giận nói.

- Đại nhân chỉ là muốn các thú nhân đoàn kết lại mà thôi. Cho nên, cần phải sáng tạo cho bọn họ một thần linh tín ngưỡng chung!

Elyse mơ hồ đoán được ý đồ của Mạnh Hàn. Đối với dự định của Mạnh Hàn, Elyse cũng không thực sự tán thành. Nhưng nàng cũng sẽ không phản đối. Ngược lại cao nguyên thú nhân chỉ giáp ranh giới với đế quốc Quang Minh và đế quốc Hắc Ám, xem như là nuôi hổ thành hậu hoạn. Nhưng chẳng qua chỉ là hai đại đế quốc phiền phức. Huống hồ, tính ra các thú nhân cường đại hơn nữa, thời điểm đối mặt với lực lượng của Hoàng Kim Thành vẫn không đỡ nổi một đòn.

Jessyca vẫn không rõ, nhưng không muốn dây dưa nhiều trên vấn đề này. Nàng cảm thấy hứng thú chính là những điều nhìn thấy sau đó. Đủ những thứ không giống như ở trong rừng rậm Tinh Linh không giống với những bố cục trên phương diện chính trị. Những điều này cũng không cản trở nàng cảm thấy hứng thú đối với việc sáng tạo một thần linh.

Chuyện xảy ra đêm đó giống như một căn bệnh dịch nhanh chóng lan truyền đi khắp cao nguyên thú nhân. Một tin tức là hơn vạn cường đạo máu nhuộm Thần Miếu, tế đàn đầu lâu, một tin tức khác là cầm đồ tới có thể trao đổi thức ăn, trao đổi vũ khí. Rất nhanh các thú nhân đã biết nên lựa chọn như thế nào.

Từ đây, thần miếu được mệnh danh là Thần Miếu huyết sắc. Mà Thần Miếu huyết sắc đã chính thức trở thành thần miếu thần thánh nhất của thú thần đại nhân. Tế đàn đầu lâu được thăng cấp thành tế đàn đầu lâu để tư tế bày cống phẩm cho thú thần đại nhân.

Vị trí ngọn núi của thần miếu được mệnh danh là thánh sơn của thú thần. Vị trí bộ lạc của Sarah trước kia được gọi là bộ tộc thủ hộ, thành người thụ hộ của thú thần thành kính nhất, truyền lại đời đời.

Tư tế Sarah được tôn kính gọi là đại tư tế, trở thành tồn tại gần với thú thần đại nhân chỉ đứng sau sứ giả thú thần. Toàn bộ các thú nhân nhìn thấy đại tư tế Sarah đều hành đại lễ nằm phục sát đất. Thậm chí đại tư tế Sarah xoa đỉnh đầu ai, người đó sẽ nhận được sự chúc phúc của thú thần đại nhân.

Mia cùng tộc nhân của nàng cũng thuận lý thành chương trở thành tư tế của Thần Miếu huyết sắc, đồng thời cũng là lực lượng vũ trang tiếp cận với tư tế của thú thần đại nhân nhất. Không người nào dám coi thường mấy thiếu nữ xinh đẹp trẻ tuổi này. Ngoại trừ sứ giả thú thần cùng với đại tư tế ra, bất luận người nào cũng không thể tùy ý chỉ huy các nàng.

Trong tương lai không xa, trên cao nguyên thú nhân đều sẽ xây dựng những miếu thần thú. Mà mỗi bộ lạc thú nhân đều sẽ chọn ra thiếu nữ thuần khiết nhất để đảm nhiệm vị trí tư tế. Đồng thời cũng sẽ chọn ra những chiến sĩ cường hãn nhất làm hộ vệ cho thú thần. Những tư tế cùng hộ vệ được chọn ra đều sẽ được đưa đến Thần Miếu huyết sắc trước tiên để tiến hành giáo dục thần thánh, sau đó mới có thể trở lại mỗi bộ lạc truyền bá quang huy của thú thần.

Trong thời gian ngắn ngủi chưa tới nửa tháng, một loạt thú thần thần hóa cùng với hệ thống tôn giáo đã được xây dựng một cách hoàn chỉnh. Những nơi này đều do mấy nữ tử bên cạnh Mạnh Hàn cùng tập trung lại, sau khi hứng thú bừng bừng tham khảo chế độ của đế quốc Quang Minh và đế quốc Hắc Ám, thêm vào các phương thức tín ngưỡng của Tinh Linh Tộc và tộc người lùn, tổng hợp ra một hệ thống. Sarah cùng Mia đều tham dự thảo luận, cũng đưa ra rất nhiều ý kiến.

Đây có thể xem như là một quá trình chế tạo thần linh. Tuy rằng không phải từ không đến có, nhưng từ một khái niệm thú thần đầy ngây thơ trực tiếp nâng lên thần bảo tọa, trở thành thần linh duy nhất, tín ngưỡng duy nhất của toàn bộ cao nguyên thú nhân.

Toàn bộ những người tham dự đều rất hưng phấn. Không phải bất kỳ ai cũng có cơ hội tham dự vào một chuyện lớn như vậy, khiến người ta cảm thấy kích thích.

Cuối cùng Jessyca vô cùng phấn khởi cầm kết quả đã được thương lượng kỹ càng đưa cho Mạnh Hàn xem qua, Mạnh Hàn không khỏi phải nhận thức lại về năng lực của các nàng.

- Sứ giả đại nhân, thú thần đại nhân thiếu một loại nghi thức thần thánh để biểu hiện người khác với các tín ngưỡng khác, và để tất cả mọi người thể hiện sự thành kính đối với người!

Sarah thấy Mạnh Hàn tỏ ra rất hài lòng, trong lòng cũng rất hài lòng. Nhưng nàng không quên, tất cả những thứ hiện có lúc này là đến từ chỗ nào. Cho nên vẫn giao việc thiết lập một nghi thức cuối cùng này cho Mạnh Hàn quyết định.

- Các nàng có ý kiến gì không?

Mạnh Hàn tò mò hỏi. Hắn không tham dự vào tất cả những thứ này, chỉ cho rằng những thứ này là cách để cho nữ nhân của mình giải buồn. Nhưng không ngờ được các nàng lại có khả năng lớn như vậy.

- Chỉ có thể là quỳ lạy mọp đất, không cách nào biểu hiện sự thành kính đối với tín ngưỡng hơn nữa!

Trong các nàng, Jessyca là người hưng phấn nhất. Thậm chí điều này còn thú vị hơn so với để nàng trực tiếp quản lý Tinh linh tộc. Nàng lập tức nói ra đề nghị mà các nàng muốn Mạnh Hàn cho ý kiến.

- Muốn nghi thức càng thêm thành kính sao?

Trong đầu Mạnh Hàn lập tức xuất hiện hai hành vi tôn giáo ở kiếp trước.

Một loại là hồi giáo. hành hương là một trong những chế độ cơ bản mà hồi giáo quy định để tín đồ nhất định phải tuân thủ. Mỗi một vị tín đồ của đạo hồi giáo có kinh tế cùng với thể lực đã thành niên đều có nghĩa vụ hành lễ tại thánh địa Mecca. Toàn bộ tín đồ đạo Hồi, bất luận là nam hay nữ, đều muốn tranh thủ một đời ít nhất phải hành hương một lần đến thánh địa Mecca.

Một loại khác là cúi đầu quỳ lạy suốt chặng đường dài của đạo phật Tây Tạng. Cúi đầu quỳ lại là một trong những phương thức thành tâm lễ phật của người có tín ngưỡng phật giáo. Người hành hương lúc dập đầu sát đất, để thể hiện sự tôn kính, đồng thời trong miệng không ngừng niệm. Đó là dùng thân để thể hiện sự tôn kính. Trong lòng không ngừng niệm phật, là dùng ý để kính. Cả ba phải được thống nhất.

Các tín đồ bắt đầu từ nơi xa xôi cúi đầu quỳ lạy suốt cả chặng đường dài, tay mang dụng cụ cần thiết, đầu gối có đệm. Trên người mặc bộ y phục bằng da, bụi bậm phủ đầy. Dọc đường đi, không sợ ngàn khó vạn khổ. Ba bước lại dập đầu một lần, cho đến tận thánh thành Lhasa.