Thầy Giáo Lưu Manh

Chương 151

An Phùng Tiên lộ ra nụ cười thỏa mãn, hắn vẫn muốn kich thích Bối Tĩnh Phương thêm nữa:
- Cảm ơn Bối tiên sinh đã rất hào phóng, chúng tôi lại phải bắt đầu đây.
Bối Tĩnh Phương gật đầu:
- Tôi muốn tránh đi.
- Không được. An Viện Viện trả lời rất dứt khoát.


Bối Tĩnh Phương rất kỳ quái mà nhìn thê tử xinh đẹp của mình nói:
- Không phải là em nói đã có 3 lần em giao phối cùng An lão sư mà không cần tôi ở bên cạnh nhìn sao?


- Lần này bất đồng, đây là đang trong nhà, ông là người đứng đầu căn nhà này, nếu mà ông không ở bên người, tôi sẽ cảm giác mình đang câu dẫn nam nhân.An Viện Viện kỳ thực có càng ý tứ thâm trầm hơn, bởi vì lúc ân ái cùng An Phùng Tiên, Bối Tĩnh Phương vốn nguy hiểm nếu không ở trong tầm mắt, trái lại khiến An Viện Viện cùng An Phùng Tiên chờ đợi lo lắng, nếu quyết định một lần cuối cùng giao phối tại trước mặt Bối Tĩnh Phương, thì hãy để cho hắn xem cái đủ luôn.Bối Tĩnh Phương suy nghĩ một chút, không thể làm gì khác hơn là đáp ứng:


- Được rồi, tôi uống rượu, mời các người cứ tự nhiên đi.
An Viện Viện hài lòng cười nói:
- Ngày hôm nay em không muốn chịch tại sô pha.
Bối Tĩnh Phương sửng sốt, hỏi:
- Thế các người muốn làm ở đâu? Toilet à?
An Viện Viện lập tức thốt ra:


- Em muốn làm tại phòng ngủ của em.Bối Tĩnh Phương giật mình nhìn thê tử hỏi:
- Vì sao?An Viện Viện lộ ra nụ cười quỷ dị:


- Em cảm thấy tại trên giường của em giao phối sẽ dễ chịu hơn, ƈôи ȶhịȶ̼ của An lão sư quá lớn, làm cho em cảm thấy rất căng đau, không thoải mái, cho nên em muốn mau sớm mang thai, không muốn chịu cái vật to kia dằn vặt nữa.
- Ờ, vậy thì 2 người lên lầu trước đi, tôi lập tức tới ngay.


Nâng chén rượu trên tay, suýt nữa hắn đã bóp vỡ nó ra, Bối Tĩnh Phương quả thực đã hận An Phùng Tiên vào cốt tủy, Bối Tĩnh Phương tự nhận mình điều kiện ưu tú, duy nhất chỉ có thừa nhận ƈôи ȶhịȶ của An Phùng Tiên so với hắn thì còn phải lớn hơn nhiều.Gió thu làm người ta thích ý.Gió thu thích ý làm người ta say sưa…Tấm màn lụa trắng bị gió thu thổi bay, dường như cái khăn che mặt của một mỹ nhân thần bí bị xốc lên. Nơi này không còn yên tĩnh nữa, vóc người mạn diệu của An Viện Viện đang miễn cưỡng nằm ngửa, hai chân của nàng đang run run nhẹ nhàng, phối hợp với những cơn gió thu thích ý tự nhiên đang lùa vào cửa sổ, yêu huyệt yêu dị ɖâʍ mỹ sớm đã chảy đầy mật lộ, lúc nào cũng mơ hồ lơ đãng từ thịt mông giữa đó triển lộ ra.Thoáng nhìn Bối Tĩnh Phương đang lặng yên đứng ở cửa phòng ngủ, An Viện Viện lật cả người lại, hai mắt ngóng nhìn An Phùng Tiên, cặp mắt to xinh đẹp phun ra vẻ hưng phấn, đôi môi nàng khẽ mở, phun ra một luồng khí tức như lan, một cánh tay như ngọc vậy lặng lẽ trợt ra từ giữa hai đùi, ngón tay nhọn đầy tinh tế, bên trong hai ngón tay bất ngờ có một tầng lóng lánh, một loại chất lỏng dính trơn lóng lánh.An Phùng Tiên rất trùng động, mỗi một tế bào trên người hắn đều đang xung động, hắn biết Bối Tĩnh Phương đã tới, nhưng An Phùng Tiên căn bản cũng không quan tâm tới Bối Tĩnh Phương tồn tại, hắn nhảy tới trước một bước, bò vào trong tấm màn lụa trắng, nơi này đã từng là chốn bồng lai của An Viện Viện cùng Bối Tĩnh Phương, hôm nay lại thành chiếu để An Viện Viện cùng An Phùng Tiên giao cấu. Thật trớ trêu!Nửa năm qua, An Viện Viện đã quen vuốt ve thân thể của chính mình trên giường, hòng dập tắt dục vọng trong thân thể nàng, hôm nay thân thể dục hỏa càng thêm mãnh liệt, nhưng An Viện Viện đã xem thường bàn tay của chính bản thân, đã có 1 nam nhân cường hãn gánh chịu trách nhiệm này, ánh mắt hắn tuy hơi nhỏ, (đọc truyện tại MyTruyen chấm cơm) nhưng lông mi như mực, âm mao nồng đậm, ƈôи ȶhịȶ dưới khố nhanh nhẹn dũng mãnh dã man, chỉ cần cắm vào trong mật huyệt, không cần khiêu khích, là có thể làm cho da thịt trắng như tuyết của An Viện Viện biến thành màu hồng, là có thể đem dục hỏa hừng hực hoàn toàn áp chế, nếu mà ƈôи ȶhịȶ cường hãn lại đâm thọc thêm cỡ mười phút, An Viện Viện sẽ có thể hưởng thụ sung sướng cực độ chưa hề hưởng thụ qua, đáng tiếc ƈôи ȶhịȶ cường hãn này đến bây giờ còn không có cắm vào, đây là tại sao vậy chứ?An Viện Viện kinh ngạc nhìn An Phùng Tiên, khẽ nhếch cái miệng nhỏ nhắn thở ra một luồng khí tức mềm mại, chớp chớp cặp mắt to xinh đẹp, lông mi thật dài trên dưới dán liền cùng một chỗ, như lược, như mành mưa, thật là xinh đẹp cực kỳ.An Phùng Tiên không phải là không muốn cắm vào mật huyệt của An Viện Viện, mà là đang nghĩ xem dùng thân phận gì cắm vào huyệt An Viện Viện.Hắn đang huyễn tưởng thân phận của mình, một là kẻ phối giống cho An Viện Viện, một là trượng phu của An Viện Viện. Nếu như là heo đực của An Viện Viện, như vậy cắm vào chính là tư thế nam trên nữ dưới; nếu như là chồng của An Viện Viện, vậy thì có thể tùy tâm sở dục, thích dùng tư thế gì thì dùng tư thế đó.An Phùng Tiên ɭϊếʍƈ một cái vào đầu иɦũ ɦσα của An Viện Viện:


- Viện Viện tỷ, chị ở phía trên có được hay không?
-Tốt.


An Viện Viện chớp chớp đôi mắt đẹp, như 1 con mèo nhỏ mới vừa tỉnh ngủ vậy, nhẹ nhàng đứng lên, hai quả nhũ phong rất tròn cao ngất lắc lư, rũ xuống tới bên mép An Phùng Tiên, An Phùng Tiên mở ra miệng rộng, cắn một trái đào tiên trong đó, An Viện Viện rên rĩ yêu kiều, nàng tách ra hai chân, nhảy lên thân thể An Phùng Tiên, vắt ngang tại trên bụng hắn, đại nhục bổng như thấy tri âm nhảy giựt lên hai cái, nhẹ nhàng đảo qua vùng hạ âm ẩm ướt, An Viện Viện vừa định đưa tay đi bắt cây ƈôи ȶhịȶ to chà bá kia, An Phùng Tiên lại ôn nhu hỏi:


- Có thể ngậm một cái không?
An Viện Viện lại nháy nháy cặp mắt to xinh đẹp, nói:
- Uhm.


Thân thể mỹ diệu cúi xuống, rốt cục bắt được tên gia hỏa kiêu ngạo bất tuân, xoa nhẹ hai vòng, An Viện Viện mở ra cái miệng anh đào nhỏ nhắn, vươn đầu lưỡi ɭϊếʍƈ lấy hai cái, chậm rãi đem ƈôи ȶhịȶ nhét vào trong cái miệng nhỏ nhắn, tên gia hỏa này quá lớn, nàng hộc ra quy đầu cực đại, trừng mắt cau lông mày nhìn ƈôи ȶhịȶ, lần nữa ngậm vào đại nhục bổng:


- Ân…
- Nga… Phê quá…


An Phùng Tiên sảng kɧօái cực kỳ, nhìn Bối Tĩnh Phương một chút, An Phùng Tiên thả lỏng mà lớn tiếng rên rỉ.Bối Tĩnh Phương nổ tung, đây mà là lai giống sao? Đây quả thực là gian phu ɖâʍ phụ lẳng lơ, bất quá, Bối Tĩnh Phương vẫn nhịn được, hắn âm thầm tự nói với mình: Ngày hôm nay hãy để cho thằng chó An Phùng Tiên điên cuồng lần cuối sao?.Tấm lụa trắng lại bị gió thổi bay, cơn gió thu không còn làm cho đôi nam nữ tя͢ần ͙tя͢uồng trên giường này chú ý nữa, bởi vì còn có chuyện càng làm cho bọn họ say mê hơn.


- A…


Đại nhục bổng đã bị nhục huyệt của An Viện Viện khó khăn nuốt hết, nàng phát ra tiếng rên rỉ lay động lòng người, hai иɦũ ɦσα vắt ngang tại trước mắt hắn cùng nhau hoảng động, đụng nhau chành chạch, câu hồn đoạt phách, vẻ ung dung hoa quý của nàng đã biến mất, Phượng Nghi khí chất không còn, mái tóc dài đã tán loạn, nhưng lại mê người hơn, bởi vì ở đó tăng thêm một tia quyến rũ, toát ra một cổ phong tình, dưới chiếc cổ thiên nga nhỏ dài là xương quai xanh bán ẩn, bán hiện, bờ vai như châu viên ngọc nhuận hoàn mỹ phụ trợ cho cặp nhũ phong đầy ắp cao vót, hết thảy đều đẹp đến nghiêng nước nghiêng thành.Đây mới là nữ nhân hoàn mỹ, nữ nhân đã có tình ái mới đúng là tự nhiên nhất, và là nữ nhân xinh đẹp nhất.