Thánh Nữ Tu Đạo Viện

Chương 34 : Giáo huấn khó quên

Quyền phong chưa tới tiểu ma nữ đã từ bên cạnh nàng một tay nắm lấy cánh cửa, xoay về phía sau tiện tay kéo lột đai lưng của đối thủ ra sau đó quay vòng trói hai tay đối thủ lại


Uy Liệt Na kinh hô một tiếng, đá hậu lại rồi nổi giận mắng " Ai? Giả thần giả quỷ trước mặt bản cô nương, có can đảm hiện than đê"


Tiểu ma nữ cũng không cần để ý nàng nói dek gì, tam lưỡng hạ đem nàng tròi đứng, sau đó ới vỗ tay cười "Tốt gòi, không cần sợ nàng làm gì nữa"


Sau khi lột đai lưng, quần rộng thùng thình của nữ kị sỹ không chịu được lâu theo sự giãy dụa của nàng đột nhiên tụt xuống, lộ ra cái cần lộ là cái bắp đùi trắng như bắp cãi, lộn tuyết trắng


Uy Liệt Na hô lên, phát hiện mình lõa thể đang đứng, không khỏi xấu hổ mà ức chế nổi giận mắng "đồ phôi đản, sao lại làm như thế?"


Ngã Nhĩ Hoa đang tức giận, đột nhiên thấy hai bắp đùi trắng póc của nàng lộ hang không khỏi trố mắt nhìn, tức giận vứt sang một bên không tự chủ mà vươn tay sờ vuốt hai chân nàng, cảm nhận sự mềm mại êm ấm như da em bé vậy, sợ hãi than "da thịt mềm mại quá! không thể tin đây là chân của kỵ sĩ a"


"Không được chạm vào ta, đồ đê tiện" Uy Liệt Na tức giận hét lớn, giơ chân lên hướng Ngã Nhĩ Hoa đá một cước. Nhưng nàng quên quần của mình đã tuột mất, chân vừa động thiếu chút nữa làm nàng té rồi


Bởi vì nghĩ rằng Ngã Nhĩ Hoa là phụ nữ nên nếu có ngã cũng không thẹn thùng, chỉ sợ tên ẩn than trong bong tối gần đó là tên nam tử thì chính mình là thiệt thòi lớn rồi


Sự thật so với tưởng tượng của nàng là trái ngược, tên nguy hiếm ấy (là tên nào ta?) lúc này vươn tay ra sờ mó khe thần bí giữa hai chân Uy Liệt Na, sờ sờ vuốt vuốt hoa viên đó đột nhiên bật cười nói "Di? Cô nương xinh đẹp này mặc khố chữ T a!"


Nghe Ngã Nhĩ Hoa nói như vậy, tiểu ma nữ đang kề bên cũng nở nụ cười "nàng cư nhiên là thích mặc loại này rồi, nhất định là một nữ nhân cá tính a"


Tiểu ma nữ cố ý tăng âm lượng làm cho Uy Liệt Na nghe được, quả nhiên là cho Uy Liệt Na cảm thấy xấu hổ, nhưng khi nàng p hát hiện người ẩn nấp đó lại là một cô gái thì trong lòng bình tĩnh lại, nổi giận mắng " các ngươi..đồ nữ tiện nhân, mau buông ta ra, Hả"


Nàng tức giận mới mắng được một nửa, đột nhiên hét lên một tiếng, khuôn mặt xinh xắn trong phút chốc bốc lên một tấng ửng đỏ, đôi mắt xinh đẹp trở nên lưng tròng, nàng nhìn Ngã Nhĩ Hoa, thanh âm yếu ớt đứt quãng vang lên "ngươi….cái…này Tiện..tiện…nhân….m..mà.ngươi…dĩ nhiên….dám…dám…."


Nàng không nói tiếp nữa, bởi vì nàng cảm giác được hai ngón tay của Ngã Nhĩ Hoa đã chui vào khố chữ "T" của nàng, thọt vào bộ vị mật đó của nàng


Ngã Nhĩ Hoa hưng phấn vuốt ve, cảm nhận được sự mềm mại từ đầu ngón tay truyền lại, hắn lập tức cho ngón tay của hắn đâm vào chỗ đó, cảm giác ôm sát nóng ấm lan ra, đầu ngón tay trở nên ướt át chút


"Nàng ra nước rồi hoho" Ngã Nhĩ Hoa nở nụ cười ɖâʍ đãng


Tiểu ma nữ từ phía sau ôm lấy hắn, cùng hắn cười rộ lên, lớn tiếng đùa cợt "thật là… Ăn mặc chình tề còn dung khôi giáp bảo vệ kết quả chỉ sờ một lần mà đã ra nước rồi!"


Uy Liệt Na mắc cỡ đến muốn khóc, muốn gio hai tay đánh hắn, phát hiện hai tay đã bị cột, chân không thể đứng dậy không thể làm gì hơn là hé miệng hung hăng đem hơi thở thơm mát (nàng xài kem Close up) thổi lên mặt của Ngã Nhĩ Hoa


Ngã Nhĩ Hoa cười đến muốn rớt quai hàm, đột nhiên bị ám toán ngay miệng không khỏi sửng sốt. Cảm giác được trong miệng tựa hồ có vật gì chui vào miệng, mùi vị khác lạ có mùi thơm như là mùi cháo lưỡi khi hắn kiss thánh nữ vậy


" Phi!" Uy Liệt Na vừa đánh lên người hắn mấy cái, nàng chợt thấy ɖâʍ tà tu nữ đang ngây người, trong long mừng rỡ như có tiếng trống xung trận làm tinh thần nàng hăng hái lên đánh liên tục lên người hắn


Ngã nhĩ hoa ngẩng đầu, thấy nàng đang chu đôi môi anh đào tự như đang tập trung hơi sức thổi vào mặt hắn, tình thế quá cấp bách, hắn buộc phải "tiên hạ thủ vi cường". Vì thế hắn tiến tới ôm cổ củaUy Liệt Na, há miệng ra áp vào đôi môi anh đào của nàng mà ra sức hút như hút mật


Công sức tập trung sức lực trong miệng Uy Liệt Na trong phút chốc bị NgãNhi4 Hoa lấy hết, bất chợt có cái gì như cái lưỡi to thô rám tiến vào, cùng với chiếc lưỡi đinh hương của nàng quấn vào nhau, chơi trò đuổi bắt trong miệng


Uy Liệt Na như bị sét đánh trúng, đôi mắt đẹp trợn lên nhìn tu nữ vừa cưỡng hôn nàng, thần hồn phiêu lãng dek biết giờ đang ở nơi nao


Ngã nhĩ hoa ôm lấy than thể mềm mại của nàng, đem nàng đặt áp vào tường, môi không ngừng hôn nàng, tay kia từ bì giáp lạnh như băng lần mò xuống, vuốt ve cái khe ẩn nấp giữa cái quần chữ "T" của Uy Liệt Na, ngón tay không chút khách khí vén qua cái quần mà tiến vào trong hoa viên của nàng, miết lên tiểu đậu nằm bên trên, khiêu khích chọt chọt vào âm đạo của nàng, ngón tay đâm thọ vào trong khe cho tới khi đụng tới lớp màng mỏng xử nữ mới ngừng lại, rồi lại thụt ra thụt vào như muốn làm Uy Liệt Na chết đi sống lại


Uy Liệt Na trừng mắt "Đừngđừng" trong miệng nàng phát ra, thủ pháp hôn cùng khiêu ɖâʍ Ngã Nhĩ Hoa làm rất thành thục khiến nàng như muốn thăng thiên nhìn thấy người nàng ngưỡng mộ


Một cỗ nhiệt lưu từ ngón tay Ngã Nhĩ Hoa phát ra, tiếng mật tuyền từ ngón tay nhỏ giọt trên đất, thân thể Uy Liệt Na run rẩy kịch liệt rồi đạt tới cao trào lần đầu trong đời


Ngã Nhĩ Hoa đem đôi môi anh đào của Uy Liệt Na lấp đầy bằng nụ hôn của mình, làm cho nàng trong lúc ý loạn tình mê mà uống không ít nước bọt của hắn, sau đó mới ngẩng đầu lên, đem ngón tay dính đầy ɖâʍ thủy đưa lên trước mặt của Uy Liệt Na trêu chọc nói "ngơi xem, đây là chứng minh cho bản tính ɖâʍ đãng của ngươi, cảm giác như thế nào kưng?"


Cô gái có mái tóc hồng bồng bềnh rất đẹp nhưng ánh mắt lại thất thần, nhìn không chớp mắt ngón tay trước mặt mình, nét mặt đau thương thống khổ lẩm bẩm "ta…nụ hôn đầu đời lại bị một tín đồ của sinh mệnh nữ thần cướp rồi! Chiến thần vĩ đại aaaaaaa! Tại sao như thếTại sao"


Ngã Nhĩ Hoa nghe được rất buồn bực trong long, vỗ ngực thét lên "lão tử là tín đồ sinh mệnh nữ thần, hôn ngươi thì như thế nào hả? hừ..chẳng lẽ tín đồ sinh mệnh nữ thần chúng ta không thể sao?"


Dưới sự kích thích của tín đồ chiến thần, Ngã Nhĩ Hoa thân là tín đồ sinh mệnh nữ thần quyết định vì sinh mệnh nữ thần mà báo thù này. Chỉ nghe "hừ" một tiếng, thân thủ thô bạo bắt được thân thể của tóc hồng kỵ sĩ, đem nàng đè lên giường, sau đó cởi bõ trường bào trên người nàng rồi lột quần của mình ra lộ ra kình thiên trụ


Kình thiên trụ của Ngã Nhĩ Hoa sớm đã kình thiên rồi, hắn cúi đầu nhìn nó thở dài thầm nghĩ "may là nó có thể cường và cương a, vạn nhất chú văn có sai sót nó vẫn ẩn trong bụng thì thật là..ta đập đầu chết quách cho rồi"


Nghe được tiếng thở dài của hắn, tiểu ma nữ đoán được suy nghĩ trong lòng của hắn, từ phía sau ôm lấy hắn, tay vuốt ve cây ƈôи ȶhịȶ to bự của hắn oán giận mà nói "Ta đưa cho người chú văn chẵng lẽ lại không có công dụng? mặc dù nhiều năm qua không ai kiểm nghiệm thôi"


Uy Liệt Na đang quỳ gối xuống giữa hai chân hắn, ngửa đầu nhìn cây côn bự của hắn sợ đến ngây người. Nàng mặc dù chưa từng gặp qua vật này nhưng cũng từng nghe qua. Bây giờ trên người tu nữ tóc ngắn xinh xinh lại có vật này, rốt cục chuyện này là sao đây?


Nàng không ngây ngốc bao lâu, bởi vì chốc lát sau Ngã Nhĩ Hoa không chờ được bắt nàng ngậm cây côn thị của hăn. Hắn nhét vật đó vào miệng nàng, hông không ngừng thúc vào miệng nàng


Bị một tín đồ sinh mệnh nữ thần mạnh mẽ bức làm, cảm giác sỉ nhục thật lớn chiếm cứ lấy tinh thần và cả thể xác của Uy Liệt Na


Trong mắt xinh đẹp của nàng bốc lên lửa giận, hàm răng trắng dung hết khí lực nhất thời cắn mạnh xuống nhưng lại không có tí tác dụng nào, chỉ là làm cho khóe miệng nàng chảy máu, chảy xuống mặt nàng, mang theo một cỗ ý tứ thê lương tuyệt mỹ, chảy dài xuống cái cằm trắng nõn của nàng, nước bọt cũng từ miệng nàng chảy xuống


Ngã Nhĩ Hoa làm rất hăng say, ôm chặt lấy đầu nàng ƈôи ȶhịȶ đâm vào thật sâu cổ họng nàng, trong miệng nhỏ nhắn của nàng mà tìm được cảm giác sung và sướng


Ôm đầu của nữ kỵ sĩ xinh đẹp, Ngã Nhĩ Hoa thống khoái rên lên, nghe được thanh âm nức nở của Uy Liệt Na ngày càng nhỏ,cúi đầu nhìn phát hiện nàng bị hắn làm uốn ngất, hắn vội rút ƈôи ȶhịȶ từ miệng nàng ra, thoải mái thở một hơi


Côn thị rút ra khỏi cổ họng, Uy Liệt Na ho kịch liệt, lệ rơi đầy mặt. Ngã Nhĩ Hoa vuốt ve mái tóc dài của nàng, nhìn cô gái mới lúc nãy còn ngang ngược giờ chật vật hết sức, trong long sảng khoái vô cùng, tràn ngập hào khí gian ɖâʍ cưỡng bức, lộn hào khí trừng ác trị gian


Mặc dù đã phát tiết lửa giận, nhưng ƈôи ȶhịȶ đang phình to không chịu xẹp thật là khó chịu, vì vậy Ngã Nhĩ Hoa vuốt ve nữ tù binh xinh đẹp đang quỳ gối bên cạnh, oai phong lẫm liệt nói " Mới vừa rồi hảo hảo vài cái là ta đòi lại công đạo cho ta, kế tiếp nên cho ta lấy lời a, ngươi đánh ta tàn nhẫn khiến ta đầu rơi máu chảy không thu lợi tức koi sao được đây?"


Phía sau truyền lại tiếng thở dốc, Ngã NhĩHoa nhìn lại thấy y ny toa tu nữ đã tỉnh lại, tay vịn bức tường đứng lên yên lặng nhìn bên này, khuôn mặt xinh xắn hiện lên vẻ bình tĩnh cũng không vì Ngã Nhĩ Hoa đòi lại công đạo cho nàng mà cảm kích rơi nước đái, nhầm nước mắt


"Thi ân không trông người khác cảm kích mới là hào hiệp" Ngã Nhĩ Hoa nghĩ như thế. Hắn đem cô gái tóc hồng đè lên đất, đem hông của nàng chổng cao lên rồi từ phía sau hết sức đem cây côn thị đâm mạnh vào


Lúc này Uy Liệt Na trên người mặc bì giáp tinh xảo, quần bị lột ra chỉ còn nội khố chữ "T" màu đỏ mà thui, lông l.. của nàng từ trong lòi hết ra ngoài, phất phơ theo gió. Tay nàng bị người ta dùng đai lưng trói lại, mặt áp vào tường yên lặng chãy lệ, đối với vận mệnh chiến bại nàng sơ bộ hiểu rõ rồi


Ngã Nhĩ Hoa một tay xé rách nội khố của Uy Liệt Na, nhìn kiều đồn trắng bóc của nàng cùng với bộ lông tươi tốt tại tam giác thần bí đó mà không khỏi chảy nước miếng, hai mắt phát quang bàn tay hướng tới hai ɖú của nàng mà nhào nặn nắn bóp


Hạ thể xích lõa, tư thế khuất nhục quỳ trên đất, nàng run rẩy kịch liệt trong miệng tiếng cầu cứu vô thức phát ra mong chờ người khác phái cứu viện tới. Nhưng tiểu ma nữ đã bày ra kết giới, mặc kệ là ai cũng không nghe được âm thanh mà trợ giúp cho nàng


Ngã Nhĩ Hoa hai tay nắm chặt lấy bờ mông trắng nõn của nàng, phần eo cố gắng đẩy mạnh về trước, kình thiên trụ của hắn tại tiểu huyệt tìm được lối vào, quy đầu cắm vào một nửa, cây ƈôи ȶhịȶ của hắn chạm vào màng trinh của Uy Liệt Na, hắn ngừng lại chính nghĩa lẫm liệt nói " ngươi trên đường phóng ngựa ào ào, đụng thương vô số người đi bộ, dĩ nhiên gây thương tích cho tu nữ thánh nữ tu viện cao quý, bởi vậy ta phán ngươi chịu trừng phạt của chính nghĩa" Dứt lời hắn hít sâu vào hung hăng đem tiểu kê của mình đâm mạnh vào trong tiểu huyệt của "tội nhân"


Tiếng kêu thê lương từ miệng Uy Liệt Na phát ra, nàng nằm mơ cũng không ngờ cái tiểu huyệt của nàng lại bị người ta xâm phạm nặng nề như vậy, cảm giác đau nhức như vậyso với bị thương trên chiến trường còn đau hơn mấy lần (dĩ nhiên rồi, phá zin đau thý mồ ^^)


Nàng rõ rang cảm giác được có một cây gì thô to cứng ngắc nóng hổi từ phía sau mông nàng cắm vào, gây cho nàng đau đớn, hơn nữa đồ vật này không ngừng thụt ra thụt vào, đâm mạnh vào tận sâu trong cơ thể nàng, thống khổ cùng khoái cảm vọt tới cơ hồ làm nàng ngất đi


Uy Liệt Na áp mặt vào tường khóc huhu, nàng như thế nào cũng nghĩ không ra, chỉ là bất quá trên đường phi ngựa huy roi đánh mấy tiện dân cùng hai tu nữ sinh mệnh nữ thần mà lại chịu thống khổ như thế


Ngã Nhĩ Hoa ôm chặt lấy cặp mông thơm mát của nàng hết sức thọt vào, trong lòng ngập tràn khoái cảm. Hắn rõ rang cảm giác được tiểu huyệt của Uy Liệt Na đang ôm chặt lấy ƈôи ȶhịȶ cũa hắn, hai bờ môi cọ xát làm hắn khoái chịu không nổi, hắn thụt liên tục như pittong máy bơm mà còn không vừa lòng xem tại tr.u.y.ệ.n.yy


Nữ kỵ sĩ xinh đẹp lấy tư thế khuất nhục như vậy tiếp nhận trừng phạt của chính nghĩa, nàng bất lực mà khóc phảng phất như rơi vào địa ngục thống khổ. Thống khổ như vậy kéo dài không biết trong bao lâu nàng rốt cục cảm giác được cây côn đó trong cơ thể nàng đang giựt giựt, rồi sau đó có một luồng chất lỏng nóng bỏng bắn sâu vào tử cung nàng


Lấy tri thức của nàng, tự nhiên biết chất lỏng bắn vào trong nàng là cái dek gì rồi, nàng không khỏi trước mắt tối sầm lại, hối hận cực điểm, đối với hành vi của mình hôm nay cảm giác được một tia hối hận (nhưng muộn rồi ku ơi)


Ngã Nhĩ Hoa cơ thể giựt giựt mấy phát hồi lâu, rốt cục cũng đã bắn xong thoải mái rút ây côn từ trong tiểu huyệt của Uy Liệt Na ra, thấy nàng thất thần ngã trên mặt đất, vẻ hối hận hiện trên mặt. Hắn thậy vậy vui sướng không thôi, mỉm cười vô "số" tội nói " sai có thể sửa, thiện mạc đại yên (ko bít dịch sao ACE bỏ qua). Ngươi sau này không nên tùy tiện đánh người. Phải biết rằng, mặc kệ là tín đồ nữ thần sinh mệnh hay của chiến thần đều là con dân thần địa"


Tiểu ma nữ dek them nghe tên giả danh thần côn truyền bá cái gọi là giáo dụ thần địa, nàng duỗi hai tay, dung móng tay hung hăng bấm vào thằng nhỏ còn đang ướt nhẹp của Ngã Nhĩ Hoa, cong cái miệng " ít nói thứ zô dụng ấy đi, thừa dịp tâm linh nàng còn đang yếu ớt nhanh thi triển ma pháp tinh thần đi"


Ngã Nhĩ Hoa thầm nghĩ "nếu như không có chiêu này chỉ sợ phải giết người diệt khẩu thôi"


Hắn ngồi xổm trước than thể đang xích lõa của Uy Liệt Na, nhìn cô gái tóc hồng xinh đẹp này vươn ngón tay điểm một cái vào mi tâm của nàng, trong long thầm niệm chú văn


Cám giác nóng rực từ ngón tay tuôn ra, chiếu vào mi tâm của Uy Liệt Na, ánh mắt của nàng như thất thần, nàng từ từ hướng mắt lên nhìn hắn, cừu hận trong ánh mắt dần biến mất


"Nghe ta nói, ngươi không thể làm trái ý của ta, có biết không?" thanh âm ôn như của Ngã Nhĩ Hoa vang lên bên tai nàng, Uy Liệt Na trừng mắt nhìn hắn mặc dù trong long giãy dụa không muốn nhưng không biết lực lượng nào bắt nàng phải gật đầu


"chuyện vừa rồi ngươi phải thủ khẩu như bình có biết không? Không thể nói cho bất cứ kẻ nào hết nghe chưa. Ngươi vừa rồi đuổi theo chúng ta nhưng bị mất dấu, chúng ta chạy thoát ngươi không đuổi theo. Ngươi vì tìm dấu vết chúng ta khắp nơi nên mất nhiều thời gian không trở về, có biết chưa?" Ngã Nhĩ Hoa dung thanh âm chứa đầy mị lực đem ý của hắn truyền vào đầu Uy Liệt Na


Uy Liệt Na gian nan mà gật đầu mặc dù rất không tình nguyện, bất quá nàng ko có cách nào chan75 lại lực lượng của ma pháp tinh thần, dần dần đem chuyện này chon xuống đáy long quyết định không nói ra với bất kì ai, huống chi long tự tôn không cho phép nàng nói ra


"tốt không?" tiểu ma nữ ở một bên hưng phấn hỏi


Ngã Nhĩ Hoa đứng dậy cao hứng nói " Tốt lắm, thật sự hảo a, loại ma pháp này dung thật ngon!"


Nhìn hắn cao hứng như vậy tiểu ma nũ hắt một chậu nước lạnh vào mặt hắn " đừng cao hứng quá sớm, ngươi còn chưa hoàn toàn nắm giữ tinh túy của nó, tựa như tiểu nha đầu này, ngươi cũng chỉ khống chế bộ phận thôi, không cho nàng đem chuyện này nói ra, còn muốn nàng nghe lời hoàn toàn chỉ sợ làm ngươi phải thất vọng rồi"


"nói vậy cũng không quan hệ tới ta, sớm muộn ta cũng thành một đại sư ma pháp tinh thần cường đại thôi " Ngã Nhĩ Hoa tràn đầy tự tin nói, sau đó hửu thủ giơ lên làm một động tác, một vị tu nữ đang yên lặng quan sát chính là Y ny toa lúc này tự động đi tới, quỳ kề bên Ngã Nhĩ Hoa, dung ngọc thủ thon dài cầm lấy ƈôи ȶhịȶ đang ướt nhẹp của hắn từ từ cho vào miệng, nàng thè lưỡi ra mà ɭϊếʍƈ, mà ʍút̼ sạch sẽ, vì hắn mà làm công việc tẩy sạch của quý "cao cả" này


Tiểu ma nữ cũng không nhàn rỗi, xuất ra cái bình đen nhỏ, sau đó bó lên người của uy Liệt Na đem bình ngọc tiến sát hạ thể nàng, đem ɖâʍ thủy cùng với tinh dịch đã hòa trộn vào nhau cùng với máu trinh chảy ra toàn bộ hút hết vào bình


" cái này…vu nữ lại thu thập tài liệu luyện chế ta dược rồi.." Ngã Nhĩ Hoa nhún nhún vai, nhìn Uy Liệt Na đang thất thần quỳ trên đất hỏi " ngươi là tín đồ của chiến thần, nói vậy hn83 là người ngoại quốc, tại sao lại đến thánh an vương quốc, rồi lại cừu hận với tín đồ sinh mệnh nữ thần hả?"


Tinh thần bị khống chế, mặc dù Uy Liệt Na tâm lý giãy dụa không muốn nhưng cũng phải khuất phục gian nan hồi đáp " bởi vì ta khi quyết đấu bị Lai Âu đánh bại, dựa theo đánh cuộc trước đó ta phải đến quân đội các ngươi phục dịch..cho nên ta mới thống hận tín đồ sinh mệnh nữ thần"


" Lai Âu? Lai Âu là ai?" Ngã Nhĩ Hoa nghe được một mạc danh kì diệu, không nhịn được bèn hỏi


Y ny Toa tu nữ đang quỳ bên cạnh hắn làm công việc dọn sạch của quý lúc này ngẩng đầu lên bình tĩnh đáp " Lai Âu điện hạ là thánh nữ của sư tử cung" tiếp theo nàng lại cúi xuống há miệng ngậm cây ƈôи ȶhịȶ đã mềm nhũn vào, kiên nhẫn dung môi miệng ɭϊếʍƈ ʍút̼ nhìn như chưa hề mở miệng nói chuyện


" Oh! Nguyện lai là nàng, trách không được ta có cảm giác quen quen khi nghe, giống như đã gặp ở đâu thì phải?" Ngã Nhĩ Hoa bừng tỉnh nói, sau đó quay đầu lại hỏi tiểu ma nữ " ngươi có nắm chắc đối phó lại Lai Âu không? Nếu như đánh lén thì.."


" Không có" tiểu ma nữ dứt khoát nói " thánh nữ đều có bản lĩnh đặc biệt, huống chi nàng là thánh nữ chiến hệ, nếu như đánh lén nàng cảm ứng được sự tồn tại của ta thì làm sao ta ẩn than được. Ta bị phong nhiều năm, lực lượng sớm đã suy yếu nhiều rồi, muốn chính diện đánh bại thánh nữ su tử cung sợ rằng với năng lực trước mắt ta không thể làm được"


Ngã Nhĩ Hoa thở dài một hơi, ngẩng đầu nhìn bầu trời nói " chúng ta ở bên ngoài lâu như vậy sợ rằng thủy bình thánh nữ cũng sốt ruột a, hay là chúng ta nhanh đưa bình phong ận hồi cung đi thôi"


Hắn lưu luyến đem cây ƈôи ȶhịȶ đã sạch sẽ từ miệng của Y ny toa tu nữ ra, chậm rãi mặc quần vào trường bào vào, sau đó mang theo y ny toa cùng tiểu ma nữ nghênh ngang rời đi


Nữ kỵ sĩ tóc hồng bị hắn chơi một trận tơi bời đang nằm trên đất thở dốc, phát hiện hai tay mình bị trói không biết lúc nào là lỏng ra, nàng cởi ra sau đó đỏ mặt mặc lại quần, đeo đai lưng vào, sửa sang lại y giáp một chút bước tập tễnh mà rời đi


Trên đường cái lúc này không có ai, người đi đường bị dọa đến đái trong quần đã tháo chạy hết rồi, chỉ có một tiểu la lỵ đáng yêu (Lolita ý) ngồi trên tuyết mã, mở to đôi mắt trong veo chờ Uy Liệt Na trở về. Bên cạnh cô bé có hơn mười cô gái mặc chiến giáp, mỗi người đều toát ra hào khí, khôi giáp trên người đều là màu phấn hồng hiển nhiên là trang bị hoàn mỹ


Các nàng đợi hồi lâu rốt cục chứng kiến Uy Liệt Na vệ đội trưởng bước đi tập tễnh từ ngã tư đường ra, trên gương mặt xinh đẹp hiện ra vẻ uể oải như là vừa mới trải qua một hồi khổ chiến, hoặc là mệt mỏi quá độ


Cô gái tóc vàng vừa vui mừng vừa sợ hãi kêu lên " Uy Liệt Na! ngươi đi đâu mà tới giờ mới zìa? Hai người tu nữ mới vừa rồi đâu? Ngươi có phải đuổi theo các nàng rồi giáo huấn một trận phải không?"


Quả thật là một trận giáo huấn khó quên, nhưng Uy Liệt Na không có mặt mũi nào mà nói, vẻ mặt cứng ngắc nói "diện hạ, ta đuổi theo hồi lâu kết quả là..các nàng vẫn trốn thoát"


" nhưng vết tích trên người ngươi không phải là cùng các nàng đánh một trận sao?" tiểu la lỵ xinh đẹp tò mò hỏi


Uy Liệt Na bất đắc dĩ gật đầu "đúng vậy…nhưng hay là làm cho các nàng đào tẩu hết đi rồi"


" Uh..là vậy sao?" cô gái tóc vàng đang trẩm ngâm đột nhiên gật đầu mỉm cười " nói vậy không sai, ngoại trừ Lai Âu điện hạ ra, ta không quá thích thánh nữ tu viện các ngươi, nhưng chiến lực các nàng quá mạnh mẽ cũng là phúc phận của quốc gia a!"