Ngã Nhĩ Hoa hai tròng mắt sáng ngời, cô gái này mặc dù còn nhỏ tuổi, nhưng lại hết sức xinh đẹp, dung mạo giống với thiếu phụ kia nhưng trên khuôn mặt vẫn còn nét ngay thơ đáng yêu.
Nàng chạy đến bên Ngã Nhĩ Hoa, mang theo một cỗ mùi thơm thản nhiên của con gái,ngẩng đầu lên, quý mên mà nhìn Ngã Nhĩ Hoa, dùng thanh âm thanh thúy nói:
- Tỷ tỷ, ngươi thật xinh đẹp a! Tương lai ta trưởng thành, cũng muốn đi làm tu nữ. Hi vọng các đại nhân của Thánh nữ tu đạo viện có thể tiếp nhận ta.
Thiếu phụ xinh đẹp mỉm cười đi tới, đem nàng ôm vào trong ngực, vuốt ve mái tóc nàng, ôn nhu nói:
- Bảo bối thông minh a! Không nên quấy rầy tu nữ đại nhân. Thánh nữ tu đạo viện yêu cầu rất nghiêm, không phải ai cũng có thể vào tu hành. Nhất định phải là co gái thành tín nhất mới có thể tiến vào Thánh nữ tu đạo viện.
Khi nàng đi tới, vòng eo nhẹ dao đông, như nhược liễu dưới gió, trước ngực là một đôi ɖú cao vút, đầy đặn, theo cước bộ nhẹ nhàng nảy lên, phập phồng. Thấy vậy, tròng mắt Ngã Nhĩ Hoa như muốn rớt ra ngoài.
Nhìn hai mẹ con đáng yêu xinh đẹp ở trước mặt, dáng dấp mê người, Ngã Nhĩ Hoa chỉ cảm thấy yết hầu phát khô, hắn không tự chủ đc thầm nghĩ: "Người phụ nữ xinh đẹp như vậy, ở một mình nơi này thật đáng tiếc, nếu có thể đem nàng lên giường…."
Thiếu phụ xinh đẹp hướng hắn ôn nhu cười, đi tới phía sau của hàng gọi người đi thuê xe. Ngã Nhĩ Hoa ở phí sau nhìn vòng eo nhỏ nhắn của nàng, đôi mông nhẹ nhàng lắc lư, tư thái mê người, tâm trí tưởng tượng đến lúc hai mẹ con đáng yêu này sau khi bị lột trần, song song nằm trên giường kiều mị, hạ thể tự nhiên nổi lên phản ứng!
Tiểu cô nương xinh đẹp kia đứng trước mặt Ngã Nhĩ Hoa, đột nhiên kinh ngạc kêu to lên, vươn tay nhỏ bé hướng đến giữa hai chân Ngã Nhĩ Hoa mà vuốt nhẹ, nghi hoặc hỏi:
- Tu nữ tỷ tỷ, nơi này của người sao lại phông lên!
(Đàn ông là loại động vật nghĩ bằng nửa thân dưới! Há há há!)
Dáng vóc nàng thấp bé, tay thuận lợi vuốt vào hạ thể của Ngã Nhĩ Hoa. Bàn tay mềm mại nhỏ bé nhẹ nhàng vuốt ve ƈôи ȶhịȶ cách một lớp trường bào tu nữ, ngòn tay chọn đúng quy đầu nhẹ véo một cái vân vê, khiến Ngã Nhĩ Hoa sảng khoái thiếu chút nữa thì rên rỉ thành tiếng.
Nhưng Ngã Nhĩ Hoa cuối cùng cũng không phải loại người không có lý trí, hắn vội vàng lui ra phía sau, đoạt lại dướng khối của mình từ trong tay nhỏ bé trắng noãn, xấu hổ mà cười nói:
- Tiểu muội muội, cái này là do Sinh Mệnh nữ thần ban ơn! Ngàn vạn lần không thể nói cho người khác, đây chính alf ý chỉ của Sinh Mệnh nữ thần!
(Đây là ví dụ điển hình cho việc nói dối trẻ con! =)) )
Cô gái xinh đẹp nghi hoặc gật đầu, cam đoan sẽ không đem chuyện này tiết lộ ra, Ngã Nhĩ Hoa hơi khong thắt lưng, không dám đứng thẳng dậy, trong lòng âm thầm kêu khổ,: "Sớm biết vậy dùng dương chú của Tiểu ma nữ đem tiểu kê kê lui vào trong thì tốt rồi, vạn nhất bị lộ ra, chẳng phải là chắc chắn bị hoạn sao?"
Ngã Nhĩ Hoa bây giờ mặc dù muốn đọc dương chú, nhưng ƈôи ȶhịȶ lại ngạnh ra, làm thế nào cũng không mềm xuống được. tự nhiên alf không thể lui vào trong. Hơn nữa, dựa theo lời cảu Tiểu ma nữ, trong dương chú thư ở thượng viện có ghi lại, mỗi khi ma điện long thương cương bên ngoài, sẽ không thể lùi trở về, trừ khi phóng ra một lần, với có thể lùi về.
Ngã Nhĩ hoa khổ não mà lo lắng trong chốc lát, quyết định hướng tiểu cô nương cầu viện, tiểu cô nương bị hắn lừa, lập tức cao hứng đem phòng ngủ của chính mình cho hắn mượn, giúp hắn ở bên trong phát tiết.
Ngã Nhĩ hoa mặc dù rất muốn đem tiểu cô nương khả ái này đặt ở trên giường dạ dỗ một phen, nhưng thời gian không đủ, mẹ nàng có thể trở về bất cứ lúc nào, hơn nữa, khi bị phá thân sẽ chảy máu, mẹ nàng nhất định sẽ phát hiện, đến lúc đó sẽ rất phiền toái.
Vì nghiệp lớn chính mình có thể thượng mười hai thánh nữ, Ngã nhĩ hoa cắn răng nhẫn nại, nắm tay mềm mại của Y ny tao, hướng phòng ngủ của tiểu cô nương đi đến.
Y Ny Toa phảng phất đã biết hắn muốn alfm gì, đỏ mặt theo hắn đi đén phòng ngủ, trong mắt chứa đầy nước mắt, vành mắt ướt át, nhưng lại không dám phản kháng, chỉ có thể mặc hắn lôi kéo vòa trong phòng ngủ.
Đi vào giữa phòng ngủ, Ngã Nhĩ Hoa hướng bốn phía nhìn quanh, không khỏi than thở một chút, quả nhiên là phòng ngủ của tiểu cô nương khả ái, được bố trí tinh xảo đáng yêu, khắp nơi tràn ngập một mùi thơm nhè nhẹ, lại mang theo một tia "nãi vị" làm cho hạ thể ngã nhĩ hoa trướng lên, tại phía trước trường bào tu nữ màu trắng, nhô ra một khối thật to!
Hắn không thể chờ đời nổi, đóng chặt của, xoạy người lại đè lên vai Y ny Toa, đem nàng ấn xuống mặt đất, tự tay mình nhanh chóng thoát hạ trường bào, cởi quần ra, sau đó ngồi lên giường.
Ma điện long thương đã baonj trướng lên, đứng thẳng tại hạ phúc cảu hắn, Y Ny Toa vẻ mặt đau thương mà quỳ ở dưới giường, thân thể nhu thược thành thục bị hắn kẹp lại giữa hai chân, cô gắng nhìn thẳng vào ƈôи ȶhịȶ của hắn, nước mắt rơi xuống khuôn mặt xinh đẹp của nàng, rơi xuống tại ƈôи ȶhịȶ cao vút bên dưới.
cô gái tóc hồng xinh đẹp nằm trên giường, lộ ra một cái nội khố nhỏ màu hồng, Ngã Nhĩ Hoa liền cầm lấy chơi đùa. Cả người hắn sớm bị dục hỏa thiêu đốt phừng phừng, hắn lập tức nhào tới đè đầu của y Ny Toa, kiên quyết nhét nhục côn của hắn vào miệng nàng
Y Ny Toa nghẹn ngào, cặp môi thơm thaaunj theo hắn mà hút ƈôи ȶhịȶ, dùng cái miệng nhỏ nhắn mà thỏa mãn dục vọng của Ngã Nhĩ Hoa.
Thân là tu nữ thuần khiết, lại nhận được đối đãi như vậy, bị ép quỳ gối dưới hông nam nhân, miệng ngậm ʍút̼ tính khí cảu hắn, Y Ny Toa chỉ cảm thấy một trận mê muội, xấu hổ đến muốn té xỉu trên mặt đất.
May là hình phạt sỉ nhục như vậy không duy trì lâu, dục hỏa đốt người, Ngã Nhĩ Hoa đã đem tinh dịch bắn thẳng vào vòm miệng anh đào của nàng, tu nữ Y Ny Roa rưng rưng nuốt vào, cái laoij mùi cổ quái này nàng cả đời cũng không có cách nào quên được.
Ngã Nhĩ Hoa nằm ngả ra giường, kịch liệt thở hào hển, yên lặng hưởng thụ sự hầu hạ của Y Ny Toa, đem ƈôи ȶhịȶ của hắn ɭϊếʍƈ duyệt sạch sẽ.
Lúc này, hắn ở trong lòng lưu động chú văn của Tiểu ma nữ, chỉ thấy tiểu kê kê nhanh chóng thu nhỏ lại, rút vào trong bụng, cuối cùng bên ngoài chỉ còn một khoảng nhỏ trống không.
Y Ny Toa tu nữ mở to mắt nhìn cảnh kỳ quái này. Cả người kinh hoàng ngây dại, nàng thấy bên trong khoảng không nhỏ rơi ra một giọt màu trắng sữa cuối cùng, ngây ra như phỗng.
Nàng dồn dập thở gấp, cúi nhìn hạ thể của Ngã Nhĩ Hoa, lập tức bị hắn đè vào đầu thúc giục, chỉ thấy nàng gục đầu xuống, đem mặt chôn ở giữa hai chân Ngã Nhĩ Hoa, sau đó vươn cái lưỡi thơm tho hút giọt chất lỏng cuối cùng giữa hai chân hắn vào đôi môi anh đào.
Làm xong, Ngã Nhĩ Hoa một thân nhẹ nhàng, để tu nữ Y Ny Toa hầu hạ mặc lại quần áo. Hắn sờ sờ giữa hai chân thấy một mảnh bằng phẳng, lúc này mới thấy yên tâm, không lo lắng bị người vạch trần.
- Có được bản lãnh cường đại không ai có như vậy, Ha ha! Ta thật là người thừa kế ma điện long thương vĩ đại, một thiên tài có thể tung hoành trong thánh nữ tu đạo viện a! – Ngã Nhĩ Hoa say mê nghĩ, đưa tay nâng khuôn mặt đang yên lặng khóc của Y Ny Toa lên, thấy vẻ mặt nàng đau khổ, đột nhiên nghĩ: "Nàng đã nhìn được mánh khóe của ta như vậy, ta có thể sẽ gặp phiền toái mất."
Ngã Nhĩ Hoa trầm ngam một chút, rồi giơ tay lên, dùng ngón tay trái đặt vào mi tâm của Y Ny Toa, trong lòng mặc niệm chú văn, đem ma pháp tinh thần chậm rãi truyền qua.
Y Ny Toa ngạc nhiên nhìn hắn, khuôn mặt xinh xắn dần dần bình thản, bộ dáng đau khổ cũng đã biến mất, bên môi dâng lên một tia mỉm cười điềm tĩnh giống như bộ dáng của nàng lúc Ngã Nhĩ Hoa mới vào Thánh nữ tu đạo viện đã nhìn thấy
- Tất cả mọi chuyện về takhông được phép nói cho người khác, biết chưa?- Thanh âm trầm thấp của Ngã Nhĩ Hoa vang lên bên tai Y Ny Toa, nhìn thấy nàng nhẹ nhàng gật đầu, trong lòng vui mừng nói:
"Tinh thần ma pháp của mình rốt cục đã thi triển thành công trên người nnagf rồi."
Ngã Nhĩ Hoa đi ra khỏi phòng ngủ, nhìn thấy chủ nhan của phòng ngủ vẫn đứng ở cạnh cửa, tận trung thay hắn canh giữ của phòng, hắn không khỏi mỉm cười, vuốt ve mái tóc dài mêm nhẵn của nàng, khen nàng là một hảo hài tử biết nghe lời. Sinh Mệnh nữ thần nhất định sẽ chúc phúc cho nàng, hơn nữa lại dặn dò nàng không được đem bí mật nói cho bất cứ ai biết, sau khi chiếm được sự cam đoan cương quyết của nàng, Ngã Nhĩ Hoa mới yên lòng., mang theo Y Ny Toa thưởng thức các công nghệ phẩm được bày trong cửa hàng.
Không lâu sau, nữ điếm chủ từ phía sau đi lên, rất xin lỗi àm nói:
- Thật sự alf xin lỗi, tu nữ đại nhân, các công nhân cùng xe ngựa đêu đã đi ra ngoài, một lúc nữa mới có thể trở về. Ta đã sai người đi tìm bọn họ rồi, xin mời đại nhân chờ một chút.
Bởi vì mới vừa ở trên giường của nữ nhi nàng chơi trò chơi thổi tiêu, tâm tình Ngã Nhĩ Hoa cũng hết sức, thư sướng, đương nhiên sẽ không so đo đến việc nhỏ ấy, liền cười nói:
- Không sao, đúng lúc chúng ta cũng muốn ra ngoài tản bộ, chúng tar a ngoài đi loanh quanh một lát, rồi sẽ quay lại. Ngã Nhĩ Hoa mang theo tu nữ Y Ny Toa dũng cảm mà đi ra khỏi cửa hàng, thiếu phụ xinh đẹp ở phía sau cung tiễn, hồn nhiên không hề hay biết mới vừa rồi, ngay tại trong phòng ngủ của nữ nhi mình, đến tột cùng đã xảy ra chuyện gì.
Ngã Nhĩ Hoa đi đếm đàu đường náo nhiệt, nhàn nhã tự đắc, cảm thấy một thân nhẹ nhàng, khoái cảm sau khi phát tiết tràn ngập.
Đột nhiên, từ xa truyền đến tiếng vó ngựa dồn dập, Ngã Nhĩ Hoa ngẩng đầu nhìn về phía bên kia, chỉ thấy một nữ kỵ sĩ dung mạo xinh xắn đang cưỡi ngựa phi lại đây. Nàng vung roi ngựa quất đánh những người đi đường không kịp né tránh, miệng lớn tiếng quát tháo bọn họ cút đi nhanh một chút.
Cô gái kia thoạt nhìn chừng hai mươi tuổi đầu, mặc khôi giáp phấn hồng lãnh đạm khinh bạc, vóc người xinh đẹp me người. Vòng eo nàng tinh tế, dưới khôi giáp là bộ ngực sữa cao vút, tướng mạo xinh xắn anh võ, nhưng lại ẩn chứa một tia sát khí từ trogn ddoooi mắt phượng bắn ra.
Trên người nàng mặc khôi giáp hình thức mới mẻ đọc đáo, toạt nhìn mới tinh, chắc chắn là mới dùng, hiển nhiên là một bộ đồ phòng ngự mới được chế tạo một cách x hoa. Mà ở trên áo giáp của nàng, phía trước nguwcjm có một hình gia huy được khắc thật to biểu hiện cho thân phạn quý tộc của nàng.
Hấp dẫn Ngã Nhĩ Hoa chính alf ánh mắt đầy anh võ khí của nàng. Cô gái xinh đẹp này thoạt nhìn lần đầu tiên going như Hoa Mộc Lan, anh tư táp sảng, thứ duy nhất khác biệt chính alf nàng có mái tóc màu hỏa hồng, bởi vì mũ giáp xô lệch mà lộ ra một ít.
Người đi đường nhìn thấy nàng tới, như thấy hồng thủy, mãnh thú đến, đều sợ ghãi kêu lên, chạy loạn xung quanh, mà cô gái xinh đẹp nhưng sắc mặt lại giận dữ, vung roi đánh vào bọn họ, khiến cho trên đường phố náo động hỗn loạn không chịu nổi.
Ngã Nhĩ Hoa tháy nàng tiến tới hung mãnh, đang muốn lôi kéo Y Ny Toa né tránh, đột nhiên nghe được một trận tiếng cười thanh thúy như chuông bạc, trong lòng không khỏi rung động, đưa mắt lại nhìn.
Ở phía sau cô gái anh võ, có một tiểu mã tuyết trắng nhẹ nhàng chạy tới, bên trên là một tiểu cô nương xinh đẹp đến cực điểm đang ngồi nghiêng một bên. Nàng cười dài mà nhìn những người đang chạy loạn trên đường, bàn tay nhỏ bé trắng trẻo vỗ vỗ, hưng phấn vui vẻ.
Nàng thoạt nhìn ước chừng mười hai mười ba tuổi, da tay trắng như tuyết, trong suốt, dung mạo xinh đẹp tới cực điểm, trên người mặc phục sức quý tộc đẹp đẽ, ống quần tinh xào hoa lệ, một mái tóc vàng ánh rực rỡ xõa ra trên vai, dưới ánh mặt trời chiếu rọi, tản ra ánh kim quang rực rỡ, Ngã Nhĩ Hoa đầu choáng váng hoa mắt, cơ hồ không cách nào rời tầm mắt đi nơi khác.
cô gái xinh đẹp này vượt xa dự đoán của mọi người, vượt qua độ xinh đẹp của nàng, mà đáng yêu như hoa đào cũng như nàng, kiều diễm ướt át thật là mê người, làm cho người ta thấy thương tiếc
- "Cực phẩm la lỵ a! thật không nghĩ tới tại thế giới này còn có thể nhìn thaayscuwjc phẩm la lỵ xinh đẹp đnga yêu như vậy, lão Thiên thật sự alf đối đãi với ta không tệ a!" Ngã Nhĩ Hoa lien tục nuốt nước miếng, lại hồi tưởng nữ nhi của nữ điếm chủ vừa rồi, cùng với tiểu cô nương xinh đẹp này, thật sự giống như bầu trời với mặt đất, vừa rồi rõ ràng cảm thấy đó là một cô gái rất đáng yêu, nhưng đặt trước cô gái tóc vàng này, lại trở nên không đáng nhìn, bởi vì hai người thật sự cách nhau quá xa.
Nhìn thấy cực phẩm xinh đẹp đáng yêu như vậy, nếu không động tâm thì không phải là nam nhân rồi. Cho nên Ngã Nhĩ Hoa trừng to mắt, đứn ở giữa phố cẩn thận nhìn chằm chằm cô gái tóc vàng xinh đẹp, hoàn toàn không có cách nào di động cước bộ.
Nữ kỵ sĩ tóc hồng kia nhìn thấy Ngã Nhĩ Hoa cư nhiên dám can đảm dứng ở trên đường không hề né tránh, còn trừng mắt vô lễ với chủ nhân của nàng, không khỏi tức giận, thúc ngựa phi lại gần, hơn nữa nhanh chóng vung roi ngựa, hung hăng quất xuống trên đàu Ngã Nhĩ Hoa.
Roi ảnh xẹt qua, Ngã Nhĩ Hoa như bừng tỉnh tử trong mộng, ngửa đầu nhìn thấy roi ngựa sắp hạ xuống mặt mình, trong lòng kinh hãi, mặc dù muốn né tránh cũng đã không kịp, chỉ có thể trơ mắt nhìn roi da quất xuống mặt mình. Hắn trong lòng kêu khổ, làn này chắc bị huy dung rồi.
- Cẩn thận! – Một tiếng gọi duyên dáng từ ben cạnh vang lên, thân thể Ngã Nhĩ Hoa bị ai đó đụng vào, ngã xoay người sang một bên, vừa kịp né tránh roi da quất xuống đầu mình.
Hắn sau khi ngã uống, thuận thế quay đầu lại nhìn, thì thấy Y Ny Toa đã dùng sức đẩy mình, đem bản thân ra hứng roi, cứu mình không bị roi da quất trúng.
Nhưng dưới sự va chạm này, thân thể Y ny Toa cũng không cách nào bảo trì thăng bằng, lảo đảo che ở phía trước tuấn mã.
Nữ kỵ sĩ ngồi trên lưng ngựa khẽ cười lạnh lùng, trong mắt bắn ra một đạo quang mang mãnh liệt, roi da mạnh mẽ hạ xuống, hung hăng quất lên vai Y Ny Toa, trong phút chốc đã đem trường bào của nàng dánh rách, máu tươi chảy ra, ngay sau đó, tuấn mã cao lớn cũng đá vào trên người Y Ny Toa, làm nàng ngã bay ra ngoài.
Ngã Nhĩ Hoa bị đụng ngã xuống đất, bên tai nghe được tiếng kêu thảm thiết thê lương của Y Ny Toa, trong lòng không khỏi đau đớn, vội vàng dứng lên, lảo đảo chạy đến bên người Y Ny Toa, ôm nàng dậy. Thấy Y Ny Toa trong miengj đầy máu, mặt trắng bệch như tờ giấy, trên vai còn vết roi da kéo một đường máu thật dài, máu tươi khong ngừng chảy ra, nhanh chóng nhiễm đỏ cả trường bào tu nữ trắng noãn của nàng.
Ngã Nhĩ Hoa dồn dập thở hổn hển, trong miệng nhanh chóng đọc chú văn, đem trị liệu thuật thi triển ra, chỉ thấy tay trái ahwns quang mang hiện lên.
Làm quang cầu phóng đến trước ngực Y Ny toa, hô hấp của nàng nhanh chóng trở nên vững vàng, mà trên vai chỗ đặt quang cầu, vết roi thật dài cũng từ từ khép lại, da thịt trên vai vẫn như cũ trắng nõn boáng loáng, không lưu lại một dấu vết nào, chỉ có quần áo cùng vết máu biểu hiện rằng nàng vừa rồi mới bị thương
Chứng kiến Y Ny Toa dưới tác dụng của thuật trị liệu đã không còn nguy hiểm đến tính mạng, Ngã Nhĩ Hoa mới yên lòng, ngẩng đầu căm tức nhìn cô gái tóc hồng, vẻ mặt tràn đầy lửa giận.
Nữ kỵ sĩ ghìm ngựa, cầm roi đứng bên đường lướn, lạnh l;ùng nhìn hai tu nữa bên cạnh, khẽ mở đôi môi dỏ thắm, lãnh khốc phun ra hai chữ:
- Tiện nhân!
Đang yên lành lại vô cớ bị đánh bị mắng, cho dù tính tình của Ngã Nhĩ Hoa cso tốt cũng không thể nhịn được, hắn nhảy dựng lên, chỉ thẳng vào mặt cô gái mắng lớn:
- Ngươi mới là tiện nhân! Ta dang yên lành ở chô này bước đi, là ngươi phi ngựa lại đây.
Không dợi hắn nói xong, nữ nhân kia đã một roi quất tới, roi thế trầm trongjm tiếng gió vun vút, Ngã Nhĩ Hoa cực kỳ hoảng sợ, mắt thấy một roi này sẽ không tránh khỏi.
Trong lúc nguy cấp, một tia sáng lóe lên trong đầu, tâm niệm vừa động, ánh mắt nhìn về phía con chiến mã nữ nhân kia đang cưỡi, con ngựa vừa tieps xúc với ánh amwts của hắn, đột nhiên kịch chấn, thẳng tắp nahyr dựng lên, đem cô gái kia hát xuống, xuýt nữa ngã ngồi trên mặt đất.
Cô gái thân thủ cũng tương đối nhanh nhẹn, sau khi ngã xuống liền lộn một vòng, nhanh chóng đứng lên, mặc dù không bị thương, nhưng bụi đất đã bám đầy người, chỉ thấy nàng giơ roi ngựa, hổn hển đánh về phía con tuấn mã.
Ngã Nhĩ Hoa đứng ở một ben, hả hê cười lớn. cô gái kia vừa nghe tiếng cười, lập tức quay đầu căm tức nhìn hắn, hét lớn: xem tại tr.u.y.ệ.n.yy
- Nhất định là ngươi, con tiện nhân này giở trò quỷ!
Lập tức xoay người quất một roi về phía hắn.
Ngã Nhĩ Hoa lùi lại phía sau con chiến mã ở phía sau cô gái cũng hung hăng va chạm, khiến cho thân thể của cô bị nghiêng đi, khiến một roi này quất lên mặt đất, bụi bay tung lên, trên mặt đất rất nhanh liền xuất hiện một vết roi thật dài.
Nhìn thấy cô gái này ra tay tàn nhẫn như thế, Ngã NHĩ Hoa âm thầm kinh hãi, ôm lấy Y Ny Toa quay người bỏ chạy.
Nữ kỵ sĩ đời nào dồng ý buông tha cho các nàng. Nàng quay đầu, một cước nhảy lên chiến mã, lập tức rút trường kiếm ra đuổi theo, trong miệng giận dữ hét:
- Tiện nhân không được chạy.
Mà công chúa tóc vàng cực phẩm kia vẫn ghìm cương ngựa ở phía sau mỉm cười nhìn, vẻ mặt vui sướng giống như đang xem trò hay, nhìn thấy nữ nhân tóc hồng giơ kiếm đuổi theo, mới lớn tiếng hô:
- Uy Liệt Na, ngươi không nên xuống tay tàn nhẫn, ngươi xem tu nữ trường bào trên người các nàng, nếu có chết người, chúng ta sẽ gặp phiền toái đó.
Nữ kỵ sĩ Uy Liệt Na lên tiếng, hướng phía Ngã Nhĩ Hoa bỏ chạy đuổi theo như điên
Ngã Nhĩ Hoa ôm Y Ny Toa chạy trốn thật nhanh, từ sau khi cùng hai thánh nữ có quan hệ thân thể, hấp thu tinh nguyên thánh nữ của các nàng lực lượng của hắn tăng lên nhiều, cho nen ôm một người nữ nhân chạy như bay trên đường cũng không cần cố hết sức, chỉ thấy hắn chạy qua các phố tránh né cô gái tóc hồng kia đuổi giết.
Uy Liệt Na đuổi theo không bỏ, cắn chặt răng, sắc mặt giận dữ, bảo kiếm trong tay hàn quang lòe lòe, giống như hận không thể đâm một lỗ thủng trên người Ngã Nhĩ Hoa.
Nàng xuất thân là võ sĩ, khí lực rất mạnh, gắt gao đuổi theo phía sau Ngã Nhĩ Hoa, khiến cho Ngã Nhĩ Hoa trong khoảng thời gian ngắn cũng không có cách nào cắt đuôi được nàng.
Ngã Nhĩ Hoa lần đầu vào thành, không quen thuộc đường, trên đường quẹo mấy lần, lại ré vào một cái hẻm nhỏ không có lối ra, hắn âm thầm kêu khổ, ngõ cụt này trừ phi leo tường, bằng không không có cách nào ra được.
Không đợi hắn leo tường, kỵ sĩ tóc hồng Uy Liệt Na đã đuổi theo đến nơi, hung hăng đá một cước lên lưng hắn, khiến hắn ngã trên mặt đất,giơ kiếm lên mắng:
- Tiện nhân! Xem ngươi làm sao trốn thoát!
Một cước này khiên Ngã Nhĩ Hoa đau đến tận xương cốt, cuộn tròn trên mặt đất, thống khổ rên rỉ, hét lên:
- Dừng tay! Ta là người của Thánh nữ tu đạo viện, ngươi đả thương ta, Sinh Mệnh Nữ thần nhất định sẽ trừng phạt ngươi.
Uy Liệt Na lạnh lùng cười, giơ lên chân ngọc, lại hung hăng đạp xuống ngực hắn một cước, mắng:
- Phi! Thánh nữ tu đạo viện thì sao, ta là tín đồ của chiến thần hận nhất cái đám tiện nhân các ngươi giả thiện lương!
Nàng kéo tóc Ngã Nhĩ Hoa, đảy hắn vào tường vừa đánh lại vừa đá, bảo kiếm trong tay thỉnh thoảng lại đâm qua, khiến cho quần áo của hắn rách nát dần, trên người cũng xuất hiện vài vết kiếm. mặc dù không sâu nhưng cũng làm cho Ngã Nhĩ Hoa đau đến lợi hại
Ngã Nhĩ Hoa đau đến mức kêu ra tiengs, mở miệng định đọc chú văn, lại bị Uy Liệt Na giơ chân ngọc lên, đạp ột cước thật mạnh vào giữa hai chân hắn, nổi giận mắng:
- Tiện nhân! Ta thấy ngươi thân quần áo có khí, không hung hăng đánh cho ngươi một trận, khó có thể tiết mối hận trong lòng ta!
Ngã Nhĩ Hoa đau đến kêu to một tiếng, ngã xuống đất, hắn bây giờ cảm thấy may mắn vì lúc nãy đã dùng dương chú đem tiểu kê kê rụt trở vào, nếu không bây giờ tiểu kê kê của hắn đã bay mất trứng!
(Há há há! Viết cái câu này mà ko nhịn đc cười! Cười chết mất! Há há há)
Tuy là như thế, nhưng bộ vị trọng yếu vẫn bị cô gái đá trúng, làm cho hắn đau đớn không thôi, ôm hạ thể miệng kêu thảm thiết, đã không còn sức để đứng lên, chỉ có thể mặc cho nữ nhân trên người mình loạn đá loạn đánh.
Uy Liệt Na đang dánh hăng say, đột nhiên bụng bị trúng một đòn mạnh, cả người bị đánh bay ra ngoài, đụng vào bức tường phía sau, nghe nàng kêu thảm một tiếng, đôi môi đỏ mọng lập tức có vết máu chảy xuống.
Ngay sau đó, một cái bạt tai xứng đáng đánh vào trên mặt nàng, đánh cho nàng miệng chảy máu, mắt thấy sao, mà Uy Liệt Na lập tức giơ quyền ra đánh, nhưng lại đánh vào khoảng không, hoàn toàn không chạm đến vật gì.
Nàng dùng sức đứng lên, dựa lưng vào tường, mở bto mắt, nhìn thấy trước mặt một mảnh hư không, chỉ có hai người tu nữ vừa rồi đang té ngã vào tường, không phát hiện bất cứ ai đánh lén, nhưng ngay sau đó treenbawps chân nàng lại bị trúng một cước thật mạnh, đau đến tận tâm, nàng kêu thảm một tiếng liền té ngã trên đất, hai tay ôm chặt bắp chân, cắn răng mắng:
- Tiện nhân! Ngươi lại vừa thi triển vu thuật?
Ngã Nhĩ Hoa mặt mũi bầm dập bám tường đứng lên, nhìn Tiểu ma nữ đang ẩn thân đứng bên kia, oán giận nói:
- Ngươi như thế nào bây giờ mới đến?
Tiểu ma nữ khoanh tay đứng ở một bên, tùy ý đá ra một cước, liền đá trúng mông Uy Liệt Na, nàng mất hứng nói:
- Ta mới vừa luyện hết dược, ra tìm ngươi chơi đùa, kết quả lại chứng kiến cái nữ nhân chết tiệt này đuổi đánh ngươi, cho nên mới ra tay cứu ngươi!
- Người nào? Ngươi đang nói chuyện với ai? – Uy Liệt Na từ dưới đất đứng lên, hướng Ngã Nhĩ Hoa lớn tiếng hỏi!
Ngay sau đó nàng lại bị Tiểu ma nữ đá một cước, đầu đập vào tường, phát ra tiếng hét thảm thiết, chiesn khôi đã rơi xuống dưới, ngã nhào một bên.
Tiểu mà nữ trừng mắt liếc nhìn nàng một cái, lạnh lùng nói:
- Nàng biết ta ẩn thân sao? Muốn giết nàng diệt khẩu không?
- hừ! Sao có thể để cho nàng chết dễ dàng như vậy?
Ngã Nhĩ Hoa lắc lư đi tới, tiện tay thi triển trên người mấy thuật trị liệu sơ cấp, đau dớn vừa rồi do Uy Liệt Na tạo ra nhất thời giảm bớt.
Hắn cúi đầu nhìn Uy Liệt Na, lớn tiếng hỏi:
- Ngươi tại sao lại hận tín đồ của Nữ thần Sinh Mệnh như vây? Nếu đã vậy, sao ngươi còn ở tai một quốc gia thờ phụng nữ thần Sinh Mệnh này làm gì?
Nữ Kỵ sĩ tóc hồng xinh đẹp ngồi tựa vào tường, vẻ mặt mang thần sắc quật cường, lạnh lùng hừ một tiếng, xoay đầu sang một bên, không đáp lời Ngã Nhĩ Hoa.
Ngã Nhĩ Hoa giận dữ nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn quật cường của nàng, khí nhất thời xông lên, đưa tay kéo một ít tóc dài hỏa hồng của nàng, đem nàng kéo lại gần mình, hét lớn:
- Ta đang hỏi ngươi đó, ngươi có nghe không hả?
Cô gái tóc hồng xinh đẹp trong mắt phun ra lửa giận, nắm chặt thiết quyền, hướng bụng dưới của hắn, hung hăng tung ra một quyền!