Ái nhĩ toa tu nữ, tây lien tu nữ, phạm vào tội ɖâʍ, khổ tu để chuộc tội!
Phán quyết lãnh khốc vô tình, truyền vào trong tai của tây lien đang quỳ tại giữa đại điện, làm cho than thể nàng run rẩy, ngã nhào xuống đất khóc rống lên. Ngã nhĩ hoa đang quỳ gối, nghe vậy cũng làm bộ dạng ngã nhào trên mặt đất, khóc rống lên. Hắn ngẩng đầu lên cẩn thận nhìn vị thánh nữ xinh đẹp nhưng lãnh khốc đang phán quyết ở trên. Nàng ngồi ở nơi cao nhất trên đại điện, mái tóc bạch kim xõa trên vai. MAng hoa quan đại cúc Ba Ta, vẻ mặt lạnh nhạt. Nơi này nàng là ông trời, hai bên nàng tu nữ đứng xếp thành 2 hàng, mặt không chút thay đổi. MẶc dù các nàng nhìn qua xinh đẹp n hưng lại làm trái tim người khác kinh sợ.
Ngã nhĩ hoa cúi đầu, lặng yên nhớ lại chuyện tình đã từng nghe qua của vị thánh nữ này trước đây. Lệ tuôn rơi trên mặt, thiên xứng thánh nữ nếu theo huyết thống mà nói chính là cô cô của Ái lệ ti. Tuổi của nàng, so với Ái lệ ti lớn hơn mười mấy tuổi, tiến vào thánh nữ cung so với nàng còn sớm hơn rất nhiều. Nhưng lên làm thánh nữ thì hơn nàng chỉ 3 năm. Ái lệ ti lúc 6 tuổi, sinh mệnh nữ thần phát hạ thần dụ của, lập nàng làm tân bạch dương thánh nữ.lúc này Lỵ bác lệ mới là một tu nữ cao cấp của thánh nữ cung mà thôi.ba năm sau, lão thiên xứng thánh nữ zìa trời, thần dụ ban xuống Lỵ bác lệ trở thành tâm thiên xứng thánh nữ cung.
Trong một gia đình quý tộc, có thể ra đời hai thánh nữ quả thực là vinh dự thần ban.Vì vậy Lỵ bác lệ cùng Ái lệ ti gia tộc nhanh chóng trở thành một trong những gia tộc danh chấn trong Thánh an vương quốc, cho dù là những bang đại gia tộc truyền thừa mấy trăm năm cũng cung kính đối với các nàng.Quốc vương phong thưởng cũng không kiêng nể gì ban cho bọn hắn làm cho gia tộc này trở thành gia tộc có thực lực cường đại trong vương quốc. Thiên xứng thánh nữ luôn chưởng quản hình luật.tu nữ tu viện phạm vào sai lầm hoặc có tội nghiệt đều do thiên xứng thánh nữ tuyên hình phạt. Lúc nãy nàng đi thăm chất nữ thấy tận mắt hai tu nữ đang trên giường hành ɖâʍ, làm nàng không khỏi giận dữ lập tức mang các nàng về thánh nữ cung tuyên án rồi ra hình phạt. Ngã nhĩ hoa cúi đuầ quỳ trên đất, thâm tâm đang âm thầm đánh giá tính thế " vị…Lỵ này..chà tên khó nhớ quá, nàng bảo là thiên xứng thánh nữ tốt lắm, hơn nữa lại là than cô cô của Ái lệ ti.LẤy tinh cách mềm yếu của Ái lệ ti hơn phân nữa cũng không phản kháng phán quyết của thiên xứng thánh nữ chưởng quản hình phạt.Nghĩ muốn trông cậy nàng cứu viện khả năng tựa không lớn.Vậy nguy rồi, ngoại trừ ra ngoài khổ dịch cũng không còn biện pháp khác rồi"
Trong lúc hắn đang nghĩ thì nhanh chóng hắn cùng với tây lien được mấy tu nữ chấp pháp mang ra khỏi đại điện, tới thải thạch tràng sau thánh nữ cung để làm việc. Phái sau thiên xứng cung, đứng sừng sững một tòa núi nhỏ, đá trên đó đều một màu trắng tinh khiết.từ xa nhìn lại cả tòa núi đá như bao trùm một màn tuyết trắng.Mà tu viên lại dựa vào bên trên tòa núi đá đó kiến tạo lên.trải qua mấy trăm năm khai thác, đá trên đó đã hao hơn một nửa. Đứng ở gian thải thạch trận, Ngã Nhĩ Hoa đưa mắt nhìn lại chỉ thấy gần trăm tên tu nữ đang cố gắng làm việc, cầm các loại công cụ màu trắng nện vào từng cục đá trên núi, mỗi khi có đá văng ra các tu nữ đem bỏ vào ba lô trên lưng, sau đó đem đến chiếc xe ở xa xa chuyển đá này đến nơi khác làm tài liệu xây dựng, kiến thiết tu viện ở các nơi khác. Từ xa nhìn cảnh tu nữ sống trong khổ cực như thế, Ngã Nhĩ Hoa trong long không khỏi đầy căm phẫn, thấp giọng giận dữ mắng "thật là quá mức rồi, sao lại đối đãi các nàng như thế? Các nàng lơn lên gầy yếu, nếu như mệt quá mà chết đi thì làm sao bây giờ?" Tây lien rúc vào bên cạnh hắn, cúi đầu nói " đừng kêu than, chúng ta đều là người có tội, có thể đến nơi đây chuộc tội, không bị đuổi ra khỏi tu viện đã là ân điển của nữ thần rồi" Ngã nhĩ hoa quay đầu, chỉ nhìn thấy đôi mắt to xinh của nàng, chỉ thấy ý từ lo sợ cung đau khổ dường như ko có ý trách mình.
"nữ nhân này đến bây giờ còn không biết tại sao mình lại bị đày đến nơi này? Các nàng bây giờ còn đang mê hồ, tại sao phương pháp tu luyện của bạch dương thánh nữ lại bị thiên xứng thánh nữ ghép vào tội ɖâʍ.BẤt quá các tín đồ cuồng nhiệt cũng không ai dám suy nghĩ là sai lầm của thánh nữ, chỉ có thể cho rằng mình thiên sinh là mắc tội.Tín đồ tốt như vậy ta cũng muốn, nếu như nagy2 nào đó ta thành nữ thần hoặc thánh nữ thì….phi phi phi…ta đường đường là nam nhân sao lại muốn đi làm nữ thần?" Ngã Nhĩ Hoa đang mien man suy nghĩ, các tu nữ giám sát các tội nhân phát cho hắn túi đeo trên lưng sau đó đi khái thác đá. Hắn cắn răng mà đi làm, một mặt th2 nhìn trộm đánh giá vị tu nữ xinh đẹp này, thấy các nàng mặc dù yếu nhược nhưng cũng ra hết sức lao động chưa có ai lười biếng bao giờ, cho dù không có ai giám sát bên cạnh. Xem ra các nàng váo tu viện là một sai lầm, chính là tội nghiệt rất lớn, có thể bị thiên xứng thánh nữ phái đến đây khô nhọc lấy công chuộc tội là đã ân điển lắm rồi. Cho dù mệt chết ở chỗ này cuung4 tốt hơn là bị đuổi rat u viện làm cho than nhân hổ thẹn với thiên hạ. nguồn
Ngã nhĩ hoa lao động một hồi lưng mang trọng thạch cảm giác có chút mệt nhọc, Thói quen của hắn là có thể lưòi biếng đựoc thì lưòi biếng, ngàn vạn lần không muốn chính mình bị mệt. Tình huống khi bắt đầu hắn không rõ ràng chỉ hảo cố gắng làm việc.HẮn phát hiện ra các tu nữ phạm tội đang cô gắng làm việc, dưòng như cũng đang mệt mỏi mà hết sức.mà ngưòi phụ trách các nàng đến từ thiên xung61 cung đang ở cách đây hơi xa cũng không ai có chủ ý lưòi biếng cả.Có cơ hội tốt để nghỉ ngơi mà ko tân dụng thì không phải Ngã Nhĩ Hoa nữ rồi. Vì vậy hắn bèn gian lận giảm đi số đá trong túi của hắn, đi từ từ với vận tốc vài chục cây chuối trên giờ tới chiếc xe vận chuyển đá, xem xung quanh có ngưòi hay không liền đổ hết số đá đó xuống, rồi nhàn hạ mà quay ngưòi lại hưóng về phía bên đi mà trốn.Hắn biến việc khổ công chuộc tội thành nhàn hạ ăn cơm tản bộ mẹ nó rồi. Đột nhiên phong thanh kéo tới, Ngã Nhĩ Hoa chưa kịp quay đầu lại xem thì "bá" một tiếng, một cỗ đau đớn từ bên hông kéo đến, hắn kêu thảm một tiếng rồi té ngã trên mặt đất, cục đá từ túi đeo trên lưng văng ra đập vào đầu hắn một phát làm hắn như thấy đựoc ngàn vì sao trên mây. Hắn ôm thưong tích bên hông lui lại ra xa rên rỉ thống khổ. Bên cạnh hắn chính là một tu nữ khí chất cao quý, ko phải thiên xứng thánh nữ thì còn là ai.Trong tay cầm roi da thật dài, mặt đầy giận dữ lạnh lùng quát "Lớn mật! phạm vào ɖâʍ tội, còn không cố gắng chuộc tội, làm tội càng thêm tội!" Vừa nói một câu là quất một roi, thoáng chốc là là quần áo của Ngã Nhĩ Hoa trên ngưòi đã không còn lành lặn, trên lưng hắn còn luư lại vết hằn roi da thật sâu. Ngã nhĩ hoa đau đến chết đi sống lại nhưng thiên xứng thánh nữ vẫn chưa dừng lại, sau khi quất lên đùi hắn hai roi mới quát "đứng lên đi làm, còn lưòi biếng đừng trách ta" Ngã nhĩ hoa thống khổ rên rì miễn cưõng bò lên, khập khiểng đi về phái núi đá.Vất roi trên người đau nhức không thôi làm cho hắn đi được vài bước chỉ muốn nắm luôn mà ngủ không bao giờ dung071 lên nữa.
Nhưng mà thiên xứng thánh nữ vẫn đang đứng phía sau và còn cầm roi da trên tay, lạnh lùng nhìn hắn, ánh mắt như đao phong chíu vào trên lưng hắn làm cho vết thưong sau lưng mơ hồ đau nhói. Ngã nhĩ hoa tin tưỏng nếu mình đi chậm lại một tích tắc thôi thiên xứng thánh nữ này sẽ nhanh chóng chạy tới loạn roi đem hắn đánh gục mới thôi. Vì roi da kế bên nên hắn chỉ có thể hết sức lết nhanh.Mỗi bứoc hắn đi vết thưong trên ngưòi lại nhói đau, đau như khoan vào tâm hắn, hắn lớn như vậy chưa bao giờ bị roi da canh me bên cạnh nên không khỏi tức tối mà cắn ku chịu đựng.