Thần Y Thánh Thủ

Chương 526: Thiên mã Truy Phong!

Sau khi bóng hình thiên mã và Trương Dương đều khuất xa, ông lão kia mới đứng dậy, vỗ vỗ phẩy phẩy trên người nói:
- Già thật rồi, chỉ chuyện cỏn con cũng bị xúc động, những con vật bé nhỏ này nhạy bén thật, sau này muốn đi theo e rằng càng không dễ dàng, haizz, phiền ghê!


Ông lão khẽ than thở, sau đó đi chầm như rùa về phía trước.
Ông ta đi về phía mà Trương Dương vừa đi, nhưng tốc độ thì chậm hơn nhiều. Tốc độ của thiên mã thực sự quá nhanh, dù có dốc hết sức mà chạy cũng không thể theo kịp được nó.


Hơn nữa nếu ông ta dùng toàn lực thì sẽ càng dễ bại lộ hơn. Đây không phải điều ông ta muốn.


Trương Dương ngồi trên lưng thiên mã chỉ cảm thấy gió tạt ù ù. Bọn hắn đã chạy được rất xa, thiên mã không uổng mang danh linh thú có tốc độ nhanh nhất, tốc độ chạy trốn nhanh nhất. Trương Dương phải dùng nội lực để bảo vệ mắt thì mới nhìn được rõ quang cảnh xung quanh.


Chạy được chừng vài phút, thiên mã mới dừng lại, nhìn ra xa.
Vô Ảnh cũng ló đầu ra kêu chút chít.
Vô Ảnh nói cho Trương Dương, vừa nãy nó lại cảm nhận được một sức mạnh khủng khϊế͙p͙, còn lợi hại hơn cả nó và Trương Dương.


Với lại sức mạnh này toát ra giống y như ngày hôm đó, Vô Ảnh khẳng định là cùng một người.
- Chút chít chút chít!
Vô Ảnh còn nói thời gian đã rất lâu rồi nhưng khuôn mặt nhỏ bé của nó vẫn có vẻ sợ hãi.


Tên nhãi ranh thông minh này cũng biết cảm giác lần trước của Trương Dương là đúng, thực sự có một người luôn theo dõi bọn hắn.
Hơn nữa người này có sức mạnh rất khủng khϊế͙p͙, thực lực của gã đủ che dấu được tất cả bọn hắn.


Trương Dương cũng quay đầu lại, cau mày nhìn chăm chú về phía xa xa.
Mặt hắn lúc này không còn là sự phấn khởi khi được cưỡi trên lưng thiên mã nữa. Tốc độ của thiên mã rất nhanh, tiếc là phát hiện có người lén theo dõi đã ảnh hưởng nặng nề đến tâm trạng của hắn.


Trương Dương lúc này đang xác định lại suy đoán lúc trước.
Quả thật có một người giỏi hơn bọn họ luôn âm thầm theo dõi hắn, hơn nữa còn theo dõi rất nhiều ngày rồi.


Người theo dõi hắn có sức mạnh vượt trội hơn hắn rất nhiều, nếu không trong nhiều ngày như vậy thì hắn đã phát hiện ra được. Hơn nữa việc âm thầm để lại Vô Ảnh cũng không có thu hoạch gì. Nếu không phải trong lúc vô ý gã để lộ hơi thở thì e rằng Trương Dương sẽ không bao giờ phát hiện ra có người đang theo dõi hắn.


- Teng!
Khi Trương Dương đang suy nghĩ xem người theo dõi kia là ai thì phía dưới thiên mã đương nhiên kêu lên một tiếng, còn quay đầu nhìn Trương Dương.
Trương Dương đang nhíu chặt lông mặt, lúc này chợt giãn ra, cả người ngây ra như phỗng, ánh mắt có vẻ bất ngờ vui sướng.


Biệt vô âm tín rất lâu, bây giờ hệ thống mới xuất hiện, nói cho Trương Dương biết thiên mã đã có thiện cảm đối với hắn, độ trung thành tang vụt một phát lên năm mươi tám, chỉ kém hai điểm thì đạt đến mức độ trung thành sáu mươi.


Nếu đạt đến mức sáu mươi điểm thì thiên mã sẽ đi theo Trương Dương, trở thành đồng minh của hắn như Tia Chớp và Vô Ảnh.
Chỉ thiếu hai điểm là đủ sáu mươi, chính là vì thiên mã đã do dự xem có nên đi theo con người trước mắt nó hay không.


Tuy Trương Dương cứu nó nhưng cũng là một phần nguyên nhân khiến độc tố trong người nó phát tác, lúc trước lại đánh nó một cú. Thiên mã không hề quên điều này.


Đương nhiên thiên mã vẫn hiểu rằng kẻ thủ phạm thực sự khiến nó bị trúng độc là con trăn Kim Quan chứ không phải là Trương Dương. Nó cũng thừa hiểu rằng nếu không có viên linh dược quý giá của Trương Dương thì cái mạng nhỏ của nó đã không còn.
- Chít chít chít!
- Chút chít chút chít!


Tia Chớp nhảy xuống, nhảy thẳng đến trước mặt thiên mã, không ngừng khua tay múa chân, không biết nó đang nói cái gì.
Vô Ảnh thì đứng trên cái đầu xinh đẹp của con ngựa, cũng kêu lên. Hai nhóc tỳ kia đều kêu lên rất hăng giống như đang tranh luận cái gì đó.


Chúng nó kêu rất nhanh, thiên mã nhìn nhìn Tia Chớp trên mặt đất, lại liếc lên Vô Ảnh trên đỉnh đầu. Thiên mã đứng nguyên tại chỗ không nhúc nhích, không biết đang suy nghĩ cái gì.


Một lát sau Trương Dương mới hiểu được, hai tên nhãi ranh này cũng cảm thấy thiên mã đã dao động, đang lôi kéo nó nhập bọn.
Tia Chớp nói với thiên mã là Trương Dương có rất nhiều linh dược và đồ ăn ngon, sẽ giúp nó thăng cấp rất nhanh, sau này sẽ khiến nó càng lợi hại hơn.


Vô Ảnh càng thực tế hơn, nói với thiên mã là Trương Dương rất lợi hại, nắm tay thực cứng, ai ức hϊế͙p͙ nó thì hắn cũng có thể giúp nó báo thù, sau này sẽ trừng trị kẻ bắt nạt nó.


Cố gắng của hai con nhãi ranh kia đã không uổng phí, Trương Dương đang sững sờ thì hệ thống liền phát ra thông báo độ trung thành của linh thú thiên mã với Trương Dương đã vượt qua mức sáu mươi, đạt được mức sáu mươi mốt.


Điều này có nghĩa là Trương Dương lại có thêm một linh thú nữa bên người, một linh thú có ngoại hình lớn hơn Tia Chớp và Vô Ảnh nhiều.
- Yên tâm, những kẻ ức hϊế͙p͙ mày, tao đều sẽ giúp mày trả thù.


Cảm nhận được ý của Vô Ảnh, Trương Dương nhẹ nhàng vuốt ve cái bờm của thiên mã. Không ngờ thiên mã đi theo mình, Trương Dương lúc này không còn nghĩ đến người lén theo dõi hắn nữa mà tràn ngập niềm vui sướng bất ngờ trong lòng.


Những cảm giác bất an và bực bội của hắn khi nãy đã hoàn toàn tan biến. Cho dù có người theo dõi thì bây giờ hắn cũng không sợ nữa. Tốc độ của thiên mã nhanh đệ nhất thiên hạ, có thiên mã thuần phục thì người kia muốn theo dõi hắn cũng khó rồi.


Hệ thống đã chúc mừng Trương Dương, hệ thống này quả thật không tệ, chí ít có nó, Trương Dương có thể dùng trực quan cảm thụ một chút rõ ràng được tất cả những thứ xung quanh bên người.


Chẳng hạn như Tia Chớp và Vô Ảnh, mức trung thành của hai nhóc con này bây giờ đã là 89 và 83, đều đạt tớ mức vô cùng trung thành với hắn. Mức độ trung thành của Tia Chớp chỉ cần gia tang thêm một chút nữa thì cho dù sau này Trương Dương tram tuổi cũng có thể lưu lại cho con cháu một linh thú bảo hộ.


- Xin đặt tên cho linh thú thiên mã!
Giọng nói trong trẻo của hệ thống vang lên trong đầu Trương Dương. Trong lúc vui mừng thì hắn thấy âm thanh của hệ thống cũng trở nên vô cùng dễ nghe.
- Thiên mã, đặt tên gì cho mày mới hay nhỉ?


Trương Dương mỉm cười vuốt ve bộ lông của thiên mã, nhẹ giọng hỏi một câu. Tia Chớp và Vô Ảnh đều không nói gì, hai tên nhóc con kia lập tức trở nên im lặng.


Chúng nó đều hiểu được, thiên mã đã bằng lòng nguyện ý đi theo Trương Dương giống chúng nó, hiện tại Trương Dương đang đặt tên cho thiên mã.
Cái tên này sẽ theo thiên mã cả đời, giống như tên của chúng vậy.
- Hù hù!


Mũi của thiên mã phì mạnh một cái, khẽ quay đầu lại chạm vào tay Trương Dương, lập tức kêu nhỏ vài tiếng.
Trương Dương vẫn chưa hiểu được thiên mã muốn gì, đành nhờ Vô Ảnh và Tia Chớp làm phiên dịch.


Tiếc là hai nhóc tỳ này cũng không phiên dịch nổi, mỗi con dịch ra một nội dung khác nhau, đây đều là những gì chúng tự nghĩ.
Nghe hai nhóc con này kêu một hồi, Trương Dương không kìm nổi khẽ lắc lắc đầu, không nghe chúng phiên dịch nữa, nói:


- Điểm mạnh nhất của mày chính là tốc độ, nhanh như gió, từ nay về sau sẽ gọi mày là Truy Phong nhé!
Trương Dương nhẹ nhàng nói, Truy Phong, đây là một cái tên mà hắn nghĩ là thích hợp nhất dành cho thiên mã.


Đầu thiên mã đột nhiên ngẩng lên rồi lại gật xuống, hiển nhiên là thiên mã hài lòng với cái tên mà Trương Dương đặt. Truy Phong, một thiên mã chạy nhanh như gió.
- Thú cưng Truy Phong, độ trung thành 61, chủ nhân đã hoàn thành nhiệm vụ "đuổi theo thiên mã", nhiệm vụ khó khăn cấp bốn…


Vừa mới đặt tên xong, giọng nói của hệ thống lại vang lên, khiến Trương Dương lại ngây người ra lần nữa.


Hắn không ngờ lần đuổi theo thiên mã này lại thuần phục được thiên mã đi theo hắn, đồng thời còn hoàn thành được một nhiệm vụ ẩn. Nhiệm vụ cấp bốn không được thưởng nhiều như nhiệm vụ cấp năm, nhưng cũng được gia tăng giá trị năng lực. Trương Dương lúc này được tăng thêm bốn điểm năng lực tự do.


Cả bốn điểm này đều được cộng hết vào khí công Trương Dương, giúp hắn gia tăng không ít nội lực.


Hiện giờ việc Trương Dương dùng linh dược để gia tăng nội lực đã không hiệu quả lắm. Nay hệ thống trực tiếp gia tăng thêm bốn điểm rất đáng quý. Hệ thống này không có bất kì hạn chế nào trong chuyện gia tăng năng lực, hơn nữa có thể gia tăng đúp cùng một hạng mục và có hiệu quả trong nháy mắt.


- Truy Phong, chúng ta đi!
Cảm nhận được năng lượng gia tăng trong cơ thể, Trương Dương phấn khích đến cực điểm, chỉ về phía trước hào hứng kêu lên.
- Hí..í..í!


Thiên mã Truy Phong co hai chân trước lên, móng sau vừa nhấc lên đã chạy đi rất xa. Con ngựa này cũng đang rất phấn khởi với cái tên mới này, chân nó dường như đã chạy nhanh hơn.
Ngồi trên lưng Truy Phong, cảm nhận được lực gió tạt rất mạnh, trong lòng Trương Dương đột nhiên cảm thấy dũng cảm hơn.


Hiện giờ hắn đã có Tia Chớp, Vô Ảnh và cả Truy Phong là ba linh thú lớn tương trợ, cùng với thực lực bản thân hắn thì dù có là hang hùm ổ rắn gì hắn cũng dám xông vào, nhất là khi có được Truy Phong, tốc độ của nó mang đến cho Trương Dương một sự bảo đảm lớn.


Hắn càng tự tin về hành trình đến Long gia lần này, cho dù trưởng bối của Long gia có làm khó hắn thì hắn cũng không có gì phải lo lắng.


Hắn và linh thú liên kết với nhau đã đủ đấu với cao thủ tầng thứ tư. Trong trường hợp xấu nhất, hắn dù không đánh lại được cao thủ tầng thứ tư thì người này cũng đừng hòng giữ được hắn ở lạu. Điều này đồng nghĩa với hắn đã ở thế không thể thất bại được.


Nếu không phải hôm nay bất ngờ phát hiện ra có người theo dõi thì hào khí của Trương Dương còn có thể lớn hơn nữa, thực sự là hoàn hảo.


Truy Phong chạy rất nhanh về phía trước. Không cần áp chế độc tố nữa, cuối cùng Trương Dương đã cảm nhận được tốc độ khủng khϊế͙p͙ thật sự của nó, lúc đến đây hơn một trăm cây số mà khi trở về chỉ mất có mười phút.


Đấy còn là do bọn hắn chạy vòng một chút, nếu không đã quay lại từ lâu rồi.
Hơn mười phút chạy được hơn một trăm cây số, e rằng tàu siêu tốc của tương lai cũng kém tốc độ của Truy Phong, muốn đuổi theo bọn hắn, nhất là khi đang ở trên thảo nguyên, chỉ có máy bay mới so sánh được.


Từ rất xa, Trương Dương nhìn thấy có một chiếc xe chạy từ từ trên mặt cỏ, trên mui xe còn ngồi một số người. Sau khi thiên mã nhìn thấy bọn họ, ánh mắt thiên mã lập tức trừng lớn, mặt còn có vẻ rất tức giận.


Đây là những tên săn trộm. Sau khi bọn chúng phát hiện ra một con ngựa hoang liền kéo đến như ong vỡ tổ săn tìm Truy Phong. Khi đó nếu không phải Truy Phong trúng độc trong người thì đã sớm bỏ xa bọn chúng, cũng sẽ không bị bọn chúng uy hϊế͙p͙.
- Chít chít chít!
- Chút chít chút chít!


Nhìn thấy những người này, Tia Chớp và Vô Ảnh đều kêu lên.
Phía trước chúng nó chính là những người đã gặp rồi, nhưng khi đó bọn hắn và Truy Phong không có bất kì quan hệ gì, tất nhiên hắn sẽ không xen vào việc của người khác.


Nhưng bây giờ thì khác, Truy Phong là đồng bọn mới của chúng nó. Thấy đồng bọn bị người ta bắt nạt như vậy, chúng đương nhiên không thể bỏ qua, huống chi lúc nãy Vô Ảnh đã nói nhất định sẽ giúp Truy Phong báo thù.
Ý của hai tên nhãi ranh kia chính là trừng trị cho lũ người này một trận thích đáng.


- Ha ha, Truy Phong, chúng ta sẽ qua đó giúp mày trả thù.
Sau khi hiểu được ý của hai nhóc tỳ này, Trương Dương ngửa mặt lên trời cười.


Phía trước chỉ có bảy, tám chiếc xe, ít hơn so với trước rất nhiều, xe ít người đông, trong xe nào đều nhồi nhét đầy người. Để tránh phải đi bộ, một số người còn bò lên trên mui xe, trên mui xe có người thì xe tất nhiên không thể lái quá nhanh được.


Cũng may những chiếc xe này đều là xe chạy việt dã, nếu không sẽ không thể chở được nhiều người như vậy.