Nhưng mà Khải Mạn mới vừa công phá một tầng giam cầm, trong không khí đã ngưng kết ra vố số Băng Tinh bị Đạt Tư Ngũ Đức khống chế bắt đầu xoay tròn, sau đó hội tụ thành một cơn bão tuyết bao phủ Khải Mạn vào giữa.Giờ phút này Đạt Tư Ngũ Đức và Bố Long Phỉ Nhĩ đang ở trên không trung, hai người một trước một sau khóa hết đường lui của Khải Mạn. Dù sao Khải Mạn không phải là Phong hệ Thần Vũ Giả, tốc độ hai bên không thua kém bao nhiêu, vì thế bên nào nhiều người hơn sẽ chiếm cứ ưu thế tuyệt đối.Đạt Tư Ngũ Đức bị một đoàn Băng Vụ bao quanh, hơn nữa phạm vi còn đang từ từ mở rộng, chẳng qua là không biết tại sao tốc độ Băng Vụ khuếch tán có vẻ chậm chạp.Bố Long Phỉ Nhĩ mỉm cười quái dị, mắt đất bên dưới từ từ tụ lại tạo thành một con trường long. Sau khi tăng trưởng lên đến kích thước vài chục trượng, trường long cuối cùng ngẩng cao đầu há miệng ngưng tụ lực lượng.Từ trong Băng Tinh Phong Bạo tràn ngập hàn khí truyền ra tiếng rống giận dữ của Khải Mạn, một đoàn hỏa trụ phóng thẳng lên cao nhuộm đỏ nửa bầu trời. Sau một lát, bởi vì nhiệt độ tăng lên quá nhanh khiến cho băng tăng dần dần bị hòa tan rồi hóa thành hơi nước tản đi.Không đợi Khải Mạn hiện thân ra ngoài, Bố Long Phỉ Nhĩ đã vung tay lên tạo ra vô số cột đá, phía trên đó không ngừng mọc ra gai nhọn sắc bén, mỗi cạnh cột đá đều lóe ra ánh sáng lạnh lẽo rợn người. Cột đá từ từ dâng lên cao rồi y như độc xà lao thẳng xuống dưới, vô số cột đá tạo thành rừng gai bao trùm thân ảnh Khải Mạn vào bên trong.Trong quá trình Bố Long Phỉ Nhĩ buông thả Đại Địa Tù Lung, Đạt Tư Ngũ Đức vẫn tiếp tục vận chuyển nguyên lực, không khí ngưng kết ra từng hột từng hột Băng Tinh thật nhỏ. Đạt Tư Ngũ Đức biết sử dụng rất nhiều thủ đoạn, nhưng lúc này Băng Tinh nho nhỏ lại có khả năng quấy nhiễu Khải Mạn rất tốt. Nó có thể chèn ép không cho Khải Mạn vận dụng quá nhiều Hỏa nguyên lực. Mặc dù biên độ tước nhược không lớn, thậm chí là không đáng kể trong một đoạn thời gian, nhưng Thần Vũ Giả chiến đấu thường thường kéo dài rất lâu, một điểm chênh lệch nhỏ này nhiều khi sẽ tạo thành kết quả thắng bại cuối cùng.Thật ra Bố Long Phỉ Nhĩ và Đạt Tư Ngũ Đức sử dụng chiến thuật vô cùng đơn giản, nói trắng ra là xa luân chiến. Hai người thay phiên xuất thủ vây khốn Khải Mạn. Bởi vì cả ba đều là Thần Vũ Giả, Khải Mạn dĩ nhiên không thể nào giở tay nhấc chân là phá vỡ bí kỹ của đối thủ, nếu như tình hình như vậy vẫn kéo dài xuống, kết quả hiển nhiên là có thể thấy trước rồi. Khải Mạn sớm muộn gì cũng bị hao hết nguyên lực, đến lúc đó hắn sẽ biến thành cá nằm trên thớt mặc cho người chém giết.Khải Mạn thân ở trong trận tự nhiên hiểu rõ tình huống của mình, nhưng bất đắc dĩ chính là hắn không có phương pháp nào xử lí cho tốt. Đối phương không cho hắn cơ hội thở dốc, giờ phút này Khải Mạn chỉ có thể gửi gắm hi vọng đám người Tạp Tư Đặc La có thể xông lại công kích một trong hai người Bố Long Phỉ Nhĩ và Đạt Tư Ngũ Đức. Sau khi nhiễu loạn tiết tấu công kích của đối phương, vậy thì hắn sẽ có cơ hội chạy trốn.Theo thời gian trôi qua, tâm tình Khải Mạn từ từ trầm xuống, không phải là vì đám người Tạp Tư Đặc La không đến trợ giúp, mà là vì Khải Mạn chợt phát hiện nguyên lực trong cơ thể trôi đi nhanh hơn dự tính của hắn. Lúc trước đánh một trận với Địch Uy làm cho Khải Mạn bị một vết thương nhẹ, đối với Thần Vũ Giả thì thương thế cỡ đó dĩ nhiên không coi vào đâu. Cho dù Khải Mạn chiến đấu với cường giả đồng giai cũng sẽ không bị ảnh hưởng quá lớn.Nhưng mấu chốt là vào lúc này Khải Mạn chiến đấu với hai Thần Vũ Giả, đánh nhau kiểu này không thể nào sơ hở tạo ra một sai lầm nhỏ. Nguyên bản đó chỉ là thương thế rất nhỏ không đáng kể, bây giờ vô tình đã biến thành cái gai nhọn đâm thủng hi vọng đào thoát của hắn.Trong lòng Khải Mạn tự dưng nổi lên một trận lạnh lẽo, chẳng lẽ Địch Uy đã sớm dự liệu được mình sẽ bị lâm vào trận chiến đấu này?Mắt thấy không có cách nào đột phá Bố Long Phỉ Nhĩ và Tư Ngũ Đức phong tỏa, nhóm Tạp Tư Đặc La bên kia bị đám người Mạc Lâm cuốn lấy trong lòng như lửa đốt. Nếu như Khải Mạn bị hai Thần Vũ Giả của đối phương đánh chết, vận rủi sẽ phủ xuống đầu bọn họ rất nhanh.Chạy trốn đã là vô vọng rồi, lần này Mạc Lâm mang đến tất cả Thánh giả lấy Phong hệ võ sĩ làm chủ nên tốc độ chiếm cứ ưu thế tuyệt đối. Mặc dù cho tới bây giờ nhóm Tạp Tư Đặc La không có xuất hiện thương vong nhưng đó là vì đám người Mạc Lâm không muốn liều mạng. Đợi đến lúc Bố Long Phỉ Nhĩ và Đạt Tư Ngũ Đức rảnh tay, vậy thì nhóm Tạp Tư Đặc La đừng hòng chạy thoát người nào.Tạp Tư Đặc La nhanh chóng cho ra một lựa chọn, thay vì ngồi im chờ chết còn không bằng liều mạng đánh cược một lần, cứu Khải Mạn chẳng khác nào cứu chính bọn họ."Xông lên !" Tạp Tư Đặc La rống giận một tiếng, những người khác hiển nhiên cũng ý thức được tình cảnh nguy hiểm của mình, đồng thời phát động thế công.Chiến đấu trong nháy mắt tiến vào giai đoạn gay cấn, hỏa diễm và khí lạnh đan xen vào nhau khiến cho không gian nứt vỡ chấn động liên hồi, kình phong lạnh thấu xương càn quét bốn phương, đại địa cũng bắt đầu sôi trào, cát đá quay cuồng bay thẳng lên trời cao.Nhóm người Tạp Tư Đặc La liều mạng xông qua, còn đám người Mạc Lâm hiển nhiên dốc toàn lực cản lại, hai bên đồng thời thả ra bí kỹ điên cuồng công kích lẫn nhau.Một gã Phong hệ Thánh giả thấy công mãi không được, lập tức thay đổi phương hướng thừa dịp hỗn loạn bay vòng qua đám người Mạc Lâm, nhưng không ngờ Á Nhĩ Duy Tư từ sau bay đến ngăn cản lùi ngược trở về.Địch Áo nhờ Á Nhĩ Duy Tư giúp đỡ thoát khốn cũng không có tùy tiện tham gia chiến đấu, mặc dù chỉ bị biển lửa vây khốn một đoạn thời gian ngắn, nhưng Địch Áo hao tổn nguyên lực rất lớn, cũng may trong cơ thể có Đại Luân chống đỡ nên không có bị thương. Chẳng qua là trong khoảng thời gian ngắn không thể nào tiến hành chiến đấu. Địch Áo đứng ở xa ngưng tụ quang cầu nơi đầu ngón tay, nếu có người xông phá vòng vây thành công sẽ phải đón nhận cửa ải của hắn.Tình hình bên phía Khải Mạn càng lúc càng bất ổn, mỗi lần đột phá phong tỏa sẽ làm cho hắn thể lực và nguyên lực suy giảm một phần, lúc đầu còn không cảm thấy gì nhưng theo thời gian trôi qua thì chênh lệch càng lúc càng lớn.Công kích vĩnh viễn là phương thức phòng ngự tốt nhất, bên phía Mạc Lâm có số lượng Thánh giả vượt qua đối phương, nhưng vẫn bị nhóm người Tạp Tư Đặc La oanh tạc đón đỡ không kịp. Dĩ nhiên, Tạp Tư Đặc La vì thế cũng bỏ ra cái giá không nhỏ, ba tên đồng bọn đã vẫn lạc ở trong trận chiến tanh máu này. Bản thân Tạp Tư Đặc La vết thương chồng chất, sau lưng là một vết thương sâu tới tận xương, da thịt bốc mùi huyết tinh đáng sợ. Nếu như lúc đó Tạp Tư Đặc La phản ứng hơi chậm một chút, sợ rằng đã bị Xà Thương của Á Nhĩ Duy Tư xuyên thủng xương sọ rồi.Lúc này Địch Áo ngưng tụ quang cầu đã bành trướng khá lớn, hắn hít sau một hơi rồi bắn thẳng ra ngoài.Nhóm người Tạp Tư Đặc La mới vừa vọt ra đã gặp ngay Địch Áo công kích chính diện, lúc này quá bất ngờ nên không kịp tránh né, thế là bọn hắn đành phải vận nguyên lực phòng thủ, "ầm" một tiếng nổ mạnh như sấm bên tai, bọn hắn lại bị đánh bay ngược vào vòng vây của đám người Mạc Lâm.Tạp Tư Đặc La tức giận thả ra một vòng hỏa diễm quanh người, hắn vốn suy nghĩ mình có thể dễ dàng đánh tan Địch Áo công kích, nhưng Địch Áo thả ra quang cầu không hề bị ảnh hưởng bởi lần va chạm trước đó, tốc độ lao tới vẫn nhanh chóng như cũ, vòng hỏa diễm nóng rực kia vậy mà không thể cản trở được một cái chớp mắt. Nguồn truyện: Truyện FULLTạp Tư Đặc La vô cùng kinh ngạc, khi quang cầu sắp đánh vào trước ngực, Tạp Tư Đặc La theo bản năng nghiêng người qua một bên, quang cầu bay xẹt qua thân thể Tạp Tư Đặc La lướt thẳng ra sau. Một gã Thánh giả ở sau lưng Tạp Tư Đặc La bất ngờ không đề phòng bị quang cầu đánh trúng ngay người.Trong lúc công kích chạm vào người tên Thánh giả kia liền bộc phát ra tiếng nổ vang trời, thân thể hắn lực chấn động to lớn bay thẳng về phía sau. Địch Áo đánh một kích mặc dù không thể bài trừ lực phòng ngự của Thánh giả, nhưng cũng thành công làm cho hắn rớt vào ngay giữa vòng vây của đám người Mạc Lâm.Trong lúc nguyên lực hỗn loạn chèn ép tứ phương, đủ loại bí kỹ liên tiếp bay ra nện lên người tên Thánh giả kia, nguyên lực chiến giáp tiêu tán trong nháy mắt. Lĩnh vực hộ thân cũng bị hàng loạt công kích đánh tan nát, Á Nhĩ Duy Tư lập tức đâm ra một thương xuyên thủng họng tên Thánh giả.Nhóm người Tạp Tư Đặc La không dám chậm trễ chút nào, vừa buông thả bí kỹ tấn công Địch Áo vừa xông về phía Khải Mạn.Địch Áo bay ngược về phía sau tránh thoát đám người Tạp Tư Đặc La công kích, lúc này mà liều mạng với đối phương rõ ràng là hành vi ngu ngốc chẳng ai làm.Vẻ mặt Bố Long Phỉ Nhĩ và Đạt Tư Ngũ Đức cực kỳ ngưng trọng, nếu như nhóm người Tạp Tư Đặc La chạy tới nhiễu loạn tiết tấu công kích của bọn họ, Khải Mạn sẽ có thể chạy thoát ra khỏi vòng khống chế. Nhưng hai người phải tập trung lực chú ý ở trên người Khải Mạn, không thể nào phân thần xử lý bên kia được.Bố Long Phỉ Nhĩ nhíu mày khống chế mấy con trường long bay thẳng lên cao, vô số đất đá ập tới như mưa rơi nước chảy. Đồng thời Đạt Tư Ngũ Đức cũng vung tay tạo ra một luồng sương mù nồng đậm bao phủ hắn và Bố Long Phỉ Nhĩ vào trong.