Tên Đầu Trọc Này Rất Nguy Hiểm

Chương 983: Chỉ Sợ Thân Kiếm Là Giả

Mỹ nhân, tất cả mọi người đều thích, thế nhưng ai lại muốn chưng một tên dị tộc ở trong nhà, nếu phá băng đi ra, sẽ chết người đấy. . . đi ngủ còn phải nơm nớp lo sợ.
Nếu như hoa mấy vạn mua chơi đùa còn được, thế nhưng mua giá cao, chỉ có thể nhìn từ xa.


- Dạ công tử không muốn mua dị tộc về nhà chơi đùa một chút sao?
Tả Thiên Chúng bỗng nhiên hướng phía Dạ Côn nói ra, muốn Côn ca ra giá cao mua.
Dạ Côn cười nói:
- Thẩm mỹ của ta không cho phép bản thân làm như vậy.


Khóe miệng Tả Thiên Chúng giật một cái, người trẻ tuổi đúng là người trẻ tuổi, thế mà trả thù mình.


Rõ ràng loại tình huống này không giống nư Tả Thiên Chúng dự đoán, đặt dị tộc ở vị thứ ba, là kết luận giá trị tiềm năng của dị tộc cao hơn hai món trước đó, thế nhưng ngàn vạn lần không nghĩ tới, mọi người lại không hiếu kỳ đối với dị tộc, thậm chí còn mang theo vẻ e ngại.


- Lão tôn thượng hẳn sẽ muốn dị tộc để làm một chút nghiên cứu.
Đấu Phù Thế ở bên cạnh nhẹ nói ra.
- Thật?
Dạ Côn nghi hoặc hỏi, nếu như cha vợ thật muốn, đương nhiên phải đưa tới, gạt hai đứa con gái của người ta, ngươi cũng phải bày tỏ một chút chứ.


- Đối với hiểu biết của ta với lão tôn thượng, lão tôn thượng rất thích bộ tộc kỳ quái.
Đấu Phù Thế suy đoán không sai, Thất Tông Tội cũng tới như vậy.
Dạ Côn nhẹ gật đầu, nếu cha vợ thích, vậy liền đưa cha vợ một cái tiểu lễ vật, hơn nữa cũng không đắt.


Hiện tại chỉ cần chờ là được rồi.
Đại khái thời gian uống cạn chung trà, giá cả chỉ mới đột phá mười vạn, mà người kêu giá cũng ít đi rất nhiều.
Nhìn mặt Tả Thiên Chúng một chút, đều đen như đít nồi.
- Hai mươi vạn.
Dạ Côn lên tiếng hô.


Chuyện này khiến Tả Thiên Chúng bên cạnh sững sờ, bất quá trong lòng đang rỉ máu, còn chưa khiến tên Dạ công tử này xuất huyết, ngược lại tự mình đâm mình một đao.


Côn ca vừa hô như thế, toàn trường không tiếp tục tăng giá nữa, dù sao ở trong mắt mọi người, hiện tại quan hệ vị Mê Đồ này với Tả Thiên Chúng rất tốt, vì một tên dị tộc đắc tội đắc tội với hắn rất không đáng, nhường cho hắn là được.
Lúc này Hạng Thiên Lăng lên tiếng hô:


- Có rất nhiều truyền thuyết liên quan tới dị tộc, ai muốn làm người đầu tiên lưu danh sử sách?
Dạ Côn thầm mắng một tiếng, Hạng Thiên Lăng thật biết mê hoặc người.


Mặc dù chuyện này rất hấp dẫn người, nhưng muốn dị tộc kể chuyện xưa cho ngươi, vậy phải có mệnh mới được, mọi người cũng không phải kẻ ngốc.
Hạng Thiên Lăng thấy không có ai ra giá, liếc mắt nhìn Tả Thiên Chúng, Tả Thiên Chúng nhẹ gật đầu.
Tựa hồ đang bán cho Côn ca một lần mặt mũi.


- Như vậy chúc mừng vị tiên sinh này, đấu giá được một tên dị tộc.
Hạng Thiên Lăng hào phóng hô.
Dạ Côn đứng dậy hướng phía mọi người chắp tay, xem như đáp tạ các vị không tiếp tục đấu giá, dù sao thừa không ít tiền.
- Đa tạ.


Dạ Côn hướng phía Tả Thiên Chúng cười cười, trong lòng cũng biết, nếu như vừa mới Tả Thiên Chúng không gật đầu, khẳng định sẽ có ngời tới cạnh tranh với mình, bán cho mình giá thấp như thế, cũng tính là cho mặt mũi.
Tả Thiên Chúng cười khẽ một tiếng:


- Dạ công tử, sau này chúng ta nên hợp tác nhiều hơn.
- Đó là đương nhiên.
Có thể cùng chiến tuyến với Tiền Trang, đối với Thái Kinh mà nói cũng là một chuyện tốt, dù sao hiện tại Thái Kinh cần rất nhiều tiền.


Nếu như Tiền Trang có thể trợ giúp một chút, vậy không còn gì tốt hơn, Dạ Côn cảm thấy nên tìm Tả Thiên Chúng bàn chuyện vay tiền một chút.
Lúc này trên Hạng Thiên Lăng trên đài trầm giọng hô:
- Các vị, vật phẩm đấu giá tiếp theo, chắc hẳn mọi người đều đã biết!


Nghe Hạng Thiên Lăng nói như thế, ánh mắt mọi người bắt đầu mang theo xúc động, đến rồi!
"Thần Kiếm là lễ vật Thần tộc ban cho Nhân tộc, tin chắc mọi người ở đây đều biết mức độ trân quý của nó, hẳn các vị Kiếm Đế đang có mặt ở đây, đại đa số đều không có Thần Kiếm đi.


"Thế nhưng không sao, hôm nay bán đấu giá thân kiếm Thần Kiếm, sẽ giúp các ngươi giải quyết vấn đề không có Thần Kiếm.
Hạng Thiên Lăng giang hai tay hô lớn.


Dạ Côn hoàn toàn câm nín, người ta mua một thanh Thần Kiếm liền có thể trực tiếp dùng, mà cái thân kiếm chỉ chỉ là một đống sắt vụn, nói hoa mỹ như thế thôi.


- Thần Kiếm tách rời chia làm ba bộ phận, thân kiếm cùng chuôi kiếm, trong đó chuôi kiếm chia làm kiếm cách cùng kiếm hành, tập hợp đủ ba thứ, liền sẽ thu được vô thượng tu vi, thậm chí thành thần cũng không phải chuyện viễn vong, trở thành người trên người.


Lời của Hạng Thiên Lăng đầy dụ hoặc, khiến cho mọi người bắt đầu huyễn tưởng.
Nhưng mà Dạ Côn cùng Dạ Tần đều biết, phụ thân đã thu tập được kiếm hành và kiếm cách, nếu như thân kiếm này đúng là cùng một bộ, vậy nhất định phải mua xuống.
- Ta sẽ không nhiều lời nữa, mang lên!


Hạng Thiên Lăng hướng phía bên cạnh phất phất tay.
Lần này chỉ có một vị cô nương xinh đẹp đi ra, bưng một cái giá. . . mặc dù thân kiếm bị vải đỏ che mất, nhưng có thể nhìn thấy lờ mờ qua đường vân.


Thế nhưng Dạ Côn cùng Dạ Tần sững sờ, thân kiếm cong? ? ? Hình dáng không giống với Thần Kiếm, bọn họ chưa từng thấy qua Thần Kiếm uốn cong.
Cô nương đặt cái giá xuống, Hạng Thiên Lăng bắt lấy vải đỏ, tất cả mọi người nhìn chằm chằm. . .
Xoạt một tiếng.


Hạng Thiên Lăng giật vải đỏ xuống, thân kiếm xuất hiện ở trong mắt mọi người, lập tức tản mát ra một mảnh phản quang, đây là kết hợp với ánh sáng trên trời chiếu xuống, khiến cho thân kiếm lộ ra vẻ rất là cao cấp, mọi người không tự chủ cho rằng đây quả thật là một bộ phận của Thần Kiếm.


Thế nhưng Dạ Côn cùng Dạ Tần không cho là như vậy.
Hai món cha mua lúc trước phẩm chất vô cùng kém, kém đến mức tưởng rằng nhặt ven đường, nhưng trải qua hai vị cha vợ xác định, chúng là thật.
Nhưng thân kiếm này không nhuốm bụi trần, mang theo một chút hào quang, thậm chí Thần Kiếm còn có hình cung.


Trọng điểm là cáo lỗ để kết nối với chuôi kiếm, Dạ Côn cùng Dạ Tần nhìn kỹ, không đúng.
Chuôi kiếm của cha mấu nối có hình chữ thập, thế nhưng mấu nói thân kiếm này lại có hình vuông, hoàn toàn không tương xứng.


Nguyên bản còn mang theo tâm tình kích động, nhất thời liền nguội lạnh, thậm chí còn cảm thấy thân kiếm này là giả, đây là Tả Thiên Chúng dùng thanh danh của mình bán lấy tiền mà thôi.


Nhưng những người đang ngồi ở đây không nghĩ như vậy, nhìn thấy thân kiếm hai mắt liền sáng lên, tiền đồ vĩ đại đang đợi mình. . .
- Như cũ, người trả giá cao được!
Hạng Thiên Lăng vừa mới hô xong, hiện trường lập tức hỗn loạn.
- Lão tử ra một trăm vạn.
- Cút, lão tử một ngàn vạn!


- Cút hết cho ta, năm ngàn vạn!
Nghe đám người này liều mạng hô hào, Dạ Côn cũng choáng váng, đều là nhân vật có tiền a, mới thở mấy hơi mà đã tăng lên đến năm ngàn vạn kim tệ.
Tả Thiên Chúng thấy tình cảnh như vậy, trên mặt lại hiện ra đắc ý, thậm chí tò mò hỏi:


- Dạ công tử không có ý định ra tay sao?
- Ha ha ha, nghèo. . . thật lòng không mua nổi.
Dạ Côn cười cười, cha năm đó chỉ dùng hai mươi vạn kim tệ mua lấy, nhìn hiện tại. . . khác biệt quá lớn, có đôi khi phải nhờ vào vận may mới được.


- Dạ công tử nói đùa, ngươi đại biểu cho Dạ gia Thái Kinh, chục tỷ đều chỉ là chuyện nhỏ.
- Tiền đề là ta có thể lấy ra được.
Dạ Côn cười nói, lại bắt đầu hố mình, nhất định là cảm thấy dị tộc cho mình quá tiện nghi, muốn vớt lại chút đỉnh.