Tên Đầu Trọc Này Rất Nguy Hiểm

Chương 926: Nỗ Lực Không Phải Sở Trường Của Côn Ca

Ngày thứ hai, Dạ Côn phấn chấn tinh thần, cho dù mẹ vợ trông thấy cũng rất là nghi hoặc, đã xảy ra chuyện gì?
Thấy mẹ vợ Liên Hàn nghi hoặc, Dạ Côn một mặt thản nhiên, ta không làm việc trái với lương tâm, không sợ.


Xử lý tốt chuyện nhà, Dạ Côn muốn đi tìm Đát Từ hỏi chuyện Thanh Hoa Cổ Long một chút, hiện tại tăng cao thực lực vẫn rất quan trọng, ai bảo kẻ địch càng ngày càng mạnh cơ chứ.
- Lão sư, có chuyện gì không?
Đát Từ cung kính hỏi.
- Đát Từ, ngươi hiểu bao nhiêu về Thanh Hoa Cổ Long?
Dạ Côn tò mò hỏi.


Đát Từ dừng một chút:
- Thanh Hoa Cổ Long năm đó làm nhiều việc ác, sau khi lão sư thu phục liền luyện hóa thành áo giáp.
- Thực lực của Thanh Hoa Cổ Long ta đã được kiến thức qua, rất cường hãn, có thể thu phục Thanh Hoa Cổ Long, chắc hẳn thực lực Từ Hàng Thiên Tôn thâm bất khả trắc đi.


Dạ Côn cảm thấy mình vẫn chưa phát huy ra được toàn bộ thực lực, mặc dù kế thừa. . . nhưng hình như bị kẹp lại.
Đông Tứ nhẹ gật đầu, nghiêm túc nói:
- Đúng là như thế, năm đó lão sư thu phục Thanh Hoa Cổ Long cũng đã trả giá rất nhiều đại giới.


- Ngươi cảm thấy ta kế thừa bao nhiêu thực lực?
- Ách. . .
- Không sao, cứ nói thẳng.
- Hai thành.
- ......
Nói thật, Dạ Côn cảm thấy mình đã phát huy ra năm thành, thế nhưng nghe Đát Từ nói như thế, khó tiếp thụ a, thế mà chỉ kế thừa hai thành, đây quả thực là khác biệt trời vực.


Có lẽ đạo lực hai vị Thiên Tôn dung hợp lại với nhau, cho nên khiến Dạ Côn có loại ảo giác này, nhưng tiềm lực còn đang đợi khai phá.
- Làm sao để Thanh Hoa Cổ Long khôi phục thực lực?
- Lão sư, sao đột nhiên nghĩ như thế?
Đát Từ nghi hoặc hỏi.
- Ách. . .


Chẳng lẽ Côn ca nói, bởi vì Thanh Hoa Cổ Long khôi phục, mình mới có cơ hội mọc tóc hay sao.
- Lão sư, tuyệt đối đừng bị Thanh Hoa Cổ Long lừa gạt, nó rất am hiểu lợi dụng nhược điểm người khác, trước kia lão sư từng dính chiêu, cho nên mới luyện hóa nó.


Đát Từ vội vàng nói, lão sư đừng để bị lừa.
Dạ Côn nghe xong nhíu chặt mày, cảm thấy có chút kinh ngạc, hành vi của Thanh Hoa Cổ Long không giống như đang lừa gạt mình, nhưng Đát Từ cũng không lý tới do lừa mình.


Chẳng qua là bị Đát Từ nói như thế, trong lòng Dạ Côn cũng hơi đề phòng một chút, Thanh Hoa Cổ Long có thể giúp cho mình mọc tóc, nhưng nếu để cho nó mưu lợi, khẳng định sẽ bị thiệt thòi, đến lúc đó đừng nói tóc dài, chỗ khác cũng bị mất.
- Ừm, ta biết rồi.


- Lão sư, ngoại lực vĩnh viễn là ngoại lực, không thể quá phụ thuộc vào nó, lĩnh hội thiện ác, có lẽ như thế mới có thể đốn ngộ, giải phong lão sư truyền thừa.


Đát Từ nhẹ nói ra, mặc dù lão sư kế thừa, nhưng còn quá trẻ, có ý nghĩ như vậy cũng là bình thường, người nào đột nhiên đạt được lực lượng như vậy, đều sẽ có chút tung bay, chỉ có nhận thức thiếu sót của mình, mới có thể đốn ngộ.
- Lĩnh hội thiện ác?


Dạ Côn có chút hoang mang.
- Ừm, lão sư cùng Vạn Ác Thiên Tôn là hai loại cực đoan, chỉ khi lão sư lĩnh ngộ tâm cảnh, mới có thể kế thừa lực lượng của bọn họ.
Thứ này có chút thâm ảo a, thiện ác làm sao lĩnh ngộ, Dạ Côn cảm thấy thứ này còn khó lĩnh ngộ hơn cả tam đoạn.


- Lão sư, ta cùng Đông Tứ ở bên kia đã lĩnh ngộ tam đoạn, sau này cũng có thể gánh vác thay lão sư một chút chuyện.
Đát Từ cung kính nói ra.


Hai người một mực kẹt tại tam đoạn vô phương đột phá, lần này đi đến chỗ Diệp Hoa tiềm tu, thu hoạch được mấu chốt đột phá, dĩ nhiên không thể bỏ qua sự trợ giúp của Thanh Hư.


Đương nhiên, không có lệnh của Diệp Hoa, Thanh Hư cũng sẽ không nói như thế, Hoa ca cũng là biến tướng trợ giúp con rể, giúp thực lực thuộc hạ Dạ Côn tăng gấp bội.


Ngay cả Đông Tứ cùng Đát Từ cũng đã lĩnh ngộ tam đoạn, làm lão sư của bọn họ, hiện tại ngay cả cánh cửa cũng không thể sờ đến, Dạ Côn cảm thấy mình phải cố gắng hơn mới được.
Như thế mới có thể ứng phó với những chuyện phiền toái sau này.


Về phần Thanh Hoa Cổ Long bên kia, thuận theo tự nhiên đi, dù gì bị trọc nhiều năm như vậy, cũng đã quen.
Có lẽ đây chính là nhân sinh, luôn có một chút không như ý.
Hàn huyên với Đát Từ một hồi, cũng giúp cho Dạ Côn có chút thu hoạch.


Cho nên từ hôm nay trở đi, Côn ca phải cố gắng tu luyện, tốt nhất có thể tăng lên tới tam đoạn, đây chính là một loại tăng vọt về chất, dù cho không có Thanh Hoa Cổ Long trợ giúp, cũng có thể ứng phó với tình huống cực đoan.


Thân là đệ đệ, Dạ Tần đương nhiên không có rơi xuống, mỗi ngày đều đang dốc lòng đốn ngộ tam đoạn.
Diệp Hoa không sai biệt lắm ở ba ngày liền mang theo Thanh Nhã cùng Đông Hoàng Bạch Chỉ trở lại Thiên Lý Thành, Thượng Hiên cùng Liên Hàn cũng trở về Mê Vụ Sâm Lâm.


Trong nhà nhất thời vắng lạnh rất nhiều, Minh ca cũng lo được lo mất, hai tên huynh đệ giấy đi mấy, một thoáng liền đồi phế, nhàm chán đến cực điểm.
Vể phần Diệp Hoa cùng Thượng Hiên đột nhiên rời đi, Dạ Côn cảm thấy hai vị cha vợ là trở về luyện binh, làm tốt chuyện thảo phạt Thần tộc.


Điều kiện tiên quyết là mình không có giải quyết, thảo phạt là lựa chọn cuối cùng.
Một tháng lặng lẽ trôi qua, đối với tam đoạn, Dạ Côn vẫn không có đầu mối gì, mà Dạ Tần lại có thu hoạch không ít.


Đông Môn Mộng bảo Dạ Côn yên tĩnh, dục tốc bất đạt, thậm chí Dạ Minh muốn Dạ Côn dừng lại, như thế sẽ không lĩnh ngộ được tam đoạn.
Trong lòng Côn ca rất gấp, phía trên có Thần tộc uy hϊế͙p͙, phía dưới còn có Quỷ Súc Thiên Tôn uy hϊế͙p͙, sao có thể không nóng vội được.


Có lẽ Côn ca không phải loại nỗ lực tu luyện, mà là thích hợp đi nhảy núi, có lẽ như thế mới có thể tăng lên.
Nhảy núi đoạt bảo truyền thừa, phục vụ dây chuyền, ngươi đáng có được.
- Đại ca, hôm nay không có lĩnh ngộ sao?


Dạ Tần đi đến chỗ Dạ Côn, mà Dạ Côn ngồi ở trong tiểu đình đang xuất thần suy nghĩ, cảm thấy thiên phú của mình không theo kịp bước chân.
- Có lẽ cha nói đúng, ta hẳn nên ngừng một thoáng, quá nóng lòng.
- Ngừng lại cũng tốt, đại ca, hay là ngươi thay ta đi một chuyến đi?


Dạ Tần vốn tự mình đi, nhưng nhìn thấy đại ca như thế, ra ngoài đi một chút cũng tốt.
- Đi đâu?
- Đi tâm sự với Uyển Nhiên, bảo nàng ấy tới Thái Kinh, nói cho cùng, Uyển Nhiên vẫn là biểu muội của chúng ta.
- Làm sao? Uyển Nhiên không muốn tới?
Dạ Tần nhẹ gật đầu:


- Ừm, hôm nay gia gia gọi ta dẫn Uyển Nhiên về, bất kể dùng biện pháp gì, những người khác có thể không về, nhưng Uyển Nhiên nhất định phải về.
- Phụ mẫu Uyển Nhiên đến cùng là ai?
Dạ Côn cảm thấy phụ mẫu Uyển Nhiên bị hại, chỉ sợ không phải trùng hợp.


- Hiện tại còn chưa tra rõ ràng, thế nhưng ta cảm thấy, chuyện này không có đơn giản như vậy, nguyên nhân cái chết của phụ mẫu Uyển Nhiên, rất có thể có quan hệ với Uyển Nhiên.
- Cũng tốt, ta đi một chuyến, nói cho ta vị trí.
Nói xong Dạ Côn liền lấy thảm bay ra.
- Đại ca, có nói một tiếng với tẩu tẩu không?


- Giúp ta đi nói với các nàng một chút, ta đi sớm về sớm.
Dạ Côn cầm lấy vị trí đệ đệ đưa cho, vọt thẳng vào trong mây xanh.
Dạ Tần thở dài một hơi, chỉ sợ thân thế của Uyển Nhiên rất có vấn đề.
- Đệ đệ, đại ca ngươi đi đâu thế.


Diệp Ly vừa mới thấy Dạ Côn rời đi, liền đi tới tò mò hỏi.
- Đại ca đi dẫn người về Thái Kinh, cũng tiện đổi phó một chút.
Dạ Tần nhẹ giọng cười nói.