Tên Đầu Trọc Này Rất Nguy Hiểm

Chương 1077: Đoàn Diệt

Lúc này Mộ Dung Uy cùng Mộ Dung Kiện hơi sững sờ, muốn dẫn mình đi?
- Tại sao phải đi với các ngươi? !
Mộ Dung Kiện chất vấn.
- Chỉ sợ các ngươi không biết, người nhục mạ Thánh Nhân Thái Kinh, nên chém.
- Lúc này Hào Kiệt cười như ác ma, lộ răng nanh ra.


Cả đám nghe thấy vô cùng kinh ngạc, vốn chỉ cảm thấy Thái Kinh muốn dọa người, nhất một lúc sẽ thả.
- Nhưng nói trực tiếp giết người, hoàn toàn không có khả năng a, Thái Kinh dựa vào cái gì dám làm như vậy, bằng vào Dạ Tư Không là
Thánh Nhân Thái Kinh?


Mộ Dung Uy cùng Mộ Dung Kiện đã choáng váng, hai người bọn họ hoàn không ngờ sẽ có kết quả như vậy, trước kia đều là chính người khác, hôm nay đến lượt mình bị chỉnh, hoàn toàn không biết nên làm sao.
- Nhìn thân nhân bên cạnh, Mộ Dung Uy cùng Mộ Dung Kiện trực tiếp hộ:
- Cứu ta... cứu ta. ..


- Cho dù Thiên Vương lão tử tới, hôm nay các ngươi cũng phải chết.
Hào Kiệt phát ra tiếng cười khặc khặc khặc, khiến người nghe sợ hãi không thôi.
- Ngươi dám?! Hôm nay ta muốn xem xem ai dám động đến người Mộ Dung gia, nếu Thái Kinh dám giết, vậy đồng nghĩa với tuyên chiến cùng Mộ Dung gia!


Mộ Dung Đường tiến lên trước một bước, bày ra oai nghiêm trưởng lão.
Nhưng mà khí thế như vậy ở trước mặt huynh đệ Hào gia, vẫn không đáng là gì.
Hào Kiệt phủi tro bụi, từ tốn nói:


- Lão đầu, ngươi quá đề cao bản thân, một cái Mộ Dung nho nhỏ, Thái Kinh căn bản không để ở trong lòng, cho dù là Thánh Thiên trước kia cũng như vậy.
- Hôm nay cho dù lão phu chết cũng phải ngăn đám cuồng nhân các ngươi!


Mộ Dung Đường tức giận quát, y cảm thấy hai người trước mắt không đơn giản, cũng không biết có phải làm bộ làm dáng hay không.
Nếu như Thái Kinh quả thực muốn giết, như vậy chỉ có thể dẫn người giết ra ngoài.


- Lão đầu, nếu ngươi có bản sự này, cứ việc chạy là được, ta sẽ mở cửa sẵn cho ngươi.
Hào Kiệt giơ tay lên, Dạ gia quân phía sau mở cửa nhà lao ra.
- Mang hai vị thiếu niên lang không biết trời cao đất rộng này ra.
- Vâng!
- Các ngươi dám?!
Mộ Dung Kiệt cùng Mộ Dung Đường trực tiếp ngăn lại.


Hào Kiệt nhìn hai người thật sâu nói ra:
- Hai vị, nếu hai người ngắn ta bắt người, vậy liền biến thành đồng đảng, nên biết, sinh mệnh rất đáng ngưỡng mộ, không thể đùa giỡn
như vậy.
- Cha, cứu Con... Con không muốn chết!


Mộ Dung Uy ôm chặt lấy đùi Mộ Dung Kiệt, hiện tại nào có vẻ bất cần đời như trước đó, ngoại trừ hoảng sợ cũng chỉ có càng hoảng sợ.
Mộ Dung Kiệt cùng Mộ Dung Đường liếc nhau, hai người đã quyết định, hiện tại giết ra ngoài, sau đó chạy về Thiên Cương, nói chuyện


này cho tất cả mọi người, khởi xướng tiến công Thái Kinh.
Hào Kiệt có thể cảm giác được hai người kia quyết định, buông tay nói ra:
- Các ngươi đã ra một cái quyết định vô cùng ngu xuẩn.


Lời vừa mới dứt âm, chỉ thấy Mộ Dung Kiệt cùng Mộ Dung Đường bộc phát ra khí thế bén nhọn, tu vi đều là Kiếm Đế...
ở trong mắt người khác Kiếm Đế đã là tồn tại vô địch, thế nhưng ở trước mặt huynh đệ Hào gia, thật đúng là không đủ nhét kẽ răng.


Loại thực lực này cũng có thể lên làm cổ tộc, chỉ sợ Thiên Cương hết người rồi.
Hào Nhân đứng ở bên cạnh đột nhiên động, hóa thành một cái bóng...
Phanh phanh!
Mọi người chỉ nghe thấy hai tiếng vang trầm, nguyên bản hai người khí thế bàng bạc tựa như tiết khí, toàn bộ tan biến.


Trên mặt Mộ Dung Đường cùng Mộ Dung Kiệt khó có thể tin, đạo lực trong nháy mắt vừa rồi đã bị đánh tan.
Chuyện này cũng mang ý nghĩa, tu luyện nhiều năm như vậy đã biến thành bọt nước.
- Không có khả năng! Hai người các ngươi rốt cuộc là ai?!


Vẻ mặt Mộ Dung Kiệt dữ tợn, đối với cái chết của Mộ Dung Gia nguyên bản còn có chút suy nghĩ, thế nhưng hiện tại thật sự rồi.
Hào Kiệt bẻ bẻ cổ lạnh nhạt nói ra:


- Chỉ là hai tên vô danh tiểu tốt, các ngươi không cần để ở trong lòng, lão đệ, cũng phế hai tên này đi, miễn đến lúc đó nhảy tới nhảy lui, phiền toái.
Lời vừa mới nói xong, phanh phanh!


Mộ Dung Uy cùng Mộ Dung Kiện trợn tròn mắt, kỳ thật hai quyền này không mang đến chút đau đớn nào, thế nhưng bọn họ có thể cảm
nhận được, đạo lực biến mất.
- Ban đầu chẳng qua là giết hai người, hiện tại biến thành giết bốn người, dẫn bọn chúng ra.
- Vâng.
Mộ Dung Đường điên cuồng gào thét:


- Thái Kinh các ngươi xong! ! ! Còn có Thánh Nhân của các ngươi, đều sẽ xuống địa ngục! ! !
- Đều nhớ kỹ, lão đầu này nhục mạ Thánh Nhân, chứng cứ vô cùng xác thực.
Hào Kiệt từ tốn nói.
- Vâng.
Mộ Dung Đường phù một tiếng, đột nhiên phun ra một ngụm máu tươi, bị tức đến ngất đi.


Hai tên tiểu bối đã bị dọa đến tè ra quần, đầu ông ông, Mộ Dung Kiệt nắm thật chặt nắm đấm, vẫn còn đang nghĩ biện pháp.
Chẳng qua là hiện tại đã không còn biên giáp nào.
Cảnh đêm Thái Kinh rất đẹp, nhất là thời khắc này, thế nhưng buổi tối hôm nay, ánh trăng tựa hồ có huyết quang ẩn hiện.


Bảng thông báo đã dán lên thông cáo mới nhất.
Tiến hành thẩm phán đối với chuyện lúc trưa.
Mộ Dung Đường, Mộ Dung Kiệt, Mộ Dung Gia, Mộ Dung Uy, Mộ Dung Kiện đến từ Thiên Cương bỏ qua luật pháp Thái Kinh, ỷ thế hϊế͙p͙


người, nhục mạ, uy hϊế͙p͙, đe dọa Thánh Nhân Thái Kinh, năm người sẽ bị xử trảm tại phiên chợ thành bắc.
Thông cáo vừa xuất hiện, liền chấn kinh tất cả mọi người, nhiều ngày như vậy, công tử gây chuyện không phải không có, thế nhưng hiện tại bọn chúng lại bị lôi ra xử tử, thật đúng là không may...


Người Thái Kinh thấy kết quả xử lý như thế, đều vỗ tay khen hay... không hổ là Thánh Nhân Thái Kinh... cảm giác lực lượng rất đủ.
Hiện tại đều nhanh chân chạy đến phiên chợ thành bắc nhìn, thật hả giận nha.


Thông cáo vừa mới xuất hiện, phiên chợ thành bắc liền bị vây đến con kiến chui không lọt, Dạ gia quân dọn giữa chợ làm sân bãi, trên lầu những kiến trúc xung quanh đã đứng không ít, thậm chí ngay cả trên nóc nhà cũng có rất nhiều người.


Thái Kinh chọn công khai tử hình ở thời điểm này, có thể nói là khiến người ta xúc động.
Thời gian từ từ trôi qua, người đến xem xử tử chỉ tăng không giảm.
Nhưng vào lúc này, cách đó không xa truyền đến rối loạn... vang lên tiếng chửi rủa của mấy người Mộ Dung gia.


Chỉ thấy năm người Mộ Dung gia bị còng lấy xích sắt đi tới, cho dù là Mộ Dung Gia đã chết cũng giống như thế, cho dù người chết, thế nhưng đầu vẫn phải chặt, có thể nói là rung động lòng người.
- Thái Kinh các ngươi chết không yên lành! Thiên Cương Mộ Dung gia sẽ báo thù rửa hận cho chúng ta!


- Các ngươi chờ nữ nhân của mình bị lăng nhục, Con của mình bị chém thành muôn mảnh đi!
Mộ Dung Đường đã lâm vào trong điên cuồng, nghe thấy chửi rủa như thế, đám người xung quanh bắt đầu xao động, thuận tay nhặt đồ vật lên liền ném, người bên trong cửa hàng mặt tiền cầm nước bẩn tới tạt.


Mấy người Mộ Dung gia bị dân chúng ném đủ thứ bẩn thỉu vào, thế nhưng miệng của bọn họ vẫn không ngừng lại.
Dù sao cũng sắp chết, không cho người ta trút giận một hồi à, Thái Kinh là nơi tự do, muốn nói cứ nói, thế nhưng phải chịu trách nhiệm.


Rất nhanh, năm người Mộ Dung gia được đưa tới trung ương phiên chợ, năm tên đao phủ đã vào chỗ, đại khảm đao trong tay được mài
đến phát sáng.
Năm người theo thứ tự bị đè xuống đất, toàn trường một mảnh tĩnh lặng.
Lúc này, Hào Kiệt chậm rãi phù không hộ:


- Chư vị dân chúng Thái Kinh, khách nhân đến từ năm sống bốn biển, hôm nay phát sinh một chuyện khiến mọi người không vui!