Tên Đầu Trọc Này Rất Nguy Hiểm

Chương 1043: Cho Người Một Cơ Hội

Nhìn yến tiệc phô trương trước mắt, Dạ Côn cảm khái vạn phần, làm không tệ a.
Bên trong còn có rất nhiều cô nương đang đứng, ăn mặc nhìn như vừa vặn, nhưng rõ ràng đó có thể thấy được. ..
- Gia chủ, mời qua bên này.


Lăng Chiến tỉ mỉ bôi tiếp, dùng khúm núm cũng không qua, mông ngựa đập tới cực hạn.
Dạ Côn cười ngồi vào chủ vị ở giữa, nhìn chiếc bàn do thủy tinh đỏ tạo thành, khí cụ cũng không phải màu vàng kim, mà là màu bạch
kim.


Chu Bán Sinh đi ở sau cùng nhìn Dạ Côn, trong lòng rất là phức tạp, nhưng cũng không biểu hiện ra ngoài, cũng không có ý định nhận
nhau.
Rất nhanh, lục đại gia đều ngồi vào chỗ.
- Gia chủ, có thể khai tiệc chưa?
Lăng Chiến chắp tay hỏi.
Dạ Côn giơ tay lên, cảm giác như vậy rất có dáng vẻ đại lão.


Lăng Chiến phủi tay, chỉ thấy có rất nhiều cô nương đi ra, mỗi người đều vô cùng xinh đẹp, Dạ Côn cảm giác Lăng Chiến có kế vặt, nếu không có người quen tại, nhất định phải chỉnh ngươi hai câu.
Bảy món mặn ba món canh, dùng lời nói của Lăng Chiến, đây là thập toàn thập mỹ.


Mặc dù món ăn nhiều một chút, nhưng cũng không phải ăn không hết, dù sao trọng điểm cũng không phải ăn cơm, mà là đàm luận.
- Gia chủ, không biết món ăn có hợp khẩu vị không?
Lăng Chiến đứng dậy lo lắng hỏi.
Dạ Côn cười nói:
- Lăng gia chủ có lòng.
- Đều vì gia chủ, đáng giá.


Nói xong, Lăng Chiến lại phủi tay, chỉ thấy một đám nữ nhân oanh oanh yến yến chậm rãi tới, ánh mắt nhìn Dạ Côn đều có chút mập mờ, nhất là một thân lụa trắng kia, như ẩn như hiện, oạch -


Nữ tử bên cạnh Dạ Côn có thể nói là toàn trường nhất diễm, cô nương như thế ở bên ngoài, tuyệt đối là đối tượng cho đám nam nhân
truy phủng.
Thế nhưng ở chỗ này, cũng chỉ có thể rót rượu cho Côn ca.


Côn ca đương nhiên biết, thế nhưng ngay cả nữ nhân giống như Gia Cát Thanh đều có thể nhẫn tâm cự tuyệt, càng đừng nói vị này.
Lăng Chiến cẩn thận quan sát Dạ Côn, cảm giác mỹ nhân kế tựa hồ vô dụng.
Uống chút rượu, nhìn mỹ nữ vũ động, loại cảm giác này thật là diệu a -


Một khúc qua đi, Dạ Côn mang theo nụ cười vỗ tay.
- Tốt.
Các vị gia chủ cũng để ly rượu trong tay xuống vỗ tay.
Đám vũ nữ thụ sủng nhược kinh, hướng phía Dạ Côn hơi hơi nghiêng thân, mặt đều đỏ tới mang tai, thật muốn cùng gia chủ cộng độ
lượng tiêu.


Theo đám vũ nữ cúi người rời đi, Lăng Chiến cười nói:
- Gia chủ, những cô nương này đều chưa xuất các.
Dạ Côn lập tức hiểu, Lăng Chiến này thật tốt a... muốn cho Côn ca vào hố.
- Vậy Lăng gia chủ cần phải chú ý, tìm người hữu duyên cho các nàng.
Lăng Chiến hơi sững sờ, lập tức cười nói:


- Gia chủ nói đúng lắm, ngày mai ta sẽ an bài.
Dạ Côn cầm chén rượu đứng dậy, đám gia chủ nhìn động tác của Côn ca, dồn dập cầm chén rượu đứng lên.
- Các vị, từ khi làm gia chủ đến nay, còn không ăn cùng các vị một bữa cơm, muốn mượn cơ hội này cùng các vị gia chủ tâm sự việc nhà.


Mọi người có hơi nghi hoặc, tâm sự việc nhà?
Tình huống như thế nào?
Mang theo đầy đầu dấu chấm hỏi, mọi người uống hết chén rượu này.
Cô nương đứng ở bên cạnh bạ Côn lần nữa rót rượu, hồng quang dập dờn trên gương mặt không chút che giấu.


- Đúng rồi, liên quan tới chuyện bị trúng độc lần trước, có tin tức gì không?
Dạ Côn nở nụ cười tò mò hỏi.
Mộ Dung Châu âm thầm thầm mắng một tiếng, vừa rồi còn nói trò chuyện việc nhà, đảo mắt liền nói chính sự.


Liên quan tới chuyện này, lần trước Lăng Chiến nói bao ở trên người y, lúc này Dạ Côn truy vấn, Lăng Chiến cũng có hơi gấp.
Hôm nay tổ chức dạ yến, Lăng Chiến cũng có ý muốn thỉnh tội, dù sao chuyện trúng độc không có chút manh mối, căn bản không tra được kết quả gì.


- Gia chủ, thuộc hạ không có năng lực, không tra được thủ phạm thật phía sau màn.
Lăng Chiến chắp tay áy náy nói ra.
- Không sao không sao, tăng gia chủ khổ cực, nhanh ngồi xuống đi.
Dạ Côn đỡ lấy, dáng vẻ rất dễ nói chuyện.


Lăng Chiến còn tưởng rằng Dạ Côn sẽ dùng chuyện này làm khó mình, nào ngờ lại qua dễ như vậy... làm y toát cả mồ hôi.
-Ài...
Dạ Côn bỗng nhiên thở dài.
Thượng Quan Đức Nguyên lập tức lo lắng hỏi:
- Gia chủ sao lại thở dài.
- Chỉ là nghĩ đến lần trước, lòng vẫn còn sợ hãi.


Mộ Dung Châu chắp tay nói ra:
- Gia chủ không cần phải lo lắng, nếu lại dám xuất hiện, nhất định sẽ chém chết!
Lăng Chiến cũng nói ra:
- Không sai! Nếu như lại xảy ra chuyện như thế, gia chủ cứ chặt đầu của chúng ta xuống.


- Lăng gia chủ quá lời, còn không nghiêm trọng như vậy, chẳng qua là hiện tại Thiên Cung không an toàn, các vị gia chủ phải cẩn thận.
Dạ Côn ý vị sâu xa nói ra.
- Tạ gia chủ quan tâm.
Dạ Côn cười cười, hỏi:
- Gia Cát, hôm nay sao không nói lời nào?
Gia Cát Nhất Cách dùng một chút, cười nói:


- Gia chủ, hôm nay có chút không thoải mái, xin gia chủ cho phép ta đi về nghỉ ngơi.
- Chỗ nào không thoải mái? Lăng gia chủ, gọi y sư đến xem.
Dạ Côn nghiêm túc nói, dáng vẻ hết sức không vui.
Lăng Chiến lập tức hướng phía bên cạnh quát:
- Người đâu, gọi y sư tới xem bệnh cho Gia Cát.


Gia Cát Nhất Cách sợ hãi nói:
- Gia chủ đừng lo, chẳng qua là người đã già, nỗi lòng có hơi loạn mà thôi.
- Là như thế à, làm ta lo lắng một phen, Gia Cát Nhất Cách, người phải chiếu cố bản thân thật tốt.


Gia Cát Nhất Cách nghe Dạ Côn nói thế, cũng cảm thấy có vấn đề, thế nhưng cũng không nghĩ nhiều.
- Tạ gia chủ, ta sẽ chú ý.
- Vậy thì tốt. .. dù sao Thiên Cung còn cần ngươi đây.
Dạ Côn nâng chén rượu, kính Gia Cát Nhất Cách.
Y cũng tranh thủ thời gian nâng chén uống.


Mấy người khác có chút mơ hồ, tình huống này, gia chủ giống như đang làm loạn, nhưng tại sao phải tìm Gia Cát Nhất Cách?
- Lão hủ sẽ không để cho gia chủ thất vọng.
- Gần nhất ta thu được một tin tức.
- Dạ Côn chuyển chén rượu cười nói.
Trong lòng mọi người giật mình, rốt cuộc tiến vào chính đề.


Lăng Chiến nhìn thoáng qua thị nữ xung quanh, toàn bộ thị nữ liền hơi nghiêng thân rời đi.
Thượng Quan Đức Nguyên cung kính hỏi:
- Gia chủ thu được tin tức gì?
- Đương nhiên là tin tức người lần trước muốn hại ta, người này dụng ý khó dò a.
Lăng Chiến lập tức vỗ bàn hỏi:


- Gia chủ, là ai! Ta phải bắt y lại! Dám hãm hại gia chủ!
Dạ Côn nhìn mọi người một lượt:
- Người này là một trong số các ngươi.
Theo Dạ Côn nói như thế, biểu lộ sáu người gần như thống nhất, đều là kinh hãi.


- Nếu như hiện tại đứng ra, thừa nhận sai lầm, ta sẽ không truy cứu, nhưng nếu để cho ta nói ra, hậu quả sẽ phi thường nghiêm trọng.
Ngữ khí Dạ Côn dần dần lạnh lùng.
Sáu vị gia chủ ngươi nhìn ta, ta nhìn ngươi, đều không có người đứng ra. ..


- Cơ hội chỉ có một lần, các vị... hãm hại gia chủ có tội gì, các ngươi hẳn biết chứ?
Dạ Côn nói như vậy, kỳ thật cũng là đang cho Gia Cát Nhất Cách cơ hội, dù sao đã thương tổn tới Thanh Thanh, mà Gia Cát Nhất Cách lại là người thân duy nhất của Gia Cát Thanh.


Cho nên Côn ca quyết định cho lão một cơ hội.
Chẳng qua là nhìn tình huống hiện tại, Gia Cát Nhất Cách tựa hồ không có ý định thừa nhận.