Tên Đầu Trọc Này Rất Nguy Hiểm

Chương 1019: Bản Địa Long

Kim quang mỏng manh càng lúc càng nhiều, trong đó còn đan xen rất nhiều hắc ảnh, lít nha lít nhít...


Dần dần hạ xuống, kim quang chiếu sáng toàn bộ đáy biển, trăm vạn hắc giáp chiến sĩ vững vàng đứng đấy, hoàn toàn không có chút khó khăn nào, khiến cho người bên phía Võ Thành Bảo rất là nghi hoặc, đám hắc giáp chiến sĩ kia cường hãn như thế sao?


Từ nhân số xem ra, Võ Thành Bảo không chiếm ưu thế, thậm chí còn nằm ở thế yếu.
Nhưng Võ Thành Bảo bên này cho rằng, thực lực tổng hợp của bọn họ rất mạnh mẽ.
- Đám người Dịch Tôn phòng thủ trên mặt biển đâu?


Hào Kiệt chợt nhớ tới một vấn đề, Dạ gia có thể xuống đây, chỉ sợ Dịch Tôn phía trên đã xong đời.
Tả Thiên Chúng không dám nói cho bọn họ biết, đám người Dịch Tôn đã bị diệt sạch. .. hơn chỉ đối phương chỉ mới dùng mấy tên lính
quèn.
Lời này rất đả kích sĩ khí a.


Hào Kiệt thấy Tả Thiên Chúng không có đáp lời, liền biết người phía trên hẳn lành ít dữ nhiều.
Tình huống như vậy cũng không khiến Hào Kiệt e ngại, thậm chí càng thêm hưng phấn:


- Tả trang chủ yên tâm đi, Dịch Tôn không có lĩnh ngộ tam đoạn, mà người thủ ở chỗ này, cũng sẽ không dễ dàng chết đi giống như Dịch Tôn.
- Vậy liền nhờ Hào Kiệt ngươi, tốt nhất đừng để lan đến gần Võ Thành Bảo.
- Tả trang chủ yên tâm, ta tự có chừng mực.


Hào Kiệt vỗ ngực, lập tức đi lên phía đầu đội ngũ.
Mà ở phía trước đội ngũ còn có một người trẻ tuổi đang đứng.
Người này là tên là Hào Nhân, là đệ đệ Hào Kiệt, bọn họ là huynh đệ song bào thai, đồng dạng cũng là sư huynh đệ, có thể nói là quan
hệ rất mật thiết.


- Hào gia huynh đệ có đáng tin không?
Tả Thiên Chúng không nhịn được thầm nói một tiếng.
Hạng Thiên Lăng đứng ở phía sau không nói chuyện, dù sao Hào gia huynh đệ là Tiền Trang mấy lão bản khác gọi tới, thực lực như thế
nào vẫn phải xem mới biết được.


Mà bản thân Tả Thiên Chúng chỉ có gọi một cao thủ tới, hơn nữa còn bỏ ra đại giới mới mời được.
Thanh danh người này tại Côn Miểu không nhỏ, có lời đồn rằng y từng đi qua phía bên kia tường bằng, hành tung của y phiêu miểu bất định, có thể tìm tới đã là kỳ tích.


Tả Thiên Chúng nhìn về phía người này, mặc dù người này đứng ở phía trước đội ngũ, thế nhưng cũng không có khí chất đại tướng, ngược lại có một chút khí chất riêng biệt rất không hợp với hoàn cảnh, hơn nữa dường như vẫn còn đang ở trong trạng thái say khướt.


- Trang chủ yên tâm, dù sao Dịch Tôn không có lĩnh ngộ tam đoạn, vị Sát Đan này là cường giả tam đoạn danh phù kỳ thực.
Hạng Thiên Lăng cung kính nói ra, biết hôm nay Tả Thiên Chúng bị hung hăng đả kích một phen, lúc này muốn lấy lại danh dự.
Tả Thiên Chúng than nhẹ một tiếng:
- Hy vọng như thế đi.


Thấy Dạ gia không tốn chút sức lực tiêu diệt đám người Dịch Tôn, Tả Thiên Chúng liền biết sự tình hôm nay khó thành.
Dạ gia căn bản không có đơn giản giống như trong tình báo, Tả Thiên Chúng thậm chí có một loại cảm giác mình bị lừa.


Lúc này hai quân đối lập, bầu không khí ngột ngạt đang dần dần ngưng tụ...
Bỗng nhiên, tất cả mọi người cảm thấy dòng nước xao động, giống như có quái vật khổng lồ tác động vào dòng nước.
Người Võ Thành


Bảo trông thấy năm cái bóng đen to lớn cấp tốc vọt tới bên này, suy nghĩ hiện lên trong đầu của bọn họ chính là quái vật biển.
Khi nhìn thấy năm con Hắc Cự Long, ánh mắt đám người Võ Thành Bảo đều lộ ra vẻ kinh hãi, đáy biển sao lại có Long xuất hiện?


Hơn nữa còn là năm đầu Cự Long, cảm giác quá không chân thực.
Tả Thiên Chúng nhìn năm đầu Cự Long xoay quanh trên đỉnh đầu, rõ ràng cảm nhận được áp lực Long tộc mang tới, vừa rồi chẳng qua là nhìn qua gương mà thôi.
Lúc này Thượng Hiền bỗng nhiên hướng phía Diệp Hoa cười khẽ một tiếng:


- Kỳ thật, ta cũng có một con rồng.
- Ồ? Ngươi cũng có?
- Đúng vậy, bản địa Long, ngươi đây là ngoại lai.
Diệp Hoa: ......


Chỉ thấy một chiếc Kim Dũng trên đỉnh đầu ầm ầm vang, cửa lớn bỗng nhiên rộng mở, cửa này dài đến ngàn trượng, rộng cũng có trăm trượng, rõ ràng bên trong có thể chứa rất nhiều thứ.
Một bóng đen từ bên trong Kim Dũng lao ra, tựa như một đống phân to lớn.
Oanh!


Một đống vật thể to lớn bất minh đâm vào đáy biển, nhấc lên cát đá dưới đáy biển, trong nháy mắt tràn ngập hiện trường.
Người bên phía Võ Thành Bảo nghi hoặc không thôi, đây rốt cuộc là thứ gì?


Bỗng nhiên, mọi người có thể cảm giác được đáy biển chấn động một cái, nguyên bản còn tưởng rằng là ảo giác, thế nhưng chấn động như vậy lại tiếp tục.
Xuyên qua lớp cát biển loáng thoáng có thể trông thấy một cái hắc ảnh đứng yên.
Ngao ngao ngao! ! !


Một hồi Long ngâm lập tức vang vọng toàn bộ đáy biển, tạo thành trùng kích mạnh mẽ, kết giới bảo hộ Võ Thành Bảo khẽ chấn động một thoáng rồi khôi phục bình thường, kết giới này cũng rất lợi hại.
Long?


Lại là một con rồng, Võ Thành Bảo bên này vô cùng kinh ngạc, hôm nay đến cùng là thế nào, Long tộc thay phiên nhau xuất hiện?
Lúc khói mù tán đi, thi Long của Thượng Hiên cuối cùng xuất hiện ở trước mắt mọi người.


Bộ dáng con rồng này không khỏi khiến người hít sâu một hơi, trên thân thể xuất hiện rất nhiều trống rỗng... thậm chí có thể trông thấy
long cốt.


Nhất là hàm dưới, cũng chỉ có xương cốt trắng dày đặc, còn có cánh chim kia, long lân bị mất không ít, có thể trông thấy thịt rồng màu đen... Có nhiều chỗ còn bị thối rữa.


Nói con rồng này đã chết cũng không có vấn đề gì, thế nhưng hiện tại nó sống sờ sờ đứng ở trước mặt mọi người, liền khiến cho bọn họ không thể nói lời nào.
Bởi vậy rõ ràng, năm đó Thượng Hiên cường hãn đến cỡ nào, ngay cả Thần tộc cũng không Có Long, y lại có một đầu Long, bảo sao


người khác không đố kỵ.
Hiện tại con rồng này xuất hiện lần nữa, cũng đại biểu cho quyết tâm báo thù của Thượng Hiên.
- Người con rồng này không sai.
Sau khi Diệp Hoa xem xong lạnh nhạt nói ra, mặc dù mình thắng về số lượng, nhưng Thượng Hiền nói không sai, đây là Long bản địa, khác rất lớn với Long ngoại lai.


Thượng Hiền hơi khẽ hít một hơi, thấp giọng nói ra:
- Nguyên bản nó có thể dùng thân thể uy nghiêm xuất hiện ở trước mắt mọi người, đáng tiếc... đều là lỗi của ta.
Diệp Hoa vỗ vỗ bả vai Thượng Hiền:
- Nào Có ai không phạm phải sai lầm.


Bản thân Diệp Hoa trước kia cũng phạm phải sai lầm, cho nên có thể hiểu được tâm tình Thượng Hiên.
Thực lực Diệp Hoa cùng Thượng Hiên đối với Dạ gia mà nói, vẫn có chút phiến diện.


Thậm chí Dạ Minh cũng không biết hai người đến cùng mạnh đến cỡ nào, hôm nay đã có thể thấy được, bọn họ cường đại nằm ngoài sức tưởng tượng.
Hai người cha vợ này của Côn Côn thật quá đỉnh.


Lúc này Da gia có phải cũng nên lấy ra thứ gì để chống đỡ sĩ diện không, cũng không thể để thông gia xem thường được.
Dạ Minh nhịn không được nhìn về phía Dạ Tư Không, phảng phất đang nói, cha. .. đừng giấu nữa, nên lấy ra nội tình Dạ gia.
Dạ Tư Không giả vờ không nhìn thấy, lẳng lặng chờ lấy.


Dạ Minh rất bất đắc dĩ, lại nhìn thê tử ở bên cạnh, cảm giác Dạ gia không kéo nổi một đầu Long tới.
Bị thông gia vượt lên, thật sầu.


Người Võ Thành Bảo xem như bị đã bị dọa, đối mặt với Tiên Thiên áp chế như Long tộc, vô thức liền lộ ra kinh hoàng, thậm chí người ở trong Võ Thành Bảo xuyên qua bình chướng, cũng có thể trông thấy bóng đen to lớn bay tới bay lui, rất là lo lắng.
- Không nói mấy câu?
Diệp Hoa nhàn nhạt hỏi.


- Nói? Hay là để Dạ Tư Không tới nói đi.
Thượng Hiền đề nghị.