Tam Nhật Triền Miên

Chương 55: XO khoái lạc

“Ư…” Liễu Dịch Trần rên một tiếng nồng âm mũi, côn th*t ở giữa hai cánh mông ma sát ngày một nhanh.

“Cái tên khốn kiếp động dục này, ta còn đang tắm, ngươi… ngươi không thể đợi chút sao?” Lâm Thiên Long mắng mỏ, cả đầu đầy bọt xà phòng làm hắn không mở mắt ra được.

Thấy Lâm Thiên Long không mở nổi mắt, mắt Liễu Dịch Trần sáng lên, khóe miệng nở một nụ cười tà ma. Nắm lấy đai lưng ở trên bờ…

“Mẹ nó… Liễu Dịch Trần nhà ngươi trói ta làm gì.” Hai tay bị Liễu Dịch Trần ấn lên đỉnh đầu, sau đó bị buộc lại bằng đai lưng của mình, Lâm Thiên Long bừng tỉnh lại lập tức mắng muốn rách cả miệng.

Kéo Lâm Thiên Long dựa vào bên bờ, Liễu Dịch Trần đè hắn xuống trên cỏ. Cỏ chớm thu tuy còn chút xanh tươi nhưng đa phần đang khô héo, vàng ruộm đi.

Lưng bị cỏ cọ vào tuy không đau nhưng lại ngưa ngứa, bị Liễu Dịch Trần đè xuống đất, Lâm Thiên Long cơ bản đã hiểu rõ ý đồ của y.

“Khốn kiếp! Trước tiên để ta gội sạch đầu cái đã.” Mặt Lâm Thiên Long đỏ ửng, giãy dụa toan đứng lên, lại bị đối phương ghì chặt.


“Ngươi… a…” Lời còn chưa nói hết thì đã bị người ta bịt miệng rồi, đầu lưỡi nóng rực mang theo tình dục nồng đậm khuấy động không ngừng trong khoang miệng.

Cơ thể trần trụi, dán chặt lại với nhau, gần như không một khe hở, vốn dĩ bị trêu trọc đã có chút hứng thú, đến giờ thì hạ thân của Lâm Thiên Long cũng hoàn toàn cương lên. Hai phần thân mềm mại được bàn tay trắng trẻo áp lại với nhau, vuốt ve lên xuống.

“Ưm…” Từ mũi tràn ra tiếng rên rỉ, Lâm Thiên Long hoàn toàn hưng phấn, da thịt đỏ lên từng mảng, hai trái đỏ trước ngực phấn khởi dựng thẳng lên, cứng rắn dụ người hái lấy.

Lưỡi từ tốn liếm men theo cổ, cảm nhận từng nhịp mạch đập, từng nhịp từng nhịp, tựa như trái tim hai người đã hòa chung nhịp đập vậy. Chiếc lưỡi ướt át tiếp tục trượt xuống, du ngoạn trên khuôn ngực rắn rỏi.

Chiếc lưỡi linh hoạt cuốn lấy trái đỏ căng cứng trước ngực, đôi môi vừa ngậm, liền ra sức cắn mút.

“A ư…” Mắt không sao mở ra được, hai tay lại bị trói, toàn bộ sự chú ý của Lâm Thiên Long đều dồn vào da thịt.

Thứ ẩm ướt, mềm mềm đó lướt xuống ngực, sau đó ngậm lấy trái đỏ trên ngực hăn, rồi mạnh mẽ cắn mút khiến Lâm Thiên Long không kìm nổi tiếng rên rỉ. Trước giờ nào có ngờ đâu ngực mình lại mẫn cảm như thế, đến mức vừa bị người ta ngậm một cái đã sinh ra khoái cảm mãnh liệt.


Chiếc lưỡi mềm dường như thôi không đùa bỡn hai trái đỏ đáng thương kia nữa, mà men theo đường cong cơ thể xuống đến vùng bụng. Vùng bụng bị lưỡi kia vẽ lên một vòng ẩm ướt, vốn chỉ thấy có chút ngưa ngứa, nhưng do không nhìn thấy gì nên cảm giác kia bị phóng đại lên rất nhiều. Bụng hơi run lên, Lâm Thiên Long dường như có thể cảm thấy phần thân dâm đãng của mình đã tiết một lượng lớn chất lỏng, dính hết lên bụng.

“Ư… tên khốn kiếp nhà ngươi, muốn làm thì làm lẹ đi. Lão tử không chờ được nữa.” Khó chịu mà giãy dụa, cơn ngứa trên bụng ngày càng mãnh liệt hơn, hậu huyệt dường như tiết ra không ít chất lỏng, mỗi lần co rút đều có cảm giác dinh dính.

“Thiên Long đừng vội, hôm qua, ngươi làm ta vô cùng khó chịu.” Liễu Dịch Trần nhướng mày cười, đáng tiếc Lâm Thiên Long không nhìn thấy nụ cười ấy của y, cũng chẳng kém hai chữ “tuyệt mĩ” là bao nhiêu đâu.

“A… Hôm qua gì kia chứ… ngươi mau… a…” Căn bản không rõ việc xảy ra tối hôm qua, Lâm Thiên Long chỉ cảm thấy hạ thân mình như bị thiêu đốt, khó chịu co rút hậu huyệt, muốn tự an ủi dục vọng của bản thân, lại không cách nào gỡ dây trói. Đương lúc hắn khó chịu muôn chết, thì một thứ ẩm ướt bỗng bao trọn lấy phân thân của hắn.

“Liễu…” Lâm Thiên Long kinh hoảng, thứ đầu tiên nảy ra trong đầu hắn là Liễu Dịch Trần để hắn thượng, thế nhưng sau đó lại thấy việc này là không thể nào, rồi thì cảm giác một vật thể mềm mềm cọ cọ trên quy đầu của mình liền giúp Lâm Thiên Long xác thực suy nghĩ của bản thân.

Tuy không phải thực sự chiếm hữu Liễu Dịch Trần, nhưng nghĩ đến cảnh đôi môi đỏ hồng kia ngậm lấy tính khí của mình, Lâm Thiên Long cũng không kiềm nổi hưng phấn trào dâng.

“Oa a… sướng chết mất…” Lâm Thiên Long bắt đầu rên rỉ lớn tiếng, cặp đùi mở rộng, khiến Liễu Dịch Trần dễ dàng ngậm sâu hơn.


Miệng ngậm lấy côn th*t thô to, nhưng Liễu Dịch Trần chẳng thấy chút nhục nhã, cố hết sức mút thật sâu, lông mu của Lâm Thiên Long cọ vào mũi làm y ngưa ngứa.

“Ha a… phía sau… chơi phia sau ta.” Nửa thân dưới của Lâm Thiên Long vốn vẫn còn ngâm trong nước, lúc này khiến cho hậu huyệt đang dâng trào khoái cảm của hắn càng thêm mẫn cảm, thẳng thừng nhếch hai chân, cọ người về phía trước, nâng cao mông, để huyệt khẩu dâm mĩ lộ rõ trước mắt Liễu Dịch Trần.

Ba ngón tay thon dài liền cắm vào mật huyệt mềm mại như hắn mong muốn, không biết có phải bước dạo đầu quá khoái rồi hay không, mà Liễu Dịch Trần còn chưa cần khuếch trương, mật huyệt chặt chẽ kia đã tham lam nuốt gọn lấy ba ngón tay.

“Oa… sướng quá, thật dễ chịu…” Lâm Thiên Long rên nhẹ dâm đãng, không khỏi giãy dụa mông.

Một tay Liễu Dịch Trần đỡ lấy dương v*t của hắn, để tiện bề khẩu giao, tay còn lại nhanh nhẹn cắm rút trong mật huyệt, ngón tay mềm mại rất linh hoạt, thỉnh thoảng lại đổi hướng, khuấy đảo trong mật huyệt.

“A… bên đó…” Lâm Thiên Long bị khoái cảm trước sau đánh úp, sung sướng khó bì, miệng hé ra, dòng chất lỏng trong suốt liền chảy lên thảm cỏ.

Mật huyệt co rút mãnh liệt, tràng bích dâm đãng đột nhiên ngậm chặt lấy ngón tay đang qua lại bên trong.

“Hử?” Không di chuyển được ngón tay, Liễu Dịch Trần khó hiểu ngẩng đầu lên.


Bọt xà phòng trên đầu đã bị gió thổi khô hết rồi, Lâm Thiên Long trừng lớn đôi mắt đỏ rực, đôi mắt mơ hồ như phủ tầng sương, rõ ràng đang trợn trừng trừng nhưng vào mắt Liễu Dịch Trần lại khiến y cảm thấy như có chú mèo nhỏ đang cào cào trong lòng vậy, ngứa ngáy không sao chịu nổi.

“Khốn kiếp!” Lâm Thiên Long cắn chặt môi dưới, khiến bờ môi dày hằn rõ mấy dấu răng.

“Mau lên…”

“Gì cơ?” Nghe không rõ đối phương nói gì, Liễu Dịch Trần bất giác nhướng mày.

“Ta nói ngươi làm nhanh lên đi, dùng cái côn th*t của ngươi chơi lão tử đã đời xem nào. Chơi đến khi lão tử sướng chết thì thôi!” Cặp đùi của Lâm Thiên Long kẹp lấy eo Liễu Dịch Trần, nhào về phía trước, hung dữ quát tháo.

Nghe Lâm Thiên Long nói vậy, mắt Liễu Dịch Trần đột nhiên sáng lên, sự điên cuồng trong mắt khiến Lâm Thiên Long ngứa ngáy cả người.

“Cưng à… yên tâm, ta đảm bảo sẽ dùng côn th*t lớn của mình làm ngươi sướng đến dục tiên dục tử. Làm ngươi sướng đến cực điểm.” Liễu Dịch Trần cười tà, híp mắt lại trông vô cùng nguy hiểm.

Hai tay nhẹ nhàng nâng đùi Lâm Thiên Long lên, để mật huyện vô cùng mềm mại bị ngón tay cắm vào vào kia lập tức phơi bày trước mắt.