Tà Thiếu Dược Vương

Chương 638: Đồ đệ năm tuổi quản giáo hắn

- Chờ hắn tỉnh lại, hãy dẫn hắn tới gặp bổn gia chủ! Nhậm Kiệt tiện tay chụp Nhậm Tinh ném xuống phía dưới, ném cho những người Âm Dương Cảnh kia, sau đó quay đầu nhìn về phía ngũ thúc đang mắt hơi rưng rưng mang theo nụ cười đầy kích động nhìn về phía mình, trong lòng Nhậm Kiệt cũng run lên.

Nhị thúc, ngũ thúc bị vây khốn ở Tây Bắc, Tây Nam đại doanh mấy chục năm, hiển nhiên là lúc Nhậm gia chưa có đạt tới thời kỳ toàn thịnh, cha mình đã bắt đầu bố trí hết thảy chuyện này.

Lục thẩm bị thương liên lụy đến lục thúc cùng chung bị hành hạ, tiếp đó thân thể nhị thúc bị hủy, ngũ thúc thì phải chịu áp lực thật lớn, bố trí tiểu thế giới này, đối với Nhậm gia cũng giống như thuyền cứu nạn Nô- ê đời trước khi thế giới sắp tận thế trong trí nhớ của Nhậm Kiệt.

Nhưng thuyền cứu nạn dù sao cũng là hành động bất đắc dĩ, người nào lại hy vọng từ bỏ gia viên trốn đi. Mà Nhậm Kiệt xuất hiện cùng với biểu hiện của hắn, làm cho Nhậm Thiên Kỳ thấy được hy vọng mới, không còn mọi lúc đều ở trong áp lực cùng bên bờ lo lắng sụp đổ.

- Ngũ thúc, thời gian rất cấp bách, chúng ta tiếp tục đi! Đối với Nhậm Kiệt mà nói, chẳng qua là mượn cơ hội thử một chút hình thức uy áp trên mảnh vỡ bia đá kia, thuận tiện rèn luyện một chút đứa nhỏ không hiểu chuyện gây náo loạn kia, vốn cũng không phải đại sự gì, tự nhiên không thể ảnh hưởng đến chính sự.

- A... À...

Vừa nghe Nhậm Kiệt nói vậy, Nhậm Thiên Kỳ mới kịp phản ứng, ổn định lại tâm thần nhanh chóng bay đến bên cạnh Nhậm Kiệt nói: - Vị cao lớn này chính là Nhậm Cửu Trí trưởng lão; vị hơi gầy nhỏ kia chính là Nhậm Cửu Khiếu trưởng lão đều là trưởng lão hộ pháp trong hai trưởng lão hộ pháp của tiểu thế giới này. Nếu như gia chủ xem qua gia phả hẳn có thể nhớ...

Nhậm Thiên Kỳ đi đến, hai người Nhậm Cửu Trí, Nhậm Cửu Khiếu vừa rồi bị hoảng sợ ngây người cũng mới phản ứng lại, hai người đều chú ý thấy Nhậm Tinh chẳng qua là bị đánh ngất xỉu, nên cũng không có lo lắng. Thời khắc này cũng đều đi theo đến đây, thấy hai người bọn họ đi tới, Nhậm Thiên Kỳ vội vàng trước giới thiệu hai người này.

- Trưởng lão hộ pháp tiểu thế giới Nhậm gia Nhậm Cửu Trí, Nhậm Cửu Khiếu, bái kiến gia chủ!

Hai người phi thân tới gần, cung kính khom người thi lễ. Có thể nhìn ra, có thể cảm nhận được, bọn họ cũng không phải bởi vì Nhậm Kiệt lực lượng mạnh mới như thế, mà chân chính là làm theo quy củ.

Nếu không cho dù nhìn thấy Nhậm Kiệt rất mạnh, cái giá, dáng vẻ trưởng lão Thái Cực Cảnh của một số gia tộc như hiện nay, bình thường cũng sẽ không cung kính thi lễ phát ra từ nội tâm như thế. Tình huống như vậy, chỉ có ở bên trong gia tộc cổ xưa mới có thể nhìn thấy, bởi vì khi đó quy củ rất nghiêm khắc. Tuy rằng gia tộc sẽ có nhân vật Thái Cực Cảnh cường đại, nhưng đứng đầu một nhà địa vị rất cao, lại là tuyệt đối không để cho xem thường.

Hai cái tên Nhậm Cửu Trí, Nhậm Cửu Khiếu này, Nhậm Kiệt vừa nghe đã biết ngay bọn họ là ai: ở Nhậm gia bối phận của họ còn cao hơn so với Văn Mặc của Văn gia, đại khái ở đoạn thời gian 500 năm về trước. Nhậm Kiệt biết trong gia phả có một đoạn tên là dựa theo 1 đến 9 để đặt tên, ở trong 9 thế hệ đó, tên của mỗi người đều phân biệt có mang một con số. Nhậm Cửu Trí, Nhậm Cửu Khiếu chính là hai vị thiên tài của Nhậm gia hơn 500 năm trước, chẳng qua là sau khi họ đạt tới Thái Cực Cảnh liền biến mất, không nghĩ rằng ở trong tiểu thế giới này lại gặp được bọn họ.

- Hai vị trưởng lão cực khổ rồi! Nhớ trăm năm trước dường như hai vị đã từng xuất hiện một lần, sau đó không có tin tức nữa, không nghĩ tới ở nơi này có thể gặp được hai vị trưởng lão! Tính tình của Nhậm Kiệt chính là người khác kính ta, ta kính người khác, người khác phiền ta, trực tiếp tát bay. Nhất là nghe hai vị là tiền bối tổ tiên Nhậm gia, tuy rằng không phải là nhất hệ của mình, nhưng đối phương phát ra từ nội tâm nhận hắn người gia chủ này, Nhậm Kiệt cũng rất nghiêm túc đáp lễ.

Nhậm Cửu Trí cùng Nhậm Cửu Khiếu hai người cũng thật bất ngờ, ngay cả chi tiết nhỏ này Nhậm Kiệt đều biết, Nhậm Cửu Khiếu là đại ca, lên tiếng trước: - Huynh đệ chúng ta hai năm đó có chút kỳ ngộ, cộng thêm công pháp tu luyện của mỗi người có vấn đề, vì thế mới có cao lớn khác nhau như vậy. Sau khi đạt tới Thái Cực Cảnh, cũng học theo tiền bối rời khỏi gia tộc xông xáo thiên hạ, mới biết thiên hạ rộng lớn hơn xa Minh Ngọc Hoàng Triều có thể so sánh, sau đó gặp rất nhiều suy sụp. Trăm năm trước đây chúng ta bế tử quan, chuẩn bị đột phá vào lão tổ Thái Cực Cảnh, nếu như không thành công cũng phải bỏ mình!

Nhậm Cửu Trí nói tiếp theo: - Nhưng mấy chục năm nỗ lực cũng không hiệu quả gì, cuối cùng may mắn là Nhậm Thiên Hành phụ thân ngươi gia chủ Nhậm gia đời trước, cũng không biết ông ấy làm thế nào tìm đến chỗ chúng ta bế quan, ở thời điểm mấu chốt ấy giúp chúng ta một phen, lúc này mới giúp chúng ta thành công đột phá đến cảnh giới lão tổ Thái Cực Cảnh, sau đó đã nói lên mối nguy cấp của Nhậm gia, bảo chúng ta ở chỗ này cùng với lão tổ tông cùng nhau vì Nhậm gia lưu lại một chút huyết mạch!

- Nhậm Tinh cũng là sau đó phụ thân ngươi mang về, lúc đó Nhậm Tinh đi theo lão tổ tông cùng nhau trở về đây, cũng là huyết mạch tinh thuần của Nhậm gia ta, khi đó hắn mới chỉ là một đứa trẻ, từ nhỏ ở chỗ này lớn lên, sau đó bởi vì những năm gần đây đại tướng quân Nhậm Thiên Kỳ muốn bồi dưỡng quân đội, nên đưa không ít người đi vào trong này huấn luyện. Từ đó Nhậm Tinh hắn tiếp xúc đến chuyện bên ngoài luôn muốn đi ra ngoài, cho nên mới có điều mạo phạm, còn xin gia chủ chớ trách móc! Nhậm Cửu Trí nói xong, Nhậm Cửu Khiếu nói nối tiếp theo, mặc dù là hai người nói chuyện, nhưng giống như một người nói, vô cùng liền mạch, ngươi một câu ta một câu nói ra mọi chuyện.

Nhậm Kiệt vừa rồi đã chú ý tới, tuy rằng hai người vóc người lớn nhỏ chênh lệch, nhưng lúc vận chuyển công pháp chạy tới hay lúc muốn ngăn trở Nhậm Tinh, rõ ràng sử dụng công pháp có thể hỗ tương nhau. Nếu như thật sự đánh nhau khẳng định bọn họ có thể giết chết Nhậm Tinh, còn nếu chỉ nói về thực lực, Nhậm Tinh lại mạnh hơn rất nhiều so với bất kỳ người nào trong bọn họ, chỉ có điều loại mạnh của Nhậm Tinh kia là thuộc về lý luận suông, thiếu hụt rèn luyện thực tế.


- Từ nhỏ bị nhốt ở địa phương này, khó tránh sẽ như thế! Nhậm Kiệt phất tay áo, lơ đễnh nói: - Lão tổ tông ở đó, là cùng cấp lão tổ tông Nhậm gia kia à? Còn nữa, chuyện trong tiểu thế giới này, cùng với những tình huống khác có quan hệ với cha ta, các người cũng mau sớm nói cho ta biết!

Đối với Nhậm Kiệt, tuy rằng Nhậm Tinh tuổi không nhỏ, lực lượng lại đạt tới trình độ lão tổ Thái Cực Cảnh kinh khủng, nhưng ở trong mắt Nhậm Kiệt không khác gì với một đứa nhỏ. Mà thái độ của Nhậm Kiệt này, cũng làm cho Nhậm Cửu Trí, Nhậm Cửu Khiếu hai vị lão tổ Thái Cực Cảnh Nhậm gia mấy trăm năm trước này đều có chút ngây ngẩn cả người.

Bởi vì Nhậm Kiệt cũng quá tùy ý đi! Phất tay áo là không hề nói tiếp, đúng thật là hoàn toàn không thèm để ý tới! Cho dù đối với hai người bọn họ, Nhậm Tinh đều là hy vọng của tương lai Nhậm gia, mười mấy tuổi đạt tới lão tổ Thái Cực Cảnh, hơn nữa còn là tu luyện ở trong tiểu thế giới, tuy rằng tài nguyên cũng rất đầy đủ, nhưng cũng không có kỳ ngộ đặc biệt gì, thiên tư của hắn cùng tình huống thân thể rất đặc thù, những thứ này bọn họ đều nghĩ là sau đó Nhậm Kiệt sẽ nhiệt tình hỏi thăm tới, họ sẽ nói cho Nhậm Kiệt biết.

Thế nhưng dường như Nhậm Kiệt hoàn toàn không có hứng thú với chuyện này, một câu nói cũng không hỏi tới như thế, hời hợt như thế, không thèm để ý như thế, một lần nữa làm cho bọn họ cảm thấy vô cùng ngoài ý muốn, vô cùng kích động.

- Đồ đệ của ta năm nay năm tuổi, có thể dễ dàng đánh bại hoặc là đánh chết hắn! Không quản bởi vì sao, có loại lực lượng này lại không có sức chiến đấu gì, cũng không có gì đáng để chú ý cùng ảo diệu! Được rồi, chúng ta nói chính sự đi! Thấy phản ứng của bọn họ có chút chấn kinh quá mức, đến không thể nói tiếp nữa, Nhậm Kiệt phải nói thêm một câu.

Bên cạnh Nhậm Kiệt có rất nhiều nhân vật không tầm thường: Tề Thiên, Hổ Hổ, Cổ Tiểu Bảo bọn họ người nào cũng đều khoa trương hơn, đặc biệt hơn so với Nhậm Tinh này.

Nhậm Tinh mặc dù có chút bất đồng với người khác, mười mấy tuổi đạt tới trình độ lão tổ Thái Cực Cảnh, nhưng thật sự không đến mức làm cho Nhậm Kiệt quá kinh hãi, hơn nữa kinh nghiệm thực chiến của hắn ít đến đáng thương, sức chiến đấu ở trong mắt Nhậm Kiệt xem ra chẳng ra làm sao, hiện tại tâm tư của Nhậm Kiệt cũng không đặt ở nơi này, càng thêm lười để ý tới...

Sở dĩ nói ra về Cổ Tiểu Bảo với bọn họ, chính là thấy bọn họ đứng ngẩn ở nơi đó, vì loại chuyện như vậy có gì phải giật mình như thế chứ?!.

- Cái... cái gì... 5... 5 tuổi? Lần này, hai người Nhậm Cửu Trí, Nhậm Cửu Khiếu càng sửng sốt hơn, cả hai cùng há miệng đồng thanh kêu lên.

Tuy rằng bọn họ đã đợi ở trong tiểu thế giới hơn 20 năm, nhưng bọn họ cũng không cho là Thái Cực Cảnh ở thế giới bên ngoài nhiều tới mức đi đầy đường; lực lượng tới trình độ lão tổ Thái Cực Cảnh càng không đến mức không đáng giá như vậy, một đứa nhỏ năm tuổi ư, đùa gì thế?

Nên biết rằng, tình huống của Nhậm Tinh đã hù dọa bọn họ hoảng sợ, nhưng tình huống Nhậm Tinh bọn họ ít nhiều biết một chút, biết hắn bẩm sinh đã bất đồng với người khác, có tiên linh thể độc đáo, từ nhỏ đã sử dụng tiên linh khí tu luyện, dĩ nhiên bất đồng với tu luyện giả bình thường. Nhưng cho dù như thế, Nhậm Tinh cũng phải tới bây giờ mới đột phá đến cảnh giới lão tổ Thái Cực Cảnh, cái này còn may mà hồi nhỏ có hai người bọn họ chỉ dạy, lớn lên có lão tổ tông tự mình dạy dỗ, loại đãi ngộ đó cho dù là con cháu đại giáo vô thượng cũng không có.

Cho dù khoa trương như thế, chẳng qua cũng thế, năm tuổi làm sao có thể, còn lợi hại hơn so với Nhậm Tinh, gia chủ đây là nói giỡn chăng? Hay là cố ý nói như thế? Nhưng bộ dáng gia chủ không giống như nói giỡn đâu! Hơn nữa Nhậm Tinh đã bị hắn đánh một quyền hôn mê, cũng không cần thiết cố ý nói lời như vậy!

- Gia chủ! Ngài nói là 15 tuổi... hay là 5 tuổi? Nhậm Thiên Kỳ ở một bên cũng có chút không tin tưởng lỗ tai mình.

Vừa thấy dáng vẻ của họ như thế, Nhậm Kiệt cũng không khỏi cười khổ, mình càng muốn nhanh chóng nói chuyện chính sự, bọn họ càng làm rối tung chuyện đâu đâu.

Trên thực tế, cũng chỉ có Nhậm Kiệt mới có cảm giác loại chuyện như vậy là chuyện đâu đâu, đối với người khác, loại chuyện như vậy đã kinh khủng, nghiêm trọng đến phá vỡ nhận biết, phá vỡ thế giới quan của bọn họ.

- Ta... ta không nghe lầm chứ? Vừa rồi hắn nói... đồ đệ năm tuổi của hắn có thể đánh thắng Tinh thiếu, thổi phồng quá mức đi! Cho dù hắn có thể đánh bại Tinh thiếu, nhưng đồ đệ hắn làm sao có thể, còn mới có năm tuổi?

- Vừa rồi không biết hắn động thủ ra sao, đích xác rất lợi hại, nhưng hắn lại nói đồ đệ năm tuổi có thể đánh bại lão tổ Thái Cực Cảnh, quả thực khoác lác, điều này sao có thể!?


- Bất quá các ngươi cũng đừng nói, các ngươi không có phát hiện sao, vị gia chủ đương nhiệm Nhậm gia chúng ta này dường như thật sự không có để ý tới Tinh thiếu nhiều lắm, dường như... dường như... hoàn toàn xem Tinh thiếu như một đứa nhỏ bình thường... Đúng, không sai! Chính là loại cảm giác này!

- Cho dù hắn có lợi hại mấy đi nữa thì thế nào, ngươi nói ta nghe thử xem, làm sao có thể có người năm tuổi có thể đánh bại lão tổ Thái Cực Cảnh?

- Ái chà... Cái này... cái này thật đúng là không có khả năng lắm!

Phía dưới một số người trợ giúp Nhậm Tinh nghe nói như vậy, phản ứng còn lớn hơn. Tuy nhiên đám người đó trao đổi với nhau, thật ra không có nói thẳng thành lời, chỉ là âm thầm dùng thần thức trao đổi lẫn nhau.

Vốn sau khi đón lấy Nhậm Tinh, bọn họ định rời đi, nhưng bởi vì Nhậm Kiệt nói một câu, làm cho từng người bọn họ đều đứng ngẩn ở nơi đó.

Bởi vì đồ đệ năm tuổi có thể đánh bại lão tổ Thái Cực Cảnh, lời nói đó có đánh chết bọn họ cũng không tin. Bọn họ cũng không phải là người lớn lên từ nhỏ trong tiểu thế giới, tình huống bên ngoài sao bọn họ còn không biết rõ, tiểu thế giới này cường đại có thể so với một tông môn vạn năm, cho dù ở bên trong này nhân vật nghịch thiên như Nhậm Tinh cũng cần tới mười mấy năm mới đột phá tới trình độ này, đừng nói chi là ở bên ngoài. Cho dù là đại giáo vô thượng, cũng chưa từng có cái gì lão tổ Thái Cực Cảnh năm tuổi... Không đúng, là năm tuổi có thể dễ dàng đánh bại thậm chí đánh chết lão tổ Thái Cực Cảnh.

Thời khắc này trong lòng mọi người đều có chung một ý nghĩ, giờ này bản thân gia chủ đương nhiệm Nhậm gia đích xác rất lợi hại, nhưng thổi phồng cũng quá khoa trương đi.

Cộng thêm Nhậm Cửu Trí, Nhậm Cửu Khiếu hỏi tới, Nhậm Thiên Kỳ cũng lên tiếng, thời khắc này trong lòng bọn họ đều có một ý nghĩ: ngược lại muốn nhìn xem vị gia chủ trẻ tuổi cường đại này đồng dạng có thể khoác lác thổi phồng tới mức nào.

Lần này thật ra làm cho Nhậm Kiệt trở thành bất đắc dĩ cười khổ, càng không muốn dây dưa với loại chuyện như vậy, kết quả càng phiền toái, hiện tại ngược lại biến thành như vậy. Nhìn sắc mặt cùng phản ứng của từng người bọn họ, Nhậm Kiệt đều có thể đoán được bọn họ đang suy nghĩ gì. Nếu như đang ở Tây Bắc đại doanh, gọi Cổ Tiểu Bảo đến gặp tự nhiên cũng không thành vấn đề, nhưng ở trong tiểu thế giới này thì tương đối phiền toái.

Hơn nữa ai nấy đều nhìn thẳng chuyện này, không giải quyết chuyện này, xem thái độ của họ như vậy, phỏng chừng mình đã trở thành một gia chủ trẻ tuổi thực lực rất mạnh đồng dạng rất có thể là gia chủ khoa trương không ổn trọng, mấu chốt là còn có tên Nhậm Tinh kia, đó cũng là một mối phiền toái.

"Cũng được, dù sao tên họ Nhậm này lúc tỉnh lại cũng sẽ không cam lòng, bổn gia chủ cũng không có thời gian huấn luyện hắn, quản giáo hắn, vậy để Tiểu Bảo đến đây huấn luyện hắn, quản giáo hắn cũng không tệ, sau này có lẽ có thể có chút hữu dụng!" Xem ra đúng là dục tốc bất đạt, càng muốn nhanh chóng làm chút chuyện chính, càng làm trễ nải. Tuy nhiên nếu bọn họ quan tâm tới chuyện này như vậy, hơn nữa nhìn nhận trên vấn đề nhân phẩm của mình đến như vậy, thì tốt hơn là giải quyết một lần đi. Hơn nữa Nhậm Kiệt cũng vô cùng hiểu rõ tính cách của người như Nhậm Tinh này, bởi vì trước đã có chuyện Ngọc Nhân Long ca ca của Vô Song, Nhậm Kiệt cũng không muốn xuất hiện tiếp loại bi kịch đó, vì để tránh cho đứa nhỏ này trong lòng xảy ra vấn đề gì, tốt nhất là trước thời gian quản giáo một chút.

Nghĩ tới đây, Nhậm Kiệt nhìn về phía Nhậm Thiên Kỳ nói: - Ngũ thúc! Hẳn ngài có biện pháp liên lạc với người bên ngoài chứ, khi nào Tiểu Bảo đi tới phủ đại tướng quân, lúc đó ngài cho người tiếp đón dẫn nó vào đây!

- A... À... Được! Chuyện đó không thành vấn đề... Thật sự sẽ đến đây à, không phải nói suông, không phải mình cùng những người khác nghe lầm, là đồ đệ năm tuổi có thể đánh bại thậm chí đánh chết lão tổ Thái Cực Cảnh ư?

Đúng rồi, chẳng lẽ là đứa nhỏ xấu xí năm tuổi kia! Đột nhiên, Nhậm Thiên Kỳ nghĩ tới trong tin tức nhắc tới, đứa nhỏ xấu xí trong chiến đấu ở Tây Bắc đại doanh kia, nhưng đứa nhỏ xấu xí kia cũng không có đạt tới lão tổ Thái Cực Cảnh mà!?.

Nhưng lão ít nhiều biết một chút tin tức bên ngoài, biết đích xác có một đứa nhỏ xấu xí như vậy, lại có lực lượng Thái Cực Cảnh, lúc đó lão cũng chỉ là cho là một vị Thái Cực Cảnh muốn xuất hiện với hình dáng đứa trẻ mà thôi!

Tuy rằng nghĩ tới đứa nhỏ xấu xí kia, nhưng Nhậm Thiên Kỳ vẫn có cảm giác khó có thể tin! Thế nhưng Nhậm Kiệt đã hỏi như vậy, còn là kéo lại suy nghĩ của lão, lão suy nghĩ một chút vội nói: - Nếu không ta đi ra ngoài một chuyến, sẽ thông báo cho Tây Bắc đại doanh được không?

Nơi này dù sao cũng là tiểu thế giới, so với không gian còn kiên định vững chắc hơn, tuy rằng còn không có đạt tới tự thành thiên địa như thế giới Cổ Thần kia, có nhật nguyệt tinh tú, vũ trụ thiên địa độc lập, nhưng cũng là một phương tiểu thế giới, quy tắc bất đồng. Ở loại thế giới này muốn liên lạc với bên ngoài là rất khó khăn, cho dù Pháp Thần Cảnh chỉ bằng vào lực lượng bản thân cũng khó mà làm được, dù sao Pháp Thần Cảnh còn không thể khai sáng tiểu thế giới độc lập, cũng chỉ có tiên nhân thượng giới mới có thể làm được chuyện bực này.

Thật sự có tên đồ đệ này sao?

Còn muốn cho tên đồ đệ này đến đây?

Còn muốn cho đồ đệ năm tuổi của hắn quản giáo, huấn luyện Nhậm Tinh là lão tổ Thái Cực Cảnh này, nói giống y như trước đó.

Nghe Nhậm Kiệt nói với Nhậm Thiên Kỳ như thế, Nhậm Cửu Trí, Nhậm Cửu Khiếu đã hoàn toàn hết chỗ nói rồi! Nhưng có một điều, nghe Nhậm Kiệt nói khi nào Nhậm Tinh tỉnh lại dẫn tới gặp hắn, bọn họ thật ra cảm giác vị gia chủ trẻ tuổi này rất tỉnh táo, đều biết rõ chuyện này, cái này cũng có thể nghĩ ra được!

- Không cần! Để ta trực tiếp liên lạc với nó là được rồi! Nhậm Kiệt phất tay áo nói, rồi lấy ra một khối ngọc bài luyện chế sẵn, trong nháy mắt rót vào thần hồn lực, ngọc bài kia nổ lớn vỡ vụn trên không trung, không gian chung quanh chấn động một hồi, một lực lượng đặc thù cùng tin tức rồi lại từ trong tiểu thế giới nơi này truyền ra ngoài...