Tà Thiếu Dược Vương

Chương 637: Đánh ngất xỉu

Chuyện gì xảy ra, tại sao có thể như vậy?

Trong chớp nhoáng này Nhậm Tinh hoảng sợ ngây người, bởi vì điều này cũng quá không bình thường, rõ ràng mình vận chuyển thần thông, phải chộp được đối phương tới trước người thu thập một phen, như thế nào biến thành như vậy.

Vạn Tinh Trận Pháp của mình vì sao đột nhiên lại đổi hướng ngược lại ném mình bay ra ngoài, giống như là tự mình bạo phát pháp lực thi triển thần thông bắn chính mình bay ra ngoài vậy, điều này cũng quá hoang đường đi!

- Coi như ngươi có gan, còn muốn chỉnh sửa ta, vậy phải xem ngươi có bản lãnh này hay không, quản ngươi là ai, ta chiếu đánh không lầm! Thời khắc này tuy rằng Nhậm Tinh giật mình trong lòng, không nghĩ ra nguyên cớ, nhưng trong nháy mắt bị lực lượng của chính mình bắn ngược về hướng Nhậm Kiệt, hắn liền chuyển thân hình, mượn thế vung quyền đánh thẳng về phía Nhậm Kiệt.

Hết thảy biến hóa này đều quá nhanh, cho dù Nhậm Thiên Kỳ bọn họ muốn lên tiếng ngăn cản, muốn ra tay ngăn cản cũng không kịp rồi.

Cho dù Nhậm Thiên Kỳ biết Nhậm Kiệt rất lợi hại, nhưng tim trong ngực cũng đập nhanh. Dù sao Nhậm Tinh này khác với mọi người, tuy rằng tuổi không lớn lắm, lại có thực lực của lão tổ Thái Cực Cảnh thứ thiệt, Nhậm Thiên Kỳ chỉ lo lắng vạn nhất hắn không khống chế được lực lượng, xảy ra chuyện không may thì coi như thật xảy ra chuyện lớn rồi, mình đúng là trở thành tội nhân thiên cổ của Nhậm gia.

Về phần hai người một cao lớn to con một thấp bé gầy yếu kia, thì thầm kêu không xong. Dù sao vừa rồi Nhậm Thiên Kỳ đã kêu lên báo người nọ là Nhậm Kiệt, là gia chủ đương nhiệm của Nhậm gia. Bọn họ biết tính tình của Nhậm Tinh, bởi vì muốn đi ra ngoài nên luôn gây náo loạn, nhưng không có ý xấu gì lắm, chuyện muốn tánh mạng người cũng không cần lo lắng, chỉ là cho dù không muốn tánh mạng người, mà chỉ đánh cho gia chủ đương nhiệm Nhậm gia gần chết, đánh sưng mặt sưng mũi dù sao cũng không tốt lắm.

Đáng tiếc lực lượng của hai người tuy rằng không yếu, nhưng cũng không mạnh hơn Nhậm Tinh bao nhiêu, huống chi bọn họ khoảng cách lại xa, căn bản không có biện pháp ngăn cản, chỉ có thể trong lòng thầm cầu nguyện cho vị gia chủ Nhậm gia này có thể ngăn chống được một chiêu nửa chiêu, hoặc là có phương pháp gì đó bảo vệ tánh mạng, để bọn họ có cơ hội chạy tới ngăn cản Nhậm Tinh là tốt lắm rồi!

Mà một số người ở phía dưới thậm chí đều không đành lòng nhìn tiếp, đều nhắm mắt lại. Thậm chí có người còn cảm thấy cả người đau đớn, năm đó bọn họ không có người nào không bị vị Tinh thiếu này tìm tới cửa, đánh cho bọn họ thống khổ không muốn sống.

Lúc này bọn họ chỉ có thể yên lặng cầu nguyện cho vị gia chủ trẻ tuổi Nhậm gia này, hy vọng hắn cầm cự một hồi hoặc là tốc độ nhanh một chút có thể né tránh một hai lần, hoặc là cứ đừng phản kháng, còn có thể bị đánh một hai cái rồi thôi.

Ngay lúc mọi người đều thầm than thở trong lòng, giống như đang mặc niệm thay cho Nhậm Kiệt... thì Nhậm Kiệt lại không hề để ý chút nào, vừa rồi vung tay lên phá hủy nghịch chuyển thần thông ngưng tụ trận pháp của Nhậm Tinh, bàn tay vẫn còn giữ tư thế chậm rãi nâng lên, chỉ có điều trong nháy mắt kế tiếp, Nhậm Kiệt dùng thần hồn lực chậm rãi thúc giục vận chuyển.

"Ầm..." Nhậm Tinh chỉ trong chớp mắt đã xông tới, vung lên tay quyền đánh tới nhưng trong quá trình đánh ra một nửa Nhậm Tinh chợt thu lại, lực lượng cường đại làm cho chung quanh nổ vang, may mà hắn cũng không dùng toàn lực, cưỡng ép thu hồi lực lượng lực phản chấn tuy rằng kinh người nhưng không đủ để làm bị thương hắn, chỉ là làm cho pháp lực hơi dao động một cái.

Mà trong nháy mắt này, thân hình của Nhậm Tinh liên tiếp né tránh, liên tiếp lách tránh, ở trên đầu hắn đã có một tia mồ hôi. Bởi vì hắn đột nhiên cảm nhận được một uy áp khổng lồ chưa từng có: người trẻ tuổi giữa không trung xa xa kia không lớn hơn mình bao nhiêu, đưa ra bàn tay lại giống như một đỉnh núi đè ép xuống.

Làm cho hắn cảm nhận được áp lực chưa từng có, hơn nữa hắn còn nhạy cảm cảm nhận được một mối nguy hiểm, cho nên vừa rồi hắn mạnh mẽ khống chế thân hình, không ngừng né tránh, mượn pháp nhún nhảy trên tinh không đặc thù của hắn, né tránh, thoắt ẩn thoắt hiện trong không gian, chính là muốn tìm cơ hội động thủ.

Nhưng bất luận hắn làm gì đều không có một chút cơ hội, giống như một con kiến bị bao phủ dưới bàn tay của một người khổng lồ, bất kể tránh né ra sao, thi triển chiêu thức dạng gì, đều khó mà thoát khỏi áp lực đó.

Loại cảm giác này Nhậm Tinh chưa từng có, bất kể hắn biến hóa ra sao, đều cảm thấy người trước mặt không có chút nào sơ hở không nói, ngược lại thì uy áp cuồn cuộn khiến hắn thở dốc không thôi, dường như vừa động thủ là khắp nơi đều lộ sơ hở, tùy thời sẽ bị đối phương bạo phát một kích trí mạng đánh chết.

Loại cảm giác chưa từng có này, khiến Nhậm Tinh không ngừng biến hóa thần thông, tìm cơ hội.

- A...

Đây là chuyện gì xảy ra? Thấy Nhậm Tinh vốn đang xông tới, đột nhiên dừng lại ở mấy trăm thước phía dưới bàn tay của Nhậm Kiệt, nhanh chóng nhảy tới nhảy lui trong phạm vi chiều ngang rộng tới mấy ngàn thước, không ngừng biến đổi lực lượng, giống như kẻ điên khùng, hai vị Thái Cực Cảnh một cao một thấp kia ngươi nhìn ta, ta nhìn ngươi, đều ngây ngẩn cả người.

Đây là chuyện gì vậy, tà môn! Hai người đều quên luôn phải nhân cơ hội lập tức vọt tới ngăn cản Nhậm Tinh.

- Đây... đây là chuyện gì vậy?


- Kỳ quái! Chẳng lẽ Tinh thiếu trúng tà... Không đúng, đạt tới lão tổ Thái Cực Cảnh, tà ma gặp đều phải đi đường vòng!

- Thế nào không ngừng chớp động nhún nhảy ở ngoài mấy trăm thước, ngay phía dưới bàn tay của người kia làm gì vậy?

- Hôm nay Tinh thiếu bị sao vậy? Điều này... này cũng quá lạ thường đi?

- Cái này nói là gia chủ Nhậm gia chỉ dang hai tay, chẳng lẽ có điều gì cổ quái... mà không giống... bộ dáng rất bình thường, không nhìn ra có gì khác lạ đâu!

Lúc này, những Âm Dương Cảnh phía dưới kia từng người đều nhìn trợn tròn mắt, đây là chuyện gì vậy? Bởi vì bọn họ cũng không có cảm nhận được có gì khác thường, chỉ thấy Nhậm Kiệt cách không dang hai tay, năm ngón tay mở ra bao phủ phía dưới, không có bất kỳ dao động pháp lực gì, không có bất kỳ thần thông bạo phát nào.

Cố tình vị Tinh thiếu gia kia lúc bình thường hiếu chiến như mạng, luôn không chịu ngồi yên, hôm nay lại giống như trúng tà, ngay trong phạm vi ngoài mấy trăm thước của bàn tay bao phủ hắn không ngừng nhún nhảy né tránh, hình ảnh này cũng quá quỷ dị đi!

Thấy hình ảnh đó mỗi người đều chậc chậc lấy làm kỳ, nhưng làm thế nào cũng không nghĩ ra tại sao, bởi vì điều này đích thực quá quỷ dị!

Trên thực tế đừng nói là bọn họ, ngay cả Nhậm Thiên Kỳ vẫn đứng ở bên cạnh Nhậm Kiệt đều không hiểu rõ rốt cuộc chuyện gì xảy ra? Lão cũng từng thấy qua tồn tại cường đại bạo phát lực lượng, trực tiếp với pháp lực cuồn cuộn mãnh liệt chèn ép địch nhân, cũng đã gặp qua thần hồn lực của tồn tại Thái Cực Cảnh tạo thành áp lực thật lớn đối với người khác, nhưng loại áp lực này người chung quanh đều có thể cảm nhận được, hơn nữa hiệu quả có hạn.

Cố tình Nhậm Kiệt lại chỉ là tùy ý nâng tay phải lên, năm ngón tay mở ra bao phủ phía dưới, cũng không có làm gì khác đâu?

Cảnh này khiến người ta mơ hồ, khiến người ta khó hiểu trăm bề!

- A... Nhậm Tinh liên tiếp né tránh, dưới uy áp kinh khủng kia, cảm giác mình cứ tiếp tục như vậy quả thực sẽ phải điên lên, đột nhiên trong cơn phẫn nộ hắn gầm lên một tiếng, tiếng gầm cuồn cuộn kinh người, trong nháy mắt bạo phát uy lực làm cho một người Âm Dương Cảnh dương hồn tầng thứ sáu yếu nhược phía dưới trực tiếp bị chấn hộc máu hôn mê, không gian chung quanh dao động, núi đá vỡ vụn.

- Đấu Chuyển Tinh Di! Nhậm Tinh cảm thấy mình cũng không kiên trì được nữa, cứ tiếp tục như vậy hắn cảm thấy không đợi tới lúc chiến đấu thật sự hắn đã muốn điên lên rồi, cho nên trong nháy mắt thân hình hắn biến ảo, di chuyển vượt ngang, lập tức phá mở không gian di chuyển ra ngoài mười mấy dặm.

Rời khỏi phạm vi bao phủ của bàn tay Nhậm Kiệt, Nhậm Tinh ở ngoài mười mấy dặm không khỏi thở hào hển, loại cảm giác vừa rồi kia làm cho hắn rất khó chịu, rất cổ quái!

Mà mọi người thấy một màn như vậy, sớm đã đứng ngẩn ngơ một bên, hoàn toàn không hiểu rõ đây là chuyện gì xảy ra với Nhậm Tinh?

Nếu không phải bọn họ đều biết Nhậm Kiệt hoàn toàn không có khả năng quen biết với Nhậm Tinh, thậm chí bọn họ đều sẽ nghĩ, đây có phải là hai người phối hợp đóng kịch hay không, chơi đùa bọn họ hay không, bởi vì tình huống kia quá quỷ dị, quá giả dối...

"Vù..." Mà lúc này, Nhậm Kiệt thoạt nhìn bề ngoài biểu hiện bình thường, nhưng cũng âm thầm thở phào nhẹ nhõm. Vừa rồi hắn sử dụng thần hồn lực của mình điên cuồng thúc giục, mô phỏng uy áp trên mảnh vỡ bia đá kia. Loại uy áp này vô cùng đặc thù, uy áp của Thánh Bia kia là mượn trận pháp ảnh hưởng quy tắc thiên địa cùng với rất nhiều lực lượng tạo thành, vốn không ai có thể biết để mô phỏng.

Bình thường người có thần hồn lực đủ mạnh tuy rằng cũng có một chút chỗ dùng, nhưng nếu như đối phó với người đủ cường đại, tác dụng sẽ không lớn lắm. Mà bình thường khí thế, uy áp, chỉ là nhằm vào người chênh lệch rất lớn mới có tác dụng chấn nhiếp. Đây chỉ là uy áp Nhậm Kiệt mượn mô phỏng mảnh vỡ bia đá kia, uy áp kinh khủng mới làm cho Nhậm Tinh không có ra tay đã thất thố như thế.

Dĩ nhiên, đây cũng bởi vì Nhậm Tinh này thiếu kinh nghiệm, tuy rằng lực lượng đủ mạnh, nhưng Nhậm Kiệt có thể cảm nhận được hắn ngay cả máu cũng chưa từng thấy qua, cũng chưa từng giết người. Nếu như đổi là một lão tổ Thái Cực Cảnh chân chính hao phí mấy trăm năm, một ngàn năm mới đạt tới loại trình độ này, thì sẽ không tạo được hiệu quả lớn lắm.

Sở dĩ có thể làm được chuyện người khác nhìn thấy khó tin như thế, cũng bởi vì thần hồn lực của Nhậm Kiệt lâu dài đắm chìm trong cảnh giới Thánh nhân luận đạo, cảm ngộ ảo diệu trong đó, cộng thêm thần hồn lực đủ cường hãn vượt hơn xa người bình thường, còn từng tìm hiểu tình huống bên trong mảnh vỡ bia đá kia... nhiều lần cảm nhận uy áp của nó phát ra, nên lúc này hắn mới có thể làm ra chuyện thần kỳ bực này.

- Dám dùng tà chiêu đối phó với ta, hãy xem ta làm thế nào thu thập ngươi! Tinh Quang Thiểm Diệu, Ánh Sao Nở Rộ! Nhậm Tinh vừa nghĩ tới tình huống quỷ dị tà môn kia, lập tức cảm giác bất lực, loại cảm giác đó rất thống khổ. Nhậm Tinh hắn vẫn còn không hiểu rõ tình huống đó là gì, nhưng hắn cũng không ngu ngốc, cũng không có lần nữa tùy tiện xông lên, hai tay vừa nhấc lên, trong nháy mắt từ trong hai tay thúc giục vận chuyển pháp lực thần thông, tạo thành vô số ánh sao lấp lánh.

Giống như hai dãy tinh hà rực rỡ, vô số ánh sao lóe lên trong đó, đều đang vận chuyển với một loại quy luật đặc thù. Lúc này cũng làm cho Nhậm Tinh thúc giục thần thông cùng pháp thuật không ngừng gia tăng uy lực, tuy rằng lực lượng vận chuyển còn không tinh diệu bằng như Ngọc Hoàng Quyết, nhưng cũng là tình huống hiếm có.


- Rốt cuộc xảy ra chuyện gì?

- Ngươi hỏi ta, ta đi hỏi ai đây?

- Mau nhìn kìa, mau nhìn kìa, thật sự động thủ rồi! Tinh thiếu gia thật sự nổi giận rồi, người này xui xẻo rồi!

Vừa nhìn thấy Nhậm Tinh vận chuyển pháp thuật thần thông, mọi người phía dưới lập tức đều hưng phấn, dù sao một màn vừa rồi quá mức tà môn quỷ dị, bọn họ cũng muốn hiểu rõ chuyện gì xảy ra!

- Dừng tay! Nhưng ngay lúc này người cao lớn to con và người thấp bé gầy yếu kia vừa thấy tình huống này, lập tức sợ tới mức xông vào giữa hai người Nhậm Tinh và Nhậm Kiệt, đây chính là thần thông Tinh Quang Thiểm Diệu trong Tinh Không Quyết, nếu vạn nhất Nhậm Tinh thật sự đánh ra, không khống chế tốt một cái thì...

- Tiểu gia muốn ra tay, các ngươi ngăn được sao? Để ta xem ngươi còn dùng chiêu thức tà môn gì?! "Ầm..." Tuy rằng hai nhân vật lão tổ Thái Cực Cảnh này đồng thời ra tay muốn cản lại, Nhậm Tinh lại tràn đầy tự tin, trong tiếng nổ ầm ầm Tinh Quang Thiểm Diệu càng thêm cuồng bạo, hắn có lòng tin Tinh Quang Thiểm Diệu của mình có thể nhanh hơn một bước đánh trúng tên này.

"Bịch..." Nhưng ngay lúc ở trong hai tay hắn lấp lánh vô số ánh sao, lực lượng trận pháp vận chuyển với quy luật đặc thù nào đó, không đợi đạt tới đỉnh phong bạo phát, đột nhiên Nhậm Kiệt bước ra một bước, đơn giản tung một quyền đánh thật mạnh vào bụng Nhậm Tinh.

- A... Nhậm Tinh cũng cảm giác được một trận đau đớn chưa từng có, cơn đau truyền khắp toàn thân, ngay sau đó cả người đều chết lặng, pháp lực vận chuyển cuồn cuộn kia liền bị đánh tan, lực lượng ánh sao lấp lánh trong tay kia bị thúc giục đến cực hạn cũng trong nháy mắt ảm đạm xuống. Đau đớn chưa từng có, cơn đau còn không coi vào đâu, Nhậm Tinh há hốc miệng, nhìn Nhậm Kiệt xuất hiện ở trước mặt mình, nhìn hắn đánh vào bụng mình một quyền, cuối cùng ý niệm trong đầu chỉ có bốn chữ: "Không có khả năng!"

Tuyệt đối không có khả năng, mình đã đạt tới cảnh giới lão tổ Thái Cực Cảnh, làm sao hắn có thể đánh nhau giống như người thế tục, một quyền thật đơn giản đánh vào bụng đã đánh cho mình ngất đi.

Đánh cho cả người mình tan ra, thân thể Thái Cực Cảnh gần như ở vào bên cạnh sụp đổ, thần hồn lực cũng khó mà duy trì, pháp lực hoàn toàn tán loạn.

Đây là chuyện gì vậy? Mình bị đánh bại còn không tính, không ngờ lại bị đối phương gần người đánh một quyền liền thất bại, điều này cũng quá... quá mất mặt đi!

Cuối cùng ý niệm này chỉ nhoáng lên một cái trong đầu rồi tắt, bởi vì ngay sau đó hắn đã mất đi hết thảy tri giác!

"Bùng Bùng..." Vừa rồi hai người dùng tốc độ cao nhất nhào tới, bạo phát lực lượng chuẩn bị cản lại ở giữa Nhậm Tinh công kích Nhậm Kiệt, đột nhiên khống chế tốc độ, lập tức dừng lại, lực lượng khổng lồ làm cho không gian chấn động phát ra tiếng nổ vang bùng bùng, nhưng hai người bọn họ không có tâm tư cũng không có thời gian để ý tới những thứ này.

Hai người há hốc miệng nhìn về phía Nhậm Kiệt, chính mắt nhìn thấy Nhậm Kiệt tung một quyền đánh cho Nhậm Tinh bất tỉnh ngất đi, nhưng vẫn còn có cảm giác khó có thể tin!

Sở dĩ Nhậm Tinh gây náo loạn như vậy, một mặt bởi vì thân phận của hắn, mà trọng yếu hơn là thực lực của hắn. Ở trong thế giới nhỏ này, trừ lão tổ ra không có người nào có thể hơn được hắn. Nhậm Tinh chưa hề đi ra bên ngoài xông xáo, nhưng hai người một cao một thấp này thì khác, năm đó bọn họ chính là ở bên ngoài trải qua vô số trận chiến sinh tử, năm đó bọn họ chỉ là vừa mới đạt tới Thái Cực Cảnh, chưa có đạt tới lão tổ Thái Cực Cảnh, đã tung hoành mấy chục vạn dặm không có địch thủ.

Nhưng cho dù hai người bọn họ liên thủ, cũng không có biện pháp ngay mặt ứng phó với Nhậm Tinh, nhưng hôm nay là chuyện gì vậy?

Phía dưới lúc này cũng hoàn toàn tĩnh lặng, từng người Âm Dương Cảnh kia đều chết lặng không nói nên lời, thời khắc này trong lòng bọn họ chỉ có một ý nghĩ: "Đánh rồi... còn đánh ngất xỉu... Trời ơi! Đây là sự thật sao?"

Không phải nói Nhậm gia giờ này đã không xong rồi sao? Bọn họ chính là một nhóm người mạnh nhất của Nhậm gia, hiện tại Nhậm gia ngay cả lão tổ Thái Cực Cảnh cũng không có, nhưng... nhưng lúc này...

Hơn nữa người gia chủ này mới bao nhiêu tuổi chứ!? Mà đáng sợ chính là, vừa rồi hoàn toàn không thấy hắn thi triển thần thông, pháp thuật gì, chỉ là bước ra một bước liền xuất hiện ở trước mặt Nhậm Tinh, chẳng lẽ đây là trực tiếp xuyên qua không gian, pháp thuật dịch chuyển không gian?

Hơn nữa một quyền có thể đạt tới mức kinh khủng kia, một quyền đó phải mạnh tới mức nào?

Thời khắc này mọi người đều cảm thấy khó tin, không nghĩ ra, bởi vì Nhậm Kiệt cũng không lớn tuổi hơn Nhậm Tinh bao nhiêu, bọn họ biết gia chủ đương nhiệm Nhậm gia hẳn là phế vật đều không có đạt tới Thần Thông Cảnh!

Đừng nói bọn họ, cho dù là Nhậm Thiên Kỳ biết một ít chuyện của Nhậm Kiệt trước kia cũng đã sớm ngây người như phỗng, mấy lần giụi mắt, cho là mình nhìn lầm chăng?!.

Nếu như đại ca năm đó ở thời kỳ toàn thịnh làm điều này ngược lại cũng thôi đi, nhưng... nhưng đây không phải là đại ca, Nhậm Kiệt tuổi mới bao lớn, hắn làm sao có thể làm được, trước kia biết hắn không yếu, nhưng cũng không nghĩ tới hắn mạnh đến trình độ này, cái này cũng quá khoa trương đi!

Nhưng lập tức, Nhậm Thiên Kỳ thanh tỉnh lại, tự hỏi mình đây là chuyện gì xảy ra? Trước đó mình đã hỏi qua Nhậm Kiệt có đạt tới Pháp Thần Cảnh hay không, Pháp Thần Cảnh đấy...

Nhậm Thiên Kỳ cảm giác mình đầu óc rối loạn. Trên thực tế lão nghe nói Nhậm Kiệt biết tin tức bên trong nhẫn trữ vật, đến khi biết Nhậm Kiệt đạt tới Pháp Thần Cảnh, cả người đầu óc đều có chút không rõ, nếu đây là Nhậm Thiên Hoành hoặc là người khác, trong lúc nhất thời cũng không kịp phản ứng.

Nhậm Thiên Kỳ vừa rồi còn có thể kiềm chế mình, tiếp tục làm việc, nhưng chân chính thấy Nhậm Kiệt ra tay mạnh mẽ như vậy, mới trước thả lỏng tâm tình: Pháp Thần Cảnh, thật sự đạt tới Pháp Thần Cảnh, trời không tuyệt Nhậm gia rồi!

Giờ khắc này lão vô cùng kích động, tâm tình rúng động, bất kỳ ngôn ngữ nào cũng khó mà nói nên lời...