Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần

Chương 1189: Mười hai sử lệnh (1)

Hồ Quang kéo Dịch An bên cạnh làm ra một bộ dạng của đại ca:

- Sắc An, lên, ca ca bị người ta khinh thường, mau lên giáo huấn tên đó giúp ca.

Dịch An liếc Hồ Quang lại nhìn Yến Tiểu Ất, hắn nghiêng đầu sang một bên hỏi lại:

- Có quan hệ gì với lão tử chứ? Chuyện của cchính các ngươi thì tự mình đi mà giải quyết.

- Cậu... Đúng là, đúng là...tôi....

Dịch An cười hắc hắc, nói:

- Anh sẽ thế nào?

Hồ Quang trừng mắt nhìn Dịch An, nói:

- Đi, tiểu tử ngươi thừa cơ áp chế phải không? Lão đại, anh xem bọn hắn

hai người hùa nhau ăn hiếp tôi kìa, anh phải lấy lại công đạo cho tôi a.

Tề Nhạc nhìn bộ dáng cười đùa tức giận của bọn hắn thì nói:

- Được rồi, các anh đừng làm ồn nữa, thời gian của chúng ta có hạn,

trước tiên bàn chính sự đã. Đi, vừa đi tôi nói cho mọi người biết hôm

nay sẽ làm cái gì.

Nói xong, Tề Nhạc vung tay lên, một tầng màu

xanh quang mang bay lên trời, ánh sáng màu xanh như thực chất bao phủ

thân thể đám đông ở bên trong, ngoại trừ Tiểu lâu ra. Một chuyến 16

người được phong vân lực cường đại của Tề Nhạc cuốn lấy như ngồi trên

thảm bay tiến về phương xa. Bộ dạng thong dong như vậy làm cho người Tộc Thổ phía dưới không khỏi ngẩn người, thần a. Đây nhất định là thiên

thần hạ phàm!

Tề Nhạc khống chế Phong Vân Lực hướng phương xa bay đi, các chiến sĩ Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần tuy rằng ngoài miệng không nói,

nhưng trong lòng cũng không khỏi âm thầm khâm phục, coi như là mấy vị

chiến sĩ Sinh Tiếu có thể bay cũng không thể mang theo nhiều người như

thế. Huống chi Tề Nhạc vẫn chỉ dùng năn lượng đã có thể mang mọi người

bay lên, phần thực lực này người ta vô pháp so sánh.

Điền Thử đứng ở bên cạnh Tề Nhạc tò mò hỏi:

- Lão đại, anh muốn mang tụi em đi đâu vậy? Rốt cuộc là bảo bối gì? Chẳng lẽ là thần khí gì sao?

Tề Nhạc lắc đầu, mỉm cười nói:

- Thần khí nào có dễ dàng lấy được như vậy, lần này bảo bối chúng ta muốn tìm mỗi người đều có phần.

Nghe xong lời này, mọi người lập tức tinh thần tỉnh táo, cả đám đều vây bên cạnh Tề Nhạc truy hỏi.

Tề Nhạc mỉm cười nói:

- Mọi người còn nhớ chuyện hàn băng đống tuyền lúc trước sao? Khi đó, ta

dựa theo năng lượng của bản thân dùng một lần Kỳ Lân thần hàng, được

năng lượng Tự Nhiên Chi Nguyên phụ trợ giao phó năng lực cho mỗi người.

Hiện tại các thành viên tiểu đội Sinh Tiếu chúng ta cũng đã có được đồng bọn Cự Thú của mình. Nhưng mà mọi người với tư cách là Chiến Sĩ Sinh

Tiếu Thủ Hộ Thần lại không có gì. Lần này thời gian đầy đủ, vừa vặn vì

mỗi người tìm kiếm một sử lệnh thích hợp nhất, đã có sử lệnh trợ giúp,

không thể nghi ngờ có thể đem thực lực của mọi người lần nữa tăng lên

một khoảng lớn.

Nghe xong Tề Nhạc nói những lời này, mọi người

lập tức vui mừng quá đỗi. Đối với sử lệnh của các đội viên tiểu đội, các chiến sĩ Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần tuy rằng ngoài miệng không nói, nhưng

cho dù là Như Nguyệt cũng hâm mộ trong lòng. Phải biết, Kim Sí Đại Bằng

Điêu vốn là tồn tại cực kỳ cường đại bên trong hung thú. Hơn nữa tu vi

cao thâm, mỗi con đều đã ngoài ngàn năm. Thậm chí ngay cả Yến Tiểu Ất

thực lực yếu nhất trong Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần Chiến Sĩ đều không thể đối phó chứ đừng nói là hung thú có thực lực vượt qua vạn năm. Nếu có một

sử lệnh cường đại có thể nói là đem thực lực của bọn hắn tăng lên một

cái cấp bậc.

- Thật tốt quá. Lão đại, anh nhất định phải tìm cho

em một sử lệnh cường đại ah! Phải biết, huynh đệ của anh cần có một

người bản vệ mạnh nhất đó.

Yến Tiểu Ất giả trang ra một bộ dáng đáng thương, nịnh nọt nhìn Tề Nhạc.

Tề Nhạc gật nhẹ đầu, nói:

-Yên tâm. Mọi người ai cũng có phần, ta sẽ căn cứ theo thực lực của bản thân mỗi người mà tìm một sử lệnh phù hợp. Trong các người có thể bay cũng

đừng có cân nhắc phi hành Cự Thú nữa. Hơn nữa, chúng ta hôm nay đi kiếm hung thí đều có thực lực, hung thú cùng thần thú có thực lực không cân

đối, chúng ta đành phải đi giúp đỡ thần thú thôi.

Đáng thương cho Ngưu Ma Vương, ba ngày vẫn không thể tìm thấy tung tích của Xi Vưu chỉ

có thể lần nữa chui vào trong thân thể của Tề Nhạc. Tề Nhạc đã sớm tính

toán tốt lần này tới thời kì Viễn Cổ Cự Thú phải trợ giúp các chiến sĩ

Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần một lần nữa tăng thực lực lên, lần trước sở dĩ chỉ là để cho mỗi thành viên tiểu đội Sinh Tiếu được một đầu Kim Sí Đại

Bằng Điêu, chủ yếu là bởi vì thực lực của Kim Sí Đại Bằng Điêu tương đối mà nói đã rất cường đại rồi. Chẳng những có thể phi hành, hơn nữa còn

có rất nhiều năng lực đặc thù. Đối với thành viên tiểu đội Sinh Tiếu

không cách nào phi hành thì không thể nghi ngờ có thể phát huy lực cơ

động đến trình độ lớn nhất, nhưng lại có thể làm suy yếu Kim Sí Đại Bằng Điêu nhất tộc trên phạm vi lớn. Mà các chiến sĩ Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần

lại không giống, với tư cách là chủ lực tuyệt đối của quân đoàn Sinh

Tiếu, năng lực đám người vốn có đều có được chênh lệch rất lớn, nếu như

dùng Kim Sí Đại Bằng Điêu thì thật không thích hợp. Ví dụ như Minh Minh

cùng Như Nguyệt, các nàng cũng đã có được năng lực phi hành, nếu lấy Kim Sí Đại Bằng Điêu, hiển nhiên đối với sử lệnh này lại càng thêm lãng

phí. Thời điểm bởi vì muốn đối phó Tộc Cửu Lê căn bản không có thêm thời gian đi trợ giúp mỗi một vị Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần Chiến Sĩ đều tìm kiếm được sử lệnh của mình, cho nên mới vội vàng trở về hiện đại. Mà bây giờ lại không giống với lúc trước, vì có thể làm cho quân đoàn Sinh Tiếu có được thực lực cường đại cường đại, lần này Tề Nhạc đặt quyết tâm phải

trợ giúp mỗi người trong Sinh tiếu chiến sĩ phải có được Cự Thú đồng

bọn.

Trong hưng phấn, tất cả mọi người bắt đầu tính toán chính

mình cần sử lệnh dạng gì thì tốt hơn, một câu của Tề Nhạc đã cảnh tỉnh

đám người. Dùng thực lực của các chiến sĩ Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần, khi mọi người tăng lên tới cấp bậc chín vân, tuy rằng chưa hẳn có thể lấy được

hung thú cường đại hình người, nhưng tuyệt đối là có sức liều mạng. Thực lực các chiến sĩ Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần tuyệt đối không thể so với hung

thú cường đại nhất, vì thế thời điểm chọn sử lệnh nhất định phải có tác dụng bổ sung thực lực của mình để đền bù nhược điểm của bản thân.

Trong số mọi người, lựa chọn tốt nhất hiển nhiên là Yến Tiểu Ất cùng Quan

Tĩnh. Hai thằng này đều tương đối am hiểu phòng ngự, lực công kích của

bản thân đều rất yếu, Quan Tĩnh còn có thể công kích một chút, còn Yến

Tiểu Ất cơ hồ có thể không cần tính. Vì thế đám người muốn lựa chọn hiển nhiên đều là hung thú có được lực công kích cường đại, mà những người

khác nhất định phải làm nhiều suy tính.

Rất nhanh, dưới sự thao

túng của Tề Nhạc, mọi người đã bay ra mấy trăm km. Tề Nhạc dẫn theo mọi

người rơi xuống sườn núi. Hắn mỉm cười nsoi:

- Như thế nào đây? Mọi người đều nghĩ kỹ muốn sử lệnh gì rồi?

Yến Tiểu Ất nói:

- Em nghĩ kỹ rồi, em muốn sử lệnh có lực công kích mạnh, có thể thủ hộ em là được, những thứ khác không cần. Cho dù có xấu như Hồ Quang, em cũng

nhịn được.