Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần

Chương 1188: Thông Thiên Nhãn lão Ngưu (4)

Lão Ngưu lạnh nhạt nói:

- Chẳng lẽ ngươi không biết là hiện

tại tính cách của ta càng lúc càng giống nhân loại các ngươi rồi sao?

Là một sinh vật cao nhất trên thế giới này, ta sẽ không bởi vì những

sinh vật đẳng cấp thấp khác mà khinh thị, mỗi một chủng tộc đều có chỗ

học tập đáng giá của nó. Ví dụ như trí tuệ nhân loại các ngươi cùng một

ít đồ vật đặc thù. Trở về là trở về, bất quá ngươi nhất định phải đáp

ứng ta, sau này mỗi ba tháng một lần phải trở về thời kì Viễn Cổ Cự Thú

một chuyến để cho ta tìm kiếm tung tích của Xi Vưu, ta không tin, tiểu

tử kia có thể một mực ẩn núp. Chỉ cần hắn vừa xuất hiện thì đó chính là

tử kỳ của hắn. Hiện tại ta ngược lại hy vọng hắn có thể kiếm thêm một

kiện thần khí nữa, nếu nói như vật thì đúng là tiện nghi cho ta. Hắc hắc hắc hắc!

Nhìn dáng tươi cười âm hiểm trên mặt lão Ngưu, Tề Nhạc

không khỏi tại trong lòng cầu nguyện, Xi Vưu tên ngốc kia đừng có xuất

hiện thì tốt hơn. Ta thà rằng thần khí trong tay ngươi, cũng không hy

vọng rơi vào tay lão Ngưu, lão ta vốn đã cường đại như thế, nếu như có

thêm hai kiện thần khí sẽ còn mạnh tới mức độ nào? Chỉ e trên thế giới

này không còn có ai có thể chế ngự hắn a.

Ba ngày rất nhanh đã

trôi qua, tuy rằng lão Ngưu là sử lệnh của Tề Nhạc, nhưng chỉ cần hai

người đi một khoảng cách không quá xa sẽ không không phát sinh vấn đề,

lão Ngưu cũng coi như thức thời, chưa từng quấy rối Tề Nhạc. Mà chỉ ở

trong phòng tu luyện của hắn, mỗi ngày thi triển Thông Thiên Nhãn một

lần tìm kiếm tung tích của Xi Vưu.

Tề Nhạc ba ngày này đều cùng

Như Nguyệt trao đổi một chút, đương nhiên hai người không chỉ trao đổi

tình cảm và nhục thể. Trong mười hai vị Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần Chiến Sĩ,

thực lực của Như Nguyệt không thể nghi ngờ là mạnh nhất, cũng tiếp cận

cấp bậc chín vân. Thực lực bây giờ của Tề Nhạc không cách nào tiếp tục

tăng lên, hắn dứt khoát đem thời gian tu luyện của chính mình phóng trên thân người khác. Năng lượng Tự Nhiên Chi Nguyên phụ trợ tu luyện tốt

nhất cũng không thể lãng phí.

Như Nguyệt là lựa chọn thứ nhất của Tề Nhạc, nguyên nhân rất đơn giản, Như Nguyệt tiếp cận nhất cấp bậc

chín vân, từ khi đạt đến cấp bậc tám vân Tề Nhạc minh bạch, khi Sinh

Tiếu Thủ Hộ Thần Chiến Sĩ đạt tới chín vân thì thực lực sẽ tuyệt đối

không tăng lên đơn giản như mấy vân trước, mà là bay vọt về chất. Dù là

chỉ có một vị Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần Chiến Sĩ đạt tới cấp bậc chín vân,

đối với đoàn thể của bọn hắn thì thực lực cũng tăng lên cực lớn.

Ba ngày tu luyện đối với chiến sĩ Sinh Tiếu bọn họ mà nói không lâu lắm,

mà Tề Nhạc lựa chọn loại phương pháp này lại làm ra hiệu quả không thể

tưởng được. Như Nguyệt từ khi tiến vào cấp bậc tám vân thì tu luyện vô

cùng gian khổ, thường thường khắc khổ tu luyện vài ngày, bản thân Long

Vân Lực cũng sẽ không có thay đổi gì. Nhưng mà khi Tề Nhạc toàn tâm toàn ý phóng xuất ra năng lượng Tự Nhiên Chi Nguyên, tốc độ tu luyện của

nàng giống như là hỏa tiễn bay vọt lên cao. Có lẽ cũng là bởi vì năng

lượng Tự Nhiên Chi Nguyên của bản thân Tề Nhạc đã phát sinh biến hóa về

chất, chỉ trong ba ngày ngay cả Tề Nhạc cũng không nghĩ tới lại trợ giúp Như Nguyệt đem thực lực tăng lên tới bình cảnh cuối cùng. Đúng vậy

chính là bình cảnh cấp bậc tám vân, hiện tại Như Nguyệt chỉ cần làm tiếp đột phá là có thể hoàn toàn đạt với cấp bậc chín vân cường hãn nhất.

- Ngày mai chúng ta sẽ phải trở về, mọi người chuẩn bị sãn sàng nhé, hôm nay chúng ta đi ra ngoài kiếm chút bảo bối rồi trở về.

Sáng sớm, Tề Nhạc từ gian phòng của Như Nguyệt đi ra liền đem thanh âm

khuếch tán ra tới mỗi một Chiến Sĩ Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần trong phòng.

Chiến sĩ Sinh Tiếu sớm đã thành thói quen phục tùng mệnh lệnh của Tề Nhạc,

mọi người từ trong phòng chạy ra. Được Y Nhược an bài xuống, đám người

Tề Nhạc ở lại trong một tiểu viện tử của Tộc Thổ, chung quanh có binh

sĩ Tộc Thổ tinh nhuệ gác, tuyệt không có người tới quấy rầy.

Yến Tiểu Ất cười hắc hắc, nói:

- Lão đại, hôm nay chúng ta đi kiếm bảo bối gì vậy? Có phải là thứ tốt tăng thực lực của chúng ta lên không?

Tề Nhạc tức giận trừng mắt liếc hắn một cái nói:

- Muốn tăng thực lực lên, chú nhất định phải cố gắng tự mình tu luyện mới được. Nếu không, thực lực làm sao có thể tăng lên. Hiện tại trong số

mọi người thì lực công kích của chú yếu nhất, nếu còn không có gắng thêm thì đừng trách anh không nhắc nhở chú.

Yến Tiểu Ất không có chút kinh hoảng vì Tề Nhạc đe dọa mà vẫn cười xấu xa như cũ, hắn làm một bộ dáng bất đắc dĩ nói:

- Em cũng có muốn lực công kích yếu đâu, nhưng mà với tư cách là Chiến Sĩ Sinh Tiếu Dương, trời sinh em đã như thế, em đâu phải chủ chiến. Không

có biện pháp, cho dù em đạt đến cấp bậc chín vân, sức chiến đấu cũng sẽ

không quá mạnh mẽ. Lão đại à, anh đừng làm khó em, đương nhiên là em

nhất định sẽ cố gắng. Đáng thương cho lưu manh em một năm rồi hiện tại

ngay cả thời gian đi tìm một người bạn gái cũng không có.

Hồ Quang ở bên cạnh nói với giọng âm dương quái khí:

- Thật sao? Ta như thế nào nhớ rõ lần trước chứng kiến người nào đó cùng

vị mỹ nữ của tiểu đội Sinh Tiếu liếc mắt đưa tình. Mà hình như còn

thường xuyên tới phòng của người ta tiến hành trao đổi gì gì đó nữa cơ

mà.

Nghe Hồ Quang chích một châm thấy máu, Yến Tiểu Ất thẹn quá hoá giận mà nói:

- Hừ, tôi như thế nào cũng mạnh hơn anh, ít nhất là tôi và cô ấy người

tình ta nguyện. Anh có muốn thì người ta cũng chẳng đồng ý, ai bảo anh

có bộ mặt hèn mọn bỉ ổi như vậy.

- Cái gì? Tiểu tử cậu dám nói anh đây hèn mọn bỉ ổi? Có tin anh đánh cậu một trận tới nỗi cha mẹ nhận không ra không?

Hồ Quang đẩy kính mắt dày cộp lên, đôi mắt nhỏ trừng lên nhìn Yến Tiểu Ất dường như muốn động thủ.

Yến Tiểu Ất dương dương đắc ý mà nói:

- Đến ah! Anh tới ah! Anh làm tôi sợ quá, tiểu tửa kia, không biết là ai

đánh cho ai tới nỗi cha mẹ nhận không ra đâu nhé. Hừ hừ!

bên trong các chiến sĩ Sinh Tiếu mà nói thì Yến Tiểu Ất không sợ nhất

chính là Hồ Quang rồi. Hai người bọn họ tại sở hữu hai cái cực đoan

trong chiến sĩ Sinh Tiếu, cũng không phải sức chiến đấu chủ lực. Năng

lực chủ yếu của Yến Tiểu Ất là chữa bệnh, mà Hồ Quang có năng lực là

độc. Trong lúc đối kháng thì đúng là Yến Tiểu Ất khắc chế Hồ Quang. Độc

tố Đế vương Hắc Mạn Ba của Hồ Quang tuy rằng cường hoành, nhưng mà khi

Yến Tiểu Ất tăng lên tới cấp bậc sáu vân thì độc tố của hắn không thể

cấu thành bất kỳ uy hiếp đối với Yến Tiểu Ất. Đến khi lực công kích vật

lý hắn cuối cùng cũng khác các chiến sĩ Sinh tiếu. Mà lực công kích của

Yến Tiểu Ất tuy rằng không giỏi, nhưng phương diện phòng ngự vô cùng

cường hãn. Vân Lực Sinh Tiếu Dương có thể khắc chế độc tố của Hồ Quang

sẽ làm cho Hồ Quang sinh ra cảm giác khó chịu. Bởi vậy, hai người cả

ngày đùa giỡn, Hồ Quang cũng không có biện pháp gì bắt Yến Tiểu Ất.