Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ

Chương 809: Phỉ Thúy giá trị hai trăm triệu đô la Mỹ

Tam Tỉnh Khang, Tam Tỉnh Kết Y đột nhiên ngẩng đầu lên. Ánh mắt của hai người vẫn đỏ rực, bọn họ kinh ngạc nhìn khối Phỉ Thúy trên tay Lâm Lang, không lâu sau ánh mắt liền thay đổi dị thường, nóng bỏng, một khối Phỉ Thúy nằm gọn trong lòng bàn tay như vậy, cũng không lớn mà lại có giá trị cao hơn so với bọn tổng thể giá trị công ty hắn nắm trong tay. Điều này khiến cho hai người không hiểu, đồng thời trong lòng cũng chậm chậm dâng lên một sự tham lam, khối Phỉ Thúy như vậy phải thuộc về bọn hắn mới đúng. Đặc biệt là Tam Tỉnh Kết Y, trong lòng giống như bị đao cắt chảy máu dầm dề. Vận may của Lý Dương càng làm cho hắn ghen tỵ khi hắn nghĩ Lý Dương chỉ là một người hoàn toàn bình thường, Phỉ Thúy như vậy căn bản không phải là Lý Dương, Lý Dương căn bản cũng không xứng. Bảo bối như vậy phải thuộc về hắn mới đúng, chỉ có hắn, thân phận cao quý mới xứng với bảo bối như vậy. Lòng ghen tỵ của Tam Tỉnh Khang so với Tam Tỉnh Kết Y còn lớn hơn, nhìn Phỉ Thúy trên tay Lý Dương, con ngươi còn không ngừng chuyển động. Rất nhiều người xung quanh cũng đều nhìn Phỉ Thúy, ánh mắt của bọn họ cũng nóng bỏng nhưng nguyên nhân đỏ mắt hoàn toàn khác, bọn họ phần lớn là thưởng thức và hâm mộ, tham lam thì không nhiều. Một trăm năm mươi triệu. Lý Dương mỉm cười lắc đầu, Lâm Lang đúng là người rất biết mua, gần một tỷ nhân dân tệ chỉ cầm đi mua một khối Phỉ Thúy. Nhưng khối Phỉ Thúy này cũng thật trị giá cái giá này, Phỉ Thúy như vậy, dù người có tiền nữa cũng không nhất định có thể mua được, càng không cần phải nói. Lý Xán và Liễu Tuấn nhìn nhau không hiểu chuyện gì. Lúc này hai người đều quên mất chuyện cá cược vừa rồi, trong lòng của bọn họ chỉ có giá trị rung động của khối Phỉ Thúy, gần một tỷ nhân dân tệ, mua công ty bán đấu giá của bọn họ cũng có thể mua mấy cái. Nhưng đây chỉ là một khối Phỉ Thúy. Hai trăm triệu nhân dân tệ mua lại một khối nguyên liệu, hôm nay tổng thể giá trị đến gần một tỷ sáu trăm triệu nhân dân tệ, tăng giá gần gấp tám lần, mà lần này tăng giá trong vòng chưa đầy buổi sáng. Pháo hoa vẫn còn tiếp tục nổ, hai người đồng thời quơ quơ đầu để cho đầu tỉnh táo hơn. Trong lòng hai người còn có kích động và hưng phấn, đi theo Lý Dương ra ngoài quả nhiên không sai, lần này so với ở Myanmar còn nhiều kích động hơn. Ở Myanmar, Lý Dương vất vả chừng mấy ngày cuối cùng mới làm cho hai trăm triệu nhân dân tệ biến thành một tỷ. Ở đây thì chỉ với một khối nguyên liệu và chỉ trong một buổi sáng thu hoạch liền cao hơn ở Myanmar. Bạch Minh và Mao lão cũng sững sờ, trong lòng hai người đều tính toán chuyển đổi giữa nhân dân tệ và đồng Canada. Tính toán xong, lấy được con số khiến cho bọn họ cũng phải im lặng, hơn một tỷ, chỉ trong chốc lát mấy khối đá nhìn tầm thường liền biến thành bảo bối giá trị cao hơn một tỷ? Biến chuyển này, cho dù là bọn họ chính mắt thấy cũng không dám tin tưởng. Nhìn ánh mắt đầy hy vọng của Lâm Lang, Lý Dương khe khẽ thở dài. Lý Dương thở dài, sắc mặt Lâm Lang liền hơi cứng lại, một dự cảm xấu lập tức xuất hiện ở trong lòng hắn. Quả nhiên, sau một khắc Lý Dương lắc đầu, nhẹ giọng nói với hắn:- Thật ngại, Lâm tiên sinh, khối Phỉ Thúy quý giá này, tôi sẽ không bán.Phỉ Thúy Long Thạch Chủng hoàn mỹ nhất, bất luận kẻ nào thấy bảo bối như vậy, sợ rằng cũng sẽ không muốn buông tay.- Một trăm tám mươi triệu tiền Canada, Lý tiên sinh, nếu cậu không hài lòng giá cả, chúng ta còn có thể bàn lại.Lâm Lang lại vội vàng nói thêm một câu, trong lòng hắn thật sự rất căng thẳng, còn căng thẳng hơn khi Lý Dương giải ra khối Thủy Tinh Chủng Huyết Mỹ Nhân. Phỉ Thúy cao cấp nhất không thấy nhiều, nhưng bình quân hàng năm trên căn bản cũng có thể xuất hiện mấy khối như vậy, số lượng rất ít nhưng không phải là không có. Còn Phỉ Thúy Long Thạch Chủng hoàn mỹ như vậy phỉ thúy thật đúng là trăm năm cũng không nhất định thấy được một lần, từ phẩm chất Phỉ Thúy mà nói, còn mạnh hơn Phỉ Thúy Thiên Châu trong tay hắn rất nhiều. Phỉ Thúy như vậy không thấy thì thôi, thấy mà không thể có được e rằng sẽ trở thành tiếc nuối lớn nhất đời hắn. - Một trăm tám mươi triệu? Người chung quanh càng thêm bất ngờ, giọng nói đều không tự nhiên nhỏ đi rất nhiều, tất cả đều cầm điện thoại di động hoặc là máy chụp ảnh, không ngừng chụp lại hình khối Phỉ Thúy giá trị đạt tới một trăm tám mươi triệu tiền Canada này. Khối Phỉ Thúy này có thể lập kỷ lục mới trong giới Phỉ Thúy, không chụp ngay chỉ sợ cũng không có cơ hội nữa. Tam Tỉnh Khang và Tam Tỉnh Kết Y cũng hơi chấn động một chút, sự tham lam trong mắt của hai người càng tăng lên, cũng vì càng ghen tỵ với Lý Dương. Lý Xán và Liễu Tuấn chỉ gật đầu, một trăm tám mươi triệu tiền Canada và một trăm năm mươi triệu tiền Canada đối với bọn họ mà nói, sự khác biệt không lớn, đối với bọn họ mà nói cũng là một con số xa xôi mà họ không thể đụng vào, không có cảm giác gì. Giống như lúc xem truyền hình hay coi báo, những thứ đáng giá bao nhiêu tỷ cũng chỉ là một con số . Bạch Minh và Mao lão phản ứng không khác bọn họ. Hai người bất đắc dĩ lắc đầu, đi theo Lý Dương ra bên ngoài toàn gặp chuyện vui mừng. Thật may là lần này được đi theo. Chuyện lần này sau khi trở về nói ra khẳng định sẽ làm vô số người hâm mộ. - Hai trăm triệu đô la Mỹ, chỉ cần cậu muốn, số tiền này tôi có thể đưa cho cậu bất cứ lúc nào, khối Thủy Tinh Chủng Huyết Mỹ Nhân tôi không cần nữa. Lý Dương còn chưa nói, Lâm Lang lại nói một câu. Hai trăm triệu đô la Mỹ. Lúc này ngay cả những người xem trên phố cũng đều yên tĩnh lại, lẳng lặng nhìn Lý Dương, hai trăm triệu đô la Mỹ chỉ một khối Phỉ Thúy, giá trị quá cao. Chỉ cần Lý Dương đồng ý, hôm nay liền trực tiếp có thu hoạch hơn hai ba trăm triệu đô la Mỹ. Trừ đi khoản hắn bỏ ra mua nguyên liệu thì tịnh kiếm cũng trên hai trăm triệu, ngoài ra còn có một khối Phỉ Thúy đỉnh cấp giá trị mấy trăm triệu nhân dân tệ. Suy tính ra con số này, khi mọi người nhìn Lý Dương không khỏi lộ ra thần sắc hâm mộ, chỉ có Lưu Cương cảnh giác nhìn bốn phía, hơn nữa lặng lẽ liên lạc cùng Lâm Phong, để cho hắn lại phái thêm một vài đặc công tới âm thầm bảo vệ Lý Dương. Triệu Thủy còn chưa tới tới đây, lúc này Lưu Cương cũng chỉ có thể tìm Lâm Phong. Lâm Phong là người cục an ninh quốc gia bí mật phái đi, tham gia vào đoàn đại biểu chuyên gia Trung Quốc, thân phận giờ là bí thư phụ trách đoàn đại biểu, lần này tới Canada tham gia hoạt động, tất cả chuyên gia đã được sắp xếp chu đáo. Nhận được tin Lưu Cương truyền tới Lâm Phong lập tức lại tăng hai mươi người âm thầm đi tới chỗ Lý Dương, một số người còn ngụy trang thành người bình thường vào xưởng giải thạch. Bảo vệ an toàn cho Lý Dương cũng là một trong những công việc của bọn họ.Lâm Lang vẫn còn đang nhìn Lý Dương, hắn có vẻ lo lắng hơn. Hai trăm triệu đô la Mỹ có thể lập tức chuyển vào tài khoản trong ngân hàng của Lý Dương, Lâm Lang đã hoàn toàn biểu đạt thành ý của hắn. Tập đoàn Lâm thị rất lớn nhưng một lúc điều động hai trăm triệu đô la Mỹ cũng không dễ dàng, nhưng khối Phỉ Thúy này đáng để hắn làm như thế, đối với Lâm Lang mà nói, mua được khối Phỉ Thúy này quan trọng hơn hai trăm triệu đô la Mỹ. - Lâm tiên sinh, bây giờ nguyên liệu đã giải xong, chúng ta trở về rồi hãy nói được không? Trong lòng Lý Dương thấy nặng nề, lại nhẹ giọng nói một câu, Lâm Lang hơi sững sờ, trên mặt lại lộ ra tia vui sướng, nơi này đúng là không phù hợp để nói chuyện mua bán. Lúc này Lâm Lang còn tưởng rằng trong lòng Lý Dương đã nghĩ xuôi. Trần Hoa đẩy Trần Xung lão nhân, trên mặt ông lão vẫn mang theo nụ cười thần bí, trên mặt ông không thấy được bất kỳ sự buồn bã mà ngược lại cảm giác ông rất hài lòng. Quả thật nụ cười của Trần Xung lão nhân lúc này mang theo một thần sắc hài lòng. Khối nguyên liệu này là ông bán cho Lý Dương, giải ra Phỉ Thúy Long Thạch Chủng hoàn mỹ như vậy, ông lão lại không có một chút tiếc nuối, chỉ một tấm lòng này cũng đủ để cho người ta kính nể. Người trong các xưởng giải thạch bắt đầu từ từ đi về, Lâm Lang vẫn luôn đi cùng Lý Dương từ lúc ở chỗ bọn họ ra ngoài, ngay cả chào hỏi mấy người Tam Tỉnh Khang cũng chưa. Lúc này Lâm Lang thật đúng là quên bẵng mấy người Nhật Bản này. Đối với hắn mà nói chuyện gì cũng không quan trong bằng khối Phỉ Thúy Long Thạch Chủng trước mắt. Nhìn Lâm Lang bọn họ từ từ đi khỏi, Tam Tỉnh Kết Y lặng lẽ đi tới trước mặt Tam Tỉnh Khang cắn răng, có vẻ rất không cam lòng.- Ba, hay là chúng ta lấy mấy khối Phỉ Thúy của thằng nhãi kia về?Tam Tỉnh Kết Y nhỏ giọng nói một câu, ý hắn nói dùng chính là cầm lấy mà không phải đi giành mua, trong tiềm thức hắn đang coi mấy khối Phỉ Thúy mà Lý Dương giải ra thành của hắn.- Bốp! - Ngu ngốc!Đầu của Tam Tỉnh Kết Y quay một trăm tám mươi độ, trên mặt lại hiện ra thêm một vệt màu đỏ, cúi đầu đứng ở đó, không dám nói thêm. Khi hắn cúi đầu trong ánh mắt lại lóe ra thần sắc vô cùng oán hận, nếu là có cơ hội, có chuẩn bị, hắn thậm chí sẽ giết chết Tam Tỉnh Khang, hắn hận cha không ít hơn Lý Dương một chút nào. - Nơi này là Canada, là đất của Lâm Lang, muốn ra tay ở đây? Muốn chết à? Tam Tỉnh Khang lại nhỏ giọng nói một câu, lần này hắn nói là tiếng Nhật, thật ra thì trong lòng hắn còn muốn lấy được mấy khối Phỉ Thúy kia hơn Tam Tỉnh Kết Y. Trong mắt Tam Tỉnh Khang lóe lên tia sắc lạnh, nhỏ giọng nói:- Xem tình hình đã, nếu là Lâm Lang mua được Phỉ Thúy thì chúng ta chỉ có thể bỏ cuộc, nếu là không thì khi bọn họ rời Canada chính là lúc chúng ta ra tay.Mấy khối Phỉ Thúy này hắn vẫn chưa từ bỏ ý định giành được. - Tam Tỉnh tiên sinh cái tên Lý Dương này rất phách lối, đợi đến khi hoạt động giám bảo bắt đầu, nhất định phải thật dạy dỗ hắn.Người bên cạnh Tam Tỉnh Khang nhỏ giọng nói một câu, nói đến đại hội giám bảo, trong mắt Tam Tỉnh Khang lại có tia sáng đồng thời còn có chút tiếc hận. Ngọc tỉ truyền quốc mới thực sự là bảo vật vô giá, đáng tiếc hắn cũng không có quyền bán đi. Trước khi hắn tới Canada, tộc trưởng gia tộc Tam Tỉnh của Nhật Bản, Sơn Khẩu Tổ và mấy đại lão quan trọng cũng đã nhắc nhở hắn, ngọc tỉ truyền quốc của Trung Quốc tuyệt đối không cho phép hắn bán đi, chỉ có thể quyên tặng cho Thiên Hoàng. Quyên cho Thiên Hoàng cũng không phải là không có bù đắp lại, chỉ cần ngọc tỉ là thật, đến lúc đó gia tộc Tam Tỉnh liền đem toàn bộ cổ phần công ty cho hắn, để cho hắn có trăm phần trăm cổ phần. Số cổ phần này giá trị trên bảy mươi triệu đô la Mỹ. Vốn là Tam Tỉnh Khang tương đối hài lòng với chuyến đi này, nhưng bây giờ đặc biệt là thấy Lý Dương giải ra một khối Phỉ Thúy giá trị liền cao gần hai trăm triệu đô la Mỹ, hắn lại vô cùng bất mãn. Khi trong tay hắn có ngọc tỉ truyền quốc, thì khối Phỉ Thúy bé nhỏ nhưng giá trị hai trăm triệu đô la Mỹ kia cũng nên thuộc về hắn mới đúng. Khi Tam Tỉnh Khang còn đang suy nghĩ về ngọc tỉ truyền quốc, Lý Dương và Lâm Lang bọn họ đã quay trở về chỗ Trần Xung lão nhân ở, Trần Hoa liền đóng cửa lại, bên trong chỉ còn lại có người của bọn họ.