Lý Dương tiếp tục mài nguyên liệu. Tầng sương trắng vẫn còn khá dầy, đây cũng là lần đầu tiên Lý Dương cắt ra tầng sương trắng dày như vậy, tầng này dày như vậy thuần túy là vì bảo vệ Phỉ Thúy bên trong. Nếu ở trên tay Lý Dương gây ra tổn thương nào sẽ khiến cho Lý Dương cảm giác mình mang tội. Bây giừo Lý Dương cũng đã có thể hoàn toàn xác định. Long Thạch Chủng đúng là Long Thạch Chủng hoàn mỹ nhất, thần bí nhất mà Trác lão đã từng nói với hắn khi ở Myanmar. Có lời của Trác lão mới khiến cho Lý Dương nghĩ tới sự tồn tại của Phỉ Thúy được xưng là hoàn mỹ này trước tiên. Lúc này, trong lòng Lý Dương càng thêm cảm kích đối với Trác lão. Lần này nếu không có Trác lão nói cho hắn biết thì với kiến thức bình thường tự học được của hắn, sợ rằng còn có thể xếp khối Phỉ Thúy này thành Phỉ Thúy biến dị mà không biết được giá trị chân chính của khối Phỉ Thúy.Thời gian từ từ trôi, ánh mắt Tam Tỉnh Khang và Tam Tỉnh Kết Y đỏ hơn, cơ hồ không thấy được con ngươi màu đen. Ngay cả mấy người Nhật bên cạnh bọn họ cũng như những người chung quanh đang không ngừng nghị luận giá trị khối Phỉ Thúy Long Thạch Chủng trăm năm khó thấy 1 lần, đã tuyệt tích hơn bốn mươi năm. - Năm ngàn vạn, tôi đoán khối này thấp nhất cũng phải năm ngàn vạn. - Không thể nào, khối Phỉ Thúy đỉnh cấp vừa rồi kia cũng vượt qua năm ngàn vạn, khối này tôi nghĩ ít nhất phải tám ngàn vạn. - Tám ngàn vạn cũng không đúng, tôi nghĩ trị giá một ức.Tiếng của mấy người trò chuyện với nhau, giá trị khối Phỉ Thúy vẫn không ngừng tăng lên, từ một ức đến sáu ức. Lâm Lang quay đầu lại nhìn mấy người trong khu phố, cười khổ lắc đầu. Nếu một ức, chỉ cần Lý Dương muốn bán, hắn lập tức lấy được một ức chuyển vào trong tài khoản của Lý Dương. Mua được Phỉ Thúy Long Thạch Chủng, Lâm Lang sẽ không bán ra mà lưu lại làm bảo bối cho công ty châu báu của hắn. Có được Phỉ Thúy Long Thạch Chủng châu báu Lâm Thị lập tức có thể ngăn chận ảnh hưởng của rất nhiều công ty châu báu lớn.Đây chính là ma lực của Phỉ Thúy hoàn mỹ. Nhưng Lý Dương có bán không? Lúc này trong lòng Lâm Lang không một chút để tâm khối Huyết Mỹ Nhân vừa rồi giải ra nữa, đầu óc hắn chỉ nghĩ đến khối Phỉ Thúy Long Thạch Chủng này . Phỉ Thúy được Lý Dương giải ra khỏang một nửa, tự nhiên tản ra màu sắc mê người, ngay cả những người không hiểu chút nào về Phỉ Thúy, lúc này cũng hoàn toàn bị mê họăc. Lúc này mọi người còn chưa ý thức được bọn họ được chứng kiến quá trình ra đời một khối Phỉ Thúy có ảnh hưởng đến thế nào. Đến khi tin tức khối Phỉ Thúy Long Thạch Chủng xuất thế truyền đi, đời sau các nơi trên thế giới đến biết cái phố ngọc này, hàng ngày có đến mười mấy người đến tìm hiểu. Trong đó có một người thông minh chụp hình khối Phỉ Thúy lại, rửa ra, bán với giá mười đồng Canada một tấm, kết quả hắn mỗi ngày chỉ bán hình đã có thể được gần 1vạn đồng lời lãi. Sau đó, người dân phố lại đua nhau mở cửa hàng bán tranh Phỉ Thúy Long Thạch Chủng làm kỉ niệm, tạo nên một ngành kinh doanh mới trên phố này. Thật lâu sau khi mọi người nhắc tới con phố này cũng sẽ nói đến Long Thạch Chủng, cái tên của con phhó rồi ũng sẽ gắn liến với Long Thạch Chủng. Thật lâu sau Long Thạch Chủng không xuất hiện nữa thì con phố này mới trở lại ới cái tên chính. Chính là Lý Dương cũng không ngờ Long Thạch Chủng sẽ tạo thành ảnh hưởng lớn như vậy. Một lát sau, Lý Dương lại nhẹ nhàng để khối nguyên liệu xuống bàn giải thạch, thở phào một cái.Tầng màu sương trắng dày vừa được cắt đi hết. Toàn bộ khối Phỉ Thúy Long Thạch Chủng quả thật không lớn, chỉ khoảng 1kg, nhưng đã là một khối Phỉ Thúy Long Thạch Chủng lớn nhất trong lịch sử.. Vương Giai Giai lại nhè nhẹ giúp Lý Dương lau mồ hôi, để bảo đảm không bị tổn thất nào cho khối Phỉ Thúy, khi giải thạch Lý Dương vẫn luôn dốc toàn lực chú ý và tinh thần, có thể nói là vẫn luôn tập trung cao độ. Công việc như vậy quả thật mệt chết . Lý Dương lần nữa nhấc máy cắt lên, sau khi mài xong chỉ còn cắt một mảnh vỏ rất nhỏ nữa là có thể đưa khối Phỉ Thúy hoàn mỹ này lộ ra trước mặt . - Rè …Tiếng máy cắt vang lên, đao từ từ đẩy vào bên trong nguyên liệu, sự chú ý của mọi người cũng đều tập trung vào bàn giải thạch. - A Hoa hãy đi mua chút pháo về đây!Trần Xung lão nhân phất phất tay sau lưng, chờ Trần Hoa cúi đầu mới nhỏ giọng nói một câu, Trần Hoa hơi sững sờ, lập tức gật đầu một cái, liền kéo Lâm Bá Văn chạy đi ra ngoài. Phỉ Thúy cao cấp nhất đáng để đốt pháo ăn mừng, Phỉ Thúy hoàn mỹ lại càng đáng giá hơn. Lâm Bá Văn vừa rồi hưng phấn đốt pháo, lúc này chỉ có thể lần nữa đi mua . Chỉ trong chốc lát, Lâm Bá Văn phải chạy đi hai chuyến để đi mua pháo khiến cho hắn cũng cảm giác hơi khó chịu, nhưng nghĩ lại biểu hiện của khối Phỉ Thúy, hắn chạy còn nhanh hơn Trần Hoa. Hơn mười phút sau, hai người cũng đều trở lại, lần này trực tiếp có người đem hai tràng pháo lớn đến. Sau khi trở về, Trần Hoa và Lâm Lang chỉ lên tiếng một chút rồi thật nhanh chạy về trước máy giải thạch, khối nguyên liệu chỉ còn một phần tầng sương trắng cuối cùng, dưới ánh mặt trời chiếu xuống, Phỉ Thúy thậm chí còn tản mát ra một loại ánh sáng bảy màu, giống như Phỉ Thúy là một thứ chỉ có ở tiên giới, làm cho người ta cảm giác căn bản cũng không cũng tồn tại ở nhân gian. Rất nhiều người cũng không nhịn được nuốt nước miếng một cái, Tam Tỉnh Khang và Tam Tỉnh Kết Y cũng không ngoại lệ. Cũng may lúc này sự chú ý của mọi người đều tập trung vào Phỉ Thúy Long Thạch Chủng, không ai để ý hai người bọn họ, hai người bọn họ nhìn chằm chằm, đỏ mắt tiếc hận, như là quỷ không được ăn thịt người, vẻ mặt thật đúng là rất là kinh khủng . - Phù phù…Lý Dương tháo giá cố định Phỉ Thúy, nhẹ nhàng thổi mấy hơi, khối Phỉ Thúy Long Thạch Chủng này cuối cùng đã được Lý Dương giải xong. - Nổ pháo đi!Trần Hoa đột nhiên hét to một tiếng, bên kia sớm đã có người chờ nghe được tiếng nói của Trần Hoa lập tức châm vào pháo. Mấy tràng pháo và mấy thùng pháo hoa cùng nhau đốt lên, đã kinh động đến các ban ngành chính phủ, vì thế sau chuyện này Lâm Lang còn phải nộp năm ngàn đô tiền phạt, hơn nữa phụ trách vệ sinh dọn dẹp toàn bộ cho sạch sẽ. Không còn cách nào khác, ai bảo hắn và Trần Hoa quan hệ tốt, không phải là hắn đứng ra người ta sợ rằng còn có thể bắt Trần Hoa đi. Tiếng pháo nổ và pháo hoa không ngừng nỡ rộ trên không trung thu hút chú ý của mọi người, nhưng trong chốc lát họlại quay đầu lại liếc mắt nhìn khối Phỉ Thúy trong tay Lý Dương. Pháo hoa rất đẹp nhưng còn không sánh bằng khối Phỉ Thúy này. - Lý Dương, ta có thể xem một chút không?Trần Xung lão nhân nhìn Lý Dương, đầu ngón tay chỉ vào khối Phỉ Thúy vừa giải ra, Lý Dương vội vàng đem Phỉ Thúy giao cho Trần Xung lão nhân, yên lặng đứng ở bên cạnh. Trần Xung lão nhân không ngừng vuốt ve Phỉ Thúy, trên mặt còn có sự hoài niệm, không ai biết rốt cuộc ông nhớ ra cái gì. Hai phút sau, Trần Xung lão nhân mới đưa phỉ thúy trả lại cho Lý Dương. Lý Dương vẫn luôn chú ý ánh mắt ông lão, bất luận là khi cầm Phỉ Thúy hay khi giao lại cho mình, ông lão chỉ có thưởng thức mà không có bất kỳ ý muốn đoạt lấy. Điểm này để cho Lý Dương bội phục, nếu hắn nhìn thấy người khác giải ra khối Phỉ Thúy tốt như vậy, chắc chắn sẽ nghĩ như thế nào có thể mua lại giống như Lâm Lang vậy. Lý Dương nghĩ tới đây, bên tai liền truyền đến giọng nói của Lâm Lang:- Lý tiên sinh, cũng cho tôi xem một chút được không ?Lâm Lang có vẻ căng thẳng, hối tiếc thậm chí còn có vẻ ghen tỵ, nên vẻ mặt hắn có thể nói là cực kỳ phức tạp. Lý Dương mỉm cười vươn tay đưa Phỉ Thúy vào tay Lâm Lang. Bất kể nói thế nào, Lý Dương có thể có được khối Phỉ Thúy này cũng là có công lao thật lớn của Lâm Lang, chỉ là xem một chút khối Phỉ Thúy thì Lý Dương không thể không đồng ý, như vậy thì quá cạn tình cạn nghĩa. Huống chi hắn bây giờ còn đang trong địa bàn của người ta . - Thật là đẹp ! Cầm Phỉ Thúy trong tay, Lâm Lang cẩn thận nhìn, không nhịn được liên tục khen ngợi. Phỉ Thúy nằm trong tay thật ấm, đây là khối Phỉ Thúy có đặc điểm mùa đông ấm, mùa hạ mát, khi chạm vào còn có cảm giác ấm áp, mềm mại như đôi bồng đào người con gái, nhẹ nhàng xoa bóp cảm thấy vô cùng thích thú. Mặt ngoài khối Phỉ Thúy cũng có vẻ bóng dị thường, sờ lên không có bất kỳ cảm kó chịu nơi tay. Điểm này càng rõ thêm đặc thù của khối Phỉ Thúy, đây chính là khối Phỉ Thúy còn chưa trải qua bất kỳ phương pháp gia công nào, ngay cả Thủy Tinh Chủng Phỉ Thúy cao cấp nhất vừa giải ra cũng không thể tạo được cảm giác đó, sờ vào tựa như vuốt nhẹ vào tơ lụa mềm nhẵn vậy. Lâm Lang giơ Phỉ Thúy lên, mấy người chung quanh cũng không nhịn được phải nhắm mắt. Phỉ Thúy phản xạ ánh mặt trời toàn thân chói sáng, giống như vô số bích ngọc hội tụ, luác này lần nữa cho thấy nhiều dải ánh sáng, đây cũng là một đặc chủng của Long Thạch Chủng. Long Thạch Chủng còn hàm chứa những màu sắc kỳ diệu khác, đây mới thực là biểu hiện của Phỉ Thúy hoàn mỹ. Lâm Lang đang cầm Phỉ Thúy trên hai tay, trở nên si ngốc, khi nhìn Phỉ Thúy trong tay hắn còn tản ra một huỳnh quang chút nhàn nhạt, Thủy Tinh Chủng Phỉ Thúy cũng có ánh sáng huỳnh quang nhưng lại không rõ ràng như vậy. Còn Long Thạch Chủng lại có thể phát ra ánh sáng huỳnh quang dưới ánh mặt trời một cách rõ ràng. - Tuyệt … thật tuyệt!Lâm Lang lại mỹ lắc đầu, trong mắt càng thấy tiếc nhiều hơn. Lâm Lang khó khăn ngẩng đầu lên, lúc này hắn thật không muốn rời mắt khỏi khối Phỉ Thúy, đáng tiếc không thể, chủ nhân khối Phỉ Thúy cũng không phải là hắn . - Lý tiên sinh, khối Phỉ Thúy Long Thạch Chủng này tôi nguyện đưa cho cậu một trăm năm mươi triệu tiền Canada, cậu thấy thế nào? Lâm Lang từ từ nói, lúc nói chuyện vẫn không nhìn Lý Dương, hai mắt Lâm Bá Văn lại sáng lên nhìn khối Phỉ Thúy trên tay Lâm Lang, hận không thể nói đồng ý giúp Lý Dương. Một trăm năm mươi triệu. Người chung quanh cũng đều nhỏ giọng nghị luận, thật đúng là khối Phỉ Thúy thiên giá, số tiền này trên căn bản đã sáng lập một kỷ lục mới, một trăm năm mươi triệu tiền Canada cũng tương đương một tỷ nhân dân tệ. Ban đầu Lâm Lang ra giá năm trăm triệu nhân dân tệ với bát Trường Sinh, thì khối Phỉ Thúy này đã có giá bằng một đôi bát Trường Sinh.