Trong cửa hàng ở Frankfurt.
Gọn gàng ngăn nắp, quần áo được bố trí ngay ngắn, nhân viên cửa hàng nói Adam có khi đến kiểm tra, bức tranh trên tường là do Adam chuyển đến.
Khương Thục Đồng mỉm cười, không thắc mắc gì nữa. Tuy đã lâu rồi không đến nhưng Khương Thục Đồng nhớ trên tường không có bức tranh.
Không nhịn được cười.
Đúng hai giờ trưa, Adam vừa làm xong phẫu thuật, lái xe ngang qua cửa hàng của Khương Thục Đồng, nhìn thấy cô liền ngừng xe lại đi vào.
Tâm trạng gặp Adam lần nay khác với mấy năm trước.
Những năm ấy Khương Thục Đồng thuộc người có mức sống thấp, rất nhiều nỗi buồn và oán giận, cô lại mới đến Đức, cuộc sống lạ lẵm, tiếng Đức lại rất yếu, Adam là người đàn ông duy nhất ở bên cạnh Khương Thục Đồng, theo bản năng cô có cảm giác ỷ lại vào anh ấy.
Bây giờ đã khác rồi, tâm trạng cô giống như cành dương liễu hứng gió xuân bên ngoài, gặp lại Adam lần nữa, cô có thể bình thản mà nói chuyện với anh ấy, không đau buồn, không cô đơn.
Adam thấy Khương Thục Đồng quay lại, như thường lệ chẳng buồn cũng chẳng vui, hỏi thăm tình hình của Ken, hỏi Khương Thục Đồng đã quay lại với anh Cố rồi hả, Khương Thục Đồng đều trả lời hết.
Đúng lúc điện thoại Khương Thục Đồng reo lên, là Ken gọi, ở Bắc Kinh bây giờ là 9 giờ tối.
Đây là đêm đầu tiên Khương Thục Đồng đến Frankfurt, trước khi đi ngủ Ken muốn gọi video mới mummy là điều bình thường.
Trong video Cố Minh Thành không có ở đó, Ken đang ngồi dựa vào đầu giường.
“Mummy đã đến nơi bình an chứ?” Ken hỏi Khương Thục Đồng.
Khương Thục Đồng nói bây giờ mới buổi trưa à, cô đang ở trong cửa hàng, Adam cũng có ở đây, hỏi Ken muốn nói chuyện với Adam không.
Ken đương nhiên rất mừng, vì Adam là người dạy dỗ và giáo huấn Ken trước khi 3 tuổi, Ken bây giờ rất muốn làm bác sỹ, không thể tách khỏi sự dạy dỗ ban đầu của Adam.
Adam cầm điện thoại Khương Thục Đồng, bắt đầu nói chuyện với Ken, chủ đề nói chuyện của hai người rất đa dạng, kể những chuyện sau khi chia tay, rồi hỏi Ken gần đây có học gì không, Ken đều trả lời.
Khương Thục Đồng đi ra phía sau Adam thống kê chủng loại quần áo để bù hàng thêm.
Trong khoảnh khắc đó cô vô tình nhìn thấy khuôn mặt Cố Minh Thành xuất hiện trong video, thấy phần thân trên, tóc đen mượt, đang lấy khăn lau tóc.
Cố Minh Thành nhìn thấy người trong video có chút ngạc nhiên.
Đúng lúc Khương Thục Đồng xuất hiện phía sau Adam, ban đầu cô định giải thích nhưng “cái tôi” lại xuất hiện nơi cửa miệng, trong lòng người phụ nữ bé nhỏ tưởng tượng ra cảnh Cố Minh Thành đang ghen.
Cô biết Cố Minh Thành chắc chắn sẽ ghen, hơn nữa lại ghen rất kinh khủng.
Nhưng Tiểu Cù có thể làm cô ghen, thì tại sao Adam lại không thể khiến anh ta ghen chứ?
Trong lòng có một cục tức, xem coi khi cô không ở bên cạnh Cố Minh Thành, lúc về Cố Minh Thành sẽ tính sổ cô như thế nào.
Thực tế cô biết cách anh tính sổ cô, và cô thích nó.
Cô thích sự mạnh mẽ của anh, khiến cô trở thành người phụ nữ có khoái cảm sâu sắc nhất.
Quay lại với Cố Minh Thành, Khương Thục Đồng đã có tư tưởng chơi trò mèo bắt chuột với anh.
Người phụ nữ này đang thử thách đàn ông, cũng là cô đang khiêu khích Cố Minh Thành.
Chính cô muốn chọc giận anh!
Cô muốn xem mức độ bao dung của anh là bao nhiêu, cô muốn xem mức chịu đựng của anh đến đâu.
Việc gọi video Khương Thục Đồng vốn không suy nghĩ nhiều, nhưng anh lại ghen thì cô sẽ châm thêm dầu vào lửa vậy.
Cô đang bận rộn ở phía sau, mặc dù cô quay lưng lại nhưng cô luôn cảm thấy có cái gai ở phía sau lưng, cô biết Cố Minh Thành đang nhìn chăm chăm sau lưng mình.
Thân đang làm việc nhưng trí óc luôn chú ý đến cuộc nói chuyện của Ken và Adam, Adam còn nói chuyện với Cố Minh Thành mấy câu chào hỏi.
Nói chuyện xong, Ken thốt lên “Daddy byebye!”
Âm thanh phát ra từ cuộc trò chuyện video.
Adam đi rồi, Khương Thục Đồng bắt đầu yên tâm làm việc.
Cô tăng thêm tốc độ, ở Frankfurt bận rộn 7 ngày, 10 ngày làm việc nhưng 7 ngày đã hoàn thành xong.
Muốn hoàn thành sớm công việc để trở về gặp anh.
Trong 7 ngày này, tối nào Ken cũng gọi video với Khương Thục Đồng, Adam lại xuất hiện một lần nữa, không phải Khương Thục Đồng cố tình để anh đi, mà vì cửa hàng Khương Thục Đồng và ngôi nhà cô thuê lúc trước đều nằm trên đường Adam đi làm về, chỉ là trùng hợp, Khương Thục Đồng cũng đã nói với anh, một mình ở Frankfurt mấy ngày, dù sao cũng là bạn cũ mà.
Hai lần này Cố Minh Thành đều thấy.
Là Khương Thục Đồng cố ý.
Ngày trở về nhà Cố Minh Thành một mình đi rước cô.
Khương Thục Đồng hỏi, “Ken đâu?”
“Nó ở công ty, có người giữ rồi.” Âm thanh ngắn gọn và rõ ràng.
Khương Thục Đồng “ừ” một tiếng, cô cũng biết công ty có nhiều người, vả lại đều là lính của Cố Minh Thành, tòa nhà đó cũng là của Cố Minh Thành, hệ thống an toàn như tường đồng vách sắt, Ken chắc chắn không bị mất tích.
Đối với trẻ con độ tuổi này, điều người mẹ quan tâm nhất là vấn đề an toàn và sức khỏe của con, nghe Cố Minh Thành nói như vậy Khương Thục Đồng thở phào nhẹ nhõm.
Không phải ngày lễ nên sân bay không đông người.
Khương Thục Đồng và Cố Minh Thành đang chờ thang máy đi xuống.
Dáng anh rất cao, một tay đút túi quần.
Giống như định mệnh, lần này Khương Thục Đồng nghe được tiếng thở của anh.
Ngoài việc nghe tiếng thở hổn hển trên giường của anh, dường như đây là lần đầu tiên cô chú ý đến tiếng thở của anh.
Mặc dù hơi thỏ và giọng nói của anh không thể dùng từ giống nhau để mô tả, nhưn Khương Thục Đồng vẫn thích dùng từ mô tả giọng nói để hình dung hơi thở của anh: điềm đạm trầm ấm, có sức hút, nhịp điệu ổn định, bởi vì người đàn ông như thế phổi có chức năng rất tốt.
Khương Thục Đồng không phải là người đánh giá người khác qua vẻ bề ngoài, nhưng tố chất đàn ông trên người Cố Minh Thành khiến Khương Thục Đồng rung động và muốn trở thành người phụ nữ nhỏ bé yếu đuối của anh.
Hơi thở của anh từng tiếng từng tiếng đi vào tai cô.
Lần này anh đi đón Khương Thục Đồng với khuôn mặt lạnh lùng, hình như đang giận dỗi, Khương Thục Đồng biết anh giận chuyện gì, và cũng biết anh đang chờ cô cái gì!
Cô vừa hồi hộp vừa hưng phấn...
Về đến nhà, Khương Thục Đồng vừa mới đặt hành lý xuống, thì bị Cố Minh Thành bế lên giường trong phòng dưới lầu.
“Làm gì với tên đó hả?” Cố Minh Thành chay màu, sức mạnh hào hứng đó bộc phát dữ dội.
Cũng như Khương Thục Đồng biết anh và Tiểu Cù sẽ không làm việc gì bậy bạ, thì Cố Minh Thành cũng không tin Khương Thục Đồng và Adam sẽ làm gì quá giới hạn.
Bốn năm trước Khương Thục Đồng đã nói rõ với anh rồi.
Việc này không có liên quan đến sự tin tưởng.
Có liên quan đến sự chiếm hữu.
Khiêu khích sự ghen tuông là tùy ý kiếm một người đồng trang lứa ở bên cạnh, huống hồ Adam cũng không tệ!
“Em với anh ấy...” Khương Thục Đồng rất cẩn trọng lời nói vì cô thực sự hơi sợ mỗi lần Cố Minh Thành như thế này.
Nhưng trong thâm tâm cô cũng rất hưng phấn.
“Với anh ấy như thế nào hả?” Ánh mắt Cố Minh Thành đang phát ra lửa.
Là giận dữ, là tình dục? Hay vì giận dữ mà phát sinh tình dục?
Quả nhiên Cố Minh Thành lại lẫn nữa ham muốn Khương Thục Đồng.
Sự run rẩy và lắc lư của cơ thể, ánh mắt hơi nhắm lại đến khi thả lỏng.
Có người nói đây là con đường đi vào trái tim người phụ nữ.
Người đàn ông này đã trụ lại trong trái tim cô từ lâu rồi, chắc chắn không rời đi.
Khương Thục Đồng ở trên giường thuộc về anh, đương nhiên con tim cũng thuộc về anh.
Cố Minh Thành đỡ cô lên, mặc dù không phải lần đầu tiên hai người làm chuyện ấy, nhưng lần này có dính líu đến Adam, nên tâm trạng anh có sự giận dữ nên anh làm rất mạnh.
Cũng có thể Cố Minh Thành chỉ muộn cớ Adam, thực ra anh muốn cô thỏa mãn sự ham muốn của mình.
Sau khi hành sự xong, tim Khương Thục Đồng đập rất mạnh, cô nằm trên giường nhìn Cố Minh Thành, tay vuốt ve ngực anh.
“Em với anh chỉ là bạn bè, có thể làm gì chứ?” Cơ thể đã thỏa mãn, Khương Thục Đồng mới giải thích với Cố Minh Thành, cô đã nhìn thấy được trạng thái thỏa mãn của Cố Minh Thành.
Câu trả lời này Cố Minh Thành đã biết từ lâu.
Chỉ là anh thấy ngứa mắt.
“Lần sau chú ý mối quan hệ với những người đàn ông khác!” Cố Minh Thành lạnh lùng nói.
Dường như cô là người dễ dàng thay đổi theo dòng nước, bị chồng dạy cho một bài trên giường.
Khương Thục Đồng im lặng, nằm quay người lại châu lưng lại Cố Minh Thành
Rất mệt.
Buổi tối Khương Thục Đồng nằm trên giường kể chuyện cho con nghe.
Bởi vì đã chơi ở trên giường Cố Minh Thành, sau đó Khương Thục Đồng đến bế Ken đi ngủ, Ken không đi, nên cô mới nằm trên giường kể chuyện cho con nghe.
Cố Minh Thành ngồi dựa vào đầu giường bên kia.
Trong lúc Khương Thục Đồng kể chuyện, luôn len lén nhìn trộm Cố Minh Thành.
“Nhìn cái gì?” Cố Minh Thành vẫn đang đọc sách, một lúc lâu sau mới buột ra một câu.
“Có nhìn anh đâu!” Khương Thục Đồng thì thầm.
Sau khi Khương Thục Đồng từ Frankfurt trở về, Cố Minh Thành luôn giữ vị trí “phụ huynh”, Khương Thục Đồng rất cẩn thận nhưng cô lại muộn chạm vào vảy rồng của anh, không để anh nhìn thấy.
Trước đây cô rất sợ anh, trải qua nhiều chuyện thì dần dần hết sợ.
Bây giờ cô muốn khiêu khích.
Chọc ghẹo anh!
Hậu quả mỗi lần chọc ghẹo anh là đều bị trừng phạt trên giường.
Khương Thục Đồng đối với hình phạt này giống như bị trúng độc khói thuốc!
Chẳng hạn như cố tình để anh thấy mình với người đàn ông khác!
Ken đã ngủ rồi, Khương Thục Đồng bế con về phòng mình, Cố Minh Thành lại đòi hỏi thêm một lần nữa để trút cơn giận trong lòng.
Nói không phải “ép buộc”, Khương Thục Đồng không sốt sắng, vờ tha để bắt thật.
Mỗi lần Cố Minh Thành đều bị trúng kế lừa của Khương Thục Đồng
Ngay khi Khương Thục Đồng tự mãn thì đã xảy ra chuyện rồi.
Bởi vì lần trước Cố Minh Thành đã nói tất cả người ở Hải Thành đều biết chiếc Audi A8 của anh, Khương Thục Đồng lái chiếc này đi ra ngoài rất nhiều lần.
Cô muốn lái xe anh đi vòng vòng dạo phố, hơn nữa cô lái rất chậm, cố ý phân biệt tốc độ giữa cô và Cố Minh Thành.
Tất cả mọi người ở Hải Thành đều biết, người phụ nữ của Cố Minh Thành đang lái xe của anh.
Lòng hư vinh của người phụ nữ khiến cô mê muội.
Hôm đó khi cô chờ đèn đỏ quẹo phải, vì phía trước là đèn đỏ, cô không biết đang nghĩ gì, chắc chắn có liên quan đến 3 chữ “Cố Minh Thành” suy nghĩ mông lung.
Cho nên không để ý xe được phép quẹo phải khi đèn đỏ, bị xe phía sau đâm vào đuôi xe.