Bên bờ Hoàng Tuyền.
Vãng lai không nghỉ, người cũng vậy, phi cầm tẩu thú cũng thế, lên thuyền, đếm rõ số lượng xuyên, gần đến nơi luân hồi, hoàn toàn thay đổi, chuyện trần thế trước kia đều quên hết.
*phi cầm tẩu thú: ý là đủ loại động vật.
Hình Xuân không biết hôm nay đã tiễn bước linh hồn vãng sinh thứ bao nhiêu, ngẩng đầu, gặp một chiếc thuyền lá nhò từ từ dừng lại bên bờ, người đưa đò ở trên thuyền hướng bên này phất phất tay.
「Hình Xuân, đi lên đi.」 Người đưa đò kia nói.
「 Chuyện gì?」 Chân mày y hơi hơi nhíu lại, rồi lại dãn ra.
Lên thuyền này, chính là đi đến nơi luân hồi.
Quỷ soa chỉ ở bên bờ Hoàng Tuyền quản việc nghênh tiễn hồn phách vãng lai, chưa bao giờ đi lên thuyền này.
「 Ta cũng không biết.」 Người đưa đò nói.
Người đưa đò trên sông Hoàng Tuyền không nhiều, còn quỷ soa bên bờ lại rất đông, ngày thường đều lo trách nhiệm của mình, rất ít tiếp xúc. Bất quá ngẫu nhiên có mấy người, vẫn có thể gọi ra tên.
「 Là Nhật Du đại soái, sai ta dẫn ngươi qua đó một chuyến.」
「 Nhật Du?」
Một trong thập đại âm soái của quỷ giới, Nhật Du.
Làm quỷ soa nho nhỏ, cùng âm soái ngay cả nói cũng khó nói được trên vài câu. Hình Xuân nghĩ không ra âm soái đột nhiên tìm mình bởi vì điều gì, nhưng đã tìm gọi đến đích danh, y hiển nhiên không thể không đi.
Lên thuyền của người đưa đò, vượt sông Hoàng Tuyền. Qua Vong Xuyên, liền để y xuống.
Âm soái Nhật Du đứng ở bên bờ, hiển nhiên là đã đứng chờ một thời gian dài. Khi Hình Xuân đến gần, Nhật Du mặt vẫn như cũ hướng về cuối dòng Vong Xuyên, tựa như nhìn xa đến bên kia cầu Nại Hà.
「 Âm soái.」 Hình Xuân gọi, không nhẹ không nặng, không kiêu ngạo không siểm nịnh.
Nhật Du lúc này mới xoay người, gật đầu:「 Ngươi đã đến rồi.」
Hình Xuân tiến đến nơi cách nơi Nhật Du đứng không xa.
「 Không biết âm soái gọi ta đến, có gì phân phó.」
「 Ân, có một việc nghĩ muốn để ngươi đi làm.」
「 Việc gì?」
「 Ngươi có nhớ rõ || Tử Ngân, tên này?」
「 Tử Ngân?」
Hình Xuân khẽ chau một chân mày.
Tử Ngân, cũng không phải cái tên quen thuộc. Nhưng nếu nói là xa lạ, cũng không thể tính.
「 Theo như lời âm soái, chẳng lẽ là Âm vương, Tử Ngân?」
「 Đúng vậy.」 Nhật Du gật đầu,「 Chuyện lần này sai ngươi đi làm, đúng là có liên quan đến Âm vương.」
「 Nga?」
Hình Xuân chân mày nhướng cao, hiếm khi được gợi lên vài tia hứng thú.
Nói đến Âm vương Tử Ngân, trong lục giới, mặc dù không thể nói là không người không biết không người không hay, nhưng muốn nói đến người không biết, quả thật cũng không nhiều lắm.
Hơn nữa trận chiến bốn trăm năm trước kia, càng mang thanh danh Âm vương truyền khắp trên trời dưới đất. Bất quá, đó cũng là một hảo thanh danh.
Âm vương Tử Ngân, không thuộc về quỷ giới, hắn cũng không phải người bình thường sau khi chết đi biến thành quỷ, cùng Diêm Vương âm soái xuất thân có điểm bất đồng.
Ước chừng chín trăm năm trước, thần giới biến động, vài tên thần quan chạy trốn tới hạ giới tránh nạn. Diêm vương lệnh âm soái ở quỷ giới tìm kiếm, cuối cùng bắt được vài tên thần quan chịu tội, giao lại cho thần giới xử trí.
Để tỏ lòng đáp tạ, thần giới tặng cho quỷ giới một quả thần thụ.
Tương truyền thần thụ kia cứ năm trăm năm lại kết quả một lần, hương khí của kỳ quả, khiến cho trong vòng phạm vi trăm dặm, phồn hoa nở rộ, yêu vật lui tán. Mà nếu ăn vào, lại có thể khiến cho tu vi tăng tiến, tương đương tu luyện trăm năm.
Quả này là hảo vật, nhưng mà Diêm Vương không hứng thú với trăm năm tu vi kia, lại càng không cần nhờ kỳ quả dưỡng hoa hay hàng yêu trừ ma. Kỳ quả ở quỷ giới, thật không có đất dụng võ.
Cuối cùng, Diêm Vương đem kỳ quả ngâm vào sâu trong lòng sông Hoàng Tuyền, khiến cho âm khí uẩn dưỡng. Cứ như vậy, dưỡng suốt hai trăm năm, cuối cùng, kỳ quả hấp thụ đầy âm khí, từ lòng Hoàng Tuyền nhảy ra, từ đó nó tìm kiếm sinh mệnh thuộc về nó.
Cuối cùng nó chính là hóa thành Âm vương Tử Ngân.
Diêm Vương đối với Tử Ngân thêm phần yêu thích, không chỉ gọi hắn 「Tử Ngân 」, còn phong Tử Ngân làm Âm vương, ở quỷ giới địa vị chỉ đứng sau Diêm Vương, có thể nói là dưới một quỷ, trên vạn quỷ.
Nhắc đến Âm vương, bản lĩnh xác thực có, đến cả tứ đại phán quan cùng thập đại âm soái cũng không thể không phục.
Nhưng, Âm vương vượt quá mức không ai bì nổi, khí diễm kiêu ngạo. Trên trời dưới đất, không một người một vật nào có thể khiến hắn đặt vào trong mắt. Dù sao bản thân hắn từ khi sinh ra đã tài trí hơn người, lại chưa từng hảo hảo chịu qua quản giáo.
Nếu như hắn tâm tình tốt, liền hảo hảo làm việc theo chức trách; Mà nếu như hắn tâm tình không tốt, lập tức việc kia ngay cả Diêm Vương cũng không sai bảo hắn được.
Hắn ngạo mạn, trương dương, cuồng vọng, tàn bạo, rồi sẽ đến mức nào nữa? Mặc dù là tiểu quỷ mới vừa vào quỷ giới không lâu, cũngvừa nghe đến danh hào Âm vương liền kinh sợ đến phát run.
Nếu gần như thế cũng không sao, suy cho cùng phiền toái lớn nhất Âm vương mang tới vẫn là, hắn đa tình. Hoặc có thể nói là, hắn tuyệt tình.
Trên là thiên giới, dưới đến nhân giới, yêu giới, thậm chí ma giới, giữa lục giới, nơi nào cũng tìm được hồng nhan tri kỉ của Âm vương.
Nếu thật sự là tri kỷ, cũng không phải không có gì là chuyện tốt đẹp. Vấn đề, những nữ tử tự xưng là tri kỷ Âm vương, kỳ thật tuyệt không có một ai được Âm vương đặt ở trong lòng.
Ngay bốn trăm năm trước, Hà Bá Thiến Nghi ở bờ sông ngây ngốc khổ chờ, chờ đợi ước định mỗi trăm năm lại đến một lần của Âm vương, nhưng cuối cùng chờ không thấy hắn đến.
Hà Bá mĩ lệ cảm thấy bi phẫn, lệ ngập bờ đê, hồng lưu bông đằng suốt một tháng, đem tất cả các tòa thành trì hủy diệt gần như không còn, sinh linh đồ thán.
*hồng lưu bông đằng: nước lũ tràn nhanh
Thiên giới nghe được việc này rất kinh ngạc. Sau khi thanh tra, mới phát hiện Âm vương ở giữa lục giới làm đủ mọi sự tình, thật sự không ra thể thống gì. Có thể thấy được khổ nạn lần này của nhân gian chỉ là đoạn khởi đầu, nếu cứ để hắn tiếp tục như vậy, hậu hoạn vô cùng.
Thế là, thiên giới phái Nhất Kiền thần tướng tiến đến quỷ giới, yêu cầu Diêm Vương giao ra Âm vương Tử Ngân, mang về thiên giới xử lý.
Mà lúc này, Âm vương cũng đã không ở quỷ giới.
Tuyệt nhiên không phải hắn bỏ trốn, mà là Diêm Vương sớm dự đoán được sẽ có hậu quả như thế này.
Sau trận lũ lụt, Diêm Vương liền thu hồi toàn bộ tu vi của Âm vương, mang hắn đến sông Hoàng Tuyền, đẩy vào đạo luân hồi, tiến nhập nhân giới.
Từ đó,「 Âm vương 」 biến mất khỏi lục giới, đã qua bốn trăm năm.
Bởi vì lí do đó, đột nhiên nghe được Âm soái đề cập đến Âm vương, Hình Xuân thật sự cảm thấy kinh ngạc.
「 Âm vương, không phải đã thành phàm nhân?」 Y hỏi.
「 Chính xác đã là phàm nhân.」 Nhật Du nói,「 Từ khi hắn tiến nhập nhân gian cho đến nay, cũng đã gần trải qua hết chín đạo luân hồi.」
「 Nga, còn hơn thế nữa.」 Hình Xuân không hề mở miệng, âm thầm suy nghĩ.
Kỳ thật chính y sau chuyện đó, khi nghênh tiễn linh hồn vãng lai, Hình Xuân thỉnh thoảng sẽ lưu ý một chút, biết đâu có thể ở giữa đám người phát hiện một linh hồn riêng biệt như vậy tồn tại.
Tuy nhiên phát hiện không được. Sau khi bị đẩy vào luân hồi, Âm vương mất đi không chỉ là trí nhớ, tu vi, còn bao gồm dung mạo vốn có. Nếu muốn nhận ra được hắn một lần nữa, căn bản không có khả năng.
Còn y, cũng không hẳn là nhất định phải tìm ra được Âm vương, chỉ đơn thuần rất hiếu kì, ngẫu nhiên tìm kiếm.
Hình Xuân cùng Âm vương, đã từng có một lần gặp mặt không được tốt lắm. Chính là không bao lâu trước khi Âm vương gây ra chuyện.
Âm vương lúc đó đến bên bờ Hoàng Tuyền thị sát, vừa nhìn thấy Hình Xuân, liền đến hỏi:「 Ngươi là quỷ soa bình thường?」
「 Nhìn là đã biết.」 Hình Xuân như thế trả lời, đang đem một đám hồn phách đưa lên trên thuyền.
Âm vương nhíu mày lại:「 Vậy đầu của ngươi là chuyện như thế nào?」
Quỷ soa, bình thường phàm là người sau khi chết, đi vào quỷ giới bộ dáng rất tầm thường. Khi còn sống đã là phàm nhân, sau khi chết cũng sẽ không thay đổi gì nhiều. Chết vì tuổi già trở thành lão quỷ, bị chém đầu trở thành quỷ không đầu, chết cháy trở thành quỷ than đen.
Mà Hình Xuân, tứ chi kiện toàn, tướng mạo đoan chính, nhìn qua tuổi còn trẻ, nhưng đầu tóc bạc trắng, liền lộ ra chút không bình thường. Chẳng trách điều đầu tiên mà Âm vương lưu ý đến, chính là đầu của y.
Tuy rằng như thế, đây cũng không thể xem như là chuyện to lớn gì. Hình Xuân chỉ cho rằng do bộ dáng chính mình như vậy, đối Âm vương chỉ qua loa có lệ. Cũng không nghĩ, Âm vương kia tính tình vô cùng thái quá, không có được câu trả lời vừa lòng, cư nhiên rút kiếm, gần như muốn cắt đi mái tóc bạc của Hình Xuân 「 Kỳ quái! Càng nhìn càng không vừa mắt!」
May mắn có hai gã âm soái đi vào, nói là Diêm Vương có việc, thỉnh Âm vương đi, tóc của Hình Xuân mới có thể an toàn tiếp tục bảo tồn.
Đại khá là sau khi trở về, Âm vương liền đem chuyện từng phát sinh ở bên bờ Hoàng Tuyền quên đi, từ đó về sau cũng không quay trở lại. Thế là lần đó, chính là lần gặp mặt duy nhất của Hình Xuân cùng Âm vương.
Muốn nói đến ấn tượng của y đối với Âm vương, không tốt, cũng không tính là xấu. Trăm năm lại trăm năm trôi qua, bây giờ trong ấn tượng của Hình Xuân, chỉ còn một đôi ngươi tràn đầy khí chất tàn bạo ngạo mạn kia.
Một đôi ngươi như thế, vì sao lại có thể khiến nữ tử lục giới khuynh tình nhất vãng, thật sự khiến cho người ta hiếu kỳ.
*khuynh tình nhất vãng: Nghiêng tình về một hướng.
「 Bốn trăm năm trước, Diêm Vương khai báo như thế nào với thiên binh thiên tướng đến tróc nã Âm vương, tin rằng ngươi cũng đã nghe kể.」
Nhật Du ngắt lời, thấy Hình Xuân im lặng, liền nói tiếp:「 Diêm Vương hướng thiên giới yêu cầu bốn trăm năm. Trong bốn trăm năm ấy, mang Âm vương trải qua chín thế kiếp nạn nhân gian.
「 Đợi hắn trải qua đủ chín kiếp, quay trở về quỷ giới. Đến lúc đó, Diêm Vương sẽ tự mình mang Âm vương lên thiên giới, nghe theo xử trí. Diêm Vương khổ tâm làm như vậy, ngươi có lẽ hiểu được?」
Hình Xuân gật gật đầu.
Y hiểu được, từ đầu đến cuối, Diêm Vương đều không cam lòng mất đi Âm vương mà người xem như thân tử duy nhất của chính mình. Bốn trăm năm kia, chín thế kiếp nạn kia, chỉ là kế hoãn binh.
*thân tử: con ruột, con do chính mình sinh ra ‘__’
Dù sao nếu vào lúc đó, để Âm vương bị thiên giới áp giải đi, với tính tình của Âm vương, nhất định sẽ đại náo thiên đình, lãnh một hậu quả nghiêm trọng hơn.
Mà kế hoãn binh, bốn trăm năm kia, có thể khiến cơn thịnh nộ của thiên giới nguôi đi; Mà chín thế kiếp nạn kia, coi như là sự trừng phạt đối với Âm vương, đồng thời khiến cho Âm vương học được nhiều điều mà lúc trước ở quỷ giới đã học không toàn vẹn. Đến lúc đó lại đưa hắn lên thiên giới, kết quả chắc chắn cùng bốn trăm năm trước khác biệt rất nhiều.
「 Ngươi thật sự là một người thông minh.」
Không rõ Nhật Du có ý gì lại nói ra một câu như vậy, rồi dùng tay nhu nhu giữa trán,「 Diêm Vương khổ tâm an bài, vốn là tất cả đều thuận lợi. Nhưng hiện tại, lại có vấn đề xảy ra.」
「 Vấn đề gì?」
「 Âm vương đã trải qua tám kiếp, hiện đang trải qua kiếp cuối cùng. Kỳ hạn bốn trăm năm, chỉ còn có ba mươi ngày nữa. Nhưng ngay tại mấy ngày trước, khi phán quan kiểm tra sổ sinh tử lại phát hiện, đến lúc kết thúc kỳ hạn, dương thọ của Âm vương ở nhân gian vẫn còn chưa tận.」
「 Nga? Vì sao lại như thế?」
「 Vốn dương thọ chín thế đều đã được tính toán kỹ lưỡng, vừa vặn bốn trăm năm. Phán quan sau một hồi tra qua xét lại những ghi chép phát hiện, có một thế dương thọ bị xoá và sửa, khiến cho một kiếp đó của Âm vương sống thiếu mười năm.」
「 Sổ sinh tử bị người khác xoá và sửa lại? Ai dám cả gan làm loạn như thế?」 Hình Xuân quả thật ngạc nhiên.
Xưa nay sổ sinh tử được bảo quản rất cẩn mật, ai cũng không thể khinh động, nói chi đến việc xoá và sửa.
「 Việc này bề trên đang kiểm tra.」
Nhật Du lắc đầu,「 Chuyện quan trọng nhất hiện nay, vẫn là giải quyết hậu quả của việc xoá và sửa số sinh tử gây ra. Bởi vì một kiếp kia bị xóa đi mười năm, đã thêm vào mười năm dương thọ ở thế cuối cùng này.」
「 Nói đúng là, một thế này của Âm vương nhiều hơn mười năm dương thọ?」 Hình Xuân hỏi, trong lòng thầm nghĩ, hành động xoá và sửa sổ sinh tử kia, e là do quỷ tướng khi xưa từng cùng Âm vương có xích mích gây nên.
Suy cho cùng Âm vương nhất mực kiêu ngạo ương ngạnh, dù là ở quỷ giới cũng gây thù hằn vô số. Cố tình khi hắn còn tại quỷ giới không thể làm gì được hắn, liền thừa dịp hắn bị đẩy vào luân hồi ra sức ám toán.
「 Không sai.」 Nhật Du nói.
Hình Xuân trầm ngâm giây lát, lại nói:「 Nếu dương thọ một kiếp kia của Âm vương bị đoạt đi mười năm, như vậy kiếptiếp theo, hắn cũng không có thể chuyển kiếp trước thời hạn mười năm chứ?」 Nếu như trước thời gian chuyển thế, dương thọ Âm vương như vậy, phải chăng cũng có thể đến trước thời gian kỳ hạn mười năm?
「 Không có.」 Nhật Du nói,「 Trong khoảng thời gian trước khi đến thời hạn của kiếp tiếp theo, Âm vương có thể đã làm du hồn, ở thế gian du đãng suốt mười năm.」
Mà mười năm bị khuyết kia, nếu như phát hiện đúng lúc, vấn đề hôm nay sẽ không trở nên khẩn cấp đến như thế. Chỉ tiếc, đã ỷ vào sinh tử mong manh, cho rằng việc sinh tử mong manh kia căn bản sẽ không bại lộ, ai ngờ đến lần này lại xảy ra khe hở lớn như thế.
「 Một khi đã như vậy, tại sao không giải thích với thiên giới, thỉnh cầu thêm mười năm kỳ hạn?」 Hình Xuân nói.
「 Không thể.」 Nhật Du nghiêm nghị nói,「 Vốn bốn trăm năm kia chính là Diêm Vương tiền trảm hậu tấu, kiên quyết muốn mà thành, nay bốn trăm năm đã qua, lại đi yêu cầu kéo dài thêm thời hạn, thiên giới chắc chắn sẽ cho rằng quỷ giới bội ước, đến lúc đó chỉ sợ người của thiên giới sẽ tự mình hạ phàm, tróc nã thân xác phàm nhân của Âm vương lên thiên đình.」
*tiền trảm hậu tấu: làm trước báo sau.
「 Ân, chuyện này thật nan giải.」 Hình Xuân thản nhiên nói.
Tính ra, cũng nên tiến vào chính đề. Nói cho y nhiều như thế nhằm mục đích gì.
「 Sổ sinh tử không thể sửa đổi, biện pháp duy nhất hiện nay, đó là trước kỳ hạn cuối một ngày, khiến cho Âm vương thọ chung, sau đó hắn tự nhiên sẽ trở về quỷ giới.」 Nhật Du nói.
*thọ chung: hết thọ, hết thọ tức hết sống.
「 Vừa không thể sửa đổi dương thọ, như thế nào khiến Âm vương thọ chung?」
「 Đây chính là điểm khó giải quyết nhất.」
Nhật Du khẽ mím môi,「 Quỷ giới chưởng quản ngàn vạn quỷ hồn, nhưng tuyệt đối không thể ra tay với người sống. Kế sách hiện nay, chỉ có phái người ẩn núp bên cạnh Âm vương, thi hành diệu kế, khiến Âm vươngtự nhiên mà chết.」
Nghe đến đó, Hình Xuân ước chừng đã hiểu rõ.
「 Kỳ hạn, là trong vòng ba mươi nay nữa, phải không?」
「 Ân?」 Nhật Du ngạc nhiên, lại nhìn đôi mắt điềm đạm thản nhiên của Hình Xuân, liền hiểu rõ.
「 Không sai.」 Nhật Du gật đầu, trầm trầm nói,「 Trong ba mươi ngày này, bất luận ngươi muốn như thế nào đều có thể làm, duy nhất không thể tự tay giết chết Âm vương, nhớ kỹ, nhất định phải là tự nhiên mà chết.」
「 Nói cách khác, ở bên cạnh Âm vương gây ra chuyện ngoài ý muốn, hoặc nghĩ biện pháp mượn tay kẻ khác giết hắn.」
「 Đều có thể.」
「 Nếu như vậy, ta phải dùng thân phận phàm nhân tiếp cận hắn, hay …」
「 Dùng thân phận phàm nhân thân sẽ tương đối thuận tiện hơn.」 Nhật Du từ trong tay áo lấy ra một sợi dây đỏ, đặt vào trong tay Hình Xuân,「 Đối với ngươi sau khi đến nhân gian, mang vật này đeo nơi cổ tay, có thể có được thể xác không khác biệt người sống.」
「 Cùng người sống hoàn toàn không khác biệt?」
「 Hoàn toàn không khác.」 Nhật Du dừng một chút,「 Kỳ thật thành thực mà nói, đây là việc ngoài phận sự của ngươi, vốn không nên sai đến ngươi. Chính là, Diêm Vương cũng vậy, ta cùng các âm soái khác cũng thế, quỷ vụ quấn thân, thật sự không thể hao tốn ba mươi ngày, lên kế hoạch lấy đi sinh mạng của một người. Nhưng mà người thực thi việc này, lại tuyệt không thể tùy ý ủy nhiệm, phải bảo đảm hoàn thành nhiệm vụ không được sai sót.」
「 Hình Xuân, ngươi ở quỷ giới cũng đã gần ngàn năm, mặc dù hiếm khi cùng người khác qua lại, hiểu biết của ngươi cũng không nhiều, nhưng thật ra mà nói, ngươi lãnh tĩnh trầm ổn, không hề giống bất kì ai, cũng chưa từng sơ suất việc gì. Vẫn biết những việc quỷ soa được sai làm đều rất đơn giản. Nhưng mà việc càng đơn giản, thì càng dễ dàng phạm sai lầm. Mà có thể duy trì ngàn năm chưa từng phạm sai lầm, đủ để chứng minh ngươi là người đáng tin cậy.」
Đến đây, Hình Xuân cuối cùng hiểu rõ nguyên nhân vì sao bản thân được giao nhiệm vụ lần này. Chính là cùng lúc đó, y vẫn đang cảm thấy có điểm nào đó thật không minh bạch.
Suy nghĩ được một lúc, y hỏi:「 Âm soái, thứ lỗi ta mạo muội, xin hỏi chín thế kiếp nạn kia của Âm vương ở nhân gian, được chia ra như thế nào?」
「 Nói đến điều này, thật sự rất dài.」
Nhật Du chậm rãi nói,「 Hắn từng sinh ra trong dòng dõi thư hương, cả đời chỉ cầu công danh, lại buồn bực mà chết. Cũng từng sinh ra trong gia đình đại phú nhân, trà bưng tận tay cơm dâng tận miệng, nhưng gia đạo sa sút, bị tửu nhục bằng hữu giao hảo nhiều năm cự tuyệt giúp đỡ, thất vọng mà chết. Cũng từng bước vào con đường làm quan, lại bị hãm hại, cả nhà bị tịch thu hết tài sản rồi xử chém. Đủ các khổ nạn như vậy, tổng cộng chín kiếp.」
*đại phú nhân: người vô cùng giàu có.
*tửu nhục bằng hữu: bạn rượu, tức là cùng nhậu đớ. Mấy bạn cùng nhậu ếch tin được. Ta ếch nhậu với nàng đâu Lam =))
「 Như vậy tính cả một đời này, hắn mới trải qua đủ chín kiếp?」
「 Đây…」
Nhật Du cân nhắc một lát, cuối cùng thản ngôn,「 Ngay tại một đời bị xoá và sửa kia, vốn phải trải qua trọn kiếp, vì thiếu mười năm dương thọ, mà không thể…」
「 Tức là nói, cho đến bây giờ, Âm vương tổng cộng đã trải qua tám kiếp, còn thiếu một kiếp?」
「 Không, một kiếp này gần như muốn phát sinh, hay có thể nói là đang phát sinh. Còn một kiếp bị khuyết dương thọ kia, được xem như là kiếp quan trọng giữa chín kiếp, chỉ vì…」
Nhật Du ngừng nói, nhãn thần phức tạp nhìn Hình Xuân, lưỡng lự phân vân, cuối cùng chỉ than nhẹ một tiếng.
「 Kỳ thật quan hệ của việc này, ta cùng với các âm soái vẫn có điều không nói được, chỉ biết là cần phải giao trách nhiệm này cho ngươi. Dù sao chuyện quan trọng trước mắt, chính là mang Âm vương từ nhân giới trở về.」
「 Còn kiếp cuối cùng này, thời hạn cho phép quá ngắn ngủi, nếu muốn hoàn thành, thật sự có điều khó khăn. Nhưng nếu là ngươi thì có thể… liền nhất định hoàn thành nó, đến mức không thể nào tốt hơn.」