Quan Thanh

Chương 655: Tự Làm bậy không thể sống - hết: Bí Thư Thành Uỷ tự giới hạn quyền lực bản thân - phần 2

Đề tài thảo luận chủ yếu của Hội nghị thường vụ Tỉnh ủy lần này vốn là nghiên cứu điều chỉnh bổ nhiệm cán bộ chủ yếu của Đảng ủy chính quyền vài thành phố cấp thị xã.

Nói cách khác, Phó Chủ tịch thành phố Phòng Sơn đương nhiệm Triệu Kiến Quốc điều nhiệm làm Chủ tịch thành phố Lam Yên, chỉ cần được thông qua trong hội nghị thường vụ này, gã có thể đi nhậm chức.

Triệu Kiến Quốc là Chủ tịch tỉnh mới nhậm chức Hám Tân Dân đề tên ứng cử, ngay cả Bí thư Tỉnh ủy Lý Đại Niên cũng không thể không cho Hám Tân Dân mặt mũi, ủy viên thường vụ Tỉnh ủy khác càng không cần phải nói. Cho nên trình tự bổ nhiệm Triệu Kiến Quốc trên cơ bản thực hiện xong, khảo sát của Ban Tổ chức cán bộ cũng cơ bản chấm dứt, sẽ chờ qua cửa cuối cùng.

Nhưng Triệu Kiến Quốc bổ nhiệm không có vấn đề, chẳng qua, ứng cử viên Bí thư Thành ủy Lan Yên, trên hội nghị ủy viên thường vụ lần này đột nhiên xuất hiện tranh luận không nhỏ. Hội nghị vốn đang hòa hợp êm thấm, bắt đầu không bao lâu bắt đầu tranh luận.

Đầu tiên, đối với vị trí Bí thư Thành ủy Lam Yên, ngoại trừ Chủ tịch thành phố Lam Yên đương nhiệm Chu Mẫn ra, còn có hai người cạnh tranh có lực nhất. Một là Giám đốc Sở Công an tỉnh Tôn Tường, người kia là Phó Bí thư Thành ủy Lam Yên Âu Dương Kiến Vĩ.

Bí thư Thành ủy Lam Yên Hạ Thiên Nông xin lùi về tuyến hai trước, dựa theo lẽ thường, Chủ tịch thành phố Lam Yên Chu Mẫn tiếp nhận vị trí, là chuyện tình đương nhiên. Nhưng phong vân trên quan trường khó lường, vị trí Bí thư Thành ủy một thành phố cấp thị xã, luôn có rất nhiều người nhắm vào, lúc này tự nhiên cũng không ngoại lệ.

Giám đốc Sở Công an Tôn Tường cũng là cán bộ cấp sở tư cách rất đủ ở tỉnh Đông Sơn. Gã nhắm vào vị trí này là có Chủ tịch tỉnh Cung Minh Quân lúc trước mạnh mẽ đề cử. Cung Minh Quân là Phó Chủ tịch thường trực tỉnh Đông Sơn trước đây, nhưng sau khi ông ta ngồi trên vị trí Chủ tịch tỉnh Đông Sơn không lâu, đã bị Trung ưởng diều chỉnh tới làm Chủ tịch tỉnh bên, thay thế chức vụ đúng làm Hám Tân Dân.

Tuy rằng Cung Minh Quân rời khỏi Đông Sơn, nhưng dù sao cũng là Chủ tịch tỉnh bên, vì chuyện Tôn Tường, Cung Minh Quân còn đặc biệt gọi điện cho Bí thư Tỉnh ủy Lý Đại Niên, đồng thời còn đề danh với đám người Phó Chủ tịch thường trực tỉnh Mục Thao.

Về phần Phó bí thư Thành ủy Lam Yên Âu Dương Kiến vĩ lại có quan hệ với Phó Bí thư Tỉnh ủy, Chủ nhiệm Ủy ban Chính trị Pháp luật Chu Hoành Vĩ, lúc trước Chu Hoành vĩ đã đề cử Âu Dương Kiến Vĩ ở hội nghị thường vụ Tỉnh ủy lần trước, cũng đạt được hưởng ứng của Bí thư Tỉnh ủy, Bí thư Thành ủy Thiên Nam Ma Minh Lượng.

Tuy rằng Ma Minh Lượng điều nhiệm Bí thư Thành ủy Thiên Nam, chức vụ Phó Bí thư tỉnh ủy ông ta kiêm nhiệm chắc chắn cũng bị điều chỉnh xuống, nhưng trước khi Phó Bí thư Tỉnh ủy nhảy dù từ Trung ương xuống, chỉ cần một ngày Trung ương không bãi miễn ông ta, ông ta vẫn là Phó Bí thư Tỉnh ủy Đông Sơn, tự nhiên có quyền nói chuyện tương đương trong phương diện bổ nhiệm cán bộ.

Vốn, đám người Mục Thao đề cử Tôn Tường và đám người Ma Minh Lượng, Chu Hoành Vĩ đề cử Âu Dương Kiến Vĩ tranh đấu cực kỳ kịch liệt, nhưng bởi vì sau này Bí thư Tỉnh ủy Lý Đại Nhiên có khuynh hướng để Chủ tịch thành phố Lam Yên đương nhiệm Chu Mẫn tiếp nhận chức vụ, cho nên hai phái dẫn hành quân lặng lẽ, không hề tranh luận gì. Nói đùa, nhân vật số một Tỉnh ủy nhìn trúng ai, người nào còn có thể phản đối?

Lúc này mới có chuyện Chủ tịch tỉnh mới là Hám Tân Dân đề cử Phó Chủ tịch thành phố Phòng Sơn Triệu Kiến Quốc đảm nhận vị trí Chủ tịch thành phố Lam Yên, thay thế Chu Mẫn.

Nhưng không biết vì sao, thái độ của Bí thư Tỉnh ủy Lý Đại Niên đột nhiên có thay đổi tinh tế nào đó. Thái độ Lý Đại Niên mờ án, rốt cuộc giống như một mồi lửa, châm ngòi cuộc chiến vốn đã bình ổn, phân tranh lại nổ ra trong cuộc họp hôm nay.

Nghĩ lại cũng đúng, nếu Bí thư Tỉnh ủy cũng không có người lựa chọn thích hợp, các ủy viên thường vụ Tỉnh ủy khác sao còn không ra sức tranh đấu, nói chuyện cho cán bộ mình nhìn trúng? hai phái Mục Thao và Chu Hoành Vĩ không ai nhường ai, cãi nhau đỏ mặt tai hồng. Loại chuyện này trước nay đều là như vậy, tuy rằng các lãnh đạo đều hòa hợp êm thấm ở mặt ngoài, nhưng liên quan đề ích lợi nòng cốt của mình, cũng sẽ không khách khí, không nhượng bộ chút nào.

...

...

Lý Đại Niên sắc mặt bình tĩnh ngồi ở giữa, nghe người hai phái cãi cọ, đều tự nói chuyện cho người của mình, không ai nhường ai, trong lòng chẳng những không tức giận, trái lại âm thầm ôm tâm tư xem náo nhiệt ngồi núi xem hổ đấu. Làm Bí thư Thành ủy, nhân vật số một Tỉnh ủy Đông Sơn, thật ra ông ta vui vẻ nhìn thấy cấp dưới của mình chia phe phái bất đồng tiến hành tranh đấu gay gắt, bởi vì loại này mới tốt cho ông "điều hành" cứu hỏa ở giữa, từ đó ổn định vị trí của mình, nắm chặt quyền lực của mình. Đây là một thuật giữ cân bằng tinh tế.

Cho nên có đôi khi, Lý Đại Niên có ý chưa ra một không gian "tranh đấu" cho cấp dưới, ví dụ như sắp xếp một số cương vị cán bộ, ông ta không đề cử ai, trước tiên để mọi người tranh luận rồi nói sau.

Đương nhiên, đối với chừng mực ông ta vẫn phải nắm giữ tốt, không thể khiến trung tâm quyền lực Tỉnh ủy rối loạn, khiến tranh đấu quyền lực quá loạn. Hăng quá hóa dơt, đó là đạo lý này.

- Đồng chí Tôn Tường đã công tác tại vị trí cán bộ cấp Sở 7 năm, công tác đều cẩn trọng, thành tích rõ như ban ngày. Từ năm 2002 ông ta đảm nhiệm Giám đốc Sở Công an tỉnh tới nay, công tác trị an tổng hợp toàn tỉnh một năm một bậc thang, vì kinh tế toàn tỉnh phát triển cao độ, vì cục diện tốt đẹp toàn tỉnh yên ổn đoàn kết, làm ra công hiến tích cực. Tôi cho rằng, đồng chí Tôn Tường có tố chất chính trị cao, năng lực tổng hợp mạnh, tác phong công tác mạnh mẽ, làm việc kiên định, cần chính liê mkhiết, có thể trấn áp được cục diện, trao quyền đi xuống đảm nhiệm Bí thư Thành ủy Lam Yên là thích hợp và thỏa đáng. Tất cả mọi người đều biết, hiện giờ thành phố Lam Yên đang thi đua thành phố kiểu mẫu trị an cả nước và thành phố văn minh cả nước, để đồng chí Tôn Tường có kinh nghiệm phong phú trong phương diện này đi xuống công tác, sẽ giúp đỡ kinh tế xã hội thành phố Lam yên phát triển toàn diện đẩy mạnh thêm một bước...

Mục Thao thong thả nói, thần sắc cực kỳ kiên quyết. Có đôi khi, vì tranh gianh vị trí cho tâm phúc, nói chuyện tranh đoạt giữa các cán bộ trung tầng đại biểu hình thức nào đó. Nếu là Bí thư Thành ủy Lý Đại Niên, Mục Thao tự nhiên không dám tranh luận cái gì, nhưng đối với cán bộ nhảy dù từ Yên Kinh xuống như Chu Hoành vĩ, gã lại không sợ chút nào. Đừng nhìn Chu Hoành Vĩ treo một chức vụ Phó Bí thư và quân hàm, xếp hạng trong ủy viên thường vụ Tỉnh ủy trước gã một vị, nhưng Chu Hoành Vĩ là cán bộ từ bên ngoài tới, Mục Thao ở tỉnh nhiều năm thâm căn cố đế, so sánh ra, lời nói của Mục Thao không thấp hơn bao nhiêu so với Chu Hoành Vĩ.

Hơn nữa, gã còn có Chủ nhiệm Ủy ban Kỷ luật tỉnh Chu Giai ủng hộ.

Trong lòng Chu Hoành vĩ hơi tức giận, ông ta tự nhiên hiểu được sở dĩ Mục Thao gây chuyện với ông, chủ yếu là "ma cũ bắt nạt ma mới", "ức hiếp" cán bộ nhảy dù, nền tảng ở tỉnh nông, không dám trở mặt với phái địa phương chân chính như ông ta.

- Chủ tịch tỉnh Mục, năng lực công tác của đồng chí Tôn Tường cũng tốt, thành tích công tác cũng thế, đều rõ như ban ngày, điều này tất cả mọi người thừa nhận. Chỉ là công tác ở địa phương, không thể so sánh với nắm trị an xã hội, tuy rằng đồng chí Tôn Tường có kinh nghiệm phong phú trong chiến tuyến Công an, đủ để một mình đảm đương một phía, nhưng nếu là đảm nhiệm Bí thư Thành ủy một thành phố cấp thị xã nhất là một thành phố ở vùng duyên hải mở ra như Lam Yên, vẫn không ổn lắm.

- Trái lại Phó Bí thư phân công quản lý Đảng và quần chúng đương nhiên của thành phố Lam Yên đồng chí Âu Dương Kiến Vĩ cực kỳ thích hợp vị trí này... Đồng chí Âu Dương Kiến Vĩ là cán bộ địa phương của thành phố Lam Yên, cũng là cán bộ dự bị quan trọng Tỉnh ủy bồi dưỡng lên nhiều năm qua. Từ Bí thư Đảng ủy xã, Phó Bí thư Huyện ủy, Bí thư Huyện ủy, Phó Chủ tịch thành phố Lam Yên, đi một bước lên cương vị Phó Bí thư Thành ủy Lam Yên, quen thuộc tình hình toàn diện của thành phố Lam Yên, tác phong công tác kiên định, năng lực cải cách đổi mới mạnh ---- đặc biệt, đồng chí Âu Dương Kiến Vĩ có đầy đủ kinh nghiệm công tác Đảng, đã lịch lãm nhiều năm trên cương vị hành chính, đều là nhân tài nắm kinh tế và công tác Đảng, cực kỳ toàn diện. Tôi cho rằng, vì bảo đảm Lam Yên cải cách kinh tế xã hội ổn định phát triển, do đồng chí Âu Dương Kiến Vĩ đảm nhiệm Bí thư Thành ủy Lam Yên, là thích hợp nhất.

Chu Hoành Vĩ kìm nén cơn tức, nhẹ nhàng nói, khóe mắt thuận thế liếc Phó Bí thư Tỉnh ủy kiêm nhiệm bí thư Thành ủy Thiên Nam Ma Minh Lượng một cái.

Ma Minh Lượng ngầm hiểu mà cười, châm một điếu thuốc hít một hơi sâu khoát tay nói:

- Các vị, đồi với đồng chí Âu Dương Kiến Vĩ này, tôi nói vài câu giải thích. Tôi từng ở tại thành phố Lam Yên vài năm, lúc ấy đồng chí này đảm nhiệm Phó Bí thư Huyện ủy... Lúc trước, đồng chí để lại cho tôi ấn tượng rất sâu sắc. Đồng chí này năng lực rất mạnh, điềm đạm, chắc chắn, cảm tình sâu với Đảng và nhân dân, làm công tác vừa cẩn thận lại có tinh thần khai thác, tôi cũng cho rằng, để đồng chí Âu Dương Kiến Vĩ đảm nhiệm Bí thư Thành ủy Lam Yên là cực kỳ thích hợp.

Ma Minh Lượng là lãnh đạo lâu năm ở tỉnh Đông Sơn, tự nhiên có quyền nói chuyện tương đương. Giọng ông ta vừa dứt, đã khiến cho vài ủy viên thường vụ phụ họa theo đuôi.

Mục Theo thấy tình thế không tốt, liền âm thầm liếc Chủ nhiệm Ủy ban Kỷ luật tỉnh Chu Giai một cái. Chu Giai âm thầm thở dài trong lòng, thật ra gã cũng không muốn tham dự loại tranh đấu quyền lực rất vô vị trong mắt gã, bởi vì Tôn Tường quan hệ bình thường với gã. Nhưng gã lại không thể bỏ qua mặt mũi Mục Thao, gã cũng là lãnh đạo từ bên ngoài tới, nếu muốn đặt bước chân tại tỉnh Đông Sơn này, phải "kết minh" với một số lãnh đạo trung tậm, cùng tiến cùng lùi, nếu không chờ tới lúc gã muốn tranh luận, cũng không ai nói chuyện giúp gã.

Chu Giai ho khan hai tiếng, cười nói:

- Các đồng chí, đồng chí Tôn Tường và đồng chí Âu Dương Kiến Vĩ ai cũng có sở trường riêng, đều là cán bộ ưu tú xuất sắc của tỉnh ta, đều là lược lượng quan trọng trong sự nghiệp hành chính của chúng ta... Nhưng mà, chúng ta lựa chọn điều chỉnh cán bộ, nhất là điều chỉnh lãnh đạo chủ chốt của một số thành phố cấp thị xã, không chỉ phải xem cán bộ nào tố chất và tác phong vượt qua thử thách, còn phải xem cán bộ nào thích hợp hơn... Tôi cho rằng đồng chí Tôn Tường thích hợp hơn một chút. Luận cấp bậc, đồng chí Tôn Tường là cán bộ cấp Giám đốc Sở thực chức, luận năng lực rõ như ban ngày, luận kinh nghiệm công tác cơ sở, đồng chí Tôn Tường cũng từ làm Bí thưHuyện ủy Cao Lãm ở Tân hải... Mà đồng chí Âu Dương Kiến Vĩ dù sao cũng chỉ là cán bộ cấp Phó Giám đốc Sở, tôi thấy về sau chờ có cơ hội điều chỉnh hắn lên cương vị cấp Sở rèn luyện hai năm rồi mới ủy thác trọng trách thì thỏa đáng hơn. Hai đồng chí đều là đồng chí tốt, đều là cán bộ ưu tú của Đảng ta, nhưng dù sao vị trí Bí thư Thành ủy Lam Yên chỉ có một... Xin các đồng chí thận trọng suy xét, lựa chọn thận trọng!

Cấp bậc thấp, tư lịch nông quả thật là điểm yếu của Âu Dương Kiến vĩ. Thấy Chu Giai lấy điều này nói chuyện, Chu Hoành Vĩ mất hứng trong lòng, bất mãn liếc Chu Giai một cái, thản nhiên nói:

- Hiện giờ Trung ương đề xướng trẻ hóa cán bộ, một số cán bộ năng lực mạnh tố chất toàn diện, vì sao không lớn mật đề bạt? Hơn nữa, đồng chí Tôn Tường dù sao cũng là cán bộ Công an, không quen các hạng mục tình hình của thành phố Lam Yên, để một cán bộ không quen tình hình địa phương đi xuống làm Bí thư Thành ủy như vậy, thích hợp sao? Các đồng chí, chúng ta phải chịu trách nhiệm đối với Đảng và sự nghiệp nhân dân, đối với 5.600.000 nhân dân quần chúng thành phố Lam Yên!

- Đúng vậy, đúng vậy. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - www.Truyện FULL

Ma Minh Lượng phụ họa nói, cười ha ha.

Lúc này, Chủ tịch tỉnh Hám Tân Dân bàng quan tranh luận chuẩn bị lên tiếng, sắc mặt ông ta rất âm trầm, tuy rằng tất cả mọi người không có làm mất mặt mũi ông ta, nhưng ---- nếu Chu Mẫn không thể thay thế Hạ Thiên Nông, Triệu Kiến Quốc mà ông ta đề cử thay thế Chu Mẫn như thế nào?

Nhưng ủy viên thường vụ Tỉnh ủy, Trưởng Ban Tổ chức cán bộ Hạ Hầu Danh Húc vẫn không nói gì duy trì trầm mặc đột nhiên xông ra phía trước, ông ta đột nhiên nhẹ nhàng há mồm nói:

- Tôi cũng nói hai câu. Tôi cho rằng, muốn nói người lựa chọn thích hợp Bí thư Thành ủy Lam Yên, vẫn là Chủ tịch thành phố Lam Yên đương nhiệm Chu Mẫn. Chu Mẫn là Chủ tịch thành phố Lam Yên, quen thuộc tình huống Lam Yên, để ông ta từ cương vị Chủ tịch thành phố lên vị trí Bí thư Thành ủy, bất kể nhìn từ phương diện nào, đều rất thỏa đáng.

Hạ Hầu Danh Húc rất ít khi tham dự tranh đấu của ủy viên thường vụ Tỉnh ủy, thuộc phái trung lập, chỉ nói gì nghe nấy đối với Bí thư Tỉnh ủy Lý Đại Niên. Ông ta tỏ thái độ như thế, chẳng lẽ là ý tứ của Bí thư Tỉnh ủy Lý Đại Niên...

Nghĩ đến đây, bất luận là đám người Mục Thao hay đám người Chu Hoành vĩ, đều quay đầu ngóng nhìn Bí thư Tỉnh ủy Lý Đại Niên vẫn mỉm cười không nói, tâm tình lập tức trở nên phúc tạp.

Hạ Hầu Danh Húc đột nhiên xen vào một đòn như vậy, Hám Tân Dân vui vẻ trong lòng, cũng thuận thế nói:

- Đúng vậy, các đồng chí, tôi cũng cho rằng Chu Mẫn từ vị trí Chủ tịch thành phố thăng lên làm Bí thư Thành ủy rất thích hợp...

Hám Tân Dân cũng nói, lúc này mới khiến một số ủy viên thường vụ Tỉnh ủy như tỉnh mộng. Đúng vậy, nếu Chu Mẫn không thể tiếp nhận chức vụ Bí thư Thành ủy Lam Yên, Triệu Kiến Quốc do Chủ tịch tỉnh Hám Tân Dân đề cử sao có thể lên được?

Mục Thao và Chu Hoành vĩ nao nao, gần như cùng duy trì trầm mặc, đình chỉ tranh luận. Tuy rằng Hám Tân Dân đến tỉnh không lâu, nhưng dù sao cũng là Chủ tịch tỉnh, mặt mũi ông ta, không thể không cho. Nếu Hám Tân Dân kiên trì xuống, người hai phái cũng chỉ có thể cùng buông tha tranh đoạt, để Chu Mẫn lên vị, từ đó để Triệu Kiến Quốc thay thế.

Nhưng Lý Đại Niên hiển nhiên không muốn cho Hám Tân Dân cơ hội "kiên trì" xuống.

...

...

Lý Đại Niên nhìn "tranh đấu nội bộ" lâu như vậy, kỳ thật trong lòng sớm đã quyết định chủ ý rồi. Ông ta cười ha ha, khoát tay áo:

- Có tranh luận là chuyện tốt... chúng ta đề bạt cán bộ, chính là cẩn thận và thận trọng, nhất định phải đề bạt đồng chí thích hợp lên cương vị thích hợp.

- Nếu mọi người tranh luận lựa chọn người mạnh mẽ...

Lý Đại Niên nhìn mọi người chung quanh, cười nói:

- Tôi thấy không bằng như vậy, chuyện trước gác lại. Đồng chí Hạ Thiên Nông, tuy rằng thân thể không tốt lắm, nhưng không đến mức ngay cả một năm cũng không kiên trì được... Trưởng Ban Hạ Hầu, ông phụ trách đi Lam Yên nói chuyện với đồng chí Hạ Thiên Nông, để ông ta công tác thêm một đoạn thời gian, công tác của thành phố Lam Yên cần ông ta tạm thời lưu lại. Báo cáo của ông ta, bác bỏ trước! Chờ chúng ta khảo sát cán bộ xong rồi, xác định cán bộ lựa chọn tốt, công tác Lam Yên rõ ràng, bàn lại chuyện này cũng không muộn!

Không cho Hạ Thiên Nông xuống... Quyết định này của Lý Đại Niên vừa ra khỏi miệng, tất cả mọi người choáng váng, nhưng cũng không dám nói gì. Mặc kệ tình nguyện hay không, đều chậm rãi gật đầu xác nhận, tán thành đề nghị của Bí thư Tỉnh ủy.

Hám Tân Dân nhíu mày, lại không nói gì thêm. Muốn ông ta vì Triệu Kiến Quốc mà đối kháng với Lý Đại Niên, gã còn chưa tới mức.

Một hồi đấu tranh quyền lực kịch liệt bởi một câu nhẹ nhàng của Bí thu Tỉnh ủy mà dập tắt đi. Nếu Hạ Hiểu Tuyết hiện giờ không lùi, tự nhiên chưa nói tới ai thay thế, nếu Chu Mẫn không lên được, chuyện tình Triệu Kiến Quốc tự nhiên cũng thất bại, cực kỳ quỷ dị cực kỳ bất đắc dĩ. Tiền đồ của đồng chí Triệu Kiến Quốc, thành vật hi sinh của tranh đấu quyền lực cao tầng.

Hội nghị xong, Chủ tịch tỉnh Hám Tân Dân sắc mặt âm trầm theo Lý Đại Niên rời phòng họp, tiếp theo, vài ủy viên thường vụ Tỉnh ủy thần sắc lúng túng mà rời khỏi phòng họp, từ rời đi. cảnh tượng này, nếu như trong quá khứ hoặc tương lai đều là cảnh đấu tranh quyền lực, một lát gợn sóng qua đi, chợt sẽ tan thành mây khói.

Đừng nhìn người hai phái tranh đấu rất hăng trong cuộc họp, nhưng chuyện xong rồi, vẫn nói cười. Mục Thao đứng ở cửa phòng họp cười ha ha bắt tay Ma Minh Lượng:

- Lão Ma à, đã rất lâu rồi hai chúng ta không ở cùng một chỗ? Lúc nào có rảnh, tới chỗ tôi ngồi?

Ma Minh Lượng cũng cười:

- Được, tôi thấy cải lương không bằng bạo lực, liền hôm nay đi. Vừa lúc hôm nay tôi cũng không có việc, liền đi quấy rầy ông. Nhưng tôi nói với ông, ông phải lấy rượu Mao Đài nhiều năm trân quý của ông ra cho tôi...

Hai người cười nói sóng vai đi xuống lầu, không hề khúc mắc cực kỳ thân thiết.

****

Tin tức trong hội nghị thường vụ Tỉnh ủy truyền ra rất nhanh, đương nhiên là truyền bá trong phạm vi nhỏ. An Tại Đào và Triệu Kiến Quốc gần như là cùng lúc nhận được tin tức này, đương nhiên, phản ứng của hai người không giống nhau, so sánh với sự tuyệt vọng của Triệu Kiến Quốc, An Tại Đào dường như cũng không bất ngờ.

- Tự làm bậy không thể sống...

An Tại Đào khẽ mỉm cười, đưa tay đặt cây bút màu đen trên bàn, sau đó tựa lưng vào ghế dựa nhắm mắt dưỡng thần.

...

...

Buổi chiều, Triệu Kiến Quốc chậm rãi đi vào văn phòng Chủ tịch thành phố Dương Hoa. Kỳ thật Dương Hoa còn không biết chuyện Triệu Kiến Quốc lên chức đã thất bại, chẳng qua cô xem sắc mặt Triệu Kiến Quốc hơi tái nhợt, trong lòng nghi hoặc rất nhiều cũng mơ hồ đoán được vài phần ---- dường như lại có biến cố?

- Chủ tịch thành phố Dương, thân thể của tôi gần đây không thoải mái, muốn tới Yên Kinh xem bệnh... Xin nghỉ vài ngày với ngài.

Triệu Kiến Quốc miễn cưỡng cười, nhẹ nhàng nói.

Dương Hoa ngẩn ra, kinh ngạc nói:

- Lão Triệu, thân thể của ông không khỏe sao? Có tới bệnh viện thành phố kiểm tra không? Còn cần tới Yên Kinh? Nghiêm trọng như vậy à?

Triệu Kiến Quốc thở dài:

- Chủ tịch thành phố Dương, có thể là do tuổi lớn, một đoạn thời gian này thần kinh của tôi suy nhược ngày càng xấu, khiến đêm ngủ không yên... Ài, người gia rồi không dùng được... Tôi phải mau chóng đi xem, cũng thuận tiện an dưỡng một đoạn thời gian, còn xin lãnh đạo phê chuẩn.

- Lão Triệu, nếu như thế, vậy ông phải đi tĩnh dưỡng một thời gian, ông an tâm xem bệnh dưỡng bệnh, nếu có cần gì, cứ việc đề xuất!

Dương Hoa cười, cũng không kiên trì nữa.

Triệu Kiến Quốc gật đầu:

- Được, vậy Chủ tịch thành phố Dương bận rộn, tôi đi.

Triệu Kiến Quốc vội vàng mà đi, bóng lưng nhìn qua hơi còng xuống. Dương Hoa nhìn bóng lưng ông ta rời đi, lông mày trăng khuyết nhăn sâu lại.