Quan Thanh

Chương 306: Vận mệnh quyền lực mới

An Tại Đào thản nhiên cười:

- Tôi đã biết!

Ở thành phố mấy ngày trước cũng đã thông báo qua với Lãnh Mai. Trương Bằng Viễn và Trương Thắng Lợi cũng đã đích thân nói chuyện với hai người.

Rõ ràng, sau khi chuyến khảo sát của Triệu lão chấm dứt, việc khẳng định của lãnh đạo cấp cao trung ương cùng với thành tích chói sáng của khu kinh tế mới Tư Hà cũng đủ để đẩy An Tại Đào lên cương vị lãnh đạo rất cao. Nói thật, hắn lao tâm khổ tứ bao lâu chỉ đợi có ngày hôm nay.

Hắn không có hy vọng làm Bí thư Huyện ủy, nhưng hắn muốn làm mất đi dã tâm quyền lực của Lãnh Mai. Hắn làm như thế không chỉ vì quyền lực, mà còn là vì muốn thi hành biện pháp chính trị của mình ở huyện Quy Ninh này.

Hết thảy đều được xác định, tầm nhìn An Tại Đào đã sớm phóng ra toàn bộ huyện Quy Ninh. Một khu kinh tế mới nho nhỏ Tư Hà đã không còn khả năng trói buộc chân tay hắn nữa. Hắn hy vọng được bước lên một sân khấu lớn hơn. Đến bây giờ, An Tại Đào đến huyện Quy Ninh là rất thích hợp.

Trong mắt rất nhiều người ở thành phố Phòng Sơn, huyện Quy Ninh chỉ là một huyện nghèo và nhỏ. Nhưng An Tại Đào lại nghĩ khác, chỉ trong một huyện nghèo và nhỏ như thế, thì mới có thể thi triển tài hoa của hắn và tạo ra được thành tích.

Lãnh Mai nhậm chức Bí thư Huyện ủy, An Tại Đào làm Chủ tịch huyện, một Phó bí thư Huyện ủy kiêm Chủ nhiệm Ủy ban chính trị pháp luật sẽ đến, đặt một dấu chấm huy hoàng, mở ra một vận mệnh quyền lực mới trong hội nghị thường vụ Huyện ủy Quy Ninh. Đồng thời, sự ảnh hưởng tiêu cực do vụ án Tôn Cốc gây ra cũng vì vậy mà chấm dứt.

Có người cho rằng, An Tại Đào sẽ trực tiếp tiến lên vị trí Bí thư Huyện ủy, kỳ thật thì không có khả năng. Dù sao, cương vị cấp Phó huyện vẫn chưa kết thúc. Kinh nghiệm lý lịch hai năm vẫn còn quá ít. Trực tiếp làm chủ quản của Ủy ban nhân dân huyện Quy Ninh đã là một sự đề bạt đặc biệt rồi.

An Tại Đào biết rằng, từ nay về sau, hắn và Lãnh Mai sẽ chính thức đối đầu với nhau trong tranh đấu quyền lực. Lãnh Mai khẳng định là không cam tâm bị An Tại Đào cướp mất quyền lực, còn An Tại Đào thì lại không muốn Lãnh Mai ngáng chân của mình. Cho nên, hai người này sau khi nhận được quyết định bổ nhiệm thì nhất định sẽ không tránh khỏi việc đụng độ.

Đương nhiên, trong nhiều thời điểm, hai người cũng phải nắm tay nhau hợp tác, cùng nhau cống hiến cho huyện Quy Ninh. Bởi vì nó cũng có lợi cho hai người cũng như là cộng đồng chính trị. Kỳ thật thì lúc này, An Tại Đào và Lãnh Mai đã ở sau lưng bí mật tiến hành một giao tranh.

An Tại Đào thăng thức lên làm Chủ tịch huyện, nhân vật số một của khu kinh tế mới Tư Hà liền bị bỏ trống. Đây không chỉ là một cương vị cấp phó huyện mà còn là một chức quan béo bở. Khu kinh tế mới Tư Hà là khu kinh tế sinh thái nông nghiệp điển hình trong cả nước. Hiện nay, đã có hàng loạt công trình đầu tư vào khu kinh tế mới Tư Hà. Do đó, tầm quan trọng của nó đối với huyện Quy Ninh và thành phố Phòng Sơn càng thêm tăng cao. Ai có thể nắm giữ khu kinh tế mới thì chẳng khác nào nắm giữ một thành tích dễ như trở bàn tay. Lãnh Mai tất nhiên là cũng muốn nhúng tay vào.

Lãnh Mai tìm tới Trương Bằng Viễn, hy vọng có thể sắp xếp một Trưởng ban quản lý mới, do một người liên quan đến cô kiêm nhiệm. Cho dù là yêu cầu của cô không được thỏa mãn, thì Lãnh Mai cũng có thể yêu cầu thành phố an bài một người xuống dưới. Tóm lại, chỉ cần không phải là An Tại Đào thì tốt rồi, không thể để cho An Tại Đào tiếp tục cầm giữ quyền quản lý ở khu kinh tế mới Tư Hà.

Nhưng Lãnh Mai thật không ngờ, An Tại Đào xuống tay còn nhanh hơn cô. Là một người tái sinh, An Tại Đào mỗi bước đi, mỗi nước cờ đều trải qua sự suy nghĩ cặn kẽ và toàn diện, có kế hoạch chi tiết rõ ràng.

Khu kinh tế mới Tư Hà từ khi chuẩn bị xây dựng, cho đến thu hút đầu tư. Và cuối cùng là quy mô như hiện giờ, hết thảy đều là tâm huyết và cố gắng của hắn. Hắn làm sao mà cam tâm buông tay chứ.

Đối mặt với sự "xin" một trước một sau của An Tại Đào và Lãnh Mai, Trương Bằng Viễn có chút khó khăn. Nhưng trải qua sự suy xét thận trọng, xuất phát từ lợi ích chính trị, Trương Bằng Viễn đã lựa chọn ủng hộ An Tại Đào.

Thứ nhất, hầu hết khu kinh tế mới đều do An Tại Đào quy hoạch và thúc đẩy. Hai công ty lớn là tập đoàn Dân Thái và Công ty Phú Thành đều là do An Tại Đào một tay dẫn vào. Có thể nói, hai nhà đầu tư này tồn tại là do có An Tại Đào ràng buộc. Nếu không còn nắm giữ quyền lực tại khu kinh tế mời, An Tại Đào khẳng định sẽ làm khó dễ, khiến cho tân Trưởng ban quản lý khu kinh tế mới không chịu nổi áp lực. Thậm chí sẽ xuất hiện việc các nhà đầu tư xin rút lui.

Thứ hai, An Tại Đào hoạt động, mặc dù là giấu diếm, nhưng xem ra là hoàn toàn có bóng dáng của Trần Cận Nam phía sau. Thậm chí, còn có ý tứ của Bí thư Tỉnh ủy Tiếu. Lúc này đây, Triệu lão đến khảo sát, Trương Bằng Viễn càng thêm xác định, Bí thư Tiếu cực kỳ yêu thích An Tại Đào. Nếu cự tuyệt An Tại Đào, chẳng khác nào là đánh vào mặt Trưởng ban Trần. Mà kết quả này thì Trương Bằng Viễn không hề muốn thấy.

Thứ ba, trải qua khảo sát, những gì An Tại Đào đã làm chứng minh năng lực thật sự của hắn. Trương Bằng Viễn tin rằng, khu kinh tế mới dưới sự quản lý của hắn sẽ ngày càng tiến xa hơn. Hiện giờ, khu kinh tế mới Tư Hà đã trở thành điển hình trong cả nước. Nếu tiếp tục củng cố thì sẽ tạo thêm nhiều chiến tích cho Phòng Sơn. Mà điều này thì hoàn toàn phù hợp với lợi ích của Trương Bằng Viễn.

Về phần Lãnh Mai, đã đề bạt cô lên chức Bí thư Huyện ủy, xem như là đã không làm cô thất vọng rồi.

Nghĩ tới nghĩ lui, Trương Bằng Viễn quyết định chấp nhận lời đề nghị của An Tại Đào, đề bạt Tôn Hiểu Linh lên chức. Tác phong của nữ cán bộ này, kỳ thật Trương Bằng Viễn cũng đã chú ý một thời gian, biết năng lực của cô rất cao, uy tín trong quần chúng cũng vậy. Đương nhiên, khi Triệu lão đến khảo sát, đã ở nhà Tôn Hiểu Linh dùng cơm, cũng vô tình tạo ra được tác dụng nào đó. Tối thiểu, thì Tôn Hiểu Linh đã để lại cho Trương Bằng Viễn một ấn tượng khá tốt đẹp.

Cho nên, khi đề bạt một cán bộ, phải đề cập rất nhiều nhân tố. Thiếu một thứ cũng không được.

Tôn Hiểu Linh có thể có được như ngày hôm nay thì là do sự cố gắng của cô, chứ không quan hệ gì với thân thích cả. Gia tăng số lượng nữ cán bộ trong quan trường, bồi dưỡng những nữ cán bộ trẻ tuổi cũng là một xu hướng chung mới. Cho nên, khi đề bạt Tôn Hiểu Linh thì hội nghị thường vụ Thành ủy cũng không có ngăn cản gì quá lớn. Do đó, Trương Bằng Viễn đã cố ý tìm Tôn Hiểu Linh nói chuyện một lần.

Đương nhiên, đây là một nghệ thuật lãnh đạo. Ý muốn hướng Tôn Hiểu Linh thi ân, khiến cô hiểu được, lúc này đây cô đang được Bí thư Thành ủy dốc hết sức hướng dẫn. Đồng thời cũng ám chỉ cô trở thành đệ nhất tâm phúc của mình.

Tôn Hiểu Linh tuy rằng chức vị thấp nhưng dù sao cũng đã lăn lộn nhiều năm trong quan trường, làm sao mà không biết ý tứ này. Tuy ngoài miệng thì cô nói mang ơn Trương Bằng Viễn nhưng kỳ thật trong lòng lại hiểu rất rõ. Nếu không phải An Tại Đào đánh tiếng và có ảnh hưởng lớn thì cương vị cấp phó huyện này tuyệt đối không đến lượt mình.

Từ khi quen biết An Tại Đào cách đây hai năm, cô đã theo một đường thẳng mà thăng chức. Hiện giờ trở thành một cán bộ cấp phó huyện thì coi như là một bước lên trời. Tôn Hiểu Linh cũng không tin vào vận mệnh. Cô thà rằng tin tưởng vào người đàn ông mà mình yêu thương. Cô biết, hết thảy mọi thứ đều là An Tại Đào mang đến cho cô.

Nhớ đến điều này, Tôn Hiểu Linh có chút thất thần.

Trương Manh nhẹ nhàng ho khan một tiếng:

- Bí thư An.

An Tại Đào ngẩng đầu, nhìn người phụ nữ quyến rũ hơn ba mươi tuổi, nhận thấy trong ánh mắt của cô như có như không một tia oán khí.

Hắn thản nhiên trả lời:

- Ồ, có việc gì sao?

- Bí thư An, Thành ủy yêu cầu cán bộ trung tầng của khu kinh tế mới Tư Hà cùng nhau đến họp ở thành phố. Anh nghĩ xem nên để anh thông báo cho khu kinh tế mới hay là Huyện ủy thông báo.

Trương Manh cẩn thận lui một bước, ôm chặt xấp văn kiện trước ngực.

- Để tôi thông báo, tôi vừa lúc còn có công việc cần bàn với bọn họ.

An Tại Đào khoát tay:

- Được rồi, Chánh văn phòng Trương đi đi.

Trương Manh gật đầu rồi quay người bước ra cửa. Nhưng lại nghe An Tại Đào cười nói:

- Chủ nhiệm Trương, đầu tiên hãy sắp xếp cho tôi một hội trường rồi bảo mọi người đến đúng giờ, không được đến muộn.

Tuy rằng vẫn chưa chính thức quản lý sự vụ của Huyện ủy nhưng trước mắt mà nói, công tác thường vụ Huyện ủy đều do một tay An Tại Đào quản lý. Cho nên hắn cùng với Chánh văn phòng Huyện ủy Trương Manh cùng nhau phân công công tác quản lý.

- Vâng, tôi đã biết. Bí thư An, anh cứ yên tâm!

Trương Manh nhanh chóng đồng ý. Tuy rằng, cô biết An Tại Đào sắp đảm nhận chức Chủ tịch huyện, không hề quản lý mình. Còn "ân nhân" Lãnh Mai thì sắp nhậm chức Bí thư Huyện ủy, nhưng đối với An Tại Đào, cô vẫn không dám biểu lộ một tia ngỗ nghịch.

Kỳ thật, An Tại Đào đối với Trương Manh ấn tượng cũng không tồi. Người phụ nữ này ngoại trừ tài năng có chút thiếu sót, còn các phương diện khác thì cũng có thể chấp nhận được. Lúc trước hắn đã có thời gian phản đối kiên quyết Trương Manh đảm nhận chức Chánh văn phòng Huyện ủy tuy việc phân cao thấp với Lãnh Mai không có quan hệ gì với Trương Manh. Cho dù không phải là Trương Manh mà là người khác thì An Tại Đào cũng sẽ kiên quyết phản đối. Trương Manh đi rồi, An Tại Đào lập tức gọi điện thoại cho Tôn Hiểu Linh.

- Hiểu Linh, chiều nay Ban tổ chức cán bộ Thành ủy muốn đến tuyên bố việc bổ nhiệm cán bộ. Em hãy lập tức thông báo cho các cán bộ trung tầng trở lên đến Huyện ủy họp ngay.

An Tại Đào cười:

- Ừ, em hiện giờ cũng là lãnh đạo cấp Phó huyện. Hôm nào, anh mời em đi ăn cơm chúc mừng.

Tôn Hiểu Linh trong điện thoại, nghiêm trang trả lời:

- Vâng, tôi biết rồi, Bí thư An. Tôi nhất định sẽ thông báo cho mọi người đi họp đúng giờ.

Nghe Tôn Hiểu Linh trả lời nghiêm chỉnh như vậy, An Tại Đào biết trong phòng làm việc của cô đang có người ngoài, thì nói với cô thêm vài ba câu nữa, rồi sau đó cúp điện thoại.

Tôn Hiểu Linh tất nhiên là biết Ban tổ chức cán bộ Thành ủy đến bổ nhiệm cán bộ. Nhưng các cán bộ khác của khu kinh tế thì không rõ lắm. Mặc dù mọi người đều nghĩ rằng An Tại Đào sẽ thăng quan mà rời khỏi đây nhưng không có nghĩ lại đến nhanh như vậy. Ai sẽ đến thay thế An Tại Đào, thì không ai biết.

Chỉ có lão Lộ và Lương Mậu Tài căn cứ vào sự iểu biết về An Tại Đào, mơ hồ đoán ra được dường như Tôn Hiểu Linh cũng có chút khả năng nên trong lòng cũng có sự chuẩn bị tư tưởng. Các lãnh đạo khác của khu kinh tế mới thì lại chẳng hay biết gì cả.

An Tại Đào, Lãnh Mai và một số lãnh đạo huyện đang đứng trong sân Huyện ủy chờ Trương Kính Phú mang theo người của Ban tổ chức cán bộ Thành ủy đến. Hơn 1h40 phút, một chiếc xe của Thành ủy rốt cuộc cũng tiến vào sân nên hai người khẩn trương tiếp đón.

Trương Kính Phú cười đầy thâm ý cùng bắt tay Lãnh Mai, rồi kế tiếp là An Tại Đào. Sau đó lại giới thiệu cho các lãnh đạo huyện tân Phó bí thư Huyện ủy kiêm Chủ nhiệm Ủy ban Chính trị Pháp luật Khổng Lâm. Sau đó tất cả mọi người đều đi vào trong hội trường Huyện ủy.

Khổng Lâm là một người phụ nữ hơn 30 tuổi, trên mặt đeo một đôi kính. Cô tuy rằng dung mạo bình thường, nhưng dáng người lại rất đẹp, pha thêm vài phần thướt tha. Cô cười với Lãnh Mai và An Tại Đào, bắt tay hai người cùng với các lãnh đạo huyện. Nhưng theo bản năng lại cứ liếc nhìn An Tại Đào.

Khổng Lâm ban đầu là Trưởng phòng Tuyên giáo Thành ủy, coi như là một tâm phúc của Trương Bằng Viễn khi đến Phòng Sơn. Đối với An Tại Đào, cô đã sớm nghe tiếng, nhưng không biết mặt. An Tại Đào ở thành phố làm Trưởng ban ban tin tức, thì cô đang đi học tại trường Đảng trung ương, tham gia một khóa huấn luyện lý luận.

Lãnh đạo Huyện ủy và Ủy ban nhân dân từ trung tầng trở lên, người phụ trách các bộ môn và các xí nghiệp huyện, cán bộ trung tầng khu kinh tế mới Tư Hà hơn trăm người đã lo lắng đứng chờ tại hội trường Huyện ủy. Đối với việc bổ nhiệm lúc này và sự biến đổi trong quyền lực Quy Ninh bọn họ đều sung mãn chờ mong.

Nhìn thấy An Tại Đào và Lãnh Mai cùng đám người Trương Kính Phú đi đến, mọi người đều vỗ tay hoan hô. Trong tiếng vỗ tay như tiếng sấm, đám người Trương Kính Phú và An Tại Đào cùng với Lãnh Mai bước lên đài Chủ tịch, giơ tay chào tất cả mọi người dưới đài.

Lãnh Mai cất cao giọng:

- Được rồi, xin tất cả mọi người im lặng. Buổi chiều ngày hôm nay, chúng tôi mời dự đại hội, chủ yếu là hoan nghênh cán bộ lãnh đạo Thành ủy đến tuyên bố quyết định bổ nhiệm điều chỉnh cán bộ. Xin mọi người cho một tràng pháo tay hoan nghênh Phó trưởng ban thường trực Ban tổ chức cán bộ Thành ủy đồng chí Trương Kính Phú lên tuyên bố bổ nhiệm.

Tiếng vỗ tay lại vang lên, Trương Kính Phú cười nói:

- Các đồng chí, dưới đây tôi xin tuyên bố quyết định bổ nhiệm của Thành ủy. Trải qua hội nghị thường vụ Thành ủy nghiên cứu quyết định, đồng chí Lãnh Mai đảm nhiệm chức Bí thư Huyện ủy Quy Ninh. Đề nghị Hội đồng nhân dân huyện Quy Ninh họp miễn đi chức vụ Phó chủ tịch huyện của đồng chí Lãnh Mai. Đồng chí Lãnh Mai tuổi trẻ, kinh nghiệm công tác tại cương vị cấp cục rất phong phú. Để đồng chí Lãnh Mai chủ trì công tác của Huyện ủy Quy Ninh, Thành ủy rất yên tâm. Truyện Tiên Hiệp - Truyện FULL

Trương Kính Phú sau khi dứt lời nói thì tiếng vỗ tay dưới đài lại tiếp tục, lúc này mỉm cười liếc mắt nhìn Lãnh Mai.

Lãnh Mai nhậm chức Bí thư Huyện ủy, đối với đại đa số cán bộ huyện Quy Ninh mà nói thì cũng không phải là chuyện gì đáng giật mình. Trải qua những sóng gió như vậy, ai cũng không phải là thằng ngốc khi đều biết rằng Lãnh Mai chính là vì chức Bí thư Huyện ủy huyện Quy Ninh mà đến đây.

Đương nhiên, cũng có một số người có chút thất vọng. An Tại Đào dù sao thì kinh nghiệm lý lịch rất phong phú, nhưng muốn lên được chức đó thì hy vọng quá xa vời.

Có một số cán bộ trẻ tuổi ở huyện hy vọng An Tại Đào có thể đặc biệt đề bạt lên làm Bí thư Huyện ủy. Bọn họ cảm thấy An Tại Đào có bối cảnh, có năng lực, có sự đổi mới, là một người cán bộ giỏi. Có hắn cầm lái huyện Quy Ninh thì Quy Ninh khẳng định cũng sẽ giống như khu kinh tế mới Tư Hà bừng bừng tỏa sáng. Còn bọn họ thì cũng có thể thi thố được tài năng của mình.

Nhưng rồi mọi người lại cảm thấy thoải mái trong lòng. Nếu Lãnh Mai làm bí thư Huyện ủy thì Chủ tịch huyện khẳng định là An Tại Đào. Không nói đến huyện Quy Ninh, ngay cả trong nước mà nói, Chủ tịch huyện trẻ tuổi như hắn thì chắc hắn là người đầu tiên. Tuy nhiên, lại có một vài người không phục, bao gồm cả thân tín của Lãnh Mai.

Một Chủ tịch huyện trẻ tuổi như An Tại Đào thì quả thật là hiếm thấy. Nhưng năng lực hùng mạnh như hắn thì lại càng hiếm thấy hơn. Các cán bộ huyện Quy Ninh đã tận mắt nhìn thấy ở một nơi thâm sơn cùng cốc như vậy, nhưng dưới tay An Tại Đào lại phát triển thành một khu kinh tế mới có tiềm lực và triển vọng. Dưới những thành tích chói sáng như vậy, An Tại Đào làm Chủ tịch huyện gần như là hợp lý hợp tình.

Huống chi, tất cả mọi người đều rõ An Tại Đào là "người nối nghiệp cách mạng" mà Ban tổ chức trung ương đã dốc tâm bồi dưỡng. Tốc độ thăng quan nhanh một chút cũng không có gì lạ.

Lãnh Mai tiếp nhận micro, cười:

- Cám ơn sự tín nhiệm của Thành ủy. Đối với sự phó thác của tổ chức, tôi lần này đã đảm đương một trách nhiệm trọng đại. Sau này, tôi sẽ đem hết sức mình ra để làm tốt công việc, dẫn dắt toàn bộ cán bộ quần chúng huyện Quy Ninh ngày một phát triển hơn. Trong ba năm sẽ xây dựng Quy Ninh thành một huyện hùng mạnh nhất trong cả nước.

Đây chính là kế hoạch chính trị của Lãnh Mai. Hiện giờ, với thân phận nhân vật số một huyện Quy Ninh, công khai có thể thực hiện ý tưởng của mình, trong lòng cô cảm thấy rất hưng phấn. Cả người dường như rất sung mãn sự nhiệt tình.

An Tại Đào ngồi một bên, liếc mắt nhìn gương mặt thõa mãn của Lãnh Mai, không khỏi cười thầm trong bụng. Lãnh Mai cũng là một người có dã tâm. "Trong ba năm sẽ xây dựng Quy Ninh thành một huyện hùng mạnh nhất trong cả nước". Đây chỉ sợ không phải là tâm huyết dâng trào mà là mưu đồ đã lâu.

Trương Kính Phú cười ha hả:

- Tốt lắm, hy vọng Quy Ninh dưới sự dẫn dắt của Bí thư Lãnh có thể đạt được tốc độ phát triển cao nhất. Đồng thời, hội nghị thường vụ Thành ủy nghiên cứu quyết định miễn đi Chức vụ Chủ nhiệm Ủy ban Chính trị pháp luật Huyện ủy của đồng chí An Tại Đào cũng như chức vụ Bí thư Đảng ủy kiêm Trưởng ban Quản lý khu kinh tế mới. Đề danh đồng chí An Tại Đào làm Chủ tịch huyện Quy Ninh. Bổ nhiệm đồng chí Khổng Lâm vốn là Trưởng phòng Tuyên giáo Thành ủy làm Ủy ủy viên, ủy viên thường vụ Huyện ủy, Phó bí thư, Chủ nhiệm Ủy ban Chính trị pháp luật huyện Quy Ninh.

Trương Kính Phú liền một lúc đọc tuyên bố bổ nhiệm và miễn nhiệm hai cán bộ. Bí thư Huyện ủy, Chủ tịch huyện, tân nhậm Phó bí thư Huyện ủy đều đã xác định vị trí. Mọi người đều thấy được, quyền lực tẩy bài này rốt cuộc đã có hồi kết.

Nhưng ngoài dự kiến của mọi người. Sau khi An Tại Đào và Khổng Lâm lần lượt phát biểu ý kiến của mình thì Trương Kính Phú lại trầm giọng nói tiếp:

- Căn cứ vào sự đề cử của Huyện ủy và Ủy ban nhân dân huyện, hội nghị thường vụ Thành ủy và Chủ tịch thành phố ngày hôm qua cũng đã có quyết định, bổ nhiệm đồng chí Tôn Hiểu Linh làm trợ lý Chủ tịch huyện, miễn đi chức Phó bí thư Đảng ủy, Phó trưởng ban quản lý, bổ nhiệm đồng chí Tôn Hiểu Linh thành Bí thư Đảng ủy và Trưởng ban quản lý khu kinh tế mới Tư Hà.

Sau khi Trương Kính Phú tuyên bố xong, tất cả mọi người dưới đài đều lập tức trở nên ồn ào. Mọi người đều hướng ánh mắt ghen tỵ và khiếp sợ về Tôn Hiểu Linh, ngay cả các cán bộ khu kinh tế mới cũng cảm thấy rất ngạc nhiên.

Trong lòng mọi người, Tôn Hiểu Linh lần này có thể nói là một bước lên trời. Không chỉ trở thành nhân vật số một khu kinh tế mới, mà còn trở thành trợ lý cho Chủ tịch huyện. Từ cấp phó phòng vuợt đến cấp phó huyện chỉ mất hai năm thời gian. Điều này làm sao mà không khỏi khiến cho người ta hâm mộ. Lão Lộ và Lương Mậu Tài trong lòng cảm thán một tiếng.

Ở trên đài, Lãnh Mai và các đồng chí lãnh đạo huyện khác đều hiểu rất rõ, Tôn Hiểu Linh là do An Tại Đào dốc hết sức đề bạt lên. Cô làm chủ quản của khu kinh tế mới, thì cũng tương đương với việc quyền lực của khu kinh tế mới vẫn nắm trong tay của An Tại Đào.

Thành ủy đã bổ nhiệm như vậy thì cũng chứng tỏ lãnh đạo Thành ủy cũng mong như thế.

Một ít lãnh đạo mẫn cảm của huyện liền cảm thấy, là Chủ tịch huyện, lại khống chế được quyền lực tại khu kinh tế mới, An Tại Đào dường như đã làm mất đi quyền lực của Lãnh Mai. Nghĩ như vậy, những người này trong lòng âm thầm có những toan tính riêng cho mình.

Vận mệnh quyền lực mới, nghĩa là có sự đứng thành hàng mới. Là những lãnh đạo bình thường của huyện, nên đứng về hàng của ai thì đây cũng không phải là chuyện nhỏ.

Dưới ánh mắt nhìn chăm chú của mọi người, Tôn Hiểu Linh sắc mặt hơi đỏ lên và có sự khẩn trương. Nhưng khi cô ngẩng đầu lên thì cảm giác được một ánh mắt cổ vũ từ trên đài vọng xuống, thì dần dần cũng bình tĩnh hơn. Có người đàn ông này thì cô còn khẩn trương sợ hãi làm gì?

Tôn Hiểu Linh lấy lại bình tĩnh, thở phào một cái rồi duyên dáng đứng dậy, hướng mọi người trên đài thi lên, sau đó cúi đầu xuống dưới đài cảm ơn mọi người. Trong tiếng vỗ tay nhiệt liệt của mọi người, cô trong lúc vô tình thoáng nhìn thấy ánh mắt phức tạp của Ninh Lập Cương, chồng cũ của mình, Tôn Hiểu Linh cảm thấy chán ghét nên xoay người lập tức ngồi xuống.

Ninh Lập Cươngnằm mơ cũng không ngờ, Tôn Hiểu Linh có ngày lại được thăng chức như vậy. Trong thời gian không bao lâu, cô không ngờ đã vượt qua cấp trưởng phòng để trở thành một cán bộ cấp phó huyện. . Từ bây giờ, Tôn Hiểu Linh có thể xưng là lãnh đạo huyện.

Rồi đột nhiên, Ninh Lập Cươngkhông khỏi có chút hối hận đã ly hôn với Tôn Hiểu Linh. Sau những cảm giác mới mẻ và kích thích, y đã bắt đầu chán ghét người đàn bà kia.

Khụ khụ!

Đúng lúc này, Trương Kính Phú lại hắng giọng, tiếp tục nói:

- Các đồng chí, xin im lặng. Sau đây tôi xin tuyên bố quy định của Thành ủy về phân công công tác cho các đồng chí Ủy viên thường vụ Huyện ủy Quy Ninh như sau. Nhất trí an bài cho đồng chí Lãnh Mai chủ trì toàn diện công tác của Huyện ủy, phụ trách toàn thể công tác của huyện. Đồng chí An Tại Đào chủ trì toàn diện công tác của Ủy ban nhân dân huyện, cũng như là công tác của khu kinh tế mới. Phó bí thư Huyện ủy, Chủ nhiệm Ủy ban Chính trị Pháp luật Khổng Lâm hỗ trợ đồng chí Lãnh Mai phân công quản lý công tác Đảng hàng ngày, chủ trì công tác của Ủy ban Chính trị Pháp luật huyện ủy.

Sau khi cuộc họp kết thúc, tiễn lãnh đạo Ban tổ chức cán bộ Thành ủy ra về, hội nghị thường vụ Huyện ủy lập tức mời dự họp. Sau khi họp xong, lúc này An Tại Đào mới ngồi xe rời khỏi cơ quan Huyện ủy. Lúc này hắn đột nhiên có chút mệt mỏi, có thể là dạo thời gian gần đây không có thời gian nghỉ ngơi tốt nên muốn về nhà ngủ một giấc.

Khi đi ngang rạp hát của huyện, hắn đột nhiên phát hiện hai bóng dáng đứng ở ven đường, dường như muốn nói cái gì. Đuôi lông mày hắn dựng lên, một cảm giác không được thoải mái xuất hiện khiến hắn trong nhất thời tâm phiền ý loạn.