Vỗ vỗ tay, Triệu lão lại cười ha hả:
-Tốt lắm, chúng ta tiếp tục đi thăm!
Mạnh Cúc nhìn An Tại Đào đang đứng cách đó không xa trao đổi một ánh mắt, sau đó ghé vào bên tai Triệu lão nhẹ nhàng nói mấy câu.
Triệu lão gật đầu, cười nói:
-Tốt lắm. Đã trưa rồi, như vậy chúng ta chuẩn bị ăn cơm! Đồng chí Tiểu An, tôi là khách, cậu là chủ, vấn đề ăn uống của mấy người chúng tôi cũng giao cho cậu! Chúng ta không đi nhà hàng khách sạn lớn, ở ngay trong núi này ăn món dân dã, tôi thấy cũng rất tốt!
Trương Bằng Viễn vội vàng kính cẩn cười cười, tiến lên nói:
- Ông Triệu, các vị lãnh đạo, khu kinh tế mới dù sao điều kiện đơn sơ, ở huyện đã an bài xong, ông Triệu và các lãnh đạo dùng cơm ở nhà khách Quy Ninh, Chủ tịch huyện Lãnh đang ở huyện chuẩn bị
Tiếu Tác Niên cũng cười cười:
- Đúng vậy, ông Triệu, đi lên huyện đi, tôi thấy khu kinh tế mới xây dựng này của bọn họ, cũng không có đủ điều kiện tiếp đãi lãnh đạo dùng cơm, hơn nữa...
Cảm thấy Mạnh Cúc nhẹ nhàng kéo kéo cánh tay mình, ông Triệu ha hả cười:
- Tôi đến đây cũng không thể gây thêm phiền toái cho các đồng chí ở tỉnh ở thành phố và ở huyện. Ừm, tôi gần đây huyết áp hơi bị cao, tôi thấy tốt nhất vẫn là ở lại đây ăn bữa cơm nhà nông đạm bạc đi - về phần các đồng chí khác, các anh cứ lên huyện ăn cơm đi. Đồng chí Tác Niên, có thể thỏa mãn yêu cầu ăn bữa cơm nhà nông của người già tôi đây được không?
Thấy ông Triệu khăng khăng như vậy, Tiếu Tác Niên cũng không dám nói gì nữa, nhưng... y nhíu nhíu mày, xoay người nhìn Trương Bằng Viễn nhỏ giọng nói:
- Đồng chí Bằng Viễn, thế nào?
Tiếu Tác Niên là đang lo lắng phía dưới không có tiêu chuẩn như vậy
Phải biết rằng ông Triệu không phải lãnh đạo trung ương bình thường, vấn đề ăn uống ẩm thực của ông ta không phải là việc gì tầm thường, nếu điều kiện vệ sinh không đạt tiêu chuẩn, khiến lãnh đạo ăn phải rồi xảy ra vấn đề gì, vậy phải sao đây? Phải biết là không ai gánh nổi trách nhiệm này đâu nhé! Hơn nữa, ăn cơm nhà nông, cũng không phải tùy tiện là có thể ăn, giống như lần trước y đến khu kinh tế mới ăn cơm, rất hiển nhiên là An Tại Đào đã chuẩn bị trước rất kỹ lưỡng. Nhưng lần này…
Trương Bằng Viễn lập tức có chút luống cuống, y bước đến trước mặt An Tại Đàohạ giọng nói:
- Đồng chí Tiểu An, bây giờ chuẩn bị có còn kịp không vậy?
An Tại Đào khẽ mỉm cười, nhỏ nhẹ nói:
- Bí thư Trương, tôi cho chuẩn bị hai phương án, chính là để dự phòng nếu chẳng may, một khi lãnh đạo yêu cầu ăn cơm nhà nông, chúng ta cũng không đến mức luống cuống!
Trương Bằng Viễn mừng rỡ, dùng sức vỗ vỗ cánh tay An Tại Đào:
- Tốt, tốt lắm!
An Tại Đào tiến lên trước, cười nói:
- Ông Triệu, Bí thư Tiếu, các vị lãnh đạo, khu kinh tế mới của chúng tôi điều kiện có hạn, khách sạn gần như không có, ha ha, khu nhà nghỉ bên công ty Dương Quang xây dựng, vẫn chưa đưa vào hoạt động, tuy nhiên, tôi đã sắp xếp trước một hộ nông dân, chuẩn bị một bàn tiệc nhà nông, mời các lãnh đạo cùng ông Triệu nếm thử. Tuy rằng núi này không có các loại thịt cá, cũng không có những món ăn tinh tế như ở khách sạn, nhưng điều kiện vệ sinh vẫn tạm được, hương vị cũng không tệ lắm, ha ha. Biết là tiếp đãi lãnh đạo trung ương, hộ dân này đã bắt đầu chuẩn bị từ ngày hôm qua đấy!
Nghe An Tại Đào nói như vậy, Tiếu Tác Niên biết hắn đã có chuẩn bị. Y liếc An Tại Đào đầy thâm ý, lại cùng Trình Nguyên Cương hiểu ý cười, lúc này mới đi đến trước mặt Triệu lão cười nói:
- Triệu lão, ngài xem như vậy được không? Ôi, lãnh đạo thật không dễ mới đến được đây, lại để lãnh đạo ăn bữa cơm nhà nông, mấy người chúng tôi trong lòng thật sự áy náy không yên tâm!
- Vậy quá tốt rồi! Vừa được ăn cơm nhà nông, vừa được thăm viếng quần chúng, tôi cũng tiện thể xem xét cuộc sống của người dân!
Triệu lão lơ đễnh cười cười:
- Đi, đi, đồng chí Tác Niên, chúng ta cùng nếm thử cơm nhà nông nào!
Tuy rằng Triệu lão nói là "để các đồng chí khác đến huyện ăn cơm", nhưng, Triệu lão là lãnh đạo trung ương còn ở trong núi ăn bữa cơm nhà nông, thì "các đồng chí khác" sao còn dám đến huyện ăn uống linh đình?
Nhưng mà, một hộ dân hiển nhiên không tiếp đãi nổi nhiều cán bộ tỉnh thành như vậy, cho nên hầu hết cán bộ đều được khu kinh tế mới sắp xếp dùng cơm ở căn- tin của khu kinh tế mới
Đương nhiên, căn tin khu kinh tế mới hiện tại cũng là do đầu bếp từ nhà khách Quy Ninh mời đến, cũng đã sớm chuẩn bị đâu vào đó rồi, mở tiệc không có vấn đề gì. Mà trên thực tế, ngoại trừ địa điểm dùng cơm hơi kém một chút, thì chất lượng món ăn vẫn rất được.
Bí thư Tỉnh ủy Tiếu Tác Niên, Chủ tịch tỉnh Trình Nguyên Cương, Bí thư Thành ủy Trương Bằng Viễn, Chủ tịch thành phố Trương Thắng Lợi cùng ba người Triệu lão, Mạnh Cúc và Lý Đại Niên men theo đường cái sạch sẽ đi tới một hộ nông dân ở thôn Tư Hà, An Tại Đào đi ở trước nhất dẫn đường. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - www.Truyện FULL
- Triệu lão, thôn này gọi là thôn Tư Hà, trước đây cũng không thông được đến quốc lộ. Quốc lộ chúng ta đang đi, là do Uỷ ban nhân dân thị trấn Tư Hà và Bí thư Tỉnh ủy Tiếu liên hệ với Tiếu lão, doanh nhân yêu nước quyên góp xây dựng nên!
An Tại Đào chỉ vào trụ sở ủy ban thị trấn Tư Hà trước đây cười nói, lại chỉ chỉ một bia đá phía trước
- Đây là tấm bia công đức mà hàng trăm bách tính ở trấn dựng lên để tri ân Tiếu lão.
Triệu lão gật gật đầu, lướt qua nhìn bia đá một cái, đám người dừng lại một chút, rồi lại tiếp tục lên đường
Lần Tiếu Tác Niên đến, chính là sắp xếp ở nhà Lương Mậu Tài. Mà lần này, An Tại Đào lại sắp xếp ở nhà Tôn Hiểu Linh. Nhà Tôn Hiểu Linh là một trong những nhà đầu tiên được xây dựng công trình khí mê-ta , trong nhà đã được cải tạo toàn diện để phù hợp với việc sử dụng khí mê-tan, đúng lúc để Triệu lão xem qua. Hơn nữa với người khác, An Tại Đào cũng không yên tâm, liền ở huyện tìm hai đầu bếp đáng tin cậy, cũng mang luôn "nguyên vật liệu" theo, trước một ngày đến Tôn gia chuẩn bị
Tôn Hiểu Linh sớm chờ ở cửa, An Tại Đào nhanh thêm hai bước, tươi cười giới thiệu cô:
- Triệu lão, các vị lãnh đạo, vị này chính là Phó bí thư của khu kinh tế mới Tư Hà chúng tôi, Phó chủ nhiệm đồng chí Tôn Hiểu Linh, bữa cơm này chúng ta ăn ở nhà cô.
Tôn Hiểu Linh khẩn trương tiến lên kính cẩn bắt tay với đám người Triệu lão và Tiếu Tác Niên, thanh âm bởi vì kích động có chút run rẩy:
- Triệu lão, các lãnh đạo mời vào!
Triệu lão ngẩn ra, ông thật không ngờ, An Tại Đào lại cho ông đến nhà một cán bộ của khu kinh tế mới ăn cơm. Ông quan sát Tôn Hiểu Linh một lượt, khẽ mỉm cười:
- Được đó, chỉ là ông già tôi đây làm phiền các cô, thật sự là ngại quá!
Tôn Hiểu Linh chưa từng nhìn thấy nhân vật lớn như Triệu lão, hơn nữa phía sau còn có Bí thư Tỉnh ủy, Chủ tịch tỉnh, cô trong lòng nhất thời có chút khẩn trương, mặt đỏ bừng nói không ra lời. An Tại Đào ha hả cười, chủ động thay cô giải vây:
- Triệu lão, các lãnh đạo, mời vào trong
Trong khuôn viên nhà Tôn Hiểu Linh được thu dọn vô cùng sạch sẽ, hợp quy tắc sạch sẽ gọn gàng, không có vật thừa thải. Trong khuôn viên, kết đầy cây nho màu tím đậm, một cái bàn tròn được đặt ở đó, trên bàn đầy các lồng bàn đậy các món ăn.
Đồng chí Tiểu An đúng là làm việc khiến người khác rất yên tâm. Đám người Tiếu Tác Niên vô cùng hài lòng, âm thầm nhìn về phía An Tại Đào với vẻ tán thưởng.
Cha mẹ Tôn Hiểu Linh sắc mặt hơi đỏ, kính cẩn sóng vai đứng ở một bên cây nho, nhìn cũng không dám nhìn mấy quan lớn chỉ có thể nhìn thấy trên ti vi. Trong lòng họ tim đập thình thịch
Triệu lão thản nhiên cười, tiến lên phía trước, nhiệt tình cùng cha mẹ Tôn Hiểu Linh bắt tay hàn huyên, hỏi họ một số chuyện phiếm, lúc này mới chuẩn bị ngồi xuống ăn cơm.
Dù cho Triệu lão cứ luôn miệng mời cha mẹ Tôn Hiểu Linh ngồi cùng bàn dùng cơm, nhưng cha mẹ Tôn Hiểu Linh lại kiên quyết không chịu, cuối cùng Triệu lão đành thôi. Đợi lãnh đạo ổn định chỗ ngồi, một số phóng viên truyền thông đi theo bắt đầu ghi hình lại những cảnh thực tế về lãnh đạo trung ương quan tâm cuộc sống quần chúng.
Một đĩa gà hầm nấm nóng hổi, một đĩa trứng chim trĩ luộc chín, đậu hủ cắt miếng tự làm của người dân trong núi, sau khi chiên rồi cắt thành sợi, rồi dùng hành sợi dầu mè trộn với nhau, dưa muối ngâm tươi ngon, dưa chuột cắt mỏng trộn với mật ong, cháo được nấu từ nước suối trong núi, bột mì mới được mài và nhồi thành bánh màn thầu… Nhiều vô số kể đầy cả bàn, tuy rằng không có những món tinh tế kiểu cách, nhưng mùi thơm thoảng thoảng bay khắp nơi.
Nhìn ra được, Triệu lão vô cùng vừa lòng. Ông trước đó chưa ăn gì, nên uống trước một chút cháo loãng, chợt thoải mái cười ha hả:
- Không tồi nha, cháo loãng này còn mang theo mùi thơm ngát, ôi, không biết đã bao nhiêu năm không được uống bát cháo loãng tinh khiết thiên nhiên như vậy!
An Tại Đào ngồi ở vị trí cuối cùng, hắn đứng dậy múc cho Triệu lão một chén canh gà, cười nói:
- Triệu lão, các vị lãnh đạo, đây là gà do chính người vùng núi này nuôi, không cho dùng thức ăn gia súc, tất cả đều là nuôi thả ở trong núi, hương vị rất ngon thịt lại chắc. Mọi người nếm thử đi!
- Mấy thứ này đều là cây nhà lá vườn cả, dưa chuột, hành lá, dưa chua… Triệu lão, mật ong này cũng là mật ong hoang dã lấy từ trong núi đấy, ngài cũng nếm thử đi!
An Tại Đào đứng dậy giới thiệu:
- Cả cháo loãng này cũng là dùng nước suối trong núi nấu ra đấy, ha ha…
Nói thật, mấy thứ trước mặt này, đối với Triệu lão và cả đám quan viên quen ăn sơn hào hải vị mà nói, đúng là một mùi vị thanh đạm tươi mát, khiến bọn họ càng ăn càng có tư vị, mà Triệu lão lại vừa ăn vừa khen không dứt. Đến cả Mạnh Cúc cũng một lúc uống hết 2 bát cháo, ăn luôn hai quả trứng gà, thế mà vẫn dùng đôi ngón tay ngọc bốc thêm một miếng dưa chuột nhúng mật ong thích thú ngấu nghiến nhai
Triệu lão cười ha ha, liếc nhìn Mạnh Cúc một cái
- Con bé này hôm nay ăn không ít, xem ra là ngon thật! Đồng chí Tiểu An, cậu có lòng rồi. Bữa cơm này thật sự là tuyệt không thể tả! Được, tôi thấy vậy đi, hai ngày này, tôi ở trong này làm phiền quần chúng hai ngày, ăn thêm vài bữa cơm, đợi khi trở về Bắc Kinh muốn ăn cũng không còn cơ hội nữa
- Tuy nhiên, đồng chí Tiểu An, chúng tôi cũng không thể ăn mà không trả tiền cho người ta, cuộc sống quần chúng cũng không giàu có gì. Vậy đi, các anh cần phải trả chút phí ăn uống cho người ta! Tác Niên, tôi thấy, 3 người chúng tôi cũng phải chi trả chút đỉnh, ha ha!
Tiếu Tác Niên cười cười:
- Triệu lão, ngài nói đi đâu thế, chẳng qua chỉ là một chút cơm canh thường ngày chốn sơn dã thôi mà, cũng không đáng bao nhiêu cả… Đương nhiên, đồng chí Tiểu An là chủ nhà, chúng ta đến địa bàn của hắn, tất nhiên là do đồng chí Tiểu An mời chúng ta ăn cơm!
Đám người Trình Nguyên Cương, Trương Bằng Viễn mỉm cười, An Tại Đào tất nhiên là cười theo. Ăn xong cơm, Triệu lão nghỉ ngơi chút, liền đi thăm viếng mấy nông hộ.
Ước chừng 3 giờ chiều, Triệu lão trong đám người tiền hô hậu ủng đi tới phòng hội nghị của khu kinh tế mới, chính thức mở một cuộc họp. Trên thực tế, đây cũng coi như là Triệu lão tiện thể nghe lãnh đạo tỉnh Đông Sơn báo cáo công tác
Trước buổi họp, dưới sự nài nỉ thỉnh cầu của An Tại Đào, Triệu lão vui vẻ vung bút viết lời đề từ cho khu kinh tế mới: phát triển sinh thái nông nghiệp, làm giàu dân chúng một phương.
Hội nghị do Bí thư Tỉnh ủy Tiếu Tác Niên chủ trì, trong cuộc họp, Tiếu Tác Niên đầu tiên đại diện Tỉnh ủy và Ủy ban nhân dân tỉnh báo cáo công tác hơn nửa tiếng, báo cáo với Triệu lão về phát triển kinh tế và xã hội của tỉnh Đông Sơn mấy năm gần đây, kế tiếp, là Trương Bằng Viễn đại diện Thành ủy và Ủy ban nhân dân thành phố Đông Sơn phát biểu vài lời, cuối cùng là An Tại Đào cũng phát biểu trước hội nghị.
Nghe xong báo cáo và phát biểu của mọi người, Triệu lão khẽ mỉm cười gật gật đầu, cất cao giọng nói:
- Tốt, các đồng chí đều nói xong rồi, bây giờ tôi chỉ nói hai câu, nói sơ qua về nhận thức của tôi sau vài giờ đến khu kinh tế mới Tư Hà hôm nay. Trước khi nói, đầu tiên tôi cảm ơn các đồng chí tỉnh Đông Sơn cùng với khu kinh tế mới Tư Hà, đã tận tình khoản đãi chúng tôi, bữa cơm nhà nông trưa nay so với yến tiệc quóc gia cũng không kém là bao.
Nói tới đây, Triệu lão cười ha hả. Mà mọi người thì cũng cười vỗ tay.
- Hôm nay tôi thu hoạch rất lớn. Nhìn thấy công trình lập thể hóa sinh thái nông nghiệp của khu kinh tế mới một thể ba ngôi, nhìn thấy khu du lịch sinh thái nông nghiệp, còn nhìn thấy được công trình đưa khí mê-tan đến các hộ, tôi cảm thấy khu kinh tế mới này đang đi đúng hướng, hiệu quả là rõ rệt, quần chúng được hưởng lợi ích thực tế, là điểm sáng và kinh nghiệm quý giá đáng để tổng kết mở rộng
- Trong hai năm ngắn ngủi, đồng chí Tiểu An dưới sự lãnh đạo của Tỉnh ủy và Ủy ban nhân dân tỉnh, Thành ủy và Ủy ban nhân dân thành phố cùng với Huyện ủy và Ủy ban nhân dân huyện, đoàn kết dẫn dắt toàn thể cán bộ quần chúng khu kinh tế mới, không trông đợi không dựa dẫm, phát huy tinh thần gây dựng sự nghiệp đấu tranh gian khổ, không ngừng đổi mới quan niệm khai thác, đưa một vùng núi nghèo khó lạc hậu ban đầu thành một khu kinh tế mới đặc sắc rất có tiềm lực phát triển!
- Tôi thấy, à, đợi công trình của công ty Phú Thành Hồng Kông sau khi đầu tư toàn bộ, cộng thêm lực hút các dự án đầu tư của khu công nghiệp sinh thái Dương Quang, khu kinh tế mới này của các anh, nhất định có thể phát triển thành khu kinh tế sinh thái nông nghiệp mới số một trong nước! Thúc đẩy phát triển kinh tế, kích thích lao động vào nghề, khiến quần chúng thoát khỏi nghèo khó, vươn lên làm giàu... Tôi hy vọng, sau 2 năm nữa, tôi có thể lại một lần nữa đến khu kinh tế mới Tư Hà, tôi tin rằng, đến lúc đó, khu kinh tế mới Tư Hà sẽ có thay đổi lớn!
- Mấy năm nay, xây dựng khu kinh tế mới trong nước đã không còn phát triển nhanh chóng, thành tích rất lớn, nhưng cũng tồn tại và lộ ra một số vấn đề. Cụ thể biểu hiện, không theo nhu cầu thực tế, chỉ theo phong trào, có tiếng mà không có miếng, không làm việc theo quy luật kinh tế, chỉ làm vì thành tích, còn không chú trọng hiệu quả và lợi ích xã hội, hiệu quả và lợi ích sinh thái, hiệu quả và lợi ích lâu dài v.v… Mà ở mặt này, khu kinh tế mới Tư Hà của các anh thì làm rất tốt, đều tránh được mấy vấn đề này.
Triệu lão phất tay, thanh âm trở nên trầm thấp
- Thông qua một ngày khảo sát điều tra nghiên cứu, cá nhân tôi cảm thấy, kinh nghiệm thành công của khu kinh tế mới Tư Hà có thể dùng mấy câu này để tổng kết lại: quy hoạch khoa học, bố cục thống nhất, nội dung rõ ràng, đặc biệt nổi bật, phát triển có hệ thống, xây dựng đồng bộ… Chính nhờ như thế, khu kinh tế mới có phát triển, quần chúng có lợi ích thực tế, trên dưới một lòng đoàn kết nhất trí, từ đó trải ra một con đường mới khiến người ta có cảm giác mới mẻ!
Triệu lão nhìn Tiếu Tác Niên gật gật đầu:
- Tôi cho rằng, tỉnh Đông Sơn nên mau chóng đem kinh nghiệm phát triển của khu kinh tế mới Tư Hà, tổng kết lại rồi thành tài liệu báo lên trung ương, tôi sẽ đề nghị trung ương đem khu kinh tế mới Tư Hà làm điển hình tiên tiến thúc đầy trong cả nước, để cho các đồng chí các tỉnh bạn học tập tham khảo một chút!
Triệu lão nói những lời này, giống như là giải quyết dứt khoát, đứng ở độ cao chiến lược trung ương tiến hành khẳng định một cách trực tiếp đối với thành tích của khu kinh tế mới Tư Hà, cũng tạo thành điển hình cả nước. Đây là một công trình và cũng là thành tích hạng nhất mà không đến hai năm khổ tâm thực hiện, An Tại Đào đã giành được Hiệu quả và lợi ích lớn nhất có thể. Đồng thời, cũng thực sự làm được rất nhiều việc thực tế cho quần chúng địa phương
Đương nhiên, làm Bí thư Thành ủy, Trương Bằng Viễn cũng từ trong đó đạt được thứ mà y muốn. Phải biết rằng, khu kinh tế mới này phải dưới sự chỉ đạo của y mà thành, đây cũng sẽ trở thành công trình chiến tích chói lóa nhất trong năm của y, và sẽ được viết thẳng vào lý lịch công tác của của y.
Vào lúc ban đêm, Triệu lão ngủ lại nhà khách Quy Ninh. Mà Mạnh Cúc thì lặng lẽ chuồn ra cùng An Tại Đào gặp riêng một đêm, hai người xa cách đã lâu nay gặp lại tất nhiên là một đêm triền miên không cần đề cập tới. Sáng hôm sau, Triệu lão đột nhiên nhận được điện thoại trung ương, quyết định tạm thời thay đổi hành trình, không tiếp tục tham gia hoạt động của khu kinh tế mới, trở về Bắc Kinh sớm hơn dự định
Triệu lão vừa đi, tự nhiên các hoạt động của An Tại Đào sắp xếp liền không còn là gì. Thật ra, vào lúc này, hoạt động này làm và không làm, cũng đều không có ý nghĩa gì lớn. Có được Ý kiến công khai phát biểu và bài diễn văn tinh thần của Triệu lão, hắn đã có được thứ mình muốn
Quả nhiên, ngày thứ 2 Triệu lão trở lại Bắc Kinh, các cơ quan truyền thông lớn trong nước liền tiến hành công khai đưa tin một cách bùng nổ đối với cuộc khảo sát điều tra của Triệu lão ở khu kinh tế mới Tư Hà, nhất thời, khu kinh tế mới Tư Hà được Triệu lão khẳng định trong nháy mắt trở thành tiêu điểm chú ý trong cả nước.
Gần như cùng lúc đó, văn phòng Ủy ban nhân dân tỉnh và Sở Nông nghiệp tỉnh cũng phối hợp tổ chức thành lập một tổ khảo sát điều tra nghiên cứu, cùng ngày tiến đến khu kinh tế mới Tư Hà, chuẩn bị tổng kết kinh nghiệm tiên tiến của khu kinh tế mới, tạo thành điển hình mở rộng. Trong nháy mắt, lễ quốc khánh chẳng mấy chốc đã trôi qua.
Thời tiết dần dần trở nên lạnh lẽo, một trận mưa thu một luồng gió lạnh, vừa mới nổi lên những luồng gió thu hiu quạnh, thì sau đó lại là những trận mưa thu triền miên. Thời tiết đầu mùa đông đều thế cả, cứ lặng lẽ mà tớ.i
Một ngày tháng 11, An Tại Đào đang ở trong phòng làm việc của cơ quan Huyện ủy xem tài liệu, Chánh văn phòng Huyện ủy Trương Manh mới nhậm chức - do Lãnh Mai đề bạt - sắc mặt mang chút hưng phấn đi tới, đứng ở cửa phòng An Tại Đào do dự một chút, lúc này mới nhẹ nhàng gõ gõ cửa.
Trương Manh đối với An Tại Đào, không chỉ có vài phần căm hận còn có vài phần sợ hãi. Có lẽ, chính là bởi vì hai ngày trước khi cô được đề bạt, An Tại Đào công khai tỏ vẻ phản đối mãnh liệt. Tuy rằng sau đó An Tại Đào cũng yên lặng cho phép bổ nhiệm tổ chức, Đồng Hồng Cương rơi vào đường cùng đến nhà máy điện Quy Ninh nhậm chức, mà Trương Manh được như ý nguyện tiếp nhận chức vụ, nhưng trong lòng cô lúc nào cũng có khúc mắc nào đó.
Hơn nữa, cô luôn cảm thấy An Tại Đào đối với cô ấy dường như mang thành kiến gì đó, thái độ đối với cô không mặn không nhạt. Nhưng An Tại Đào hiện giờ ở Quy Ninh có thể nói là thế lực nổi bật, ngay cả Lãnh Mai sắc sảo cũng thua xa, cô cũng không dám biểu hiện ra điều gì:
- Vào đi!
Trương Manh nhẹ nhàng đẩy cửa đi vào, thật cẩn thận đi tới trước hai bước, cười nói:
- Bí thư An, vừa rồi nhận được điện thoại của Thành ủy, nói là 2 giờ chiều, Ban tổ chức cán bộ Thành ủy muốn tới tuyên bố bổ nhiệm của tổ chức, Chủ tịch huyện Lãnh bảo tôi thông báo Bí thư An và lãnh đạo khác ở huyện, đến họp đúng giờ!